Chờ...

Top các bài thơ về diều hay nhất, stt về cánh diều ý nghĩa

VOH - Thơ về diều luôn đong đầy cảm xúc, giúp đưa tâm hồn con người chìm đắm trong những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ.

Từ lâu, cánh diều đã gắn liền với kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Tạo vật quá đỗi thân thương và gần gũi ấy dường như in sâu trong ký ức của những đứa trẻ. Nếu bạn đang chán ngán cuộc sống nơi phố thị phồn hoa thì hãy cùng VOH tìm một chút bình yên cho tâm hồn qua chùm thơ về diều sau đây nhé!

Thơ về diều hay, ý nghĩa nhất

Ngoài những bài hát về tuổi thơ thả diều, thơ về cánh diều cũng để lại trong lòng bạn đọc cảm xúc bâng khuâng khó nói thành lời. Mong rằng, các dòng thơ ngọt ngào này có thể dìu dắt tâm tình của con người lâng lâng theo từng nhịp trời mây xanh biếc. Từ đó, xua tan đi sự mệt mỏi, vất vả của cuộc sống.

Thả diều

Chiều dần tắt nắng

Gió bồng lên cao

Cánh đồng lúa chín

Hương thơm ngọt ngào.

 

Bé vui hớn hở

Tung cánh diều lên

Diều bay trong gió

Giữa trời mông mênh.

 

Diều bay cao vút

Gặp bạn mây xanh

Thỏa bao mơ ước

Diều bay vòng quanh.

 

Bé thầm mong ước

Được như cánh diều

Bay vào vũ trụ

Khám phá bao điều.

(Nguyễn Lãm Thắng)

tho-ve-dieu-voh-0

Thả diều

Cánh diều no gió

Sáo nó thổi vang

Sao trời trôi qua

Diều thành trăng vàng.

 

Cánh diều no gió

Tiếng nó trong ngần

Diều hay chiếc thuyền

Trôi trên sông Ngân.

 

Cánh diều no gió

Tiếng nó chơi vơi

Diều là hạt cau

Phơi trên nong trời.


 

Trời như cánh đồng

Xong mùa gặt hái

Diều em – lưỡi liềm

Ai quên bỏ lại.

 

Cánh diều no gió

Nhạc trời réo vang

Tiếng diều xanh lúa

Uốn cong tre làng.

 

Ơi chú hành quân

Cô lái máy cày

Có nghe phơi phới

Tiếng diều lượn bay?

 

Tiếng diều vàng nắng

Trời xanh cao hơn

Dây diều em cắm

Bên bờ hố bom…

(Trần Đăng Khoa)

Xuân vọng

Bay bay cánh diều

Gió chiều thu muộn

Hoa nở cánh yêu

Dập dìu bướm lượn.

 

Em buông tay thả

Diều lảo đảo bay

Bướm hoa rời rã

Tàn tạ bờ mây.

 

Rơi mưa tầm tã

Cánh diều đứt dây

Ôm diều khóc hận

Hận cách ngăn sông.

 

Bên kia tả ngạn

Hữu ngạn chung dòng

Có người khách lạ

Nối nhịp cầu xưa.

 

Nhịp cầu nghiệt ngã

Phơi xác nắng mưa

Tả ngạn đổi mùa,

Máu xương mục rã.

 

Nối sợi dây diều

Nối niềm hy vọng

Em thả cánh yêu

Bướm hoa rung động

Bay bay xuân vọng

Bay bay xuân đời.

(Trần Văn Sơn)

Đứng lặng trong mây một cánh diều

Đứng lặng trong mây một cánh diều

Câu này, ai nói hở em yêu?

Chiều nay, trời lặng, êm ru gió

Ai thả kìa em, một cánh diều…

 

Em ngước nhìn anh, em lặng lẽ

Làm sao em biết nhỉ thơ ai?

Câu thơ mộc mạc như tre núi

Sao tự dưng anh muốn nối dài!

 

Anh muốn giấu em niềm thổn thức

Khi không mà nhớ lại thơ xưa!

Nhớ hồi còn nhỏ, thầy la mắng:

Không thuộc bài không phải học trò!

