Chờ...

Tuyển chọn 30 bài thơ về thời gian sâu sắc nhất không nên bỏ lỡ

VOH - Đọc những bài thơ về thời gian như muốn nhắc nhở chúng ta biết trân trọng thời gian, bởi một khi nó qua đi thì chúng ta chẳng thể nào lấy lại được.
Mục lục
  1. Những bài thơ về thời gian hay và ý nghĩa
    1. Bài thơ về thời gian số 1 (Tác giả: Trần Mai Ngân)
    2. Thời gian (Tác giả: Xuân Diệu)
    3. Dòng thời gian (Tác giả: Thy Mai)
    4. Nỗi niềm tháng bảy (Tác giả: Mùa Thương)
    5. Áo thời gian (Tác giả: Huy Cận)
    6. Nhánh Cỏ Thời Gian (Tác giả: Dã Quỳ)
    7. Thời gian (Tác giả: Văn Cao)
    8. Thời Gian Cho Một Cuộc Đời (Tác giả: Tô Chí Tự)
    9. Tiếng Thời Gian (Tác giả: Trần Cao Hưng)
    10. Mượn Thời Gian (Tác giả: Triệu Nguyên Tâm)
  2. Những bài thơ về thời gian và tình yêu
    1. Bốn mùa yêu (Tác giả: Nguyễn Ngọc Đấu)
    2. Ngọn gió mùa thu (Tác giả: Đồng Kế)
    3. Thời gian và tình yêu (Tác giả: Trần Mộng Tú)
    4. Chiếc lá thời gian (Tác giả: Hàn Quốc Vũ)
    5. Chuỗi thời gian (Tác giả: Hàn Quốc Sinh)
    6. Ngược Thời Gian (Tác giả: Ngọc Dung)
    7. Nỗi Nhớ Ngược Thời Gian (Tác giả: Triệu Ngọc Yến)
    8. Quán Thời Gian (Tác giả: Trương Nam Hương)
    9. Cổng Thời Gian (Tác giả: Thiên Ân)
    10. Ngọt Mãi (Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune)
  3. Thơ về thời gian ngắn và hay nhất
    1. Mỗi ngày thêm một niềm vui (Tác giả: Phong Thu)
    2. Cuối trời (Tác giả: Trần Tuấn)
    3. Thời gian như tiền bạc (Tác giả: Thái Bá Tân)
    4. Luân hồi như gặp nhau rồi (Tác giả: Nguyễn Vũ Tiềm)
    5. Tháng Hai (Tác giả: Đặng Xuân Xuyến)
    6. Dòng Thời Gian (Tác giả: Bảo Cường)
    7. Anh Đếm Thời Gian Trôi (Tác giả: Bùi Tráng Sĩ)
    8. Nghĩ Tới Hoài (Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune)
    9. Nỗi Đau Thời Gian (Tác giả: Nguyên Hữu)
    10. Cầu Nguyện (Tác giả: Peter Hy Tấn)

Có thể nhận định, thời gian luôn là một hằng số hầu như luôn xuất hiện trong mọi tác phẩm thi ca. Nếu như trong Vật lý, thời gian là thứ mà có thể đo được chính xác bằng một chiếc đồng hồ. Thì với nghệ thuật, thời gian của các thi sĩ đôi khi chỉ là một khắc, một giờ, một phút giây, nhưng cũng có lúc lại kéo dài dằng dặc tới cả trăm, ngàn năm. Suy cho cùng chúng đều xuất phát từ tiếng lòng, cảm xúc, tình cảm của con người.

Nhìn lại toàn bộ nền thơ văn Việt Nam từ cổ điển cho đến hiện đại, dường như mỗi thời kỳ đều có những cách nhìn nhận riêng về thời gian trong thế giới quan của người thi sĩ. Dưới đây là một số bài thơ về thời gian hay và ý nghĩa mà chúng tôi chọn lọc để gửi tặng bạn đọc.

tho-ve-thoi-gian-voh-00

Thời gian luôn là một hằng số hầu như luôn xuất hiện trong mọi tác phẩm thi ca

Những bài thơ về thời gian hay và ý nghĩa

Thi ca hầu như luôn gắn liền với thời gian. Mỗi nhà thơ dù vô tình hay hữu ý đều diễn đạt thời gian trong tác phẩm của mình qua những điểm nhìn, xúc cảm và cấu tứ rất đa dạng. Những bài thơ về thời gian sau đây chắc chắn sẽ đem lại cảm giác gần gũi và chiêm nghiệm nhất cho người đọc.

