- Câu thơ về làng quê yên bình đong đầy cảm xúc
- Làng quê vào hè (Phan Thu Hà)
- Hồn quê (Nguyễn Cao Cầm)
- Có một vùng quê (Phan Thu Hà)
- Quê hương tuổi thơ (Giọt Mưa Thu)
- Hương quê ơi (Đào Mạnh Thạnh)
- Chợ quê (Phạm Hùng)
- Về với quê anh (Phan Trung)
- Về quê tháng năm (Nguyễn Đình Huân)
- Về quê (Trần Hứa)
- Anh muốn về quê mẹ (Hoàng Kao Bình)
- Anh có về (Châu Uyển Nhi)
- Về nha em (Khánh Huỳnh)
- Những bài thơ ngắn về làng quê yên bình
- Bài thơ lục bát về làng quê hay, ý nghĩa
Làng quê Việt Nam luôn mang nét đẹp bình dị, gần gũi. Hình ảnh ấy đã thấm sâu vào trong tâm thức của bao thế hệ người dân trên mảnh đất hình chữ S thân thương. Hãy cùng VOH thưởng thức các câu thơ về làng quê yên bình để chiêm ngưỡng sự cổ kính và nên thơ đó nhé!
Câu thơ về làng quê yên bình đong đầy cảm xúc
Nét đẹp Tổ quốc không phải là những thứ xa xôi mà gần gũi đến lạ thường. Nó xuất hiện trong mỗi mái ngói, nếp nhà, nhúm rơm. Đọc các câu thơ về làng quê, ai trong chúng ta cũng có đôi chút bồi hồi, xao xuyến và khắc khoải nhớ đến nơi ông bà, tổ tiên từng sinh sống.
Làng quê vào hè (Phan Thu Hà)
Sấm chợt đâu tung tràng cười khanh khách
Con cá cờ giỡn nước mải dương vây
Sen đầu mùa vươn chồi trong lau lách
Khóm tre già nghiêng bóng ngắm mây bay.
Em tát nước nắng vàng hoe tóc lụa
Giọng cười giòn gió thổi lộng triền đê
Đồng rạo rực ngút mắt xanh màu lúa
Hương thoảng thơm sóng sánh bước người về.
Lơ lửng hoàng hôn những con diều sáo
Bãi cỏ xa xa thấp thoáng mục đồng
Chú bé nhà ai mồ hôi đầm áo
Tiếng gọi trâu về vang cả bến sông.
Khói lam chiều vờn trên từng mái bếp
Rối rít đầu thềm gà mẹ gọi đàn con
Nàng thôn nữ gánh nước về sóng sánh
Mái tóc huyền vắt vẻo phủ vai thon.
Thanh bình quá những vùng quê yên ả
Những mùa hè ký ức tuổi thơ tôi
Nơi mẹ cha trải bao ngày vất vả
Đổ giọt mồ hôi nuôi tôi lớn nên người.
Hồn quê (Nguyễn Cao Cầm)
Chiều làng quê gió hây hây thổi
Lòng nhẹ nhàng vời vợi thảnh thơi
Long lanh mặt nước da trời
Non xanh trùng điệp rạng ngời hồn quê.
Chiều dần buông bỗng nghe con nước
Vỗ mạn bờ xanh mướt ngô khoai
Lưới quăng đều nhịp thuyền chài
Đầy khoang ắp cá miệt mài sớm trưa.
Diều no gió say sưa mục tử
Thả chăn trâu vui thú tà chiều
Vi vu tiếng sáo cánh diều
Ru hồn trẻ nhỏ chiều chiều trên đê.
Làn khói quyện bờ tre gốc rạ
Tiếng chuông chùa thong thả vang ngân
Thôn quê không khí trong lành
Đồng vàng lúa tốt mướt xanh vườn đồi.
Chiều chầm chậm buông trôi nhè nhẹ
Tán lá dừa khe khẽ đung đưa
Gió lùa lất phất gieo mưa
Hàng cau xanh tốt lưa thưa quả tròn.
Đường vào làng ngõ thôn rải nhựa
Láng phẳng phiu trải lụa êm ru
Cổng làng nâng cấp chỉnh tu
Thơm mùi gỗ mới đẹp như cung triều.
