Hoa mận đã tạo nên một nét đẹp rất riêng cho núi rừng Tây Bắc. Để mỗi một du khách khi đặt chân đến mảnh đất này đều say đắm trước vẻ đẹp giản dị, tinh khiết và kiên cường của hoa mận. Hoa mận cũng là một đề tài bất tận trong thi ca, những bài thơ về hoa mận dưới đây sẽ giúp bạn cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của loài hoa này.
Những bài thơ về hoa mận hay
Hoa mận được trồng phổ biến ở các tỉnh miền núi phía Bắc và vẻ đẹp của hoa mận đã tạo nên nét đẹp đặc trưng trong phong cảnh hữu tình nơi đây. Mỗi lần hoa mận nở, du khách thập phương đều mong ngóng tìm về để tận mắt chứng kiến cảnh sắc tuyệt đẹp này.
Khi đi vào thơ ca, dưới ngòi bút của các thi sĩ, hoa mận nói chung và hoa mận Tây Bắc, hoa mận Mộc Châu nói riêng vẫn giữ được nét đẹp của riêng mình. Chẳng vậy mà thơ về hoa mận đẹp dịu dàng vẫn khiến bao người mê đắm.
Hoa mận - Trần Mai Ngân
Bao năm anh đi xa
Để những ngày giáp tết
Hoa Mận bâng khuâng nở
Rơi trắng cả sân nhà...
Nơi em anh và Mạ cùng ngồi
Chiếc võng chiều chao nghiêng thân phận
Khoảng cách là hai đầu lận đận
Võng cứ đong đưa, đong đưa chiều!
Trôi qua, trôi qua năm tháng cũng nhiều
Ta chia tay và những điều chưa nói
Thời gian, không gian lặng im mòn mỏi
Biết mần răng khi duyên phận đã không thành!
Bao nhiêu năm anh đi xa
Hoa Mận vẫn nở rơi trắng sân nhà
Nơi anh và em cùng ngồi, chừ vắng Mạ
Chiếc võng chiều đưa kẽo kẹt buồn hiu!
Một ngày Đông mây xám nét tiêu điều
Em muốn nói với anh - em buồn lắm!
Hoa Mận trắng rơi trên vai trên tóc
Như ngập ngừng như khóc cho em!
Thôi nhắc nhiều chi để buồn thêm
Hoa Mận cứ rơi đi... trắng xoá
Hoa Mận cứ rơi đi... trắng xoá
Nhắc chi nhiều chỉ để buồn thêm!
Ta về Tây Bắc mùa xuân - Lê Ngọc Dũng
Chiều Tây bắc nhịp nhàng mây trắng phủ
Gió mùa xuân tung hứng giữ chân người
Ngàn hoa đỏ thân thương ngời tinh tú
Khắp núi rừng đào, mận nhú mầm tươi.
Vào Thung Nhuối oằn mình nơi thị trấn
Những nếp nhà hiền dịu vấn vương thay
Mai Châu đó nàng loay hoay "ngớ ngẩn"
Dưới rừng Ban trinh trắng vẫn phơi bày.
Mộc Châu hỡi những đồi chè xanh mướt
Mận trắng chiều phảng phất bướm ong bay
Cô gái Thái dùng dằng đang lả lướt
Đón chào xuân e ấp đã bao ngày?
Mỗi khoảnh khắc làm ta say khướt mãi
Khắp bản làng ngập ngụa ái tình xuân
Lưng chừng núi sắc vàng thân hoa cải
Bỏng cháy ơi! Đừng mê mải bần thần!
Sa Pa đó! Buồng tim như tan vỡ
Dưới cội Đào lũ trẻ mắt tròn xoe
Ngây ngô nhảy trong điệu xòe duyên nợ
Để lòng anh ngơ ngẩn bước chân về .
Hoa mận - H.Man
"Cái cò lặn lội đồng xa
Cháu ơi! cháu ngủ cho bà thổi cơm..."
Mẹ sinh con ở cuối vườn bà
Đêm
có cây mận trổ hoa thơm lừng xóm bãi
trăng vành vạnh chao nghiêng mắt lá
ngửa mặt mình mà hứng giọt sương.