 

Em ạ… hồi xưa học thuộc lòng

Thơ dài như thể một con sông

Anh không bơi hết con sông được

Chỉ đọc bâng quơ, nhớ một dòng…

 

Đứng lặng trong mây một cánh diều

Đó là gặp lúc anh buồn hiu

Nhớ cơm mẹ đợi con tan học

Mới được tung tăng giỡn hết chiều…

 

Bây giờ, câu đó… trong tiềm thức

Là cả quê hương hiển hiện về

Đất nước đã yên, đời tản lạc

Diều trôi nước mắt kẻ xa quê!

 

Đứng lặng, chiều nay, nói với em

Một thời thơ ấu, nhớ không quên

Để em lẳng lặng, rồi ngơ ngác

Thương quá, lúc nhìn em ngước lên…

 

Là thôi, nước mắt em không chảy

Anh chỉ se lòng một chút thôi!

Bàng Bá Lân ơi, ông thức dậy

Đọc thơ tôi, chắc mỉm môi cười?

(Trần Vấn Lệ)

Thả diều

Tưởng chừng đã chạm vào mây

Cánh diều là nốt nhạc dài chung chiêng

Vút cao như tiếng vành khuyên

Trời xanh nhờ cánh diều nghiêng mấy vòng.

 

Tưởng chừng như cánh bướm hồng

Thảnh thơi bay lượn bềnh bồng trên mây

Có nhìn thấy dáng mẹ gầy

Còng lưng dưới ruộng cấy cày sớm hôm?

 

Cánh diều như cánh hoa thơm

Em nhìn lại thấy yêu hơn bầu trời

Bỗng nghe gió hát à ơi!

Cánh diều là nốt nhạc thời tuổi thơ.

(Lê Minh Quốc)

tho-ve-dieu-voh-1

Sao em chẳng về

Chiều nghe chân mình qua phố chợ

Để thấy cô liêu những cánh diều

Ôi cánh diều dại thơ tiềm thức

Ruộng nhắn chờ bóng dáng thương yêu.

 

Chiều đưa anh về lại dòng sông

Nhặt những thân rong chảy giữa dòng

Nghe tay tình lả lơi phiêu dạt

Em nhớ gì sông mộng tuổi hồng?

 

Ngày xưa em hẹn những cơn mưa

Hẹn ướt vai nhau để đổ thừa

Rằng vai em ướt cần chung lối

Mưa thấm hồn anh đã mấy mùa.

 

Chiều nghe thương xót chiếc cầu ngang

Mỗi nhịp cầu đau một lỡ làng

Em ngày xuôi gót đơm hoa thắm

Anh buốt bàn tay tiễn muộn màng.

 

Chiều xanh anh về dưới cội đa

Nhớ tóc em bay rất mượt mà

Nghe từng hơi thở từ sương giá

Sao em chẳng về, cho bão qua?

(Cát Biển)

Thả diều

Em bé thả diều trong sân trường,

Không có gió, diều lè xè bay thấp

Người mẹ trẻ sợ con bị vấp,

Cùng lon ton chạy theo sau con.

 

Một khung nhà cao trước bãi cỏ non,

Ở trên ấy ánh lửa hàn lấp lánh

Bé hỏi mẹ: Mẹ ơi! Diều gãy cánh

Không bay được lên trên cao xanh.

 

Mai mốt tòa nhà sẽ hoàn thành

Con ạ! Có cả cầu thang điện,

Mẹ đưa con lên ngắm trời mây quyện,

Thả ước mơ theo cánh diều bay lên.

 

Anh vẫn đợi, anh vẫn đợi em,

Em cô đơn và em nghiệt ngã

Anh yêu em như đứa trẻ con vấp ngã,

Thả diều mà chẳng bay lên.

(Đào Ngọc Phong)

Thả diều lên

Diều từ mặt đất

Diều cất mình lên

Đảo đảo, nghiêng nghiêng

Rồi diều lên thẳng.

 

Vượt ngọn tre cao

Diều lên, lên nữa

Gió thổi, dây run

Hay diều em thở?

 

Vi vu, vi vu!

Lưng trời sáo thổi

Giờ cao hơn núi

Diều em đứng chơi.

 

Diều như say ngắm

Đất nước khắp nơi:

Kìa dòng sông lớn

Lấp lánh về xuôi.

 

Kìa bao ngọn đồi

Sắn khoai xanh mượt

Với bao con đường

Tàu xe xuôi, ngược.