Nắng chiều nhạt đìu hiu quạnh quẽ
Mùi bưởi thơm quả khẽ đung đưa
Cây đa giếng nước hàng dừa
Bức tranh quê đẹp trông vừa đắm xiêu.
Trâu đủng đỉnh chiều chiều gặm cỏ
Én liệng bay tung gió lưng trời
Xóm làng trù phú xanh tươi
Hồn quê phơi phới cuộc đời mê say.
Có một vùng quê (Phan Thu Hà)
Có một ngày xưa xa lắm
Vẫn còn in đậm trong tôi
Là những tháng năm sơ tán
Nơi tôi mãi gọi quê ơi.
Đồng làng ngát xanh màu lúa
Triền đê cỏ mật thơm hương
Đàn trâu theo nhau ra ruộng
Bước chân rậm rịch vang đường.
Dòng sông hiền như dải lụa
Rặng tre xõa tóc nghiêng mình
Cầu tre qua mương lắt lẻo
Cho người bước nhỏ chênh vênh.
Ao làng biếc màu hoa tím
Mẹ về gánh nước lưng ong
Bụi chuối bồng con vừa chín
Mái bếp tỏa khói thơm nồng.
Vui những ngày mùa cơm mới
Cua đồng cà pháo tép rang
Vại dưa bà vừa muối xổi
Rơm thơm trải khắp đường làng.
Đêm rằm ánh trăng vằng vặc
Sân đình bầy trẻ đùa nô
Vẳng đâu tiếng cười khoan nhặt
Gầu sòng tát nước nhấp nhô.
Một thời biết bao kỷ niệm
Làng quê thấm đẫm tình người
Còn mãi trong tim nỗi nhớ
Đến tận bây giờ chưa vơi.
Quê hương tuổi thơ (Giọt Mưa Thu)
Anh hãy về sông quê
Thỏa lòng ngụp tắm mát
Đồng lúa thơm ngào ngạt
Ru khúc hát tuổi thơ.
Bến dào dạt yêu thương
Dương cánh diều no gió
Tỏa nồng nàn hương cỏ
Say say mãi trong lòng.
Bài hát ru tuổi hồng
Nghiêng nghiêng chiều khép nắng
Nỗi niềm thêm sâu lặng
Mảnh trăng thức tự tình.
Miền quê vắng thanh bình
Gợi bao mùa thương nhớ
Nét mi ngà trăn trở
Đêm trở gót giao mùa.
Hương quê ơi (Đào Mạnh Thạnh)
Bao năm tháng, theo dòng đời xuôi ngược
Vẫn nặng lòng mong ước với làng quê
Mãi khát khao mong muốn có ngày về
Chân bước nhẹ trên đê chiều lộng gió.
Miễn dĩ vãng một thời bao nỗi nhớ
Thuở ấu thơ từ đó đã lớn lên
Áng chiều buông dáng mẹ đứng bên thềm
Chờ con trẻ chiều nghiêng đôi mắt đỏ.
Quê hương ơi dằn lòng bao nỗi nhớ
Sóng đồng xanh theo gió thổi dạt dào
Đuổi bướm ong trong nắng những ồn ào
Cùng lũ bạn biết bao ngày hạ cháy.
Dẫu vẫn biết theo dòng đời xô đẩy
Nỗi niềm mong thuở ấy mãi dâng trào
Dòng sông ơi con nước chảy rì rào
Con đò nhỏ xôn xao chiều hẹn ước.
Quê hương vẫn ngày đêm mong muốn được
Hả hê cười thả bước gió đùa vui
Giữa đồng xanh nghe sóng lúa ru hời
Như tiếng mẹ trọn đời ta nhung nhớ.
Chợ quê (Phạm Hùng)
Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng mẹ
Cụm dong giềng xơ xác lá chiều qua!
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rã
Khi giọt sương vẫn còn đọng trên cành
Quê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạp
Rất ồn ào đẩy nhịp sống thêm nhanh.
Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệt
Người hỏi mua, kẻ mời bán không ngừng
Quả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộm
Buồng chuối kìa cao phải đến ngang lưng.
Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướt
Củ su hào nguyên phấn trắng tròn xoe
Cà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọng
Những mớ hành đâu kém nõn nà khoe.
Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnh
Gốc đào phai trổ lộc biếc mượt mà
Những bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịu
Những đóa hồng lại đài các kiêu sa.
Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơ
Cô bán vải luôn mồm rằng lụa tốt
Mấy chàng trai thấy gái đẹp lượn lờ.
Non thúng nếp mẹ đong về gói bánh
Bán đôi gà, mua thịt lợn làm nhân
Vài ký đỗ, cân miến cùng hoa quả
Ồ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.
Những ký ức của một thời con trẻ
Chờ bánh chưng, mong áo mới ùa về
Vẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hả
Nay đắm chìm trong một góc chợ quê.
Về với quê anh (Phan Trung)
Em có về thành phố nhỏ quê anh
Nơi phố núi có dòng sông xanh mát
Hang Pác Bó đẹp như tranh thủy mạc
Núi hình người tạc tượng những vĩ nhân.
Đất Cao Bằng luôn thắm đượm tình thân
Yêu tất cả những người dân Tổ quốc
Trong tranh đấu thì không hề bạc nhược
Gan cùng mình khi đất nước lâm nguy.
Anh Kim Đồng chẳng cần phải nghĩ suy
Vẫn tham chiến, đâu có vì tuổi nhỏ
Đi dưới đạn mặc nhiên như không có
Người anh hùng quá rõ phải không em.
Đến đây rồi em sẽ thấy yêu thêm
Thác Bản Giốc những đêm trăng lãng mạn
Con nước đổ mà nghe như tiếng hát
Ruộng bậc thang bát ngát những nương chè.
Đến đây rồi em sẽ lại được nghe
Đất Việt Bắc an toàn khu Bác ở
Bao kế hoạch Người vạch ra từ đó
Đưa nước mình vượt sóng gió từ đây.
Về quê tháng năm (Nguyễn Đình Huân)
Tháng năm này ta sẽ về thăm u
Thăm tuổi thơ nghe lời ru của mẹ
Lời ru ngày xưa khi ta còn bé
Ngọt ngào dịu dàng khe khẽ thân thương.
Như hoa bưởi sau vườn ngát đưa hương
Như hoa xoan quê ta đời thường dân dã
Ra bờ đê ta ngắm đàn cò lả
Chiều chiều bay về yên ả miền quê.
Một đàn trâu đang lững thững đi về
Con nghé con vẫn mải mê gặm cỏ
Ta giang tay muốn ôm mây ôm gió
Ôm tuổi thơ ta ngày đó thân yêu.
Trên không trung chợt nghe tiếng sáo diều
Ta lại nhớ về buổi chiều ngày ấy
Chạy khắp cánh đồng với con diều giấy
Bay lên trời cao, bỏng cháy ước mơ.
Ta ra đi mang theo cả tuổi thơ
Và mang theo những ước mơ cháy bỏng
Ta còn mang trong lòng mình con sóng
Dòng sông quê nhà rợp bóng tre xanh.
Quê hương mình có gió mát trăng thanh
Có những người dân chân thành, bình dị
Và những bạn bè tuổi thơ yêu quý
Có mẹ già có anh chị chờ mong.
Về quê (Trần Hứa)
Con lại về nghe tiếng mẹ ru xưa
Tiếng ầu ơ, những trưa hè nắng đổ
Tiếng võng đu đưa, mồ hôi mẹ nhỏ
Nuôi giấc mơ con nên vóc, nên hình.
Con lại về trong câu hát nghĩa tình
Bến nước, cây đa, sân giếng, mái đình
Vẫn theo con đi ước hẹn đinh ninh
Ngày trở lại nơi làng quê yêu dấu.
Con lại về nơi ngày xưa thơ ấu
Có khói bếp rơm, thơm cơm mẹ nấu
Có vườn, ao, gà, xanh biếc vườn rau
Có bưởi, hàng cau, giàn trầu xanh thắm.
