- Những bài thơ về mây trời
- Bờ mây – Bùi Giáng
- Bóng mây – Thanh Hào
- Khói nước, mây chiều, bóng núi tan – Nguyễn Sĩ Đại
- Bèo mây – Khương Hữu Dụng
- Bay trên cánh đồng mây – Lệ Bình
- Bài của mây – Hoàng Anh Tuấn
- Áo mây tình – Hàn Quốc Vũ
- Chị mây – Tụ Vinh
- “Cái làm ta hạnh phúc” – Thái Bá Tân
- Hồn quê – Trần Đình Nhân
- Trời không mây trắng – Cao Quảng Văn
- Những bài thơ về mây và núi
- Những bài thơ về mây và gió
- Những bài thơ về mây và biển
- Những bài thơ về mây mù
Mượn từ cảnh sắc cho đến tâm tình… nên những bài thơ về mây dưới đây không chỉ hay mà còn có khả năng chạm vào cảm xúc của mỗi người.
1. Những bài thơ về mây trời
Xưa nay, mây trời vẫn là hình ảnh quen thuộc trong thơ ca, thậm chí là có phần được thi sĩ ưu ái. Chẳng vậy mà khi nhắc đến thơ về mây, chúng ta luôn có một kho tàng để tha hồ chọn lựa.
1.1 Bờ mây – Bùi Giáng
Bờ mây trắng dựng cuối trời bóng dáng
Của ban sơ hoài vọng giữa nhân gian
Lòng vạn vật mơ màng chiều qua sáng
Em về nhanh cho mây trắng buông màn
Nhịp chân bước bên vườn hoa ẻo lả
Hồng hé môi là nụ của xuân xanh
Hồn ngơ ngác thương ngừa trong tấc dạ
Em đi đâu? ta đứng đợi không đành
Còn hay mất? ngày sau ta sẽ lại
Em sẽ về giữa mùa nước phơi trăng
Oanh yến múa cho trời xuân xanh mãi
Và yêu thương lên tiếng bảo nhau rằng.
1.2 Bóng mây – Thanh Hào
Hôm nay trời nắng như nung
Mẹ em đi cấy phơi lưng cả ngày,
Ước gì em hoá thành mây
Em che cho mẹ suốt ngày bóng râm...
1.3 Khói nước, mây chiều, bóng núi tan – Nguyễn Sĩ Đại
Khói nước, mây chiều, bóng núi tan
Người tới, người đi, ngàn lại ngàn
Thơ như sương lệ nhòa vai áo
Phơi ướt bao ngày nắng thế gian.
1.4 Bèo mây – Khương Hữu Dụng
Gặp nhau lọ phải hẹn hò
Quen nhau chỉ một chuyến đò sang ngang
Hỏi chi bến nước cây làng
Bên con bèo dạt, bên làn mây bay...
1.5 Bay trên cánh đồng mây – Lệ Bình
Mẹ chân lấm tay bùn suốt đời lam lũ
Trên cánh đồng làng thấp thỏm nhìn mây
Mây trắng – mẹ cày trong nắng
Mây đen – mẹ cấy trong mưa
Mây hồng – mẹ ngăn giông bão
Ai thấu nỗi lòng mẹ lo học hành, cơm áo
Cho những đứa con gần và cả đứa con xa...
Để chiều nay con có phút thăng hoa
Được bay trên chín tầng trời gió nổi
Lặng ngắm mây trôi trắng màu huyền thoại
Con gọi thầm tên mẹ trong tim
Ơi cánh đồng mẹ gieo gặt đức tin
Dưới mắt con bỗng nhoà trong sương khói...
Dõi mặt đất thắt lòng con tự hỏi
Mây bồng bềnh trắng xốp như bông
Trên cánh đồng mây có màu tóc mẹ không
Sao mắt con nhìn thôi miên không chớp!