Bài thơ về thời gian số 1 (Tác giả: Trần Mai Ngân)

 Ngày hôm qua
Có những mùa chở tôi đi
Qua bến cũ, qua xuân thì môi thắm
Có những ngày như buồn lắm
Nhớ một người đã say đắm nơi đâu…
Có gian truân, có dãi dầu

Xin qua hết để nhiệm mầu ban phát
Trần gian lạ như khúc hát
Những nốt trầm buồn bóng Hạc bay xa
Ngày hôm qua, ngày hôm qua
Xin xua hết những nhạt nhoà quá thể!

Thời gian (Tác giả: Xuân Diệu)

Dưới thuyền nước trôi;
Trên nước thuyền chuồi.
Và nước, và thuyền
Xuôi dòng đi xuôi.

Nước không vội vàng
Cũng không trễ tràng.
Thuyền không chậm chạp
Nhưng không nhẹ nhàng.

Nước trôi, vô tri,
Vô tình, thuyền đi.
Nước không biết thuyền;
Thuyền biết nước chi?

Cứ thế luôn ngày,
Trôi mà như bay,
Nước, thuyền đi mãi,
Luôn trong đêm dày.

Trăng thu gió hè,
Đổi bờ thay đê,
Nước, thuyền xuống biển:
Thuyền không trở về...

Nước cũng mất luôn...
Nhưng nước còn nguồn
Thuyền chìm, trong lúc
Đêm ngày nước tuôn…

Dòng thời gian (Tác giả: Thy Mai)

Dòng thời gian trôi nhanh
Người có nghe chân bước
Một sáng mai thức dậy
Tóc bỗng không còn xanh

Bùi ngùi nhìn thời gian
Mùa Xuân sao quá vội
Như bóng câu qua cửa
Ngày vui đã qua rồi

Bốn mùa luôn luân chuyển
Nhịp thời gian lặng trôi
Một thời xa vời vợi
Khoảnh khắc đời đi qua…

Nhìn nước chảy hoa rơi
Không trông cũng chẳng đợi
Thong dong hay gập ghềnh
Bốn phương đều là bến

Thời gian hai chữ nhiệm mầu
Thời gian như những chuyến tàu vút ngang
Nhìn trời nhìn đất thênh thang
Chợt nghe bóng xế trăng tàn phôi pha…
(Trích Dòng thời gian)

Nỗi niềm tháng bảy (Tác giả: Mùa Thương)

Tháng Bảy về vườn trái ngọt xum xê
Mưa tí tách dỗ dành con nắng khát
Cháy hết mình phượng chiêng chao phai nhạt
Sen hao gầy Hạ bịn rịn dần xa

Tháng Bảy âm vang da diết khúc ca
“Không thể quên gót hành quân hối hả”
“Màu hoa đỏ” bừng lên nơi anh ngã
Máu nhuộm cờ đào thắm mãi không phai

Tháng Bảy thương anh chất ngất canh dài
Ngày trở về “Vết chân tròn trên cát”
Đất Đồng Lộc mười bông hoa thơm ngát
Mẹ lặng thầm bạc tóc nhớ thương con

Tháng Bảy cạn khô nước mắt không còn
“Thắp nén nhang viếng người nằm dưới cỏ”
Xin hãy yên lòng qua rồi bão tố
“Tổ Quốc bay lên bát ngát Mùa Xuân”!

tho-ve-thoi-gian-voh-01

Trích Dòng thời gian (Thy Mai)

Áo thời gian (Tác giả: Huy Cận)

Đêm cuối năm rồi gà gáy giục
Ơi mặt trời đưa xuân mọc lên
Thời gian nghe nở nhanh từng phút
Như phố hoàng hôn bật ánh đèn.

Mải sống quanh năm với tháng năm
Như quen áo mặc, chiếu giường nằm
Ngỡ năm tháng cũng là da thịt
Rượu mạnh thời gian ta sủi tăm.

Mai đây trần trụi đi về đất
Năm tháng như là chiếc áo phơi
Quên ở ngoài vườn, ao lặng lẽ
Có hoa râm bụt cúi mình soi.