Con lại về bao năm dài đằng đẵng
Để được nghe, tiếng sáo vọng vi vu
Trên triền đê bước chân trần lữ thứ
Tiếng ai hò vang vọng cả sông xưa.
Nhớ lại ngày xưa những ngày tháng vào mùa
Bông lúa vàng trĩu mồ hôi chát mặn
Vẫn còn đây cây lưỡi liềm trăng lặn
Lại về theo cánh gió vọng mùa hè.
Con lại về tìm lại những đam mê
Nơi tuổi thơ đi mò cua, bắt cá
Lúa mượt đồng, gió rì rào, trâu thả
Tuổi thơ xanh, thấm đẫm những nhọc nhằn.
Mùa hạ về xanh biếc những nong tằm
Trên triền đê, những cánh diều lộng gió
Thanh bình gì hơn, những đêm vàng trăng tỏ
Tiếng dế nỉ non đêm gió mùa hè.
Con lại về trở lại một miền quê
Nơi có mẹ, ngọt ngào ru điệu hát
Nơi xóm làng, bao nghĩa tình dào dạt
Rất đỗi đơn sơ nhưng cháy bỏng tình người.
Anh muốn về quê mẹ (Hoàng Kao Bình)
Anh muốn về quê mẹ
Nghe lắng dịu trong lòng
Chín mùa rơm vàng nắng
Em còn đợi anh không?
Tìm cho mình nốt lặng
Tiếng ru nôi tuổi hồng
Ẩn trong miền ký ức
Cánh cò trắng mênh mông.
Anh muốn về bến đục
Ngụp thỏa giấc mơ lòng
Nương cánh diều nghiêng lẫy
Vui đằm mát triền sông.
Anh nhớ chiều gió lộng
Gót son chở em về
Nắm bàn tay bé bỏng
Thuở khờ khạo ngô nghê.
Anh hứa về quê mẹ
Em có đợi và mong
Ước như thời thơ bé
Đuổi bướm dọc cánh đồng.
Anh có về (Châu Uyển Nhi)
Anh có về quê mẹ với em không?
Con sông quê hát lời thương chiều muộn
Lũ trẻ con cùng đàn trâu luống cuống
Hớt ánh chiều trong nắng nhẹ nhàng rơi.
Anh về nhé! Quê mẹ đó anh ơi
Bãi đậu nương dâu có tằm vàng nhả kén
Cô thôn nữ ánh mắt nhìn e thẹn
Trai thị thành sao vừa lạ vừa quen.
Anh có về nghe gió lộng buông đêm
Nghe dế kéo khúc tự tình réo rắt
Nơi triền đê đôi tình nhân dìu dặt
Họ hòa mình vào nhịp sống trăng sao.
Anh có về quê lúa dệt ước ao
Đơn sơ lắm chỉ ruộng vườn anh ạ
Nhưng người dân tình nồng nàn trao cả
Cả tấm lòng đón người ở phương xa.
Anh có về nghe tiếng hát thiết tha
Khúc cổ bản mượt mà quê em đấy
Lời trao duyên nồng nàn anh có thấy
Quê tuy nghèo nhưng tình cảm mênh mông.
Anh về nhé chuyện tình mình sẽ thắm nồng
Như cổ tích giữa đời thường anh nhỉ?
Về nha em (Khánh Huỳnh)
Về nha em, thăm lại dòng sông xanh
Nơi quê hương mái tranh nghèo còn đó
Đã nhiều năm vẫn luôn trông vò võ
Mong em về để ngỏ tiếng yêu thương.
Về nha em, cho má đẹp môi hường
Ôn dĩ vãng vấn vương ngày thơ ấu
Đã bao năm từ lâu tình ai thấu
Kỷ niệm buồn anh giấu kín bên trong.
Về nha em, có mẹ già trông ngóng
Những ngày buồn thiếu bóng đứa con yêu
Cũng quá lâu cha mẹ nhớ em nhiều
Mong được gặp như diều chờ gió lộng.
Về nha em, cho tình ta bay bổng
Để chúng mình hâm nóng buổi chia ly
Rồi những năm ôm chặt nỗi đau ghì
Khi chia cách tình si mang sầu nhớ.