1.6 Bài của mây – Hoàng Anh Tuấn
Đám mây em vào trời mây sa mạc
Đồi cát khô nghe gờn gợn Thu phong
Những câu thơ mang tâm sự xương rồng
Cũng nhen nhúm nụ hoa quỳnh mát rượi
Đám mây em vào trời anh khuya tối
Rất gập ghềnh cũng dệt lụa chiêm bao
Những câu thơ về đội nón quai thao
Gót yêu dấu in dấu trăng quê cũ
Đám mây em vào trời anh mới nở
Để bình minh thục nữ ngủ bình an
Chuỗi sương xanh trên ngực cỏ căng tràn
Nhịp ân ái hồi sinh từng hơi thở
Đám mây em vào trời anh lãng tử
Cho hắt hiu nỗi nhớ những xa quên
Bánh xe lăn trên nẻo cũ mòn quen
Cũng lạc lối vào đam mê điên dại
Đám mây em xa trời anh xa mãi
Vùng cát khô trở lại những vô biên
Giữa mênh mang anh với gọi tên em
Đám mây nhỏ chỉ còn trong dĩ vãng.
1.7 Áo mây tình – Hàn Quốc Vũ
Áo sinh ra đã là mây trắng
Mặc dáng nồng sóng dợn chín tháng trường
Bay mải miết vào đời anh lưu tim bút
Nên hồn giờ cũng mãi hoá trắng phau
Áo xinh thế đã gò lên Đà Lạt
Dậy đỉnh tình rộn rã Phan-xi-păng
Mùa học trò ngần ấy năm đón đôi bướm phượng
Xe đạp theo sau suối tóc ngọc trai đen
Hương dầu thơm hay hương người hồng ngọc
Mắt non xanh mơn mởn ngoái đầu
Cười một tí gọi ngay chàng giai si dại
Phút ban đầu cứ trụ đến trăm năm.
1.8 Chị mây – Tụ Vinh
Từng xanh không thoáng gợn
Tóc, lửa ông mặt trời
Nắng chiều càng gay gắt
Gió lặng trốn im hơi
Đường đến trường em bước
Cảnh vật ê ẩm ngồi
Cây gục đầu rũ ngọn
Thân thể toát mồ hôi.
Đang mệt lừ hổn hển
Chị mây trắng từ đâu
Nhẹ nhàng đưa chân đến
Che nắng em trên đầu
Em mừng cám ơn chị
Chị hôn vào má em
Rồi dìu em đến lớp
Cơn mát ru êm đềm.
1.9 “Cái làm ta hạnh phúc” – Thái Bá Tân
Cái làm ta hạnh phúc
Thực ra cũng chẳng nhiều
Chỉ cần có ai đó
Để ta thầm thương yêu
Rồi thêm chút công việc
Cho ta làm hàng ngày
Cuối cùng, chút mơ mộng
Để đưa ta lên mây.
1.10 Hồn quê – Trần Đình Nhân
Mới nghe cuốc vọng bờ tre
mà sao xanh cả tiếng ve trước thềm
ngang trời mây trắng trôi êm
hình như phượng đỏ sa thêm nắng vàng
Con đường xưa gió thênh thang
lẽ nào người cũ về làng hôm kia
vẩn vơ một thoáng trưa hè
tặng nhau cả một sân ve để buồn
Trời quê mây trắng còn vương
đất quê như giục người thương nhớ người
bây giờ cả nắng hai nơi
để hồn quê mải đứng ngồi tiếng ve.
1.11 Trời không mây trắng – Cao Quảng Văn
Tim ơi đừng cay đắng
Cho lệ rơi ngậm ngùi
Một ngày không mây trắng
Còn dài hơn một đời...
2. Những bài thơ về mây và núi
Mây và núi vốn là “cặp bạn tri kỷ”. Đó chính là lý do vì sao mà các thi sĩ thường rất thích đưa cặp hình ảnh này vào những vần thơ của mình.
2.1 Chiều núi mưa rào – Quang Dũng
Kỳ Sơn mây kéo nặng
Hoa trẩu rụng đầy đường
Sấm đầu mùa đã động
Sao động lòng tha hương
Đồi sắn ướt sũng lá
Gà ướt cánh nép hiên
Chim xào xạc trốn biệt
Mưa giăng màn triền miên
Nằm đợi ven sông Đà
Thuyền mờ trong sóng vỗ
Mưa bao giờ cho yên
Một chặng đường mưa gió.
