Thơ cây dừa luôn được độc giả quan tâm bởi nó mang tới cho người đọc những cung bậc cảm xúc bồi hồi pha lẫn thơ mộng, bình yên. Đặc biệt, hình ảnh cây dừa còn gợi nhớ về làng quê mộc mạc, nơi có cánh đồng lúa, có dòng sông, có những ngôi nhà mái lá gắn liền với tuổi thơ.
Những bài thơ cây dừa hay nhất
Cây dừa là một trong những loại cây quen thuộc đối với đời sống sinh hoạt của người dân Việt Nam. Thơ về cây dừa cũng vì thế mà mang đậm dấu ấn quê hương và gợi lên nhiều cảm xúc xuyến xao cho độc giả.
Cây dừa
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao
Đêm hè hoa nở cùng sao
Tàu dừa - chiếc lược chải vào mây xanh
Ai mang nước ngọt, nước lành
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo
Trời trong đầy tiếng rì rào
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra...
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.
Dừa ơi
Tác giả: Lê Anh Xuân
Tôi lớn lên đã thấy dừa trước ngõ
Dừa ru tôi giấc ngủ tuổi thơ
Cứ mỗi chiều nghe dừa reo trước gió
Tôi hỏi nội tôi: “Dừa có tự bao giờ?”
Nội nói: “Lúc nội còn con gái
Đã thấy bóng dừa mát rượi trước sân
Đất này xưa đầm lầy chua mặn
Đời đói nghèo cay đắng quanh năm”.
Hôm nay tôi trở về quê cũ
Hai mươi năm biết mấy nắng mưa
Nội đã khuất rồi xanh rì đám cỏ
Trên thân dừa vết đạn xác xơ.
Dừa ơi dừa! Người bao nhiêu tuổi
Mà lá tươi xanh mãi đến giờ
Tôi nghe gió ngàn xưa đang gọi
Xào xạc lá dừa hay tiếng gươm khua.
Ôi có phải nhà thơ Đồ Chiểu
Từng ngâm thơ dưới rặng dừa này
Tôi tưởng thấy nghĩa quân đuổi giặc
Vừa qua đây còn lầy lội đường dây.
Tôi đứng dưới hàng dừa cao vút
Cạnh hàng dừa tơ lá mướt xanh màu
Những công sự còn thơm mùi đất
Cạnh những chiến hào chống Pháp năm nao.
Vẫn như xưa vườn dừa quê nội
Sao lòng tôi vẫn thấy yêu hơn
Ôi thân dừa đã hai lần máu chảy
Biết bao đau thương, biết mấy oán hờn.
Dừa vẫn đứng hiên ngang cao vút
Lá vẫn xanh rất mực dịu dàng
Rễ dừa bám sâu vào lòng đất
Như dân làng bám chặt quê hương.
Dừa bị thương dừa không cúi xuống
Vẫn ngẩng lên ca hát giữa trời
Nếu ngã xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại đứng lên thân dựng pháo đài.
Lá dừa xanh long lanh ánh nắng
Theo đoàn quân thành lá nguỵ trang
Nếu rụng xuống dừa ơi không uổng
Dừa lại cháy lên ánh đuốc soi đường.
Đất quê hương nát bầm vết đạn
Đã nuôi dừa năm tháng xanh tươi
Ôi có phải dừa hút bao cay đắng
Để trổ ra những trái ngọt cho đời.
Nghe vườn dừa rì rào tiếng nhạc
Lòng nao nao tôi nhớ nội xiết bao
Tuổi thơ xưa uống nước dừa dịu ngọt
Tôi biết đâu thuở chua xót ban đầu.
Tôi ngước nhìn mùa xuân nắng dọi
Bốn mặt quê hương giải phóng rồi
Tôi bỗng thấy nội tôi trẻ lại
Như thời con gái tuổi đôi mươi
Như hàng dừa trước ngõ nhà tôi.
Từ trái bom đến trái dừa
Tác giả: Nguyễn Duy
I.