Thiếu sữa
nên con sớm biết vị mía, đường
rần rật trong máu mình mùi hương của đất
Mẹ trải tuổi thanh xuân trên cánh đồng chật vật
nuôi con
hoa bí, hoa bầu
cái rét tháng mười
ruộng cạn, đồng sâu
lanh canh giữa đôi nừng
tiếng vỏ va nhau
con nghêu con hến
Mẹ hát bài ca dao có con đò lỡ bến
tiếng con cuốc kêu buồn không hết mấy mùa sương
Con lớn lên như cây lá trong vườn
đổ bóng xuống ao nhà
cùng con giếc, con rô lưng mắm
Chút tình quê gói trong lời hát dặm:
"... Cái cò lặn lội đồng xa..."
Cây mận trong vườn bao lượt trổ hoa
trắng tóc mẹ lúc nào chẳng biết...
Con lăn theo những vòng xoay oan nghiệt
long đong
quán chợ, hiên thành
giữ mãi trong mình một mảng trời xanh
ngút mắt - đồng xanh tuổi mẹ
cánh cò chao nghiêng trong chiều quạnh quẽ
chở về - bao bận hoàng hôn...
Kỷ niệm nào cho bữa lớn khôn
Khó ai giữ mùa xanh, xanh mãi
Con trở về ngồi trên xóm bãi
Mưa - như hoa rụng trắng đời…
Mùa hoa mận - Chu Thùy Liên
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ.
Cành mận bung cánh muốt
Giục mẹ xôn xang lá, gạo
Giục cha vui lòng căng cánh nỏ
Giục người già bản hối hả làm đu.
Cành mận bung cánh muốt
Nhà trình tường ủ hương nếp
Giục lửa hồng nở hoa trong bếp
Cho người đi xa nhớ lối trở về…
Hoa mận ngày xưa - Lưu Vĩnh Hạ
Ngày xưa mận chín trên cành
Tôi - em hai đứa thường dành hái leo
Tuổi thơ mái lá tranh nghèo
Trò chơi đám cưới sau hè làm vui.
Cái thời chẳng biết bồi hồi
Tôi đi chân đất vô chòi rước dâu
Họ hàng nào có ai đâu
Chỉ mình hai đứa bên nhau cùng cười.
Vẫn còn văng vẳng cuộc chơi
Một hôm em bỏ mình tôi lên thành
Không lời từ biệt sau đành
Sau vườn mận đã chín cành trên cây.
Thế là biền biệt bóng mây
Trách thầm gió đã mang ai xa mình
Lòng tôi cùng với tiếng chim
Chờ hoa mận rụng mà tìm dấu xưa.
Thế rồi lặng lẽ bao mùa
Em trên thành phố cũng vừa về chơi
Chút gì như ở trong tôi
Lòng nghe xao xuyến bồi hồi làm sao.
Không biết đã tự thuở nào
Mảnh vườn không có bờ rào chia nhau
Trên cây trái mận hồng đào
Tình như cũng chín ngọt vào tay em.
Xem thêm:
Những bài thơ về hoa tường vi hay chạm đến trái tim người đọc
Ngẩn ngơ với 18 bài thơ về hoa ban
Chùm thơ về hoa dã quỳ ngắn gọn hay và ý nghĩa nhất
Những bài thơ về hoa mận trắng
Giữa núi rừng trùng điệp của Tây Bắc, hoa mận trắng nở bung như những bông hoa tuyết tạo nên nét chấm phá đặc sắc của cảnh sắc nơi đây. Hoa mận trắng tinh khôi được ví như nét đẹp của người thiếu nữ xuân thì, một vẻ đẹp thuần khiết, nhẹ nhàng nhưng say đắm lòng người. Trong những bài thơ về hoa mận trắng nét đẹp đó được các thi sĩ khắc họa rõ hơn, miêu tả chân thật hơn.
Những cánh hoa mận trắng - Vũ Ngọc Hạnh Dung
Thế là đành lỗi hẹn với tháng ba.
Khi hoa mận nở trắng ngần thổn thức
Cái màu trắng tràn một miền ký ức
Trắng đến nghẹn ngào
Trắng đến rưng rưng.
Thôi cứ vờ như là chẳng nhớ nhung
Cứ dửng dưng qua thềm, đừng ngước nhìn lên nhé
Ừ, lá vẫn xôn xao...
Nhưng câu chuyện xưa chẳng còn ai kể
Hoa mỏng manh chờ, rồi theo gió chao nghiêng.
Ai lặng thầm nơi góc nhỏ bình yên
Đón tháng ba, một mình
Đón cơn mưa đầu mùa, tới sớm
Lời hứa rơi sũng ướt
Tại em.
