Khanh Khanh Nhật Thường đang là tựa phim nhận được nhiều sự chú ý nhất mùa phim Hoa ngữ cuối năm. Bên cạnh nội dung nhẹ nhàng, mới mẻ cùng nhiều thông điệp hay về phụ nữ thời phong kiến, phim còn chiếm được cảm tình khán giả nhờ bối cảnh và màu phim đẹp mắt. Nếu xem kĩ, chúng ta còn có thể nhận ra sự tinh tế của Khanh Khanh Nhật Thường trong từng thước phim nữa. Sự tinh tế đó thể hiện qua những điểm nào? Cùng VOH tìm hiểu nhé.
Các chi tiết, lời thoại ẩn ý
Ở tập 5, khi Lý Vy bị Nghiêm ma ma phạt vì làm trái với "đạo làm nữ nhi", Doãn Tranh đã đến bênh vực nàng và đưa nàng về. Mặc dù trước đó chàng đối xử với nàng không tệ, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên nàng thấy rung động trước hành động của chàng. Sau khi giúp Lý Vy bôi thuốc rồi rời đi, lúc chuyển cảnh, máy quay đã lia đến hai đóa hồng đang nở ở một góc trong nhà, tựa như tình cảm đang dần nảy nở trong lòng cả hai.
Trong tập 21, Lý Vy vì bị bắt ở lại phủ, không được đến tiệc đãi khách của Doãn Tranh nên trong lòng buồn phiền, không muốn gặp chàng trong 3 ngày. Đến khi hết thời hạn 3 ngày, nàng giải thích rõ với chàng rằng không phải nàng trách chàng, mà chỉ vì không muốn tâm trạng mình ảnh hưởng đến chàng, muốn có thời gian bình tĩnh lại. Doãn Tranh mong nàng đừng bỏ chàng mà đi, Lý Vy khẳng định mình muốn ở lại Tân Xuyên cùng chàng. Lần nữa, máy quay lại lia đến chậu hoa ở góc nhà, nhưng lần này lượng hoa nở nhiều hơn, như thể tình cảm giữa họ đã ngày một sâu đậm.
Khi cả 2 đến Đan Xuyên để đón Thượng Quan Tịnh ở tập 8, họ từng cùng nhau chơi trò lấy nhành cỏ làm móc câu để chọi nhau, nhành cỏ của ai đứt trước người đó thua. Giai đoạn này, Doãn Tranh đã nhận ra lòng mình hướng về Lý Vy, nhưng nàng lại một lòng muốn trở về Tễ Xuyên. Lần chơi thứ nhất, chàng thua, chính là ẩn ý rằng chàng động lòng trước, xem như đã thua trong trò chơi tình cảm.
Lần thứ 2 chàng thua, chính là thua vì không thể tìm ra được lý do gì để giữ nàng lại, không thể cho nàng được một mái ấm như nàng mong muốn. Thế nên chàng buông bỏ nhành cỏ đã đứt trong tay, nói "Ta thua rồi".
Ở Đan Xuyên, Doãn Tranh và Lý Vy đã có nụ hôn đầu. Trang phục mà Doãn Tranh mặc là màu đỏ, kết hợp cùng ánh nến lung linh và rèm giường mang màu sắc đặc trưng của vùng Đan Xuyên cũng là màu đỏ, khiến khung cảnh tựa như đêm tân hôn. Khi nàng mới gả đến phủ chàng, cả hai không có tình cảm nên chẳng có đêm tân hôn nào xảy ra cả. Nhưng lúc này, giữa họ đã có sự động lòng. Một đêm tân hôn giả như một mốc thời gian đáng nhớ mới trong cuộc hôn nhân này.
Trở về Tân Xuyên, Doãn Tranh cuối cùng cũng tìm được cơ hội thẳng thắn bày tỏ tình cảm với Lý Vy. Nàng nói muốn dành thời gian suy nghĩ trước khi trả lời chàng. Sau đó, ở gần cuối tập 11, khi Doãn Tranh đến giúp nàng nới rộng y phục, Lý Vy đã gọi tên chàng. Trên tay Doãn Tranh nắm một sợi chỉ đỏ, Lý Vy lại nắm lấy một đầu chỉ từ trong tay chàng kéo về phía mình, như cùng chàng se sợi tơ hồng nhân duyên. Như ẩn ý rằng "Tình cảm đã tỏ bày, ta nguyện cùng chàng se mối duyên này".
