Tuyển chọn 37 bài thơ Phật giáo - lời dạy sâu sắc về nhân sinh

VOH - Đức Phật hiền từ, hiển hiện và gieo vào tâm hồn mỗi chúng ta tình thương đời, thương người tha thiết. Chính vì thế những vần thơ Phật giáo như lời truyền dạy sâu sắc về muôn kiếp nhân sinh.
Mục lục
  1. Thơ Phật giáo về vô thường
    1. Quán vô thường (Tác giả: Chưa rõ)
    2. Vô ngã (Tác giả: Bùi Thế Uyên)
    3. Hạt bụi vô thường (Tác giả: Toàn Tâm Hòa)
    4. Vô thường (Tác giả: Nguyễn Hưng)
    5. Đời vốn vô thường (Tác giả: Tùng Trần)
  2. Thơ Phật giáo về cuộc đời
    1. Nhịp điệu cuộc sống (Tác giả: Chưa rõ)
    2. Khó dễ trong đời (Tác giả: Thích Thánh Tuệ)
    3. Kiếp người (Tác giả: Chưa rõ)
    4. Vô tư (Tác giả: Chưa rõ)
    5. Nhân quả (Tác giả: Chưa rõ)
    6. Miệng đời (Tác giả: Chưa rõ)
  3. Thơ Phật giáo về tình yêu
    1. Phật giáo về tình yêu số 1 (Tác giả: Chưa rõ)
    2. Thờ ơ (Tác giả: Đài Trang)
    3. Phật giáo về tình yêu số 3 (Tác giả: Chưa rõ)
    4. Duyên phận (Tác giả: Lý Cong)
  4. Thơ Phật giáo 4 câu hay nhất
    1. Phật giáo 4 câu số 1 (Tác giả: Thích Nhất Hạnh)
    2. Phật giáo 4 câu số 2(Tác giả: Thích Minh Niệm)
    3. Phật giáo 4 câu số 3 (Tác giả: Thích Minh Niệm)
    4. Phật giáo 4 câu số 4 (Tác giả: Thích Minh Niệm) 
    5. Phật giáo 4 câu số 5 (Tác giả: Thích Minh Niệm)
    6. Phật giáo 4 câu số 6 (Tác giả: Nguyễn Bảo Trung)
    7. Phật giáo 4 câu số 7 (Tác giả: Nguyễn Bảo Trung)
    8. Phật giáo 4 câu số 8 (Tác giả: Chưa rõ)
    9. Phật giáo 4 câu số 9 (Tác giả: Chưa rõ)
    10. Phật giáo 4 câu số 10 (Tác giả: Chưa rõ)
    11. Chỉ là (Tác giả: Chưa rõ)
  5. Thơ Phật giáo về cái chết
    1. Đời là cõi tạm (Tác giả: Thích Nhuận Trường)
    2. Luân hồi vay trả (Tác giả: Chưa rõ)
    3. Thế gian vô thường (Tác giả: Ngạo Thiên)
  6. Thơ Phật giáo về nụ cười
    1. Còn gặp nhau (Tác giả: Thích Nữ Huệ Trang)
    2. An lạc (Tác giả: Ngạo Thiên)
    3. Hãy nhẹ nhàng (Tác giả: Chưa rõ)
  7. Thơ Phật giáo về cha mẹ
    1. Phật giáo về cha mẹ số 1 (Tác giả: Chưa rõ)
    2. Phật giáo về cha mẹ số 2 (Tác giả: Chưa rõ)
    3. Phật giáo về cha mẹ số 3 (Tác giả: Chưa rõ)
    4. Đạo Hiếu (Tác giả: Lãng Du Khách)
    5. Tội bất hiếu (Tác giả: Phượng Nguyễn)

Đối với những trái tim luôn hướng về Phật pháp, từng lời căn dạy của nhà Phật dường như đã trở thành kim chỉ nam hướng con người ta tới đời sống chan chứa yêu thương, để có thể tận hưởng một cuộc đời bình an, nhiều phúc lành. Hãy cùng nghiền ngẫm đôi dòng thơ Phật giáo trong bài viết này và cho phép lòng mình lắng lại chiêm nghiệm nhé!