Về nha em, để ngắm sông bồi lở
Bao tháng năm vụn vỡ mộng đào mai
Cho xuân về tay nắm lấy bàn tay
Se duyên thắm tương lai càng rạng rỡ.
Xem thêm:
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
32 bài thơ về quê hương đất nước, thơ 4 chữ về quê hương
26 bài thơ lục bát về quê hương giúp bạn tìm về ký ức miền quê
Những bài thơ ngắn về làng quê yên bình
Mỗi khi nhắc đến làng quê Việt Nam là cả một bầu trời tuổi thơ hiện ra trước mắt chúng ta. Cây đa, giếng nước, mái đình,... những hình ảnh quen thuộc đó xuất hiện một cách tinh tế trong thơ ca nước nhà. Các bài thơ về làng quê sẽ giúp bạn sẽ cảm nhận được khung cảnh bình yên, hiền hòa ấy.
Bức tranh quê (Văn Luyện)
Lặng lẽ trời cao đã chuyển hồng
Đẩy màn đêm tối mãi về không
Tầng trên lãng đãng làn mây ửng
Phía dưới lao xao ngọn gió nồng.
Rạng rỡ hoa cười chào nắng mới
Tưng bừng nụ nảy đón hừng đông
Thi nhân tức cảnh khua ngòi bút
Họa bức tranh quê giữa cánh đồng.
Bức tranh tuyệt tác (Nguyễn Văn Mười)
Rạng sáng, đêm đen đã ửng hồng
Bình minh thức dậy giữa tầng không
Sương rơi thấm vị hương ngào ngạt
Gió thổi nghe hơi biển mặn nồng.
Bóng nguyệt lặng lờ sau dãy núi
Vầng dương rực rỡ phía trời đông
Bức tranh tuyệt tác vô cùng đẹp
Tạo hóa cho không chẳng tốn đồng.
Tình quê (Đinh Tuấn Minh)
Trời xuân nắng nhẹ dưới mây hồng
Bến đợi trăng về bạn nhớ không
Bát ngát rừng xanh đầy nhụy thắm
Mênh mông biển lúa ngát hương nồng.
Em cười rạng rỡ trong ngày mới
Phố vẫn tưng bừng lúc rạng đông
Gió lộng buồm căng thuyền vượt sóng
Chiều nghe tiếng hát vọng trên đồng.
Bức họa đồng quê (Nguyễn Khắc Liêu)
Tranh quê một bức rực màu hồng
Đón ánh bình minh trải khoảng không
Thấp thoáng lưng trời mây đã ửng
Xôn xao mặt nước gió thêm nồng.
Làn sương ngọc giát chào ngày mới
Giọt nắng vàng ươm đón rạng đông
Thi sĩ thả hồn theo lối mộng
Lời thơ sóng nhạc rộn hương đồng.
Làng quê (Đồng Tâm)
Nông thôn thay đổi mới rồi
Đường làng sạch đẹp khắp nơi rộn ràng
Nhà nhà xây mới khang trang
Loa đài tiếng hát âm vang đêm ngày.
Mọi người gắng sức ra tay
Thi đua lao động hăng say cần cù
Đến mùa hoa quả bội thu
Cả làng vui vẻ cười đùa thật vui.
Mong sao tất cả khắp nơi
Nông thôn thay đổi cho đời tươi hơn.
Về nhé em (Đỗ Thế Hưng)
Về nhé em, quê mình vẫn đang mong
Sóng sông Hồng cứ rộn ràng nhắc nhở
Xuân đã sang cùng bao mùa lá đổ
Đợi em về trong nắng ấm quê hương.
Về nhé em, mảnh đất đỗi thân thương
Dù quê nghèo nhưng tình người đẹp lắm
Vẫn đợi em ở nơi xa thăm thẳm
Chuyến đò khuya còn đậu bến chờ em.
Hưng Yên mình, nơi mảnh đất bình yên
Dung dị, cần cù bao đời vẫn thế
Về đi em, về đi đừng chậm trễ
Xuân quê hương đang vui lắm em ơi!