 

Vi vu, vi vu

Chiều xanh bát ngát

Gửi diều lên mây

Dây ơi, đừng đứt.

 

Mặt trời đã khuất

Thuyền nhỏ trăng lên

Gọi diều về đất

Nghỉ lấy sức thêm.

 

Mai nối dài dây

Cho diều, diều nhớ

Để em cùng diều

Bay cao, cao nữa...

(Phạm Hổ)

Chùm thơ lục bát về cánh diều đưa ta về tuổi thơ

Đọc bài thơ về diều, con người có thể hồi tưởng đến từng khoảnh khắc của ngày xưa bé. Đó là thời điểm mà chúng ta vô tư và hồn nhiên nhất. Chúng ta được tự do rong ruổi trên cánh đồng trong ngày nắng đẹp, gió nhẹ để thả tung những cánh diều lên trời xanh, chở theo bao ước mơ bay cao, bay xa. 

Cánh diều năm cũ

Vần thơ thuở ấy còn ghi

Nhưng ngày thơ ấy ra đi mất rồi

Trang thơ vàng úa tả tơi

Còn đâu nữa, hai mảnh đời, hai phương

Lặng lòng nghe nắng chiều buông

Sầu rơi lấp cả con đường tình thơ

Vẫn còn nghe tiếng ầu ơ…

Cánh diều năm cũ bây giờ… còn không!

(Đình Thế)

tho-ve-dieu-voh-2

Thả diều

Cánh diều dong nắng cuối chiều

Đầy nghiêng sắc gió dập dìu sáo ngân

Tay em như nối lại gần

Thả dây như bắc cầu dần vào mây.

 

Con đường đo bởi bóng cây

Cánh diều bắt nhịp ngày vào trăng non

Cánh dơi thấp thoáng hoàng hôn

Vòng quanh tiếng sáo rập rờn gọi sao...

(Nguyễn Đình Xuân)

Gửi anh

Anh về thắng cảnh chùa Hương,

Nhà em cách một độ đường chẳng xa.

Đầu làng tiếng sáo ngân nga,

Nương dâu xanh mướt, thẩn tha cánh diều.

Nuột nà áo lụa người Sêu,

Tơ vàng xe sợi dây diều tặng anh.

(Bùi Kim Long)

Cánh diều ước mơ

Cánh diều khắc chữ mến thương

Gió mang đến để bên giường tối qua

Sáng nay tuyết trắng hiên nhà

Nắng đông se lạnh, phố xa… nhớ người

Sương đông mờ phủ góc trời

Tuyết đông đếm bước bên đời lặng câm

Nhớ gom, thương góp âm thầm

Tơ điều chỉ thắm, trăm năm mơ ngày

Lòng dặn lòng chẳng phôi phai

Mưa đông, nắng hạ xẻ hai vui buồn.

(TTL)

Thả diều

Con diều giấy mỏng manh bay

Thế mà kéo cả nắng ngày chao nghiêng

Sợi dây mỗi lần nối thêm

Để chiều no gió ngả lên mây gần.

 

Nụ cười bỗng thấy tần ngần

Hoàng hôn mẹ giục mấy lần thổi cơm

Đường làng đang vẫn còn thơm

Trăng non cuối xóm nhú ươm ánh vàng...

(Nguyễn Đình Xuân)

Chờ đợi

Miền quê em đợi anh về

Chiều chiều ra ngóng con đê cuối làng

Vải thiều đang độ chín vàng

Lúa thì con gái chuyển sang làm đòng

Dặn mình sao phải chờ mong

Mà chiều mãi thấy trong lòng nhớ nhung

Cánh diều ai thả không trung

Vi vu tiếng sáo như rung tơ lòng

Cánh buồm chấp chới cong cong

Liệu thuyền có biết bến mong thuyền về.

(Gia Long HP)

Chiều ngẩn ngơ chiều

Em ơi chiều ngẩn ngơ chiều!

Những cánh diều, những cánh diều buông dây

Ông Trời vừa trở bàn tay

Mây đeo núi bạc chau mày khép mi.

 

Tiếng lòng ung úng cu ki

Ngày vui chưa trọn người đi sao đành?

Chiều thay áo mới mong manh

Nửa kín, nửa hở mắt anh tò mò.