2.2 Sông mơ – Trần Đình Nhân
Bến cũ chiều buông - nước nước trôi
con thuyền neo đậu nom chơi vơi
với ta cảnh ấy như năm cũ
lữ hành mình ta - Mình ta thôi
Ta như lữ khách từ duyên trước
lặn lội qua chiều ở kiếp sau
trời đất vẫn nguyên hình dáng cũ
khói sương bàng bạc màu hoa lau
Ông lái vẫn nằm thiêm thiếp ngủ
thuyền neo đậu bến bờ phiêu diêu
lang thang gió táp - Mây mờ núi
một bến sông mơ, lạc cả chiều.
2.3 Với Langbian – Trần Đình Nhân
Langbian mây vờn
Langbian sương phủ
Tiếng thông reo ngàn đời
Lời vẫn lời xưa cũ
Ôi Langbian
ta chạm vào mây
mây nói lời cổ tích
chạm vào gió
gió hát lời mộng du
chạm vào em
em hoá thành huyền thoại
Ta đi đâu?
Sương trắng đến mơ hồ!
Ta đi đâu?
Hỡi miền biêng biếc thắm
bộ ngực nồng nàn
run rẩy cả rừng thiêng
em là chi?
thật không thể nói gì
bởi khi chết
em thành hoa của đất
lưu luyến ngàn đời
trai gái thắm duyên xưa
Đà Lạt nắng
Đà Lạt mưa
âm thầm và nhẫn nại
nét xuân xanh không để
tháng năm phai
với lứa đôi
ta xin làm cỏ dại
một lần thôi
thầm thĩ dưới chân người.
Áng mây xưa – Nguyễn Đình Thi
Tháng chạp phương Nam nắng dãi
Trông vời đâu áng mây xưa
Nơi núi thẳm em nằm lại
Chiều cuối năm sương gió mờ.
2.4 Bóng mây – Đoàn Thuận
Người đi ngày một ngày hai
Ta chon von đỉnh dốc dài vắng xa
Lũng rừng sương phả chiều qua
Nghe heo hút bóng mây và cô liêu.
2.5 Núi và mây – Ngô Văn Phú
Núi nào lại muốn vắng mây
Mây đi nhớ núi dáng bay bồn chồn
Mây buồn thì núi cũng buồn
Núi có mây vờn nhìn núi ấm ngay
Tự do là tính của mây
Đứng yên kiểu núi cũng đầy tự do
Sắc mây thay đổi từng giờ
Mà sao sắc núi bốn mùa cứ xanh
Trời đem em đến cho anh
Em ưng làm núi hay giành làm mây.
Xem thêm:
30 bài thơ về dòng sông dạt dào xúc cảm và ý nghĩa sâu sắc
Tổng hợp 20 bài thơ về gió hay nhất hiện nay
Những bài thơ hay về biển đong đầy nhiều cảm xúc
3. Những bài thơ về mây và gió
Gió thổi mây bay, gió ngừng mây lặng. Mối quan hệ khăng khít giữa mây và gió không chỉ có khả năng tạo nên cảnh sắc đẹp mà còn có thể giúp bạn gửi gắm đôi lời tâm tình.
3.1 Mây và gió – Hồng Soi
Mây trôi lơ lửng nhớ thương ai
Gió thổi vi vu mãi thở dài
Sáng đến mây hồng khoe nắng mới
Chiều về gió lộng báo thiên tai
Mây buồn lệ đổ mùa ngâu đến
Gió giận không thèm tới nắng mai
Núi đội mây ngàn trong quyến luyến
Trăng treo cuối gió ngát hương nhài!
3.2 Gió thổi ngang trời – Cao Quảng Văn
Gió thổi ngang trời
Hôm qua mây bay
Và sớm mai này
Mây còn bay mãi
Ngày tháng ra đi
Tình còn ở lại
Trên mắt môi chờ
Trên những dòng trông
Mây đã xa vời
Theo gió sang sông
Mơ màng trắng
Trên chập chờn sương biếc
Dòng dập dềnh trôi
Bao lời tiễn biệt
Một sớm mai xanh
Hay mỗi tím chiều
Mây bay ngang trời
Cầu chới với cô liêu...
3.3 Chân mây – Thái Thăng Long
Thời gian cong
Và ánh sáng cũng cong!