Xem thêm:
17 bài thơ ngắn hay nhất bạn không nên bỏ qua
Top 30 thơ ngắn hay về cuộc sống cho tâm hồn luôn bình yên
Tuyển tập thơ ngắn về tình yêu ngọt ngào nhiều cảm xúc
Bài thơ lục bát về làng quê hay, ý nghĩa
Thơ về con đường làng quê được viết theo thể thơ lục bát nhiều vần điệu nên dễ gieo vào lòng người những rung động nhẹ nhàng và tinh tế nhất. Hãy hòa mình vào “bản tình ca” đầy cảm xúc của các thi nhân để cùng chiêm ngưỡng bức tranh làng quê thanh bình, thơ mộng nhé!
Cổng làng (Phan Dương)
Ra đi đến lúc bạc đầu
Hồn quê giữ được bao lâu trong lòng
Phận người mấy ngả đục trong
Cổng làng một thuở vẫn mong tìm về.
Cổng làng, hồn cốt đất quê
Rêu phong lộ cả bộn bề gian nan
Bóng cha tất tưởi lo toan
Cả đời xa cách cổng làng được đâu!
Vui buồn theo bước chân trâu
Đường cày lật đất bạc màu xác xơ
Cổng làng còn đó tuổi thơ
Thời gian phủ lớp sương mờ xa xôi.
Cổng làng, đâu dáng mẹ ngồi?
Lá trầu mẹ quệt vào vôi cay nồng
Chỉ còn đồng vắng mênh mông
Nhớ thương, hoài niệm chất chồng vào nhau.
Trở về để thấu nỗi đau
Cổng làng rưng rức khóc màu gạch xưa
Tháng năm tắm nắng gội mưa
Xa quê, ai đó về chưa? Hãy về!
Gái quê (Khánh An)
Đem thương nhớ đến Long Châu
Tìm em - người đã cùng nhau hẹn hò.
Quen em ở bến Đò Lo
Níu tôi em dặn đầy đò chớ sang.
Đi đâu mà phải vội vàng
Hôm nay em đón sang làng em chơi
Theo em từng bước bồi hồi
Quê em cũng giống quê tôi hiền hòa.
Lời ăn, tiếng nói mặn mà
Mới quen đã thấy khó xa em rồi
Khó dứt nổi tiếng em cười
Tôi như lạc giữa những lời vu vơ.
Tiễn chân tôi ở chợ Chờ
Dùng dằng trời đã mờ mờ sương giăng
Thẹn thùng em khẽ nói rằng:
Gái quê em vụng, đâu bằng quê anh.
Về làng (Hồ Viết Bình)
Làng quê thay đổi nhiều rồi
Mái tranh nếp rạ một thời còn đâu
Nhà xây lợp ngói đỏ au
Vẫn còn thoang thoảng hương cau, mùi trầu.
Xa xa nghe tiếng chân trâu
Chiều chiều chẳng thấy nhuộm màu khói lam
Ngoài đồng lúa đã chín vàng
Ngồi trên máy gặt mơ màng ngắm mây.
Đường làng rợp mát bóng cây
Hoa xoan hoa bưởi rụng đầy khoảng sân
Giọng hò níu lại bước chân
Râm ran lớp học trong ngần tiếng thơ.
Làng tôi giờ đẹp như mơ
Ruộng đồng nay chẳng còn bờ nữa đâu
Mênh mông mỏi cánh chim câu
Nam thanh nữ tú làm giàu đất quê.
Đi xa ai cũng muốn về
Miền quê đáng sống tràn trề sức xuân
Người người phấn khởi góp phần
Quê hương yêu dấu ngàn lần đẹp hơn.
Nhớ xóm làng quê (Chu Long)
Cổng làng quê đã bao đời
Dầm mưa dãi nắng vẫn ngời nét xưa
Bên sông một chiếc đò đưa
Cây đa tỏa bóng mát trưa vẫn còn.
Mái chùa cổ ngói nâu non
Lời kinh tiếng mõ ru hồn nao nao
Bầu trời cao gió rì rào
Đồng quê hương lúa ngạt ngào tỏa hương.
