Trên thực tế, mục tiêu này sẽ yêu cầu các ngành công nghiệp châu Âu cắt giảm 85% lượng khí thải, phần còn lại được bù đắp thông qua việc mua tín chỉ carbon từ các quốc gia đang phát triển để cắt giảm khí thải thay cho châu Âu.
Mục tiêu này cao hơn so với cam kết cắt giảm khí thải của hầu hết các nền kinh tế lớn khác, bao gồm Trung Quốc. Tuy nhiên, nó vẫn thấp hơn mức khuyến nghị của các cố vấn khoa học khí hậu của EU và yếu hơn so với kế hoạch ban đầu của Brussels. Điều này phản ánh sự bất đồng giữa các chính phủ EU về tốc độ và chi phí của chương trình nghị sự xanh.
Bộ trưởng Khí hậu và Năng lượng Đan Mạch Lars Aagaard. - Ảnh: Getty Images.
Bộ trưởng Khí hậu và Năng lượng Đan Mạch Lars Aagaard, người đại diện EU đàm phán thỏa thuận, cho biết, mục tiêu này đáp ứng nhu cầu hành động vì khí hậu, đồng thời bảo đảm năng lực cạnh tranh và an ninh của khối.
EU cũng nhất trí xem xét phương án sử dụng tín dụng carbon quốc tế trong tương lai để đáp ứng thêm 5% lượng cắt giảm khí thải vào năm 2040 - qua đó làm giảm bớt yêu cầu cắt giảm trong nước.
Mục tiêu mới, được thiết kế để giúp châu Âu đi đúng lộ trình đạt mức phát thải ròng bằng 0 vào năm 2050, là kết quả thỏa hiệp chính trị sau nhiều tháng đàm phán.
Một số quốc gia như Ba Lan, Slovakia và Hungary đã phản đối việc cắt giảm carbon sâu hơn vì cho rằng chúng sẽ gây áp lực quá lớn lên các ngành công nghiệp vốn đang chịu chi phí năng lượng cao, cạnh tranh từ hàng nhập khẩu giá rẻ của Trung Quốc và thuế quan của Mỹ.
Trong khi đó, các thành viên EU khác bao gồm Hà Lan, Tây Ban Nha và Thụy Điển cho rằng tình hình thời tiết cực đoan ngày càng nghiêm trọng và nhu cầu bắt kịp Trung Quốc trong sản xuất công nghệ xanh là lý do cần đặt ra mục tiêu cao.
Để đạt được sự đồng thuận, EU đã phải có những nhượng bộ, điển hình là việc trì hoãn áp dụng giá carbon đối với nhiên liệu đến năm 2028.
Thỏa thuận này sẽ cần được Nghị viện châu Âu phê chuẩn và Hội đồng EU thông qua trước khi chính thức có hiệu lực.