Bé tí tẹo cuộc đời trong vũ trụ
Thế mà mùa sang cám dỗ
Thế mà dòng sông vẫn rạo rực trong lòng.
Thế mà tình yêu cứ mong
Thế mà nỗi buồn
Vơi đi một nửa
Gió cuối trời
Cơn mưa về bên cửa
Mây bay bay vần vũ đã ngàn năm
Một mình ai đi trong sương giăng?
Chân mây trắng
Cánh diều thơ dại
Tiếng dế gọi đàn
Bài thơ còn lại
Còn lại với thời gian
Dẫu ánh sáng có cong?...
3.4 Bữa tiệc đôi ta sáng nước mây – Xuân Diệu
Bữa tiệc đôi ta sáng nước mây
Ta mời trời dự đất vui lây
Trải hàng cây cả xăm xăm biếc
Lượn khúc đường non thắm thắm hây
Cá bạc thung thăng lội dưới dòng
Bỗng con chiền chiện hót từng không;
Sớm nay ta đã ra ngoài nội
Mở tiệc tâm hồn đãi núi sông
Bữa tiệc đôi ta mới mẻ hoài,
Thêm màu lên cả sắc hoa tươi,
Nghe say tiếng nói người trên bến
Say bước người đi chợ sớm mai
Bữa tiệc đôi ta sao lấp lánh
Bởi vì đôi mắt em đen nhánh
Hàng mi chớp chớp ánh dương tung
Lá cỏ, hạt sương đều mọc cánh.
Trời có mây cao với gió thanh
Đất đầy sự nghiệp những tay lành
Cũng như phơi phới đi vào tiệc
Bữa tiệc đôi ta: một tấm tình.
3.5 Buồn mây nước – Hàn Quốc Vũ
Mây mây nước nước buồn thay
Xếp li niềm nhớ ai hay tôi già
Vài năm như thế đã xa
Biết nhìn khuôn mặt em hoa đã tàn
Những lần chém mộng miên man
Những lần từ bỏ thở than một mình
Vì em má nhuộm tình xinh
Phấn son gieo rắc cho tình tôi si
Và em mặc thế mà đi
Tôi mặc tôi cả gió gì lang thang
Trăng ơi, tôi quá lỡ làng
Bẽ bàng tay với và nàng xa tôi
Thì thôi chốt lại thì thôi
Gặp nhau như thế đơn côi đã lòng.
3.6 Mây và gió – Phan Huy Hùng
Anh là gió...
Em là mây...
Chơi trò đuổi bắt mê say với đời
Lửng lơ... lơ lửng... giữa trời
Để cho ai ngắm ai cười vậy em?
Xin em đừng lửng lơ thêm
Em đang xẻ dọc trái tim anh rồi
Mây cười mây chỉ mây thôi
Sao anh lại nỡ ví người như mây
Mây thèm được kiếp người say
Say mây mà ngỡ rằng ai say mình?
Gió rằng gió cũng muôn hình
Khi vui gió mượt ... thất tình ... gió gai
Em ơi! Anh gọi mây bay
Sao không dừng lại ... gió hây hây tình.
3.7 Mây – Nguyễn Phương Anh
Hoa lau trắng bên bờ sông mải miết
Một bóng hình trong gió gửi cho mây
Mây bay đi những nẻo xa biền biệt
Tìm nửa cuộc đời theo những cánh chim bay...
3.8 Mây trắng – Lưu Vĩnh Hạ
Cho nhau mấy độ tuổi hồng
Ngày xưa cánh phượng có còn không em
Lung linh màu nắng bên thềm
Mở trang lưu bút tìm tên một người
Pha lê với những nụ cười
Ngang qua cửa lớp bồi hồi làm sao
Tay ôm mộng ngủ chiêm bao
Vờ thôi chứ biết nỗi sầu là chi
Sân trường hoa nắng li ti
Áo em lụa mỏng bài thi cuối cùng
Bàn chân có chút ngại ngùng
Bài thơ tình ấy chưa từng trao tay
Nắng chiều gió thổi mây bay
Phượng hồng từng cánh trang đài dáng xưa
Hạ buồn chợt nắng chợt mưa
Đã thương sao lại còn chưa thầm thì
Còn không em tuổi mùa thi
Cho tôi trở lại tiếc gì thời gian
Cho nhau lưu bút đôi hàng
Tiếng ve nức nở nghe càng thêm thương.