Em hơi, bên anh em thở đều
Thời gian chung tấm mặc cho nhau
Cuối năm gà gáy dày thêm sợi
Vũ trụ choàng ta áo ấm sao!
(Trích Hạt lại gieo)

Nhánh Cỏ Thời Gian (Tác giả: Dã Quỳ)

Trở lại trường cũ chiều nay
Thời gian đánh rơi ngoài ngõ
Nhánh cỏ đánh dấu ngày qua
Úa phai theo mùa thu lạ

Góc trường, ghế đá , hồn nhiên
Chú dế dạo bản nhạc cũ
Chừng như thoáng chút lãng quên
Gửi thời gian vào nhánh cỏ

Kỷ niệm sân trường ngày đó
Hôm nay không có ai về
Ký ức vẫn còn mơ ngủ???
Nhánh cỏ rũ bóng , buồn ghê

Thời gian trôi đến cạn ngày
Tìm lại chính mình hôm đó !!!
Bạn bè còn lại những ai ?
Lang thang chỉ còn thoáng gió !

Nhánh cỏ, trường cũ mơ hoang
Khom lưng hóa thành chấm ... nặng
Đưa tay níu kéo thời gian
Mong thành chấm lặng (!) ... một thoáng !

Thời gian (Tác giả: Văn Cao)

Thời gian qua kẽ tay
Làm khô những chiếc lá
Kỷ niệm trong tôi
Rơi như tiếng sỏi
trong lòng giếng cạn
Riêng những câu thơ còn xanh
Riêng những bài hát còn xanh
đôi mắt em như hai giếng nước.

Thời Gian Cho Một Cuộc Đời (Tác giả: Tô Chí Tự)

Nếu tính thời gian bằng tuổi,
Thì thời gian quả thật qua mau !
Nếu tính thời gian bằng niềm đau,
Thì thời gian ôi dài da diết !
Nếu tính thời gian bằng mong ước,
Thì thời gian như cứ chạy lòng vòng !
Nếu tính thời gian bằng hạnh phúc trong tầm,
Thì thời gian quả là ngắn ngủi !
Cả cuộc đời luôn mong thay đổi,
Vì mấy ai thoả mãn với bây giờ !
Mơ ước, hoài mong , hy vọng , đợi chờ...
Dằn vặt thời gian...
nên quĩ thời gian khánh kiệt !
Ngày nào đó... rồi thời gian sẽ hết,
Chẳng vừa lòng cũng phải bước ra đi !
Bỏ lại cho đời những dang dở ta gây,
Tốt xấu, khen chê... theo biển đời trôi dạt,
Bồng bềnh mãi rồi cũng trôi vào quên lãng,
Thế là xong !_chấm dứt một cuộc đời !
Không thể định mức thời gian sống thật của một con người,
Vì thời gian dành cho một cuộc đời
do chính bản thân mình vẽ chọn.
Chỉnh sửa mãi... nên không bao giờ cố định !

Tiếng Thời Gian (Tác giả: Trần Cao Hưng)

Ta nghe tiếng thời gian đi hối hả
Mãi theo sau những sinh vật địa cầu
Những bàn chân giục giã phải đi mau
Thế giới muôn loài về nơi xứ sở.

Ta thấy rõ màu thời gian bạt phết
Phủ địa cầu dưới lớp bụi trắng phau
Những mái đầu xanh đã vội phai màu
Bởi tiếng gọi thời gian sao nghiệt ngã.

Ta nắm lấy thời gian nhưng vội vã
Giương mắt sầu quay mặt vụt bay đi
Tiếng tử thần vang vọng giọng sầu bi
Thời gian mãi vô tình không thiên vị.

Ta ngửi thấy mùi thời gian khét lẹt
Đống tro tàn gỗ nát cháy dở dang
Những đền đài điện ngọc khang trang
Đã hoang phế ngã sang màu tím ngắt.

Ta đã nhấm vị thời gian đắng ngắt
Chuyến đò chiều ai đã vội sang ngang
Những nỗi niềm chưa kịp sang trang
Và tiếng thời gian mãi còn giục giã.

Mượn Thời Gian (Tác giả: Triệu Nguyên Tâm)

Ta mượn thời gian chở lá vàng
Để về thăm lại một mùa thu
Để ta về thương thềm lần nữa
Tà áo vàng bay trong nắng thu.