 

Phai phôi cánh gió lờ đờ

Em còn lặng lẽ nép bờ bến xưa

Chiều vàng úa giọt nắng trưa

Giọng ai thỏ thẻ giỡn đùa tức không?

 

Bóng chiều lẽo đẽo bên dòng

Mênh mông nỗi nhớ, mênh mông tâm hồn

Bóng chiều về ngủ cuối thôn

Những cô thiếu nữ có còn đầy xuân?

(Thiên Ân)

Cánh diều tuổi thơ

Cánh diều hát với tuổi thơ

Rằng em ham học đêm mơ đến trường

Hàng cây che nắng con đường

Khăn quàng đỏ thắm sân trường tung bay.

 

Mẹ cha vất vả cấy cày

Củ khoai củ sắn tháng ngày thay cơm

Đến trường em đội mũ rơm

Hây hây gió thổi hương thơm mùa màng.

 

Đường ôm chân đất vội vàng

Sáo diều ru chiếc đò ngang dạt dào

Giống như một khúc ca dao

Diều mang tha thiết đi vào câu thơ.

 

Để bà ru cháu ngẩn ngơ

Bao năm còn nhớ đến giờ bà ơi

Sáo ngân tha thiết giữa trời

Tuổi thơ với những trò chơi thuở nào.

 

Diều nghiêng soi bóng bờ ao

Sáo ngân đến tận trời cao mây mờ

Đêm về thổn thức cơn mơ

Cánh diều hát với tuổi thơ ngọt ngào.

 

Giật mình thức dậy nao nao

Sợ diều không gió rơi vào hồ xanh

Tuổi thơ như một bức tranh

Cánh diều mơ ước mong manh giữa trời…

(Tạ Thăng Hùng)

Xem thêm:
Tổng hợp 22 bài thơ lục bát về tình bạn dạt dào cảm xúc
26 bài thơ lục bát về quê hương giúp bạn tìm về ký ức miền quê
Những bài thơ lục bát ngắn hay nhất về quê hương, tình yêu, gia đình

Những bài thơ về cánh diều tuổi thơ giàu cảm xúc

Cánh diều chính là đôi cánh của tuổi thơ. Vì vậy, các câu thơ về diều sáo sẽ giúp con người tìm lại được cái “thú” nuôi dưỡng tâm hồn thuở bé. Bên cạnh đó, chúng còn gợi vẽ lên một khung cảnh quê hương rất đỗi thân thương và dung dị.  

Cánh diều của tôi

Những cánh diều tuổi thơ

Bay trong khoảng trời mơ

Những cánh diều màu trắng

Chiều lén gió đợi chờ…

 

Ngày xưa, ngày xưa ấy

Có cậu bé ham chơi

Cũng làm diều đem thả

Diều chẳng bay lên trời!

 

Cậu bé buồn cặm cụi

Sửa tới rồi sửa lui

Gỡ ra rồi dán lại

Cuối cùng rồi cũng vui!

 

Nhìn cánh diều bay bổng

Đó, cánh diều của tôi

Không ngờ dây quá mỏng

Đứt dây, diều bay rồi!

(Đỗ Văn Quý)

tho-ve-dieu-voh-3

Cánh diều tuổi thơ

Trên bãi cỏ xanh

Chúng em chạy nhanh

Cánh diều lộng gió

Bay vào trời xanh.

 

Cái xanh, cái tím

Cái đỏ, cái vàng

Con chim, con bướm

Con rồng, ông trăng…

 

Vi vu tiếng sáo

Êm ả nắng chiều

Cùng mây, cùng gió

Thả hồn phiêu diêu.

 

Bay cao, bay mãi

Cái chỉ em cầm

Như là mơ ước

Giữ chặt trong tâm.

 

Diều là câu hát

Diều là vần thơ

Cánh diều mơ ước

Cho em tuổi thơ.

(Đào Quang)

Biển chiều quê mẹ

Từng cơn sóng nhẹ

Đung đưa đung đưa

Chiều lên rất khẽ

Như mây trôi thưa.

 

Gió mang hương biển

Ngàn năm quay về

Như tình quyến luyến

Hỡi người xa quê.

 

Cánh diều căng gió

Giữa trời rất tươi

Mang thời thơ nhỏ

Về trong mỗi người.