3.9 Biệt ly… – Đỗ Mỹ Loan
Nhìn mùa thu buồn bã ra đi
Ta chợt thấy lòng đầy nuối tiếc
Mây và gió nói lời ly biệt
Lá xác xơ cũng vẫy tay chào
Ngày trở về bóng nắng lao xao
Vương hơi bấc khí trời lành lạnh
Cả không gian tím màu hiu quạnh
Giọt sương mơ lấp lánh dỗi hờn
Ta một mình cùng nỗi cô đơn
Chiếc áo mỏng thêm phần lạnh giá
Chân giẫm nhẹ ướt mềm cỏ lá
Rồi không dưng nước mắt nhạt nhòa.
4. Những bài thơ về mây và biển
Nước biển xanh thẳm, bầu trời cao rộng, mây trôi lững lờ. Chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh này thôi là chúng ta sẽ thấy tâm hồn mình thoải mái hơn hẳn. Thơ về mây và biển cũng có thể mang lại cho bạn cảm giác tương tự.
4.1 Đêm Côn Đảo – Trần Đình Nhân
Nửa đêm tỉnh giấc Côn Lôn
giật mình bỗng thấy sóng cồn Cô Tô
nổi nênh là tại sóng xô
xênh xang cũng ở xô bồ cả thôi
bao đường đất, bấy dặm khơi
đong đưa chi lắm lạc loài với thơ
bước chân sa đến ngẩn ngơ
chân mây mặt sóng vu vơ với người
chị Sáu ơi - Hỡi biển trời
linh thiêng nhận một vài lời nước mây
đi từ chân gió hơi may
tới đây một nén hương gày vậy thôi
Cô Tô mấy lớp sóng dồi
bồng bênh mây trắng - Tặng người lời ru.
4.2 Mây và nước – Nguyễn Thị Khánh Hà
Sao lạ thế anh ơi?
Mây cứ theo nước mãi
Như tình yêu mê mải
Say đắm nhau chẳng rời
Nước chảy về biển khơi
Mây theo soi bóng nước
Muốn nói một điều ước
Giữa bao la đất trời
Những lúc mây giận hờn
Nước lặng yên mây sầu
Khi thác trào sóng cuộn
Mây tủi hờn về đâu?
Em thương anh một đời
Nơi tận cùng sâu lắng
Con tim luôn đằm thắm
Mãi mãi chẳng hề vơi...
4.3 Mây chiều – Huỳnh Minh Nhật
Áng mây hồng cuối trời xa ấy
Cuối chiều rồi sao vẫn rong chơi
Nắng đã khuất lưng đồi rồi đấy
Ở nơi này mưa bắt đầu rơi
Làn mây khóc hoàng hôn lất phất
Rất nhẹ nhàng chợt hóa biển dâu
Ta mơ mộng hồn ai ngây ngất
Rất nặng lòng, tan biến về đâu?
Hoàng hôn tím, trời mưa ướt áo
Mây u sầu mây khóc vì ai?
Khói thuốc rớt màn đêm mờ ảo
Ta điên cuồng một nửa trăng phai.
4.4 Tình mây biển – Tiếu
Gió nhẹ trăng thanh bến êm đềm
Xào xạc lá dừa khẽ ru êm
Biển-mây bên nhau cùng dạo sóng
Tay trong tay ấp ôm tình nóng
Ta ngẩng đầu hỏi trăng duyên cớ
Mây-biển bên nhau chẳng bến bờ?
Trăng trên cao cười rộ cuồng say
Mây- Biển yêu nhau bởi thế này
Mây nghiêng đầu khẽ tựa vai biển
Biển vờn sóng dạo khúc tặng mây.
Mượn ánh trăng tô màu đêm nguyện
Hái vì sao minh chứng tình duyên
Mắt xa xăm mây buồn hỏi biển…
Có khi nào mây biển rời xa?