Thơ Phật giáo về vô thường

Đức Phật dạy rằng tất thảy mọi điều trong đời sống này đều mang tính vô thường – tức chẳng hề chắc chắn và vốn dĩ không trường tồn mãi. Bởi thế con người ta hãy học cách nương theo lẽ đó mà đón nhận cuộc đời, cũng như neo vào những lời thơ Phật giáo về vô thường dưới đây để bình tâm bước qua mọi mất mát.

Quán vô thường (Tác giả: Chưa rõ)

Quán Vô Thường
để làm chi?
Để ta biết quý giờ ngày tháng năm
Quý nên gieo sạ thiện lành
Hãy hành chuyện tốt
Cứ làm điều vui...

Quán Vô Thường
chẳng để chơi
Mà để biết thật: Kiếp người gang tay
Còn vào ra hơi thở này
Thương yêu chưa đủ
Chớ gây oán thù!

Quán Vô Thường
để mà tu
Thoát ra mộng ảo sa mù khổ đau
Có gì tồn tại bền lâu
Hài lòng, thỏa chí...rồi sau có còn?

Quán Vô Thường
rõ thất tồn
Bội thu, mất mát, vuông tròn, đầy vơi...
Lềnh bềnh, chuyển tiếp, dạt trôi
Đừng buồn đau khóc
Lại ngồi tiếc than...

Quán Vô Thường
để bình tâm
Núi mòn
Sông cạn
Kiếp nhân sinh bèo
Mong manh
Ngắn ngủi
Tan vèo
Đầy cao nặng lớn sớm chiều đã bay...

Quán Vô Thường
Tỉnh giấc say
Thoát mê mà sống tháng ngày
Thường thôi!

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-0

Vô ngã (Tác giả: Bùi Thế Uyên)

Hoàng hôn bóng ngả giăng ngang
Chiều tàn liễu ru lá vàng về đâu
Vô thường gạt bỏ u sầu
Đương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.

Sân hận một cõi du miên
Nợ duyên để lại luân phiên đoạ đầy
Trần gian khổ ài bao ngày
Vô lượng vô ngã mới hay di đà.

Sắc không, không sắc với ta
Bụi trần rũ sạch xoá nhoà chuân chuyện
Nắng vàng phai nhạt lương duyên
Tơ tình trả lai trần tiên kiếp này.

Niệm Phật, vô ngã đêm ngày
Sân si, thù hận buồn này sẽ qua
Một lòng tu đạo tâm ta
Phật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…

Hạt bụi vô thường (Tác giả: Toàn Tâm Hòa)

Ngồi nghe hạt bụi vô thường
chạm nhau trên những nẻo đường…lao xao
hạt nào lỡ vướng ta đau
hạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!

Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?
mà sao ngồi đó trầm tư một mình
vui buồn giữa cuộc nhân sinh
cố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh.

Ngồi nhìn thế cuộc mông mênh
thời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cười
ta như đứa trẻ biếng lười
đang hồi mơ lại một thời đã xa!

Giữ ta… mãi mãi là ta
bước đi trên cuộc trầm kha chân tình
trần gian hữu sắc, hữu hình
chỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-1

Vô thường (Tác giả: Nguyễn Hưng)

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu.

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

Đời vốn vô thường (Tác giả: Tùng Trần)

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.

Xem thêm:
Những bài thơ về chữ Hiếu, stt báo hiếu cha mẹ
Top những bài thơ 4 câu về cuộc sống, tình yêu, gia đình hay và ý nghĩa
Những câu chuyện về lòng hiếu thảo với cha mẹ khiến ai cũng xúc động

Thơ Phật giáo về cuộc đời

Năm tháng đời người tưởng rộng dài mênh mông nhưng suy cho cùng chớp mắt rồi sẽ qua đi. Với hành trình ghé tới nhân gian này, có lúc ta vui thì có khi ta cũng phải buồn, song mọi điều cần đến chắc chắn phải đến, giống như lời dạy vô cùng thấm thía trong những câu thơ Phật giáo về cuộc đời này.