Hay tại mưa.
Năm tháng vẫn dài như tháng năm xưa
Nhưng không đủ để viết xong đoạn kết
Câu chuyện tình yêu hôm qua chưa kể hết
Mận chưa tàn
đã dang dở mùa hoa.
Xin lỗi tháng 3…
Núi đồi và hoa mận trắng - Dương Kiều Minh
Trong giấc ngủ chập chờn các mùa lần lượt trở về
Nắng, gió và đêm tối
Giấc mơ trườn theo những con đường dốc
Chỉ có quả đồi và những quả đồi
Tháng giêng hoa mận nở trắng lạnh thấm vào da thịt
Những sườn đồi xơ xác cây dại
Những bông lau mang hình bóng những người quen cũ
Giờ họ đang ở đâu theo làn gió phất về xa xăm
Kỷ niệm, vâng, kỷ niệm. Những ngôi nhà dựng lên đơn độc
Cánh đồng qua đông nứt nẻ mặt trời bầm tím.
Quãng đời thật nằm lại sau thời gian
Một tiếng thở dài - hơi thở dĩ vãng thổi lại
Những cánh đồng đầy gió
Những quả đồi đầy gió
Và những cánh rừng bạt ngàn gió
Những vì sao xa xăm, tóc sương đêm thấm ướt,
những con đường rét mướt,
những con đường nghèo khó,
những con đường băng qua kỷ niệm, chất đầy kỷ niệm.
Những bông hoa mận nở giữa bạt ngàn gió lạnh,
Những cánh hoa trắng mỏng nhắc nhở điều gì đó nằm quên nơi núi đồi hoang vắng
Câu chuyện đã 25 năm mang theo hai thế kỷ,
Những gì đã nhớ rồi quên, những gì từng quên đến một lúc sẽ bừng nhớ
Tôi nào đoán định mình là người trong cuộc
Cuộc chơi miên man, ngoảnh lại tựa vừa qua cơn mộng mị
Những bông hoa trắng điểm xuyết vào nền trời xám lạnh,
Núi đồi dựng những bức tường của một đấu trường khổng lồ thời cổ. Chẳng nghĩ rồi tóc mình sẽ điểm bạc
Có lẽ sự già nua là phẩm vật của tạo hoá,
Ta từ từ quỳ xuống đón nhận. Có lẽ câu chuyện đã 25 năm từng được đọc từ trang sách thời thơ ấu.
Những bông mận trắng vẫn nở tung giữa bạt ngàn giá lạnh nhắc nhở điều gì đó đã ngủ quên nơi núi rừng hoang vắng.
Ôi, thời thanh xuân!
Tạm Biệt Mộc Châu - Nguyễn Hồng Cổn
Thôi, ta xuôi đây
Tạm biệt Mộc Châu đồi núi chung chiêng
Rừng Thông già vi vu Bản Áng
Thung lũng Mu Náu mơ màng hoa mận trắng
Thác Dải Yếm ngẩn ngơ Cầu Tình
Đồi Chè lãng đãng Trái tim ...
Tạm biệt Mộc Châu
Tạm biệt em
Lavallee!
2.4 Mùa hoa mận - Mai Văn Phấn
Rừng nụ chờ em bước đến mới nở
Diệp trùng hoa trắng lan nhanh
Anh là cây mận trắng trong mưa xuân se lạnh
Càng quay quắt nhớ hoa càng trắng muốt.
Mắt nhìn, hơi thở rung rinh
Vầng hoa đang rụng bớt những cánh mỏng
Mùa hoa lộng lẫy đến nghẹn thở
Em đi đừng e ngại làm đau mặt đất.
Dù những cánh hoa mong manh sẽ rụng
Đồi núi úp lên nhau cho hoa nở
Hơi lạnh và gió nhẹ phủ đều
Anh hình dung con ngựa bạch đến bên em hiền từ cúi xuống
Cứ mùa này đường đất mùa xuân, ta còn yêu nhau hoa còn nở.
Nửa Đêm - Bùi Kim Anh
Người đừng có ước già đi
Để ta ước lại cái thì còn xuân
Hoa mận mới nở trắng ngần
Tiếng chim líu ríu trước sân sau nhà.