Ngỡ liền nhau nhưng mà xa cách
Nhỡ sau này như khách qua đường
Rũ đi chẳng ngoảnh mặt vấn vươn
Yêu rồi nhỡ mai này khổ đau…
Biển lặng im thật khẽ nhìn mây
Sóng thôi dạo gió cũng ngừng lây
Tương lai mờ mịt ai sẽ biết?
Liệu sau ta vẫn được thế này.
Biển khẽ đặt nụ hôn lên mây
Gửi trọn niềm tin mặc đắng cay
Mai sau đường dài ta chung lối
Anh bên em trọn một kiếp này.
4.5 Biết yêu – Lữ Kiêu Phong
Phải chăng tôi đã biết yêu
Nên thường ngớ ngẩn sớm chiều ngắm mây
Chắc rằng người có nhớ đây
Hay là lạc lối chân mây biển trời
Quên đi hạnh phúc trọn đời
Mà ta đã hẹn trùng khơi mãi còn
Ai giờ thân xác héo hon
Hoài trông bóng nhạn vẫn còn ngẩn ngơ.
5. Những bài thơ về mây mù
Thơ về mây mù lãng đãng thường gợi lên nỗi buồn man mác cho người đọc. Nếu bạn muốn thưởng thức những vần thơ như vậy thì có thể xem qua những gợi ý này.
5.1 Bóng mây – Nguyễn Sĩ Đại
Buổi ấy trăng rừng không đủ sáng
Nẻo đi khôn tỏ bóng hoa cài
Tương tư nghìn dặm về thôn vắng
Thôn vắng, hoa cài một bóng mây.
5.2 Đất trời và em – Trần Lợi
Mây mù sương khói toả đóng khung
Mĩ nhân khoe dáng trước người hùng
Cảnh trời phong vũ mây bát ngát
Yểu điệu thướt tha đẹp như nhung
Gió chiều lồng lộng vi vút ngân
Ảo ảo hư hư đẹp tuyệt trần
Váy màu tha thướt bay trong gió
Dịu dàng thanh thoát như gái tân
Tóc dài đen mượt tung vờn bay
Mùi hương thoang thoảng thơm đượm say
Thả hồn thư giãn theo làn gió
Quện với đất trời thấy ngất ngây
Em đứng trênh vênh trên núi cao
Tinh yêu dào rạt đang dâng trào
Ngọt thơm hạnh phúc mặn nồng thắm
Ôm trọn tình anh với trời cao .
5.3 Để mình anh đó – Bounthanh Sirimoungkhoune
Bầu trời đen tối mây mù
Ánh trăng vàng vọt nhạt khu đêm này
Nhớ thương tìm kiếm đâu đây
Đêm nay im lặng buồn say ngóng chờ
Cạn ly trà chén đêm khuya
Mây đen cuồn cuộn đong đưa phủ mờ
Trăng vàng buồn bã trăng đi
Để mình anh đó đêm khuya ngóng chờ.
5.4 Trời Đêm – Bounthanh Sirimoungkhoune
Trời đêm tối mây mù
Nhớ em lòng thêm mê
Thu về đêm sương đổ
Trắng xóa bầu trời khuya
Trời đêm tối mây mù
Yêu thương cách sơn khê
Ngó về cuối trời đó
Hồn trôi xa tỉ tê
Trời đêm tối mây mù
Ngồi gọi từng giấc mơ
Đếm từng đêm trôi đến
Nhớ em cả đêm khuya
Trời đêm tối mây mù
Một mình cảnh hoang vu
Ngó thềm hoang ngõ vắng
Cầu đêm có giấc mơ.
5.5 Đón Đông – Anna Kachiusa
Thế là nàng Thu đã đi qua
Giá rét nàng Đông chớm ùa về
Cuối trời mây mù che nắng vàng
Lác đác bên hồ hạt mưa rơi.
Không phải ngẫu nhiên mà thơ về mây lại được cả thi sĩ lẫn người đọc yêu thích tới vậy. Có lẽ đó là bởi hình ảnh những đám mây tự do phiêu lãng vừa hợp với tinh thần của thơ ca vừa đem lại cho ta cảm giác nhẹ nhàng, dễ chịu.
Nguồn ảnh: Internet