Nhịp điệu cuộc sống (Tác giả: Chưa rõ)

Một năm trôi vụt qua đời
Ngựa lồng nhịp vó, nụ cười nhịp tim
Thơ còn nhịp với thẳng nghiêng
Tình còn nhịp giấc êm đềm mơ hoa
Bút còn nhịp với ta bà
Tóc còn nhịp với trẻ già bạc xanh
Chân còn nhịp với loanh quanh
Tâm còn nhịp với cõi lành mõ chuông
Thời gian nhịp với vô thường
Dòng trôi vẫn nhịp cùng buồn không tên
Và tôi vẫn nhịp cùng em
Sớm mai thức dậy bỗng thêm tuổi ngày.

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-2

Khó dễ trong đời (Tác giả: Thích Thánh Tuệ)

DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.

DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!

DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,

DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!

DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài

DỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,

DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.

DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.

DỄ là suy tính thiệt, hơn…
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.

DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là…

DỄ là hứa hẹn, ba hoa…
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.

DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mình

DỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.

DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.

DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.

DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình

DỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”

DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.

DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.

DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.

DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…

DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!

DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.

Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ…lần khân nối dài…

Kiếp người (Tác giả: Chưa rõ)

Kiếp người dài ngắn bao lâu
Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì
Khổ sầu phiền não mà chi
Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng

Dù cho xinh đẹp giàu sang
Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau
Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau
Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay

Giàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao

Cuộc đời sóng gió ba đào
Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?
Hơn thua thắng bại hằng ngày
Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thường

Thế nhân cần có tình thương
Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta
Tầm nhìn mở rộng cao xa
Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh

Sống cho trọn nghĩa trọn tình
Đừng gây oan trái bất bình với ai
Mình còn có lúc cũng sai
Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu

Cuộc đời nào có bền lâu
Vô thường không hẹn biết đâu mà lường
Thăng trầm vinh nhục phong sương
Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu

Ta người có khác gì đâu
Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên
Cần nên tránh ác làm hiền
Để tâm trong sạch không phiền không tham

Sân si nhất định không làm
Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều
Tiền tình vật chất những điều
Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa

Đừng nên lưu luyến say sưa
Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì
Đắm mê dục lạc mà chi
Ta còn không có, có gì của ta?
Đủ duyên hòa hợp sinh ra
Hết duyên tan rã gì là ta đâu?

Chấp chi mang khổ mang sầu
Nhè nhàng buông xả không cầu không mong
Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân.

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-3

Vô tư (Tác giả: Chưa rõ)

Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.

Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàn khổ đau.

Nhân quả (Tác giả: Chưa rõ)

Gieo tham lam, hái khổ đau,
Gieo lòng sân hận, hái sầu bi ai.
Trồng cây gai, chạm phải gai,
Hương thơm trồng huệ, trồng nhàu, trồng sen.
Gieo nhân lành, hái quả ngon,
Gieo thánh thiện, được quả tròn từ bi.
Gieo u mê, hái quả si,
Luật trời không thể biến suy lẽ đời.
Gieo nhân thánh, được lên trời,
Giác ngộ trí tuệ, rạng ngời tòa sen.

Miệng đời (Tác giả: Chưa rõ)

Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.
Người đời thích nói sướng mồm
Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.

Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.
Cuộc đời dể hiểu thôi mà
Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.

Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.
Ai ơi xin nhắn đôi lời
Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta.

Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.
Hoa thơm hương ngát vây quanh
Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Thơ Phật giáo về tình yêu

Nhà Phật đã gửi gắm vô vàn lời truyền dạy về duyên nợ, ân nghĩa trong tình yêu đôi lứa – thứ tình cảm mang đến những khoảnh khắc hạnh phúc thăng hoa và cả giây phút đau khổ tột cùng.