Các cô vợ nhà Doãn Ngạn luôn phải cố gắng chịu đựng sự vô lý của hắn, đồng cảnh ngộ lâu ngày khiến họ có thể thấu hiểu nhau suy nghĩ của nhau mà không cần nói ra. Doãn Ngạn vốn chưa từng đặt bản thân vào hoàn cảnh của các nàng nên chưa từng hiểu, thế mà đến khi Nhạc hầu gia xuất hiện chèn ép các nàng, tiện thể "giáo huấn" lại hắn, hắn mới dần thấy được cái sai của mình. Hiểu được các nàng, cũng nghe được lời trong tâm các nàng mà không cần các nàng nói ra.
Trước đây, Lý Vy luôn cảm thấy phủ Lục thiếu chủ và Tân Xuyên không phải nơi mình thuộc về, luôn mong muốn được về nhà. Nhưng đến tập 23, khi Doãn Tranh đến Hội Ẩm Thực Cửu Xuyên đón Lý Vy về đã nói với nàng rằng: "Đi thôi, về nhà." Giờ đây, Tĩnh Viên đã trở thành nhà của Lý Vy, Doãn Tranh đã thành công tạo ra được một mái nhà cho nàng rồi.
Tập 25, khi Triệu Phương Như biết được sự thật về việc bấy lâu nay chính Doãn Tung âm thầm pha dược liệu vào trà, hằng ngày đưa mình uống để không thể mang thai, nàng đã nếm loại thảo dược ấy và thốt lên:"Rõ ràng thuốc này có vị đắng như vậy, tại sao bấy lâu nay ta không hề nhận ra?" Vị đắng ấy cũng chính là sự đau khổ mà Doãn Tung gây ra cho nàng bấy lâu nay. Rõ ràng nàng sống cùng hắn phải chịu nhiều uất ức như vậy, cớ gì nàng vẫn luôn tin tưởng, phục tùng hắn?
Biết được vị đắng rồi, uống lại chén trà có pha sẵn mật để lấn át vị đắng đó, giờ đây nàng lại thấy: "Chén trà này đáng ra phải ngọt cơ mà, sao giờ lại đắng đến thế?" Doãn Tung đối xử tệ với nàng nhưng luôn giả vờ dùng lời ngon ngọt để huyễn hoặc nàng, cũng giống như hắn cố tình pha mật vào trà đưa đến cho nàng hằng ngày, để nàng không nhận ra ý đồ độc ác của hắn. Nhưng giờ đây nàng đã nhìn thấu mọi chuyện, trà ngọt nhưng nàng chỉ còn cảm nhận được sự đắng chát.
Trong tập này cũng có cảnh Doãn Tung sai người đưa Hách Gia vào tiểu viện và nhốt nàng ở đó. Ngoài việc thể hiện sự tàn nhẫn của Doãn Tung, tiểu viện tồi tàn, tối tăm này còn tượng trưng cho cơn trầm cảm đạt tới đỉnh điểm của Hách Gia. Gia nhân đóng cửa lại, nàng ngoái đầu nhìn bên ngoài, sau đó cô độc một mình trong phòng tối. Cơn trầm cảm khóa nàng lại bên trong, giày vò nàng bằng sự cô độc, bằng sự thống khổ đến tột cùng.
Trước đây khi mới được gả cho Doãn Kỳ, Thượng Quan Tịnh đã nói kẻ nào nhấc được cây thương của nàng mới xứng làm chồng nàng. Lúc bấy giờ Doãn Kỳ còn không thèm thử chạm vào cây thương. Suốt thời gian qua cả hai đã cùng trải qua nhiều chuyện, dần học cách hòa hợp với nhau hơn, chuyện năm xưa ngỡ đã trôi vào quên lãng thì nay trong lúc vội vàng thay A Tịnh đi mời thái y, Doãn Kỳ đã giật lấy thương từ tay nàng, vác trên vai chạy khỏi phủ. Đây chính là tình tiết khẳng định Doãn Kỳ đã đủ tiêu chuẩn làm chồng A Tịnh rồi. Không phải là người mạnh hơn nàng, nhưng chàng là người biết quan tâm nàng cách chân thành.
Hách Gia được cứu sống, đốt bức thư tuyệt mệnh, đúng lúc bên ngoài trời đã sáng rõ. Nàng nhìn về phía cửa, để ánh sáng chiếu rọi khuôn mặt, buông lời nhẹ nhàng: "Trời sáng rồi." Trời sáng rồi, là đêm đen của tuyệt vọng đã qua, là ánh nắng của hy vọng mới lại bắt đầu. Trời sáng rồi, nên tỉnh khỏi giấc mộng đau thương đi thôi.