Ta mượn thời gian thêm một khắc
Để ta về tìm lại một niềm đau
Khi con tim ta còn thổn thức
Ánh mắt buồn pha giọt lệ rơi.

Ta mượn thời gian thêm lần nữa
Ngõ hiên ngoài ngắm cảnh hoàng hôn
Để được nhìn em trong nắng sớm
Môi vẫn nồng nàn nặng ái ân.

Ta mượn thời gian ủ chút sầu
Men nồng tri kỷ uống cho say
Ừthôi! đứt đoạn hương gửi gió
Đem một mối tình xé đắng cay.

Ta mượn thời gian trong nỗi nhớ
Mái tóc huyền đan những ngón tay
Mắt dậy tình bếp lửa chiều đông
Em thiếp ngủ tình trong mật đắng.

Thơi gian ơi! đưa ta vào cõi chết!
Dòng thời gian vĩnh viễn đã qua mau
Ta không thể xin thời gian chậm lại
Chậm từng giây khắc khoải một phím đàn.

Xem thêm: 
Những câu nói hay về thời gian làm lắng đọng một góc tâm hồn, đọc và ngẫm nhé...!
20 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về thời gian sâu sắc và ý nghĩa
31 bài thơ về đời người ngắn ngủi, thơ hay về cuộc đời vô thường

Những bài thơ về thời gian và tình yêu

Trong tình yêu, thời gian có thể lấy đi của chúng ta những giọt nước mắt, những ký ức đau buồn nhưng cũng mang lại cho con người những niềm vui, hạnh phúc, kỷ niệm khó quên. Những bài thơ về thời gian và tình yêu dưới đây là những chiêm nghiệm của các tác giả về quãng thời gian đã trôi qua, tiếc nuối và nhớ nhung về chuyện tình đã lỡ.

Bốn mùa yêu (Tác giả: Nguyễn Ngọc Đấu)

ĐÔNG về mùa của nhớ nhung
Khiến cho cây Cải trổ ngồng đơm hoa

HẠ về mùa của chia xa
Phượng hồng thắp lửa ngân nga điệu sầu

THU về sóng nước lao xao
Cây Cơm Nguội cũng đi vào thi ca

Ô kìa XUÂN chẳng bao xa
Đào Mai hé nụ chan hoà muôn nơi

Bốn mùa hoa, giữa đất trời
Hoa lòng chờ đợi của người đang yêu…!

Ngọn gió mùa thu (Tác giả: Đồng Kế)

Anh ngồi thao thức cùng thơ
Vĩnh Tuy ơi biết bao giờ gặp đây
Gửi tình theo gió mây bay
Tới phương trời đó lòng này xốn xang

Biết không em hỡi ơi nàng
Trái tim anh đã rộn ràng thiết tha
Dịu dàng tươi thắm như hoa
Đoan trang thùy mị ai mà không thương

Long lanh ngọn cỏ giọt sương
Tháng Mười hoa sữa tỏa hương ngát nồng
Hỡi người môi đỏ má hồng
Có thương kết một chữ đồng cùng anh

Chung tay xe mối duyên lành
Hai con tim mộng kết thành lời ru
Kìa trong ngọn gió mùa Thu
Đã nghe có tiếng chim gù đó em!

Thời gian và tình yêu (Tác giả: Trần Mộng Tú)

Đêm mùa đông gọi anh bên bếp lửa
Sáng mùa xuân em khóc trước hoa đào
Con bướm chở thời gian qua mùa hạ
Lá thu phong che khuất một mảnh đời

Ôi tình yêu như giọt sương buổi sáng
Làm sao em giữ được đến buổi chiều
Nếu tình yêu là mặt trời đứng bóng
Giọt nắng nào sẽ ở lại qua đêm

Gió miệt mài trên dòng sông chẩy xiết
Mây hoang mang đi lạc giữa bầu trời
Con đường sắt đợi chuyến tầu nào tới
Gió và mây vẫn thiếu một chỗ ngồi

Anh sẽ đến buổi chiều hay buổi sáng
Ngày hôm nay hay ở thế kỷ sau
Em vẫn đợi vì tình yêu không tuổi
Người yêu ơi! Anh đến tự hướng nào

Chiếc lá thời gian (Tác giả: Hàn Quốc Vũ)