 

Thuyền nằm bên bến

Nghe sóng hát ca

Xanh xanh màu biển

Gọi thuyền đi xa.

 

Xa xa bến bãi

Nhộn nhịp người đông

Hòa con sóng vỗ

Giữa chiều mênh mông.

 

Biển chiều quê mẹ

Những nét thân quen

Bao kẻ xa quê

Lòng thương nghèn nghẹn.

(Bùi Hữu Phước)

Tiếng sáo diều

Lòng quê gửi tiếng sáo diều,

Ai ơi, hãy đợi những chiều gió lên.

 

Đêm vắng đìu hiu, sáo nỉ non,

Giãi niềm thương nhớ với trăng tròn.

Muôn lời tình tứ yêu đương ấy,

Làng gửi vào trong miệng sáo con.

 

Từng sợi dây duyên kết giữa trời,

Nối liền dây đấy, chị Hằng ơi!

Hồn làng vơ vẩn năm canh vắng,

Mãi mãi muôn đêm nhớ một người.

 

Vì chỉ xa trông, chẳng được gần,

Mượn diều thủ thỉ với trăng tân.

Nàng trăng cảm ý, buồn man mác,

Lặng lẽ nhìn lâu xuống cõi trần.

 

Ta giống làng khuya, em giống trăng,

Làng buông diều sáo tới cung Hằng.

Làng kia còn có diều se mối,

Ta gối tình yêu chẳng nói năng!

(Bàng Bá Lân)

Thương dùm cánh diều

Những cánh diều bay cao ngày ấy

Thương muôn chiều run rẩy buông dây

Áo em cái thuở phơi bày

Trông vời đôi mắt mây bay nghìn trùng.

 

Những cánh diều ung dung bỏ mộng

Ta ngủ vùi sông rộng biển đời

Chôn vùi hết tuổi đôi mươi

Chôn chân mỏi gối rong chơi dặm ngàn.

 

Những cánh diều đi hoang muôn lối

Tiếng cười đau bóng tối rụng đầy

Lắng nghe ngày tháng bủa vây

Ai rưng rưng lệ chau mày rơi châu?

 

Những cánh diều chìm mau vụn vỡ

Âm thanh sầu nức nở vỡ đôi

Giọt buồn đau đáu ầu ơi!

Một chùm cau có ra khơi vội vàng.

 

Những cánh diều cung đàn đứt quãng

Ta thẫn thờ nắng hạn hoang sơ

Tìm em trong chốn mịt mờ

Tình xao xác lá bơ vơ nỗi niềm.

 

Những cánh diều ngả nghiêng thân phận

Rối tơ vò lận đận tình yêu

Chiều chiều ấp ủ chiều chiều

thời gian rụng rong rêu bám đầy.

(Thiên Ân)

tho-ve-dieu-voh-4

Cánh diều kỷ niệm

Cánh diều bay cao đứt chỉ

Bãi bờ, sông núi, biển khơi…

Kỷ niệm ăn sâu nếp nghĩ

Nằm ôm trọn gói đau đời.

 

Cánh diều dùng dằng dây nhớ

Dung dăng dung dẻ giữa trời

Vòng tay ai còn bỡ ngỡ?

Thương mùa trái ngọt xa khơi.

 

Cánh diều say men mùa hạ

Môi mềm đăng đắng thời gian

Ai níu bờ mi êm ả

Chở mau ngọn gió thiên đàng.

 

Cánh diều rối ren rớt mộng

Mùa đi xao xác đau thương

Ngày ta linh hồn say sóng

Gối đầu ăm ắp tơ vương.

 

Cánh diều sang bờ kỷ niệm

Một trời đau đáu dồn hương

Ai còn rảnh rang cười mỉm?

Vùi chôn giấc mộng tình trường.

(Thiên Ân)

Cánh diều tuổi nhỏ

Còn mãi trong tôi một cánh diều …

Tình thơ đem thả ngã liêu xiêu

Tay cầm không chắc, diều bay mất!

Ngồi nhớ xa xưa buồn hắt hiu!

 

Tôi tiếc thương yêu thả lửng lơ

Đường tơ không đủ nối mộng mơ

Nên cơn lốc nhỏ về ngang đấy

Là cánh diều bay dạt chân mây!

