Việt Nam kỳ thú: Giếng Ngọc Cổ Loa – Khi huyền thoại hóa thành Di sản

VOH - Mang vẻ đẹp cổ kính với hình tròn hoàn mỹ, rêu phong bao phủ, mặt nước trong veo tạo nên sự huyền bí đầy cuốn hút.

Ẩn mình giữa vùng đất thiêng Cổ Loa – kinh đô huyền thoại của nước Âu Lạc thời An Dương Vương, Giếng Ngọc không chỉ là một nguồn nước ngọt mà còn là chứng nhân của những câu chuyện nhuốm màu kỳ bí. Cùng Việt Nam kỳ thú khám phá vẻ đẹp kỳ ảo của Giếng Ngọc – nơi mà mỗi giọt nước đều chứa đựng hơi thở của thời gian!

Kinh đô nước Âu Lạc, Thành Cổ Loa là tòa thành có niên đại cổ nhất ở Việt Nam, thuộc huyện Đông Anh, Hà Nội. Ảnh: vietnamplus.vn

Theo truyền thuyết, vào giây phút định mệnh khi bị cha ruột phán quyết, Mỵ Châu gạt đi nước mắt, cúi mình rửa sạch những giọt máu oan khuất trong lòng giếng. Dòng nước trong vắt phản chiếu gương mặt nàng, đượm vẻ đau thương và day dứt. Chỉ trong khoảnh khắc, cơ thể nàng hóa thành tro bụi, hòa vào đất trời để lại trong lòng giếng những viên ngọc trai sáng lấp lánh – như chứng tích của một mối tình ngang trái và số phận nghiệt ngã.

Những người dân làng Cổ Loa tin rằng, chính nước giếng đã cất giữ nỗi đau ấy, biến bi kịch thành di sản để mỗi khi soi mình xuống đáy giếng, họ có thể thấy những mảnh vụn của lịch sử đang thì thầm qua làn nước.

Một truyền thuyết khác lại cho rằng, giếng này không chỉ là một hồ nước nhỏ bé giữa đất Cổ Loa mà còn là con đường ngầm nối liền với biển Đông. Nước giếng không bao giờ cạn, dù bao mùa mưa nắng đi qua như thể một sợi dây liên kết giữa trời, đất và biển cả. Chính dòng nước ấy đã gìn giữ linh khí của trời đất, duy trì sự sống và niềm tin của bao thế hệ con cháu nơi đây.

Mặt nước trong vắt như tấm gương phản chiếu lịch sử, những phiến đá quanh giếng mang dấu tích thời gian. Ảnh: vietnamplus.vn

Giếng Ngọc tọa lạc trong khuôn viên đền thờ An Dương Vương, thuộc xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, Hà Nội. Hình tròn hoàn mỹ của giếng, những phiến đá rêu phong xếp chồng lên nhau qua bao thế kỷ, tất cả tạo nên một không gian đậm chất cổ tích. Xung quanh giếng là những tán cây cổ thụ vươn mình che bóng, mang lại cảm giác thanh tịnh như một góc nhỏ tách biệt khỏi dòng chảy ồn ào của thời gian.

Khi đến đây du khách không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp huyền bí của Giếng Ngọc. Mặt nước trong vắt như tấm gương soi bóng những cành cây già nua, rung rinh theo từng cơn gió nhẹ. Khi ánh nắng chiếu xuống, mặt nước lấp lánh như dát bạc, càng khiến nơi đây thêm phần kỳ ảo. Những lớp rêu phong bám trên thành giếng kể lại câu chuyện của thời gian khiến du khách như được chạm vào dấu vết xa xưa của lịch sử.

Vào mỗi dịp lễ hội Cổ Loa diễn ra vào ngày mùng 6 tháng Giêng, Giếng Ngọc trở thành điểm đến không thể bỏ qua của du khách. Người đến đây vừa để chiêm bái và lắng nghe những câu chuyện xưa vọng lại từ lòng đất, hòa mình vào không khí trang nghiêm, thiêng liêng của một di tích đã đi vào huyền thoại.

Không chỉ mang ý nghĩa lịch sử, Giếng Ngọc còn gắn liền với tín ngưỡng dân gian. Người dân địa phương tin rằng, nước giếng mang lại may mắn và có khả năng xua đuổi tà khí. Nên nhiều người khi đến đây đều múc một ít nước để mang về như một cách lưu giữ linh khí của vùng đất thiêng.

Giếng Ngọc không chỉ là một di tích lịch sử mà còn là nơi người dân đến cầu may, mong bình an. Ảnh: vietnamplus.vn

Trong các nghi lễ quan trọng của lễ hội Cổ Loa, nước giếng được dâng lên thần linh như một lời cầu mong cho mưa thuận gió hòa, mùa màng tươi tốt. Giếng Ngọc đã trở thành sợi dây nối kết giữa quá khứ và hiện tại, giữa con người và thần linh.

Dù đã tồn tại hàng nghìn năm, Giếng Ngọc vẫn phải đối mặt với nguy cơ bị mai một trong guồng quay phát triển của xã hội hiện đại. Việc bảo tồn giếng là nghĩa vụ của mỗi người Việt Nam – những người luôn tự hào về lịch sử và văn hóa dân tộc.

Một biểu tượng linh thiêng, lưu giữ những ký ức, những huyền thoại và những bài học không thể lãng quên. Bảo vệ Giếng Ngọc chính là giữ gìn hồn cốt của Cổ Loa, của một thời kỳ lịch sử hào hùng đã đi qua nhưang vẫn còn vang vọng mãi.

Hãy một lần ghé thăm Giếng Ngọc để lắng nghe những tiếng thì thầm từ lòng đất, để chạm tay vào dòng nước ngàn năm và để nhận ra rằng quá khứ chưa bao giờ xa rời hiện tại.

Bình luận