Tóc đâu phải là chiếc lá
Sao mùa thu lặng lẽ rớt từng hồi?
Thời gian biến nhăn đi cặp mắt ướt em
Nhăn đóa hồng hân hoan buổi sớm
Một lần chơi, một lần tắm đau khổ trên đời
Bỗng một ngày thẳng tắp dấu chân tiên

Ôi, hôm nay mùa xuân ta vội vã!
Và ngày mai cứ thế rất nhẹ nhàng
Nên em ơi, hãy cho lòng nhẹ lông chim đi nhé!
Kẻo không còn giây phút đẹp kỷ niệm xưa

Từng chiếc răng cũng đâu là chiếc lá
Cũng bay theo từng chiếc nát đời
Còn lại gì trên cõi trọ đêm qua
Kim đồng hồ vẫn chỉ ngay giờ ta ly biệt
Mưa âm u rơi nát giọt lòng người.

Chuỗi thời gian (Tác giả: Hàn Quốc Sinh)

Chuỗi thời gian như chẳng buồn đưa đón
Câu thơ anh vướng trên đầu ngọn gió
Buốt nụ cười ngày tháng khóc héo hon
Đành mượn vành trăng soi đường cuối ngõ
Phía xa nào ai rụt rè câu nói
Viên sỏi trơn lì biết ngỏ lời yêu
Gió đông về gặm u mê vô tội
Mảnh tình đau âm ỉ trăm chiều
Biển thở dài xót thương mùa năm ngoái
Nhón chân đi chẳng thèm hẹn quay về
Môi ghen hờn sắc áo chốn miền quê.

Ngược Thời Gian (Tác giả: Ngọc Dung)

Ai đo được không gian
Của hai chiều nỗi nhớ...

Sớm, mùa đông còn nơi em ở
Tuyết rơi trắng như hoa
Chiều, mùa xuân bên anh
Nắng tươi hồng sắc mặt
- Thời gian như chạy ngược
Anh và Em
- Vẫn Xa
Vừa thực và vừa mộng
Vừa gần và vừa xa

Trời trong tận bên anh
Tuyết trắng giăng bên em
Yêu thương và nhớ mong
Đêm và ngày mộng tưởng
- Thời gian vẫn chạy ngược

Nỗi nhớ thành vô biên
Tình yêu là bất tận
Trăng thơ thêm bát ngát
Trăng tình đành chơi vơi

tho-ve-thoi-gian-voh-02

Trích Ngọn gió mùa thu (Đồng Kế)

Nỗi Nhớ Ngược Thời Gian (Tác giả: Triệu Ngọc Yến)

Nhớ thật nhiều nơi xóm cũ quê xưa
Từng hôm sớm đón đưa nhau qua phố
Con đường đá, gập ghềnh mờ bụi đỏ
Gió mưa về lưu luyến dệt tháng năm

Lén xếp tình thư mực tím vào tim
Chực tan tầm nôn nao tha thiết lạ
Mắt chạm mắt... ôi chao! bừng đôi má
Nữa thẹn thùng nữa hối hả làm sao

Lời gửi trao duyên tơ thắm mận đào
Mười trong dạ mặt ngoài vờ chưa chín
Để ngày ấy hương tình thơ bịn rịn
Len lỏi vào nỗi nhớ ngược thời gian

Hồ Tây xưa lá chắn phủ nồng nàn
Nay tấp nập tình trao tay thay áo
Lối yêu dấu đèn màu đêm nhộn nhạo
Thôi trần tình câu "Nhật ký... đời tôi..."

Quán Thời Gian (Tác giả: Trương Nam Hương)

Mời em vào quán thời gian
Khuấy ly ký ức uống làn hương xưa
Mời em vào quán không mùa
Ta chia nhau ngọn gió lùa rét căm
Mời em vào quán không năm
Để nghe nhớ khóc ướt đầm ngón tay
Mời em vào quán không ngày
Để xem trời thả heo may, để buồn
Đắng lòng môi chạm yêu thương
Thời gian quên bỏ muỗng đường đó em !

Cổng Thời Gian (Tác giả: Thiên Ân)

Cổng thời gian một thời mở khép
Khoe đường cong, duyên đẹp, má hồng
Nụ cười chúm chím đơm bông
Đố ai không khỏi chạnh lòng thầm thương ?