Bóng tre xanh mát bên đường
Cánh đồng uống nước con mương chảy về
Tiếng ve gọi nắng trưa hè
Tiếng con cu gáy chích chòe chim sâu.
Tiếng chào mào hót gọi nhau
Tiếng chim chèo bẻo sẻ nâu dịu dàng
Ngắm hoàng hôn nhớ nắng vàng
Nhìn bình minh nhớ xóm làng quê thôn.
Làng quê thanh bình (Thiện Diệp)
Chiều về bóng mát hàng tre
Tiếng chim ríu rít đồi chè vọng ra
Làng quê đầm ấm chan hòa
Xóm thôn rạng rỡ muôn hoa thắm nồng.
Ngoài đồng cây lúa trổ bông
Có hoa gạo nở nụ hồng đến rồi
Thôn làng như một chiếc nôi
Tiếng ru người mẹ từng hồi à ơi.
Quê hương ấm áp tuyệt vời
Bản mình như một góc trời mộng mơ
Tháng năm ta vẫn mong chờ
Ngày xưa còn bé tuổi thơ mỹ miều.
Chăn trâu cắt cỏ thả diều
Ô kìa vọng tiếng sáo diều vi vu
Tít xa những áng mây mù
Mênh mông trời đất lãng ru thanh bình.
Người quê mộc mạc chân tình
Cùng nhau đùm bọc lòng mình ấm no
Dòng sông câu hát điệu hò
Bồng bềnh sóng vỗ con đò dịu êm.
Nắng ấm ngoài đồng cây lúa trổ bông
Có hoa gạo nở nụ hồng đang tươi
Thôn làng như một chiếc nôi
Tiếng ru người mẹ từng hồi à ơi.
Chiều quê (Bách Tùng Vũ)
Ta về thăm lại quê ta
Thăm đồng lúa trổ bao la ngút ngàn
Ta về chân bước đường làng
Lâng lâng cảm xúc, rộn ràng lòng ta
Ta về thăm lại mẹ cha
Thăm đàn em nhỏ đã xa mấy mùa.
Vui nghe tiếng trẻ trêu đùa
Chạy trên đồng cỏ, đang lùa đàn trâu
Bên sông còn mấy nương dâu
Người em đi hái hát câu ơi hò
Bến thương hờ đậu con đò
Đồng xa xa thẳm, cánh cò lả bay.
Ngọt ngào hương lúa mê say
Đòng đòng ngậm sữa gió lay xanh rờn
Cốm non lượn cánh chập chờn
Chuồn chuồn trong nắng đang vờn gió thu
Vẳng nghe tiếng hót chim cu
Gọi nhau tiếng gáy, mù u đậu nhiều.
Vút cao trong gió cánh diều
Vi vu tiếng sáo ru chiều vọng xa
Khói rơm bếp lửa nhà ta
Dịu dàng từng sợi tỏa ra đường làng
Gà con chíp chíp từng đàn
Nhà ai thóc lúa phơi vàng trên sân.
Chùa xa vọng tiếng chuông ngân
Đàn bò thong thả bước chân xuống đồi
Tù Và ai thổi từng hồi
Bóng chiều rơi xuống về thôi, ới ời
Chòm mây xanh ngắt lưng trời
Chiều quê êm ả vọng lời gió đưa.
Đàn chim về tổ dần thưa
Hoàng hôn khuất núi đêm chưa xuống tràn
Chân quê những bước đường làng
Đồng xa góp nhặt chiều tàn, về mau
Rộn ràng í ới gọi nhau
Bức tranh tuyệt mĩ đẹp màu chiều quê!
Bên lũy tre làng (Hoa Nắng)
Hè về gió thổi lao xao
Cánh đồng lúa hát ngọt ngào tình quê
Ai còn nhớ lối đi về
Cùng câu hát đúm Sơn Khê đu điềng.
Nhớ vành nón lá che nghiêng
Cho mùa sim tím nét riêng lẫy lừng
Ai ơi! Chua ngọt đã từng
Ăn ngọn măng đắng rau rừng tàu bay.
Quê hương giàu đẹp từng ngày
Nhờ ơn Đảng, Bác đổi thay dân mình
Cách đồng bát ngát hồi sinh
Và nền văn hóa hành trình vào dân.