Thằng Mỹ dắt bom tới Hàm Rồng
Bom rơi xuống màu xanh sông Mã
Bom Mỹ có hình thù một loài quả
Khói bom đùn lên cũng na ná một loài cây
Trời cứ xanh, cứ xanh trong mắt thằng giặc bay
II.
Trời đang xanh, đang xanh bỗng tối sầm trong mắt
Thằng Mỹ rơi về sự thật:
Mảnh bom chém vát thân dừa
(Những thân dừa thanh thanh đu đưa
Như dáng cô lái đò nghiêng nghiêng bên mép sóng)
Những trái dừa xanh non tuổi thơ
Ngoẹo đầu dưới gốc dừa máu đọng
III.
Chị dân quân
Và lưỡi dao
Im lặng
Thằng Mỹ dưới chân - có phải con người?
Lá cờ xin ăn lem luốc những ngôi sao đen thui
- Có phải lá cờ không nhỉ?
IV.
Chị dân quân cắn môi
Lưỡi dao loáng sắc trời
Bổ chát!
Không
Không bổ cái đầu bờm cúi rạp
Mà bổ trái dừa cho một cơn đói khát.
Dưới bóng dừa
Tác giả: Kiên Giang
Về đây lòng thấy yêu yêu
Yêu người, yêu xứ hay yêu bóng dừa
Tôi yêu sen nở Bờ Hồ
Hay yêu cô gái học trò tóc xanh
Bao nhiêu cảnh, bấy nhiêu tình
Qua nguồn rung cảm... chảy thành dòng thơ
Ai người khăn gói gió đưa
Về đây... quên hết nắng mưa, bụi đời
Khi yêu, yêu lắm người ơi
Cả trời cả đất cả người Bến Tre
Bóng dừa râm mát lối quê
Người ơi! tôi ngỡ lối về cung tiên
Gái làng đi họp chợ phiên
(Phất phơ tà áo nàng tiên xứ dừa)
Em ạ trưa nồng vào quán cũ
Lòng người trở lại buồn bâng quơ
Khơi trong dĩ vãng tìm vang bóng
Kỷ niệm ngủ yên dưới bóng dừa.
Bài hát về cây dừa
Tác giả: Bùi Công Minh
Nhấm vào lưỡi thấy cay, uống vào ngọt và mát
Là trong lành nước dừa xiêm quê tôi
Còn giọng dân ca về cây dừa em hát
Tôi biết gọi là chi bây giờ...
Nam Bắc hai mươi năm cách xa
Sao câu hát gọi quê hương về gần tôi thế
Giọng của em rất trẻ
Như cây dừa quê tôi trong giông bão vẫn không già
Lòng đất mẹ rất sâu, giọng hát em bay xa
Cây dừa lớn nhờ đất lành và giọng hát
Trên phù sa gió cát
Nước bạc mênh mảng
Ru mình bên những dòng sông
Vươn tàu che những đoàn quân
Dừa reo khúc hát chiến công thành đồng
Những năm trái dừa chọi với trái bom
Nước dừa khét đắng mùi thuốc độc
Những năm Cây Dừa là tên của trại giam
ngoài nhà lao Phú Quốc
Những năm lá dừa bị thương héo queo rơi xuống gốc
Còn kịp gửi màu xanh nguyên vẹn cho chồi
Những năm dừa sống như miền Nam gan góc
Em chưa hiểu hết cây dừa quê tôi đâu.
Giọng hát bay xa, lòng đất thắm sâu
Cây dừa lớn nhờ đất lành và giọng hát...
Những năm cây dừa theo ra với Bắc
Bắc nhớ miền Nam, hôm sớm vào ra
Chắt chiu vun xới cho dừa
Nay dừa đã lớn...
Lá dừa rưng rưng khi Bác đưa tay
lên ngực mình xúc động:
... Miền Nam trong trái tim tôi!
Những năm bài hát cây dừa có Bác với
miền Nam thao thức
Em chưa hiểu hết cây dừa quê tôi đâu.