Hoa xoan tím tím hoa cà
Thẩn thơ mái tóc xõa xòa ngang lưng
Người đừng nói câu nửa chừng
Để ta tỏ nỗi ngập ngừng với ai.
Nửa đêm nở đóa hoa nhài
Nửa đêm trăng khuyết đi sai đoạn đường
Thoảng trong gió thoảng mùi hương
Chậm chân nhện nhả tơ vương cửa buồng.
Xem thêm:
Thơ về hoa đào – Những bài thơ rộn ràng không khí sắc xuân
Tuyển tập thơ về hoa sen - biểu tượng của nét đẹp Việt Nam
20 bài thơ về hoa sứ hay và ý nghĩa nhất
Những bài thơ về hoa mận mùa xuân
Hoa mận đẹp nhất là lúc vào xuân, khi đi qua mùa đông lạnh giá, mùa xuân ấm áp về hoa mận bung nụ, khoe sắc thắm giữa núi non hùng vĩ của đất trời Tây Bắc. Và trong ánh nắng ấm áp ngày xuân, vẻ đẹp của hoa mận như được tôn thêm sự mơ màng, không kiêu sa nhưng vô cùng cuốn hút.
Ngày xuân ấm áp đứng dưới những gốc mận nhìn từng nhánh hoa bung nụ khiến lòng người thi sĩ dạt dào bao cảm xúc để những vần thơ cứ thế tuôn trào để những bài thơ về hoa mận mùa xuân cứ thế thành hình.
Hoa mận báo tin mùa xuân - Đỗ Hương
Cây mận cuối vườn dẫn mùa xuân
Từ phút ban sơ, tới ngõ gần
Biêng biếc lá rờn trong sắc gió
Giấy hồng điều bà dán trước sân.
Lá mận liếc cười mắt đuôi răm
Hoa trắng tàng cây báo mùa xuân
Chú tôi về phép nên tranh thủ
Xuyết điểm cánh đào vẽ bức tranh.
Cánh én liệng chao rót mùa xuân
Xuống mảnh vườn yêu nụ đầy cành
Thược dược, đồng tiền nhu nhú nụ
Sương đẫm nụ chồi xuân mong manh.
Quê nghèo vẫn rộn pháo tép đanh
Bê lọ mực tàu bé chạy quanh
Ông đồ hàng xóm đang vuốt giấy
Phóng bút tặng thư pháp trên mành.
Đã thấy bừng lên cả trời xuân
Trong ánh lửa reo bếp bánh chưng
thau đồng trên nóc sôi sùng sục
Mùi già thơm nức chật khoảng sân.
Từ bao giờ tết ướp làn hương
Hương sả hương cau tóc cô nường
Thôn nữ làng bên khoe yếm thắm
Đội lễ lên chùa vái thập phương.
Hoa mận mùa xuân - Sưu tầm
Ô kìa! Có phải mùa xuân
Thung xa, hoa mận trắng ngần giang tay
Một trời hoa trắng, hương bay
Như mơ, như thực, như say, như là…
Như là hoa dắt hồn ta
Bay trong cõi mộng tìm nhà mùa xuân
Mùa xuân đang đến rất gần
Nhưng còn bịn rịn trước sân chửa vào.
Một trời hoa mận xôn xao
Biết là xuân đã nhập vào hồn hoa
Hãy mang xuân đến mọi nhà
Cùng người ca hát: Khúc ca xuân tình!
Xuân Cũ - Hạo Vũ
Đã bấy lâu nay chẳng thăm nàng
Trên nhành hoa mận, nắng xuân sang
Ba mùa xuân trước giường như lại
Nửa vờn e ấp, nửa mênh mang.
Gái Xuân - Nguyễn Bính
Em như cô gái hãy còn xuân
Trong trắng thân chưa lấm bụi trần
Xuân đến, xuân đi, hoa mận nở
Gái xuân giũ lụa trên sông Vân.
Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng
Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng
Đôi tám xuân đi trên mái tóc
Đêm xuân cô ngủ có buồn không?
Vẻ đẹp của hoa mận là vẻ đẹp của sự thanh tao, dịu nhẹ nhưng lại dễ dàng làm say đắm lòng người. Hi vọng với những bài thơ về hoa mận, những vần thơ nhẹ nhàng, tràn đầy cảm xúc ở trên bạn đọc sẽ thêm yêu loài hoa nhỏ bé, mộc mạc, thanh khiết này.
Sưu tầm - Nguồn ảnh: Internet