 

Tình kia như đã quên bao thuở

Chiều nay thấy lại bóng tuổi thơ

Cánh diều năm cũ thay tơ mới

Như có mưa về trong mắt tôi!

(Hoài Điệp Hạ Phương)

Thu

Gió vừa dạm hỏi cánh diều nghiêng

Ai chở sương đi buổi xế chiều

Vén gió chim bay mây trắng đợi

Quảng Hàn hé mở cổng cô liêu.

 

Lụa là ai dệt với ai thêu

Để cho trăng vận đẹp hơn kiều

Đêm rung chiếc lá lay gần rớt

Lắng đọng ngọc ngà với tiếng tiêu.

 

Và ai thấp thoáng gánh hương đi

Mặc áo ươm mơ cảnh diệu kỳ

Lấp lánh ánh trăng vừa mời tỏ

Hồ thu nấp bóng dưới làn mi…

(Hồng Dương)

Thơ hay về cánh diều ngắn gọn, thắm đượm cảm xúc

Theo năm tháng, con người dần khôn lớn. Cuộc sống cứ mãi quay vòng khiến chúng ta không thể ngừng lại, rồi quên đi những hạnh phúc giản đơn ngay bên cạnh. Hãy cho phép bản thân tạm dừng trong giây lát để ký ức xa xưa ùa về bằng các bài thơ về con diều tràn đầy cảm xúc sau đây.

Cánh diều

Mỗi cánh diều có một sợi dây

Để mà bay, để mà ca hát

Nếu bão tố làm dây bị đứt

Diều chỉ còn là một kẻ say.

(Nguyễn Đức Mẫn)

tho-ve-dieu-voh-5

Diều mây

Trời chiều diều lượn tung tăng

Tay em dây níu, chân băng ruộng vàng

Đám mây là cánh diều hoang

Bạn nào mẹ gọi, buông, ngàn năm nay…

(Đoàn Vị Thượng)

Hạ mơ

Đã có lần mang thả cánh diều

Tình mơ khắc đậm nét thương yêu

Duyên nhờ gió chở đưa người ấy

Giữ lấy cho đời bớt quạnh hiu.

 

Góc phố hẹn nhau chiều nắng trải

Anh về nối lại cuộc tình phai

Từng mùa hạ thắm màu hoa tím

Dẫu ai, ai chờ mãi bóng ai…

(Hoài Điệp Hạ Phương)

Cháu về 

Cháu về thêm ngát hương sen

Cánh diều bay bổng chiều xanh mơ màng

Gió nồm chiều lộng bến sông

Cháu nong dây thả, diều bồng bềnh mây.

 

Cháu vui nhìn cánh diều bay

Ông cười cùng cháu… lưng trời tuổi thơ

Nghiêng chiều hái trọn bông mơ

Cháu về rôm rả bến xưa ấm lòng.

(Nguyễn Văn Thái)

Chiều 

Cánh diều chao giữa mênh mông

Trời xanh tiếng sáo như không có gì

Cuộc đời là những bước đi

Đường xa lẻ bóng lối về quạnh hiu

Chiều nghiêng ánh nắng nghiêng chiều

Quãng sông miền nhớ lãng phiêu một mình.

(Thủy Thừa Tể)

Cánh diều tuổi thơ

Hừng đỏ chân mây cảnh ráng chiều

Diều ai ngậm gió thoáng liêu xiêu

Xôn xao thảm lúa đàn cò trắng

Réo rắt lưng trời tiếng sáo tiêu.

 

Xóm trước xa xa mờ khói phủ

Làng bên thấp thoáng mảng sương chiều

Đường quê hắt bóng hoàng hôn muộn

Đọng mãi tuổi thơ những cánh diều.

(Van Long Pham)

Dâng hiến

Đất trời cho ngọn gió

Cánh diều theo chân mây

Mùa xuân cho đồng cỏ

Cỏ dâng hoa tràn đầy.

 

Em ở tận đầu ấy

Anh ở tận bên này

Ta cho nhau ánh mắt

Và tình yêu ngất ngây!

