Theo kết quả điều tra, tháng 7/2021, Tiền ký hợp đồng thế chấp xe tải với một ngân hàng tại TPHCM để vay với số tiền 770 triệu đồng. Tiền giao cho ngân hàng giữ giấy chứng nhận đăng ký xe (bản gốc), còn xe tải do Tiền sử dụng.
Sau đó một tuần, Tiền đặt mua một giấy chứng nhận đăng ký xe giả với giá 2,2 triệu đồng với mục đích để sử dụng khi lực lượng chức năng kiểm tra.
Đến tháng 11/2022, do làm ăn thua lỗ và tham gia đánh bạc nợ nần nên Tiền muốn đem chiếc xe tải đi cầm cố lấy tiền trả nợ.
Tiền đem cầm xe tải cho anh T. (ngụ huyện Cầu Ngang, tỉnh Trà Vinh) với giá 300 triệu đồng, nhưng Tiền chỉ nhận số tiền 200 triệu đồng. Sau khi làm hợp đồng cầm cố thì Tiền giao xe tải và giấy chứng nhận đăng ký xe giả cho anh T.
Không có tiền chuộc lại xe nên Tiền tiếp tục mượn tiền của anh T.
Tháng 1/2023, Tiền nói không còn khả năng chuộc lại xe nên đề nghị bán xe tải cho anh T. với giá 550 triệu đồng và được anh T. đồng ý mua.
Gia đình anh T. thanh toán số tiền 540 triệu đồng cho Tiền, còn lại 10 triệu đồng thỏa thuận sau khi hoàn thành việc rút hồ sơ sang tên xe sẽ trả đủ cho Tiền.
Tháng 2/2023, gia đình anh T. mang hợp đồng mua bán và giấy đăng ký xe đến Công an tỉnh Vĩnh Long để rút hồ sơ gốc thì được trả lời đây là giấy đăng ký xe giả nên không rút hồ sơ được. Sau đó, anh T. nhiều lần liên hệ Tiền để giải quyết nhưng Tiền né tránh và bỏ đi khỏi địa phương.