Sắp đặt ánh sáng và khung hình
Trong quá trình theo dõi bộ phim, hẳn các bạn cũng nhận thấy Khanh Khanh Nhật Thường có nhiều góc quay rất đẹp mắt. Ánh sáng, màu phim, nhạc phim kết hợp hoàn hảo, tạo nên những phân cảnh khiến lòng người xem yêu cái đẹp rung động không thôi.
Các phân cảnh chung của Doãn Tranh - Lý Vy đa số đều sử dụng khung hình có bố cục đóng khung, kết hợp với ánh nến rực rỡ lung linh, khiến người xem cảm giác như họ đang ở trong thế giới riêng lấp lánh hạnh phúc.
Cùng là ánh nến, nhưng trong phân cảnh của Hách Gia lại có cảm giác mong manh. Ánh nến gom lại một góc, phần còn lại của khung hình là màu xanh lạnh lẽo, như thể nỗi buồn chực chờ nuốt chửng Hách Gia bất cứ lúc nào.
Xem thêm: Khanh Khanh Nhật Thường: Điểm lại loạt khoảnh khắc ngọt ngào của Bạch Kính Đình và Điền Hi Vi
Tinh tế trong chỉ đạo diễn xuất
Không chỉ thể hiện dụng ý qua các yếu tố về quay phim hay sắp đặt bối cảnh, các cử chỉ tinh tế trong diễn xuất cũng khiến bộ phim ghi điểm, thể hiện được tâm trạng của nhân vật. Điển hình là ở tập 5, khi Doãn Tranh đến nơi Lý Vy đang bị phạt, dọc đoạn đường đi chàng luôn nhìn về phía nàng, chỉ trừ lúc cúi đầu chào Nghiêm ma ma và bênh vực Lý Vy, những lúc còn lại đều là hướng ánh mắt về nàng đầy lo lắng.
Không cần nhân vật phải nói ra bằng lời chúng ta cũng hiểu được tâm trí Doãn Tranh đều đặt lên Lý Vy, nghe tin nàng bị phạt thì điều đầu tiên cần xác nhận là nàng có ổn không.
Ở đầu tập 9, sau khi từ Đan Xuyên về Lý Vy luôn muốn tránh mặt Doãn Tranh. Bởi thế khi Ngọc Bình, Ngọc Trản hối thúc nàng ra dùng cơm với chàng, nàng viện đủ lý do để ở lại phòng, trong đó có lý do "đau bụng". "Đau bụng" nhưng tay lại ôm đầu, điều này thể hiện tâm trạng gì hẳn chúng ta đều rõ. Đó là sự bối rối của nàng, bối rối đến quên mất những điều hợp logic thông thường.
Cũng trong tập 9, có phân cảnh Doãn Tranh cầm tay hướng dẫn Lý Vy cách sử dụng bàn tính. Khi chàng buông tay mình ra khỏi tay nàng, máy quay focus vào bàn tay Lý Vy, thấy tay nàng khẽ động, khẽ nắm nhẹ như lưu luyến cảm giác vừa rồi.
Tập 12, Doãn Tranh uống rượu vào đi không vững, cần phải có Tô Thận đi theo đỡ. Thế nhưng khi chàng nhìn thấy Lý Vy cũng đang say ngất vì buồn phiền, chàng tiến lại bế nàng lên, bước chân, tư thế lại vững hơn bao giờ hết, như thể nàng chính là trọng lực giữ chàng đứng vững trên đôi chân mình.
Bên cạnh cặp đôi Doãn Tranh - Lý Vy, còn một cặp phụ khác rất được yêu thích là Doãn Kỳ - Thượng Quan Tịnh. Mối quan hệ của hai người này tiến triển còn chậm hơn cả đôi chính vì bận khắc khẩu với nhau. Ở tập 23, khi cả hai cùng đi dưới một tán ô, Doãn Kỳ muốn khoác vai A Tịnh, nhưng lại ngại ngùng ngập ngừng, cuối cùng vẫn là bỏ tay xuống. Nhưng chỉ một lát sau, nhận thấy nàng có thể bị ướt, chàng vội khoác vai kéo nàng lại, rồi vẫn giữ nguyên tư thế đó.