Hôm nay theo quê dừa về miệt Cà Mau
Gặp những má già móm mém nhai trầu
Hai mươi năm đạn dày súng gươm
nuôi lớn những anh hùng đi làm nên
những chân trời bão táp
Trên phù sa gió cát
Nước bạc mênh mang
Em nhớ hát cho những má già tôi nghe bài hát
cây dừa trong câu hát dân gian
Câu hát có lòng Bác thương miền Nam không ngủ
Mỗi sớm mai ra, Bác chăm dừa trước ngõ
Vui một ngày thắng lớn ở miền Nam.
Dừa
Tác giả: Phạm Hổ
Dừa thích ngắm trăng
Thích reo tàu lá
Đem nước lên quả
Lúc nào ai hay!
Trèo tít lên cây
Đung đưa trời rộng
Chặt buồng, buộc dây
Anh tôi giòng xuống
Phạt chúm để uống
Cái bát to sao!
Cổ tôi mát ngọt
Nước giữa trời cao…
Võng treo nhà sau
Bà đưa kẽo kẹt
Yêu đứa cho xơ
Cha đan võng đẹp
Lại nhìn lên mái
Lá dứa lợp nghiêng
Mặc mưa, mặc gió
Cả nhà ngủ yên…
Cha bảo: hai miền
Dừa đều đẹp cả
Trưa nay uống dừa
Nhớ Miền Nam quá!
Thơ treo trên cây dừa vườn mạ
Tác giả: Ngô Minh
mười bốn năm Mạ thành gió cát
vườn xưa trắng xoá nắng rơi
chỉ còn cây dừa độc thân sót lại
gầy guộc giang tay vói biển níu trời
ôi gốc dừa tuổi thơ tôi
nơi Mạ thức giã trầu đợi biển
mạ thức đếm sương rơi
chăn mỏng quá nên trời lâu sáng
thương bóng dừa ngả phía đơn côi...
vườn Mạ bây giờ cát xoá
chỉ còn cây dừa như dây neo kiên nhẫn nối biển bờ
như dây diều mong manh thả lên trời
những cánh rách bươm và chùm trái ngọt
như hoang vu tiếng cát gọi người
Mạ ơi
vườn mạ tháng năm góc trời trắng xoá
chỉ còn cây dừa như ngọn đuốc xanh...
Tặng đảo dừa
Tác giả: Xuân Hoàng
Nắng đảo càng xanh rợi bóng dừa,
Con đò mơ ngủ dưới hiên trưa.
Gió nồm mãi thổi theo chiều rộng,
Đã ghé về đây dưới mái chùa.
Cuộc sống vừa ra khỏi ngổn ngang,
Trưa nay lắng lại chuyến đò ngang.
Trời xanh là của bờ yên tĩnh,
Cho những niềm vui biết ngỡ ngàng.
Nha Trang! Còn lại y nguyên đấy,
Một buổi trưa sâu ghé đảo dừa.
Chợt hiểu vì sao trong cách biệt,
Cây dừa từng gợi nỗi buồn trưa!
Đuốc lá dừa
Tác giả: Bế Kiến Quốc
Một lần nào đó trong mơ
Gặp người cầm đuốc lá dừa dẫn đi
Lặng im chẳng nói năng gì
Phừng phừng lửa có điều chi giấu mình
Một lần nào đó dòng kênh
Chiếc xuồng máy rẽ lục bình đêm mưa
Một người đứng mãi trên bờ
Giơ cao cây đuốc lá dừa dõi theo
Một lần nào đó, xóm nghèo
Về thăm, lòng hứa thương yêu trọn đời
Rồi ta đi, rồi ta vui,
Rồi ta quên... Dòng nước trôi xa mình...