(Thi Ngẫu)

Đôi mắt

Trời buông phủ màu thông xanh rộn rã

Cánh diều em vội vã ngất ngây bay

Đôi mắt năm nào hi vọng ngập đầy

Giờ đợi gió về hong khô kỷ niệm

Đôi mắt năm nào dập dìu âu yếm

Lá biếc vội trở mình đôi mắt hóa thành thơ

Đêm em về vẽ những giấc mơ

Màu rực rỡ không phải màu tro xám

Đôi mắt ngày nay ánh nhìn màu ảm đạm

Giữa kiếp vô thường mà vẫn sáng long lanh.

(Đặng Ngọc Ngận)

Xem thêm: 
Thơ hay ngắn về tình yêu và cuộc sống dạt dào cảm xúc
17 bài thơ ngắn hay nhất bạn không nên bỏ qua
Top 30 thơ ngắn hay về cuộc sống cho tâm hồn luôn bình yên

Cap thả thính về diều “đốn” tim crush

Những dòng cap thả thính độc đáo sẽ giúp bạn bày tỏ tâm ý của mình với crush một cách hiệu quả. Ngoài ra, nó còn tạo ấn tượng mạnh, gây “bão like” trên mạng xã hội. Đừng quên lưu lại và gửi ngay cho người ấy nhé!

  1. Dí dầu gió thổi diều bay
    Diều bay theo gió, thính bay khắp trời.
  2. Đủ gió diều sẽ bay
    Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ quay về.
  3. Diều kia là của mây trời
    Còn em là cả cuộc đời của anh.
  4. Gọi anh là cánh diều tốt
    Một khi đã “chốt” thì sẽ không buông. 
  5. Tặng anh cánh diều thần tiên
    Để cho chúng mình nên duyên vợ chồng.
tho-ve-dieu-voh-6
  1. Diều muốn bay cao thì cần thêm gió
    Em thích anh quá thì phải làm sao?
  2. Chiều chiều mượn gió thả diều
    Thả luôn sợi thính bay vào tim ai
    Ai ngờ gió lớn đứt dây
    Diều cùng sợi thính một đi không về.
  3. Chiều chiều em đi thả diều
    Diều bay chập chờn, gió thổi đứt dây
    Em chạy kéo lại sợi dây
    Ai ngờ kéo nhầm sợi tình với anh.
  4. Chiều chiều anh đi thả diều
    Mang theo nỗi nhớ, cùng nhiều ước mơ
    Nhờ gió gửi về nơi đâu
    Cớ sao ký ức, chẳng thể phai màu.
  5. Chiều chiều em đi thả diều
    Anh đã đứng đó từ chiều chờ em
    Diều tung bay khi có gió
    Có hạnh phúc nào khi ta có đôi.

Stt về diều, những câu nói hay về cánh diều

Khi trưởng thành, chúng ta sẽ tự bước ra khỏi thế giới tuổi thơ đầy màu sắc để hướng tới chân trời mới, chinh phục ước mơ, hoài bão có tính thực tiễn, chiều sâu hơn. Những câu nói hay về cánh diều tuổi thơ, stt về diều sẽ cho chúng ta chút hoài niệm, chút tiếc nuối về một thời đã xa. 