Phật giáo về tình yêu số 1 (Tác giả: Chưa rõ)

Có duyên có nợ thành đôi
Âu là số phận, nợ duyên vợ chồng
Đời là dòng chảy xuôi dòng
Thời gian minh chứng, tơ hồng kết đôi
Đừng buồn đừng trách than ôi
Xa xôi tìm kiếm,được gì trắng tay
Thôi thì hãy sống thường ngày
Duyên kia chợt đến, vui vầy chung đôi
Đừng buồn ủ rũ đơn côi
Đêm trôi ngày đến, định ngày gặp nhau
Tình yêu sẽ sáng như sao
Lung linh huyền diệu, ước ao duyên lành
Ông tơ bà nguyệt kết thành
Uyên ương hạnh phúc, đẹp tình giai nhân.

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-4

Thờ ơ (Tác giả: Đài Trang)

Trong tim bôi xóa đoạn trần hồng
Bụi đời phai dấu, tuyệt chờ mong
Tình duyên nay hóa tình muôn loại
Lặng tiếng yêu đương, tắt lửa nồng
Kỷ niệm nào vương, thoáng qua lòng
Bay theo làn gió, thoảng hư không
Hương xưa thôi đẫm trang tình mộng
Trả lại bèo hoa, trôi nước sông
Ngước mặt nhìn trăng tỏa non bồng
Ngược bước trùng dương, thoát vượt dòng
Trang thơ khép lại chương tình sử
Trải giữa ngàn mây, ý đại đồng.

Phật giáo về tình yêu số 3 (Tác giả: Chưa rõ)

Mọi việc trên cuộc đời, như là bong bóng nước
Đủ màu tươi lấp lánh, thu hút người đắm say
Nhưng khi chạm bàn tay, tan tành điều mơ ước
Người ngỡ ngàng thảm thiết, kêu khóc vì nhớ nhung
Một mộng ảo mông lung, vốn nào đâu có thật.

Duyên phận (Tác giả: Lý Cong)

Em nói rằng nếu mình có kiếp sau
Xin tạo hoá được gặp nhau từ sớm
Mình đến với nhau kiếp này quá muộn…
Lắm u buồn nên chẳng bén duyên đâu

Anh nghĩ rằng nếu có cả kiếp sau…
Khấn trời phật đừng gặp nhau thì tốt
Bởi chúng mình từng đa đoan một kiếp
Biết kiếp nào cho hết phận long đong…

Nếu kiếp này chẳng gạn đục khơi trong
Âu đành phận còn mong chi kiếp khác
Duyên phận kiếp sau phải do từ kiếp trước
Thôi!…chớ bận lòng về nguyện ước mai sau…

Thơ Phật giáo 4 câu hay nhất

Từng lời căn dạy gần gũi, ôn hòa trong lời thơ Phật giáo 4 câu sau như đánh thức tâm trí mỗi người, tỉnh ngộ và soi xét tỏ tường lẽ sống ở đời, để sống sao cho tự do tự tại.

Phật giáo 4 câu số 1 (Tác giả: Thích Nhất Hạnh)

Thức dậy miệng mỉm cười
Hai bốn giờ tinh khôi
Xin nguyện sống trọn vẹn
Mắt thương nhìn cuộc đời.

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-5

Phật giáo 4 câu số 2(Tác giả: Thích Minh Niệm) 

Tùy thuận theo hoàn cảnh
Không buộc theo ý mình
Giữ tâm không giữ cảnh
Tâm bình cảnh cũng bình.

Phật giáo 4 câu số 3 (Tác giả: Thích Minh Niệm)

Nếu không có khổ đau
Biết đâu là hạnh phúc
Nhờ mộng mị hôm nào
Ta tìm về tỉnh thức. 

Phật giáo 4 câu số 4 (Tác giả: Thích Minh Niệm) 

Mỉm cười nhìn đóa hoa
Lòng nghi ngờ tan vỡ
Hạnh phúc ở đây rồi
Dại khờ tìm muôn thuở.

Phật giáo 4 câu số 5 (Tác giả: Thích Minh Niệm)

Nắm muối không hề mặn
Với lượng cả dòng sông
Lỗi lầm kia bé nhỏ 
Với cõi lòng mênh mông

Phật giáo 4 câu số 6 (Tác giả: Nguyễn Bảo Trung)

Hiểu rồi rác cũng là hoa
Thương rồi muôn sự cho qua nhẹ nhàng
Tâm an trời đất cũng an
Nhìn ra sân nắng cúc vàng lúc linh. 