Và cầu ván đã long đinh
Loi thoi so đũa bờ kênh lệch hàng
Và bao lời hẹn lỡ làng
Gió lùa đã tướp liếp hàng nắng mưa
Một lần nào đó trong mơ
Cầu sao được đuốc lá dừa lại soi…
Xem tranh hứng dừa
Tác giả: Vương Trọng
Người ấy, cảnh ấy chắc mùa xuân:
Dừa căng tròn, váy một vạt
Dừa căng tròn, váy nâng ngược
Ánh mắt kia, nụ cười kia
Và kiểu dạng chân thách thức:
Thả đi nào, em chấp!
Những chàng trai với hai quả dừa
Đã nhận ra váy kia quá mỏng
Da mịn thế, dừa thì quá nặng.
Kẻ muốn hứng, người chưa cho hứng
Dưới, trên khấp khởi mừng, lo
Vượt thế kỷ, bỏ trôi thiên nhiên kỷ
Họ vẫn nhìn nhau trong giấy mực làng Hồ.
Xem thêm:
Tuyển tập thơ về mùa hè khiến ta bồi hồi với những ký ức xưa
21 bài thơ về cây lúa, lay động lòng người
8 bài thơ 4 chữ về quê hương vẽ nên bức tranh làng quê bình dị
Những bài thơ cây dừa ngắn hay nhất
Trên diễn đàn văn học Việt Nam, thơ cây dừa là một trong những chủ đề thơ khơi gợi nhiều cảm xúc bồi hồi nhớ quê hương. Dưới đây là tuyển tập bài thơ về cây dừa hay nhất xin gửi đến bạn.
Lời cây dừa
Tác giả: Nguyễn Đức Mẫn
Lúc trẻ người hút nước
Khi già người xơi cùi
Cả đời tôi ăn đất
Mấy ai người thương tôi.
Hàng dừa canh giữ biển
Tác giả: Xuân Quỳ
Thân gầy guộc mong manh
Vươn dài ra hướng gió
Đối mặt cùng bão giông
Lá chẻ ra xơ tướp.
Bao năm canh giữ biển
Bền bỉ và dẻo dai
Vẫn không quên kết trái
Dâng sữa ngọt cho đời.
Nếu tôi là quả dừa
Tác giả: Thanh Thảo
Nếu tôi là quả dừa
Không lừa dối miệng người đang khát
Đập tôi ra anh sẽ thấy nước ngọt
Giấu trong hai lần vỏ khác nhau.
Cây dừa
Tác giả: Huỳnh Mẫn Đạt
Ba xuân đào lý phải duyên ưa,
Cây trái liền năm chẳng kịp dừa.
Đuôi phượng vẻ vang che nắng gió,
Mình rồng chan chứa gọi mây mưa.
Dãi dầu giúp kẻ khi xơi tối,
Giúp nước vui người buổi khát trưa.
Rường cột miếu đường không xứng mặt,
Chống ngăn bờ cõi cũng bưa bưa.
Dừa xanh
Tác giả: Trịnh Viết Toại
Hiên ngang đứng giữa đất trời
Cất lên rượu ngọt cho đời mê say
Tiêu chua, hút mặn tháng ngày
Béo bùi, cùi đọt trắng dầy thơm ngon.
Đạn bom, giông tố chẳng sờn
Lụi tàn… rồi lại rập rờn tươi xanh
Là cây mà chẳng mong manh
Gửi vào tên đất rạng danh Xứ Dừa
Trái lành ươm bởi nắng mưa
Tình quê gửi gắm cho vừa tin yêu
Dáng ai dung dị, diễm kiều
Dừa xanh, xanh mãi những điều tri âm.
Xem thêm:
30 bài thơ về dòng sông dạt dào xúc cảm và ý nghĩa sâu sắc
Tổng hợp những bài thơ về sóng biển dạt dào cảm xúc
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
Những bài thơ cây dừa gắn với địa danh nổi tiếng
Những bài thơ cây dừa Nam Bộ hay nhất
Có những loài cây luôn có sự gắn bó mật thiết với đời sống hàng ngày của người dân, thậm chí đại diện cho nét đặc trưng văn hóa của một vùng miền. Nếu làng quê Bắc Bộ gắn liền với lũy tre làng thì ở làng quê Nam Bộ, đặc biệt là tỉnh Bến Tre, cây dừa chính là một nét biểu tượng văn hóa đặc sắc. Thơ về cây dừa cũng vì thế mà mang đậm dấu ấn quê hương.