Cổng thời gian tơ vương giăng kín
Chiều hoàng hôn câm nín không lời
Em mang đi, một góc trời
Ta ngồi ôm phận nhỏ nhoi đá buồn

Cổng thời gian vở tuồng bi kịch
Ta yêu em, "con nít " thích quà
Lẽ nào chân dặm hồn xa ?
Bụi bay vào mắt lăn qua vạn sầu

Cổng thời gian mở mau đóng vội
Đồi núi kia vợi vợi khó trèo !
Ngoằn ngoèo vực thẳm cheo leo
Khói sương mỏng mảnh gieo neo nửa mùa

Cổng thời gian vào xưa huyền thoại
Mồ hôi rơi thoai thoải dốc dài
Tiếc công " chăn nghé " lâu nay
Nuôi cò, bắt tép... đắng cay đường chiều

Cổng thời gian dập dìu ong bướm
Chong chóng quay bốn hướng về đâu?
Áo em lồng lộng nhuốm màu
Anh về bẻ nhánh thương đau âm thầm

Cổng thời gian trăm năm rêu phủ
Mùa thu vàng vượn hú ,chim kêu
Anh về tắm gội giọt yêu
Ôm mùa xa vắng quạnh hiu cũ càng
(Ngày 12/10/2021)

Ngọt Mãi (Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune)

Thời gian này em yêu anh không
Thời gian nào cho anh gặp thêm
Đường lối nào cho anh biết chỗ
Ngõ nghẻo nào gặp gỡ em thêm

Thời gian này sao biệt thông tin
Thời gian này lòng thấy buồn thêm
Bên đường đi bóng em đã khuất
Giọt mật nào ngọt mãi thời gian

(08.30 đêm 11.04.2012
cầu cho duyên tình ngọt mãi)

Xem thêm:
Top những bài thơ về mặt trời hay, ý nghĩa
21 bài thơ về bình minh hay, chùm thơ bình minh trên biển, trên núi lãng mạn
Tổng hợp 23 bài thơ về hoàng hôn buồn, hay và ý nghĩa

Thơ về thời gian ngắn và hay nhất

Thời gian là thứ không thể định nghĩa cụ thể được nhưng lại vô cùng đáng quý. Thời gian đã trôi đi sẽ không bao giờ trở lại, việc nên làm chính là trân trọng nó, tận dụng nó một cách ý nghĩa nhất, để sau này không phải nuối tiếc điều gì. Mời bạn đọc cùng thưởng thức những câu thơ về thời gian ngắn và hay nhất dưới đây nhé.

Mỗi ngày thêm một niềm vui (Tác giả: Phong Thu)

Ba trăm sáu mươi lăm ngày
Bốn mùa trọn ở trong này…. em ơi
Mỗi ngày - riêng một nụ cười
Mỗi mùa - trăm đóa hoa tươi, ngát nồng.

Em ơi, mỗi sớm mai hồng
Đón niềm vui mới, tươi dòng thời gian
Tháng ngày, hạnh phúc, bình an
Bạn bầu - vạn dặm quan san… vẫn gần!

Cuối trời (Tác giả: Trần Tuấn)

Dù đời ta mang nặng gánh phong ba
Đường vạn nẻo khát khao trong sương gió
Rồi sẽ biết đời không là muôn thuở
Ánh trăng già nghiêng ngả bóng mây trôi
Đời bao lần xa cách chỉ thế thôi
Những êm đềm từng đêm vay thương nhớ
Thế gian trôi … hạnh phúc buồn hơi thở
Trong ước mơ cõi  vắng xa vật vờ

Thời gian như tiền bạc (Tác giả: Thái Bá Tân)

Thời gian như tiền bạc
Anh sống qua một ngày
Thì có nghĩa ngày ấy
Không còn nữa từ nay

Thời gian như tiền bạc
Nhớ tiết kiệm từng đồng
Tiền bạc kiếm lại được
Còn thời gian thì không

Luân hồi như gặp nhau rồi (Tác giả: Nguyễn Vũ Tiềm)

Luân hồi như gặp nhau rồi
Em hình, anh bóng thoắt hồi đổi nhau
Đường xa, phần xác đã nhàu
Thời gian lồi lõm vấp đau phần hồn.

