Đạo diễn Xuân Phượng: Có những thước phim được đánh đổi bằng máu và nước mắt

VOH - Đạo diễn Xuân Phượng đã chia sẽ câu chuyện của mình  đầy xúc động, đưa người nghe trở về những ngày tháng khốc liệt của chiến tranh, nơi mỗi thước phim đều gắn liền với sự sống và cái chết.

Năm 1967, giữa vùng đất Vĩnh Linh đầy bom đạn, nơi bị cày xới bởi những hố bom chồng lên nhau, đạo diễn người Hà Lan Joris Ivens đã đề xuất một hình ảnh mở đầu mạnh mẽ cho bộ phim của mình: lá cờ Việt Nam tung bay trên cột cờ bên sông Bến Hải, như biểu tượng của khát vọng độc lập và thống nhất. Để thực hiện được cảnh quay này, bà Xuân Phượng cùng ekip phải đối mặt với những hiểm nguy khôn lường.

Bà kể lại, cả đoàn phải chia thành hai nhóm để giảm thiểu rủi ro. Trong một lần quay, bà và Joris Ivens suýt mất mạng khi một quả bom rơi ngay gần. Cả hai bị đất đá vùi kín, may mắn được kéo ra kịp thời. Nhưng điều khiến bà nhớ mãi không phải là cảm giác đau đớn mà là khi vừa thoát chết, Joris chỉ hỏi: “Tuấn đâu rồi?” Khi ngước lên, bà nhìn thấy anh Tuấn, đồng đội của mình, đang bất chấp hiểm nguy, leo lên cột cờ cao 30 mét giữa tiếng bom đạn, bất chấp hiểm nguy để thực hiện nhiệm vụ.

Bản sao của thumb liên cầu lợn (35)


Đạo diễn Xuân Phượng thường toát lên nét đẹp của sự điềm tĩnh, sâu sắc và trí tuệ, phản ánh những năm tháng trải nghiệm trong cả nghệ thuật lẫn cuộc sống.

Công việc không dừng lại ở lòng dũng cảm. Khi anh Tuấn lên đến đỉnh cột cờ, gió bỗng lặng đi, khiến lá cờ không thể tung bay như mong muốn. Cả đoàn phải kiên nhẫn chờ đợi trong căng thẳng tột độ, giữa nguy cơ bị phát hiện bởi đạn pháo đối phương. Và rồi, khoảnh khắc mong chờ đã đến: lá cờ Việt Nam phấp phới tung bay trong gió, một biểu tượng thiêng liêng được ghi lại trong 50 giây quý giá trên màn ảnh.

"Qua những khoảnh khắc sinh tử ấy, tôi nhận ra rằng, trong cuộc sống, ai cũng sẽ có lúc đứng trước những quyết định lớn lao. Điều quan trọng là giữ vững bình tĩnh, sử dụng ý chí và nghị lực để lựa chọn con đường mình cần đi, và kiên định tiến bước. Chính trong những lúc khó khăn nhất, tố chất và bản lĩnh của con người mới thực sự bộc lộ rõ ràng" bà Xuân Phượng chia sẽ.

Dấn thân vào con đường đầy hiểm nguy, bà không tránh khỏi những trăn trở, lo âu. Là một người phụ nữ có gia đình và con cái, bà phải cân nhắc rất nhiều trước mỗi quyết định. Nhưng chính lý tưởng sống, mong muốn được góp phần ghi lại lịch sử đã giúp bà vượt qua những nỗi sợ hãi và đứng vững trước mọi thử thách.

"Tôi may mắn có được sự ủng hộ từ gia đình, những người bạn tốt luôn khuyên bảo, động viên tôi. Nhờ có họ, tôi mới dám bước đi trên con đường của mình. Nếu không có sự ủng hộ đó, chỉ cần một vài trở ngại thôi, có lẽ tôi đã không đủ can đảm để thực hiện. Tôi cũng chỉ là một con người bình thường bằng xương bằng thịt, đâu phải sắt thép mà không biết sợ hãi hay lo lắng", bà chia sẽ.

Câu chuyện của bà Xuân Phượng không chỉ là lời nhắc nhở về sự hy sinh trong chiến tranh, mà còn là nguồn cảm hứng mạnh mẽ về lòng can đảm, ý chí và nghị lực để theo đuổi những điều lớn lao. Những thước phim được đánh đổi bằng máu và nước mắt ấy sẽ mãi là minh chứng sống động cho sức mạnh con người trước nghịch cảnh. 

Xem trọn vẹn cuộc trò chuyện Đạo diễn Xuân Phượng cùng Nhân Humanity

Bình luận