Bài ca cho người đi trồng dừa
Tác giả: Hồ Lệ Trạch
Giã từ phố chợ Trà Vinh
Chúng tôi đi về phía biển
Đường bụi mù, đường xa biền biệt
Những xóm làng chưa kịp gọi tên
Đã trở thành nơi thương nhớ
Duyên Hải quê em xôn xao muôn thuở
Cho em về với rừng xưa
Bến Giá vô cùng cái nắng ban trưa
Vi vu rừng dừa vọng
Ai có đến đây những ngày chiến trận
Mới hiểu hết dừa xanh bây giờ
Như vầng trăng dành cho bé thơ
Đất dành cho chúng tôi dừa ấy
Và lời ca cất lên từ đấy
Giữa vùng dừa mênh mông...
Bóng dừa
Tác giả: Hữu Thỉnh
Kính tặng các má Bến Tre
Bóng xa như núi nghỉ
Bóng gần thành mây cao
Thân dừa găm vết đạn
Nước ngọt. Bọc cùi thơm
Cái ăn và cái mặc
Treo chung với trái vườn
Mái lá, tường cũng lá
Trời trong chum nước chiều
Mộ con xây trước cửa
Chim xà day dứt kêu
Hậu cứ, đơn sơ vậy
Quân đi và quân về
Bóng vườn ôm chiến trận
Biển đầy thương Bến Tre
Trời còn cho chắc bước
Chăm mộ và nuôi cây
Má ơi, kìa gió chướng
Bông so đũa buông đầy.
Vườn dừa
Tác giả: Bàng Bá Lân
Vườn dừa có trái dừa xinh,
Có cô con gái hiền lành dễ thương.
Có nhiều gió dịu vương vương,
Xanh xanh bóng lá, rờn rờn tình quê.
Có ai về miệt Bến Tre
Hỏi thăm nàng ấy vườn kia vài lời.
Vườn em gây tự bao đời
Mà cao bóng rợp che trời trong xanh.
Dừa bao nhiêu gốc, cô mình?
Cây bao nhiêu đốt? Trái lành bao nhiêu?
Hanh về cỏ rạc nắng thiêu,
Vườn dừa xanh mướt, hiu hiu gió cười.
Êm êm luôn ngỡ chiều rơi,
Đường thuôn bóng đổ, rạch ngòi quanh co.
Nước dừa mát rượi thơm tho,
Cùi dừa dịu ngọt... kẻ cho người mời.
Ở đây quên cả nắng lười,
Quên tình tráo trở, quên đời bạc đen.
Ở đây dừa mọc liền chen
Đổ muôn bóng rợp đầu hiên cuối hè.
Chân thành một tấm tình quê
Sớm chiều đon đả đi về đón đưa...
Xa xôi nhớ mãi vườn dừa,
Thương về nàng ấy bây giờ thương ai?
Những bài thơ cây dừa Tam Quan nổi bật nhất
Ca dao có câu: “Dừa xanh trên bến Tam Quan. Dừa bao nhiêu trái thương chàng bấy nhiêu”. Dừa Tam Quan nổi tiếng ngọt lành, người Tam Quan chân thành hiếu khách. Tất cả được thể hiện thông qua những bài thơ về cây dừa dưới đây.