Lần đầu cố ý nhưng không thành, lần sau là hành động trong vô thức vì lo lắng cho nàng. Sự lo lắng tự nhiên như hơi thở, tình cảm cũng đến tự nhiên như thế.
Cách phối trang phục thể hiện cá tính các nhân vật nữ
Như chúng ta đều biết, Khanh Khanh Nhật Thường có nhiều nhân vật nữ, mỗi người lại mang một nét cá tính riêng. Tổ phục trang cũng đã rất cố gắng để thể hiện nét riêng của từng nàng qua cách phối màu, kiểu dáng và họa tiết trên trang phục.
Đầu tiên là nữ chính Lý Vy, tính cách nàng vui vẻ đáng yêu, vô tư lại tràn đầy tình yêu thương đến mọi người. Trang phục của nàng thường theo tone hồng, họa tiết mềm mại, tổng thể tạo cảm giác ngọt ngào, dễ chịu.
Hách Gia thường mặc tone xanh, thể hiện sự dịu dàng nền nã. Mặt khác, màu xanh còn là màu thể hiện nỗi buồn, ám chỉ số phận khổ cực của nàng khi gả cho Nhị thiếu chủ. Tuy vậy, màu xanh vẫn còn một tầng nghĩa hy vọng, tức nàng vẫn còn hy vọng được cứu thoát khỏi cảnh sống thống khổ ấy.
Thượng Quan Tịnh hay mặc tone đỏ, kiểu dáng trang phục gọn gàng, dễ vận động, cho thấy tính cách mạnh mẽ, chính trực, sẵn sàng hành hiệp trượng nghĩa.
Nguyên Anh thường dùng các màu như đỏ - đen, tím - vàng, họa tiết trang phục cầu kỳ, cho thấy xuất thân cao quý, khí chất cao ngạo.
Tống Vũ thường mặc các màu sắc sáng sủa như cam, xanh, hồng,... Kiểu dáng trang phục đơn giản, thoải mái - thường là áo khoác ngắn + váy, khác với kiểu áo khoác ngoài dài tận chân như các nhân vật khác. Tổng thể trông như một bé gái chưa đến tuổi trưởng thành, mà tính cách Tống Vũ cũng đơn thuần, trẻ con, bướng bỉnh như trang phục thể hiện.
Sau này khi đã thành thân, nàng cũng đổi sang mặc trang phục đoan trang hơn nhưng màu sắc vẫn rực rỡ, cho thấy nhân vật đã có sự trưởng thành đáng kể nhưng vẫn giữ lại được tính hoạt bát, vô tư của mình.
Đổng Hải Đường thường chọn tone xanh lục, tạo cảm giác dễ chịu, dễ gần. Các cô nương tiết khí mỗi người một cách phối, nhưng nhìn tổng thể đều có cảm giác nhẹ nhàng, vui vẻ.
Triệu Phương Như cũng mặc màu đỏ, nhưng phối với họa tiết và trang sức vàng kim cầu kỳ, mang cảm giác cao sang, quyền quý hơn.
Tư Tư thường chọn các màu nhạt gần như phai thành màu trắng, bởi tính nàng trầm lắng, chậm chạp, dễ bị phai nhòa, lấn át bởi những người khác. Nhưng màu sắc này lại mang đến cảm giác hiền hòa, như con người của Tư Tư vậy.
Những khung hình đặc tả bối cảnh đẹp đến nao lòng
Bối cảnh cổ trang thì hẳn là phim nào cũng như phim nào, dù vậy thì qua ống kính của Khanh Khanh Nhật Thường, Cửu Xuyên vẫn hiện lên rất mực sinh động. Từng mái nhà, từng gian phòng, khung cảnh chợ đêm, hoạt động trong phủ,... tất cả đều mang đến cảm giác vừa đẹp lại vừa bình yên.
Một đoạn chuyển cảnh tinh tế
Một vài phân đoạn miêu tả bối cảnh được phát ở đoạn opening của phim
Với những chi tiết tinh tế và những khung hình mãn nhãn trên, Khanh Khanh Nhật Thường đã và đang tiếp tục chinh phục các khán giả. Tiếp tục đón xem phim trên iQIYI vào Chủ Nhật đến thứ 4 hàng tuần để ngắm nhìn những thước phim đẹp sống động của Khanh Khanh Nhật Thường nhé.
Cập nhật thêm các tin mới nhất về phim hay tại Tin Phim VOH.
(Ảnh và video: iQIYI, chụp màn hình)