Phật giáo 4 câu số 7 (Tác giả: Nguyễn Bảo Trung)

Với trái tim tĩnh lặng
Nhìn bằng đôi mắt thương
Một góc nhỏ hiên nhà
Cũng hoá thành thiền môn.

Phật giáo 4 câu số 8 (Tác giả: Chưa rõ)

Tạm quên máy móc chen nhau
An vui thiền định – nhiệm mầu cõi xuân…
Ngày mai trở lại công trường
Đem hồn xuân mới góp thương cho đời.

Phật giáo 4 câu số 9 (Tác giả: Chưa rõ)

Giữa cuộc đời hối hả
Dừng lại một phút thôi
Tâm bình an thanh thản
Thấy hạnh phúc tức thời!

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-6

Phật giáo 4 câu số 10 (Tác giả: Chưa rõ)

Đời người chìm nổi đắng cay.
Vô minh nào biết tỉnh say thế nào.
Nương theo Phật Pháp nhiệm mầu.
Tu tâm sửa tánh ngày sau an lành.

Chỉ là (Tác giả: Chưa rõ)

An vui đóng đếm từng ngày
Chờ nghe lá rụng thõng tay về nguồn
Chỉ là hạt nước giọt sương
Hòa cùng nhịp sống vô thường, vậy thôi!

Xem thêm: 
Hạnh phúc ở đâu, bình yên ở đâu? - Những câu nói của thiền sư Thích Nhất Hạnh sẽ giúp ta giải mã điều đó!
Những câu nói hay của Phật giúp bạn an yên và thêm yêu cuộc sống
85 status cuộc sống an nhiên, lời chúc cầu mong một đời an yên

Thơ Phật giáo về cái chết

Trần gian nơi ta đang sống cũng chỉ như “cõi tạm” - điểm dừng chân ta ghé tới thăm thú và rồi một ngày nào đó phải nói lời tạm biệt để hòa vào cái mênh mang của vũ trụ. Đó cũng là lẽ căn dạy mà Người đã nhắn nhủ trong lời thơ Phật giáo về cái chết được sưu tầm dưới đây.

Đời là cõi tạm (Tác giả: Thích Nhuận Trường)

Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì…vô cầu, vô niệm.

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-7

Luân hồi vay trả (Tác giả: Chưa rõ)

Ai sinh ra cũng một lần phải chết,
Chết đi rồi có hết được đâu
Sự sống mới rồi sẽ lại bắt đầu,
Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng.

Đi vào đời với hai bàn tay trắng
Lúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.
Khi sống tham nhặt cho đầy,
Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.

Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.

Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệp
Để tát sinh tạo kiếp luân hồi,
Bà Ta là cõi tạm thôi
Phước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên.

Thế gian vô thường (Tác giả: Ngạo Thiên)

Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rủ bóng huyệt sâu đợi chờ.

Đời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu.

Đời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm.

Quay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.

Thơ Phật giáo về nụ cười

Miệng nở nụ cười thư thái, lòng nhẹ nhàng chào đón cuộc đời thì ắt hẳn hạnh phúc sẽ theo nhau tìm về, ngự trị trong trái tim. Cùng ủi an tâm hồn mình với những vần thơ Phật giáo về nụ cười này nhé! 

Còn gặp nhau (Tác giả: Thích Nữ Huệ Trang)

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nỗi

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình tươi thắm ý thêm tươi
Cho hoa thêm ngát đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người

Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miềng đất rộng với trời cao
Vui câu "nhân nghĩa" tròn sau trước
Lấy chữ thân tình gửi tặng nhau

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Chuyện đời muôn thuở vẫn còn vương
Chắt chui một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường

Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý lẽ huyền vi
An nhiên tự tại lòng thanh thoát
Đời sống tâm linh thật tuyệt vời!