Bàn tay lao động chuyên cần
Chờ ngày thu hoạch đầy sân thóc vàng
Mùa về lòng thấy xốn xang
Vui cùng với lũy tre làng làm thơ.
Con diều thả những ước mơ
Cơm đồ nhà gác đợi chờ người dưng
Về đây ăn ngọn măng rừng
Và canh rau sắng ai từng biết chưa!
Yêu sao, yêu mấy cho vừa
Quê hương năm nắng mười mưa hòa bình.
Làng quê (Hoàng Trần)
Làng quê cảnh đẹp hữu tình
Em khoác tay mình đi dưới bờ tre
Vườn trưa vang tiếng hát ve
Một thời ta cũng đam mê câu hò.
Đồng xanh trắng xóa cánh cò
Đôi chim chiền chiện hẹn hò xa xa
Giữa đồng cây gạo đỏ hoa
Sân đình gánh hát xướng ca trao tình.
Ngày xưa hai đứa chúng mình
Đi múa sư tử thùng thình đầu đê
Nhìn bầy đom đóm mải mê
Soi đèn ngoài bãi tìm về lối xưa.
Nhớ khi trời đổ cơn mưa
Xòe ô tán cọ che vừa đôi ta
Nhìn con kiến leo cành đa
Đàn trâu lùi lũi theo bà đi ăn.
Làng quê đổi mới tháng năm
Giờ nông thôn mới muôn phần khang trang
Xa quê nhớ cái giếng làng
Nhớ người hắt ánh trăng vàng lên vai.
Cuộc sống quê tôi (Trương Tuyết)
Sông Côn chảy quanh gần làng
Miền quê lũ nhỏ một đàn giăng câu
Chiều về trẻ dắt đàn trâu
Nghêu ngao tiếng hát những câu hò vè.
Dưới sông có những chiếc ghe
Đồng xanh lúa tốt hàng tre đầu làng
Nông thôn mùa gặt rộn ràng
Làng bên trai, gái, cũng sang góp phần.
Giúp nhau những việc gì cần
Hai làng đoàn kết không phân biệt gì
Đường làng thông thoáng lối đi
Giao lưu qua lại những khi hội hè.
Trẻ con ngoan ngoãn biết nghe
Chăm lo học giỏi, không bè phái hư
Cha mẹ phấn khởi vô tư
Làm ăn phấn chấn, cũng dư giả nhiều.
Dạy con lễ phép thương yêu
Kính trọng người lớn những điều, phải hay
Lương tâm ăn ở thẳng ngay
Đừng nên ganh ghét, rồi bày, hại nhân.
Ở cho có phước có phần
Sau này tích đức không cần phải lo
Hiền lành đức độ trời cho
Sống có đạo đức không lo gì nghèo!
Về quê (Trúc Lâm)
Ơ này cơn gió đi đâu?
Từ từ ta gửi vài câu hỏi trời
Rằng mai: liệu nắng còn tươi?
Để miền đất mẹ rạng ngời hay không?
Trăng còn lặn xuống đáy sông?
Và con chuồn ớt có vòng vèo bay?
Quê hương ta uống rồi say
Tiếng ve tiếng dế từ ngày ấu thơ.
Mẹ ngồi bắt nhịp giấc mơ
À ơi đến tận bây giờ chưa quên
Sông quê nước chảy êm đềm
Hanh hao giọt nắng ướt mềm giọt sương.
Luỹ tre ngả bóng trên đường
Ngồi nghe gió lộng mà thương cánh diều
Thế là từ đó đã yêu
Trần gian với những áng chiều đầy mây.
Thế là đã hết thơ ngây
Gió sương ta khoác vai gầy lang thang
Hôm nay muốn trở về làng
Gió ơi! Hãy nhắn đò ngang ta về.
Các câu thơ về làng quê yên bình như “chiếc nôi” nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Bởi lẽ, làng quê Việt Nam vừa đẹp lại vừa tình, luôn dang tay đón chờ khoảnh khắc trở về của những đứa con xa nhà.
Đừng quên theo dõi VOH - Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.