Nhớ dừa
Tác giả: Nguyễn Xuân Sanh
Em sinh ở Tam Quan
Giữa miền Nam ruột thịt
Quê em dù xa tít
Em vẫn nhớ vẫn thương
Nằm sát ở bên đường
Rừng dừa ngủ dưới nắng
Thân cây dừa mọc thẳng
Hắt bóng xuống đầy vườn
Cơm dừa trắng và ngon
Xa ba năm vẫn nhớ
Em nhớ gian nhà nhỏ
Sáng ngọn đèn dầu dừa
Nhớ cả sớm cả trưa
Mẹ đứng xe từng sợi
Em ngồi bên em đợi
Vòng dây dừa cuộn nhanh
Làng em toàn nhà tranh
Mưa rào dội sang sảng
Thân dừa cưa làm máng
Trút nước xuống bên đường
Khi mà nắng trưa tuôn
Ôm trái dừa em núc
Ngửa đầu uống ừng ực
Từng hớp nước dừa ngon
Em nhớ trái dừa tròn
Của quê em Bình Định
Lấy ngón tay em tính
Ngày trở lại vườn dừa.
Dừa Tam Quan
Tác giả: Xuân Hoàng
Tam Quan nổi tiếng nhiều dừa
Qua đây, đúng độ trưa vừa nắng gay
Ngỡ ngàng có phải nơi đây:
Một vùng xơ xác, thân gầy đứt ngang!
Xa xa mấy mái tranh vàng
Những hàng cây, dở dang hàng, nối nhau
Ô hay bỗng diệu kỳ sao
Trong hoang vắng, một lời chào thật trong:
- Mời dừa, xin khách dừng chân
Tam Quan tiếng nổi xa gần là đây!
Ghé vào, càng lạ lùng thay
Dưới hiên, buông lửng lơ đầy chùm xanh
Lẹ làng, dao ngọt đưa nhanh
Một dòng nước mát trong lành chảy ra
Tan rồi cái mệt đường xa
Dừa Tam Quan đúng là dừa Tam Quan
Khách rằng: Thôn xóm tan hoang
Tưởng dừa bớt ngọt sao càng thấy thơm?
Chủ rằng: Nước ngọt tự trong
Đất thêm dày dạn, người không biết lùi
Nước thơm là ở nơi cùi
Dừa ngon là ở nơi người biết chăm
Lên đường, cứ mãi bâng khuâng
Đất, người là vậy: Tam Quan xứ dừa!
Những bài thơ cây dừa Bảy Mẫu hay nhất
Rừng dừa Bảy Mẫu Hội An được mệnh danh là vùng sông nước miền Tây thu nhỏ gần phố cổ. Nơi đây gắn liền với những sự kiện lịch sử khó phai của dân tộc. Vì thế, những bài thơ cây dừa ở địa danh này gợi nên nhiều cảm xúc.
Sông Hoài em có đợi?
Tác giả: Thiết Dương
Sông Hoài ánh điện sáng lung linh
Phố Hội anh say cảnh hữu tình
Qua bến Bạch Đăng vào địa vực
Du thuyền Cửa Đại ngắm bình minh
Rừng Dừa Bảy Mẫu ngời non nước
Bích Họa Tam Thanh đẹp dáng hình
Chẳng biết Chùa Cầu em có đợi
Giếng trong Bá Lễ tắm duyên mình.
Cây súng bẹ dừa
Tác giả: Trần Văn Sang
Ai về thăm Cẩm Thanh quê mẹ
Vẫn còn nghe âm vọng tiếng ngày xưa
Đã vùng lên bằng cây súng bẹ dừa
Mà kẻ địch vẫn rùng mình kinh sợ
Quê hương ơi!
Có một loài hoa muôn đời tươi thắm nở
Đó là hoa chiến công của xứ sở anh hùng
Cẩm Thanh quê mẹ kiên trung
Giàu lòng tình nghĩa thủy chung bạn bè
Quyết lòng một tấc không đi
Người con đất Cẩm kiên tài, hiên ngang
Quyết tâm bảo vệ xóm làng.
Ngày đêm quần lộn thi gan với thù.
Dừa xanh người bạn chiến khu
Chở che bộ đội diệt thù ghi công
Nhưng lũ giặc cuồng ngông điên đảo
Chặt phá dừa nhằm loại quân ta
Chúng biết đâu dừa đất quê nhà,
Một tàu ngả xuống vạn ngàn ngà vút lên
Dừa ơi! Tôi gọi tên em
Dừa xanh Bảy Mẫu lòng bền dạ son.