tho-ve-thoi-gian-voh-03

Trích Mỗi ngày thêm một niềm vui (Phong Thu)

Tháng Hai (Tác giả: Đặng Xuân Xuyến)

Tháng Hai rét còn ngái ngủ
Lộc non hơn hớn nhú cành
Thẹn thùng hoa xoan tím cánh
Buông chiều xòa nắng lao xao

Ồ kìa nụ hồng kín đáo
Vươn cành đón giọt nắng xuân
Tần ngần đóa đào nở muộn
Tháng Hai phơn phớt nắng gài.
*.
(Hà Nội, Mồng 9 tháng 02 Canh Tí)

Dòng Thời Gian (Tác giả: Bảo Cường)

Dòng đời trôi chảy buồn con nước
Người về lỡ chuyện bước sang ngang
Ta đứng ngậm ngùi trông cố quận
Gẫm đời chi khác một dòng sông.

Anh Đếm Thời Gian Trôi (Tác giả: Bùi Tráng Sĩ)

Đếm thời gian trôi qua
Ngày hai ta gặp gỡ
Phút giây chưa cách trở
Ôi... nó đẹp làm sao

Đếm thời gian trôi mau
Tình ngọt ngào tha thiết
Ngày chưa câu ly biệt
Ôi... nó tuyệt làm sao

Đếm thời gian ước ao
Đêm thức thao anh nhớ
Anh nơi đây vẫn đợi
Anh vẫn đợi chờ em

Anh đếm thời gian trôi
Lòng bồi hồi xao xuyến
Thời gian anh lưu luyến
Mà tan biến thật nhanh...

Nghĩ Tới Hoài (Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune)

Thời gian nào đây đã trôi đi
Thời gian nào ngồi nhớ cảnh qua
Thời gian nào đêm vương mùi nhớ
Thời gian nào chờ bên đường đi

Thời gian nào đây cạn chén khuya
Thời gian nào đêm lạnh bờ mi
Thời gian nào bóng còn in vết
Thời gian nào biết có ai chia

Thời gian nào đây chẳng còn vui
Thời gian đó ngập buồn vơi
Thời gian nào hồn trôi theo gió
Thời gian có có tiếng cười

Thời gian nào anh ngồi bên em
Thời gian nào anh nói bên tai
Thời gian nào buồn không ngủ
Thời gian nào anh nghĩ tới hoài.

Nỗi Đau Thời Gian (Tác giả: Nguyên Hữu)

Tiếng thời gian vẫn êm ả ngân nga
Đẩy dòng đời theo năm tháng dần qua
Và “thời gian sẽ xóa mờ tất cả”…
Có đúng không?... vọng câu nói ngàn đời
Rót vào tôi nỗi khắc khoải, chơi vơi
Hồn mơ màng nghĩ về câu nói ấy
Nhạc thời gian nhắc nhở đều đều
Bừng tỉnh đi đừng thơ thẩn ngẩn ngơ
Đừng ngồi đó làm tăng thêm đau đớn
Hãy bừng lên như lốc xoáy tràn về
Hay tung cánh như chim bồ câu trắng
Dưới bình minh sáng rực cả tương lai

Cầu Nguyện (Tác giả: Peter Hy Tấn)

Con cứ ngỡ rằng con có thời gian
Khi phủ phục trước nhan Ngài - lạy Chúa!
Con mới hay, tâm hồn con mới rõ
Vì tất cả thuộc về Chúa mà thôi

Thời gian từ đâu? từ cái buổi tinh khôi
Khi Chúa chưa cho lên ngôi vạn vật
Và khi nào thời gian sẽ mất?
Có phải khi con nhắm mắt xuôi tay?

Nhắc thời gian, đời định nghĩa thật hay
Là cái chung để đo lường lắm thứ
Cứ bảo thời gian mà dáng hình không rõ
Mùi vị ra sao cũng chẳng có ai hay
[...]

Vậy làm chi để có thể tròn đầy
Con khó hiểu giữa trời, mây,... mọi thứ
Nhưng dầu sao nếu lòng con vắng Chúa
Thì còn đâu hơi thở của hồn con!

Trên đây chúng tôi đã chia sẻ cho bạn đọc bài thơ về thời gian hay và ý nghĩa nhất. Hy vọng độc giả sẽ có những phút giây thư giãn khi đọc chùm thơ trên.

Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.