  1. Này diều ơi, hãy vút bay đi nào, mang những ước vọng của em bay đến tận trời cao.
  2. Mỗi lần thả diều, tôi đều đứng đó trông cho cánh diều bay cao nhất có thể. Cũng mong rằng sau này tôi có thể đứng ở vị trí cao như cánh diều tôi thả.
  3. Cái cảm giác kéo một chiếc diều giấy chạy ngược gió rồi sung sướng nhìn nó bay lên cao, miệng gào thét giống như bản thân đang nâng đỡ cả bầu trời.
  4. Tình yêu giống như thả diều. Nắm giữ dây diều trong tay, dây căng thì thả lỏng, dây lỏng thì kéo lại. Còn nếu diều gặp gió to mà tay ta không đủ sức giữ diều khỏi bay, có lẽ cánh diều đó không phù hợp với sức của bạn rồi.
  5. Những buổi chiều nắng chưa kịp tắt, lũ trẻ trong làng rủ nhau đi thả diều. Nhìn những cánh diều bay trong gió, tiếng sáo diều vi vu như cất lên những lời ca của thuở ấu thơ. Những ký ức về tuổi thơ sẽ là dòng suối tắm táp cho tâm hồn luôn xanh tươi để những khi nhớ về nó là thấy cả một bầu trời niềm vui ùa về và chẳng còn biết già đi là gì nữa…
  6. Tuổi thơ tôi là những chiều hè lộng gió, tôi cùng bọn trẻ trong xóm rong ruổi trên những cánh đồng rau xanh mướt. Đứa cầm diều, đứa cầm ống bơ, không có con đường nào mà không in dấu chân của chúng tôi. Nhìn cánh diều bé xíu trên nền trời xanh thẳm, tôi ước muốn một ngày nào đó cũng được bay cao, bay xa như thế, đến với những mảnh đất xa lạ nhưng đầy hấp dẫn.
tho-ve-dieu-voh-7
  1. Cuộc sống với khói xe đèn đường, những giờ học mệt nhoài, căng thẳng… còn đâu thời gian và nơi chốn cho diều bay cao, dập dìu tâm tình những buổi chiều rỗi gió.
  2. Biết bao đứa trẻ lớn lên với cánh diều, biết bao ước mơ theo diều gió bay cao, biết bao chuyện buồn vui lâng lâng theo từng nhịp trời mây hát. Tuổi thơ bên cánh diều, tuổi thơ với những hồn nhiên, vô tư, rất đỗi giản đơn mà con người ta yêu say đắm và tha thiết muốn gọi về trong cuộc sống này.
  3. Những buổi chiều khi nắng còn chưa kịp tắt, cả lũ hò dô kéo nhau ra ruộng, rồi cứ chạy mãi, chạy mãi để diều bay càng cao. Lúc đó, chẳng đứa nào nghĩ gì xa xôi, chỉ biết rằng diều đứa nào bay cao hơn thì càng oách. Đó là cảm giác của một người hùng thực thụ, để dễ vênh mặt lên với đám trẻ chơi cùng…
  4. Tưởng xa xôi nhưng mới độ mười mấy năm về trước chứ mấy. Có đứa trẻ nào lớn lên mà không dâng dâng cùng những cánh diều. Những buổi chiều diều no căng gió, tâm hồn tràn trề sức sống cũng vút cao theo.
  5. Ngày xưa diều của chúng tôi là những con diều giấy báo dán lên thanh tre. Cắt giấy thành những đoạn dài rồi lấy hồ phết vào tạo hai dây thòng lòng làm đuôi. Diều bay lên, hai đuôi diều lất phất với gió mây. Tôi ngỡ rằng mình cũng đang được cùng gió đu theo cánh diều thơ mộng ấy.

Xem thêm: 
Cap an nhiên tự tại hay, status an yên trong cuộc sống
Status bình yên nhẹ nhàng, câu nói hay về sự bình yên trong tâm hồn
270 status về cuộc sống hay, cap về cuộc sống bình yên ngắn gọn, ý nghĩa

Tổng hợp các câu ca dao về cánh diều hay

Ca dao về cánh diều là những lời thơ trữ tình, diễn tả bao quát thế giới nội tâm của con người. Đồng thời, nó còn thể hiện được nét đẹp truyền thống văn hóa của dân tộc ta như sự giản dị, mộc mạc và tinh thần lạc quan vượt qua khó khăn, thử thách. 

  1. Bao phen quạ nói với diều,
    Ngả kinh Ông Hóng có nhiều vịt con.
  2. Buồn vì mỏi cẳng đã nhiều
    Buồn như con trẻ chơi diều đứt dây.
  3. Thương người, người chẳng biết cho
    Diều bay cao diều lượn, sáo thổi vo vo một mình.
tho-ve-dieu-voh-8
  1. Trèo đèo lặn suối qua truông,
    Đến đây thấy cảnh lòng buồn không vui.
  2. Diều lên có gió mới lên
    Anh lo em liệu mới nên cửa nhà.
  3. Chiều chiều én liệng diều bay
    Bâng khuâng nhớ bạn bạn rày nhớ ai.

Với những câu từ mộc mạc và bình dị, chùm thơ về diều mang đến cho con người khoảnh khắc được tự do bay cao trong không gian mênh mông của trí tưởng tượng, khao khát khám phá thế giới. Đồng thời, nó còn giúp chúng ta tạm quên đi áp lực, lo âu của cuộc sống để tinh thần thêm thoải mái.

Đừng quên cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất tại VOH Sống đẹp.

Sưu tầm - Ảnh: Canva