Dừa Bảy Mẫu
Tác giả: Đinh Bảy
Đứng lên bằng súng bẹ dừa
Quê ta đồng khởi Mỹ thua Ngụy hàng
Cứng hơn sắt bền hơn gang
Súng này hợp chất căm hờn lửa nung
Rễ sâu bám đất anh hùng
Bẹ dừa năm tháng bão bùng không lay
Lạch dừa gợn ánh mây bay
Bẹ dừa hóa súng chất đầy thuyền nan
Người đi sông nước rộn ràng
Tay cầm chắc súng phá tan xích xiềng
Dừa ơi, quê mẹ dịu hiền
Mà làm giặc Mỹ đảo điên kinh hoàng
Súng khởi nghĩa lên đường rầm rập
Súng phá kèm tung ngục tù ra
Dừa xanh nguyện tóc mẹ già
Chở che đùm bọc nuôi ta tháng ngày
Sống trong áp bức đọa đầy
Trái tim Bảy Mẫu dừa này vẫn tươi
Nhớ thương em gái chằm tơi
Cho anh công tác dưới trời nắng mưa
Nhớ thương tiếng hát đò đưa
Ngụy trang tàu dừa bộ đội sang sông
Một lòng một dạ thủy chung
Quê hương dừa nước không ngừng đấu tranh
Ta tìm dáng chị hình anh
Có người khuất bóng dừa xanh vẫn còn
Bóng dừa tỏa mát đường thôn
Nghiêng mình soi bóng nước non đất trời
Dẫu cho bắn máy bay rơi
Súng dừa năm trước muôn đời chớ quên
Giúp ta khẩu súng đầu tiên
Giúp ta giành lại chính quyền tự do
Như yêu khẩu súng Bác Hồ
Khắc tên người tặng đồng bào Hội An
Mai sau đất nước vẹn toàn
Súng dừa bên cạnh sao vàng cờ sao.
Rừng Dừa Bảy Mẫu
Tác giả: Trần Hội
Bùng binh là ruột Hói Lăng
Phù sa trên núi gia tăng sình lầy
Thanh Nhứt, Thanh Tam hói này!
Bỏ không chi uổng trồng cây nuôi gì
Các ông Trương, Đội có đi
Vào mua dừa nước Đồng Nai xanh rì
Bước đầu trồng chẳng ra chi
Đặt chưa đúng lúc có khi mất tiền
Tiếp theo có cụ Hưng Quyên
Đem về trồng tốt mỗi khiêng một tàu
Bà con thấy vậy trồng ngay
Nhân nhiều bảy mẫu ngày ngày xanh tươi
Cẩm Thanh làng Yến Thanh Châu
Gầy giống trồng hết cả rừng dừa xanh
Củi chụm rồi lại làm tranh
Người người dùng lấy xây quanh lợp nhà
Là nơi sản xuất cá tôm
Đi mò đánh bắt nuôi cơm hằng ngày
Phủ kín chắn gió khỏi bay
Môi trường sinh thái thương thay cây dừa
Bốn tám giặc Pháp đi lùng
Bắt được thằng Trũng khùng khùng ngố ngây
Việt Minh ở đâu chỉ ngay
Đưa súng vào bụng nắm tay đi tìm
Chúng đánh chúng đập thấu tim
Dùng đủ hình thức nhận chìm dưới sông
Buộc lòng phải chịu ở đây
Là tên Bảy Mẫu dừa này tiếng vang
Giặc vây giặc phá giặc càn
Dừa vẫn xanh tốt hiên ngang giữa trời
Dừa làm súng, dừa chằm tơi
Lực lượng kháng chiến đời đời ghi công.
Trên đây là tuyển tập những bài thơ cây dừa hay nhất xin chia sẻ đến bạn. Hy vọng bài viết đã cung cấp cho bạn một vài thông tin hữu ích về các tác phẩm thơ cây dừa trong văn học Việt Nam.
Sưu tầm