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-8

An lạc (Tác giả: Ngạo Thiên)

Yêu thương giúp đỡ mọi người
Lương tâm thánh thiện, miệng cười dễ thương.
Hoạn tai hoạn kiếp tránh đường
Tự thân an lạc, tai ương xa rời.

Sinh thời làm thiện hết đời
Tạo nhiều công đức, phật trời thương cho.
Mai này thân xác thành tro
Hồn về cực lạc, chẳng lo muộn phiền.

Thả hồn dạo bước cõi tiên
Đâu còn chi nữa, ưu phiền thế gian.

Hãy nhẹ nhàng (Tác giả: Chưa rõ)

Nếu gặp người nóng tánh
Hãy nhẹ nhàng nhìn thôi
Không cần phải lẩn tránh
Chưa hỏi đừng hé môi
Nếu gặp người giả dối
Hãy nhẹ nhàng chia tay
Lặng lẽ không cần nói
Ngọt ngào đừng mê say
Nếu gặp người hay giận
Hãy nhẹ nhàng mỉm cười
Giao tiếp luôn cẩn thận
Để người được vui tươi
Nếu gặp điều trái ý
Hãy nhẹ nhàng tìm ra
Nguyên nhân của sự lý
Đừng vội trách người ta
Nếu gặp điều cay đắng
Hãy nhẹ nhàng đừng sân
Dù tình đời bạc trắng
Tất cả có nguyên nhân
Nếu gặp điều đau khổ
Hãy nhẹ nhàng vươn lên
Đừng chùn bước tại chỗ
Lấy khổ đau làm nền
Nếu gặp điều bất hạnh
Hãy nhẹ nhàng đi qua
Không cần phải trốn tránh
Chuyện nhỏ cõi ta bà.

Xem thêm:
Status bình yên nhẹ nhàng, câu nói hay về sự bình yên trong tâm hồn
Những mẩu truyện ngắn về mẹ nhất định phải đọc một lần trong đời
Thành ngữ, ca dao, tục ngữ về mẹ cha thức tỉnh đạo làm con

Thơ Phật giáo về cha mẹ

Chúng ta có thể đến với cuộc đời này, được sống an lạc đều nhờ vào công lao của đấng sinh thành – là cha và mẹ. Bởi vậy có biết bao lời thơ Phật giáo về cha mẹ vô cùng ý nghĩa đã theo ta trên suốt hành trình khôn lớn.

Phật giáo về cha mẹ số 1 (Tác giả: Chưa rõ)

Mẹ cho con tất cả
Hết quãng đời tuổi xanh
Cả yêu thương dịu ngọt
Rộng hơn biển trời thanh.

Mẹ là gió mát tinh anh
Là cây tiên dịu, là cành Thuỳ Dương
Mẹ là hoa, mẹ là hương
Mẹ là nguồn cội, tình thương nhiệm mầu.

Mẹ đã ru con ngủ, bằng tiếng hát dịu dàng hiền êm ả
Gió mùa thu, mẹ ru con ngủ…
Năm canh chầy, mẹ thức đủ vừa năm…

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-9

Phật giáo về cha mẹ số 2 (Tác giả: Chưa rõ)

ĐỪNG tham tiền bạc của người
QUÊN công cha mẹ cả đời vì con
NHÂN gian lắm kẻ còn son
ĐỨC không lo giữ, lòng còn dối gian
THAM tàn phá nát tâm can
DANH chưa thấy, thấy rõ ràng ác nhân
VỌNG tiền quên cả tình thân

ƠN không lo báo, giành phần thiệt hơn
NGHĨA tình gắn bó keo sơn
SINH lòng phản trắc, giận hờn người trên
THÀNH nhân phải học lâu bền
HÃY chuyên tâm để luyện rèn điều hay
KHẮC sâu trí, luyện thêm tài
GHI nhớ việc thiện ngày ngày noi theo. 

Phật giáo về cha mẹ số 3 (Tác giả: Chưa rõ)

Quý hơn ngàn tấm lụa đào
Sáng hơn trăm vạn vì sao trên trời
Là tình Mẹ, tợ biển khơi
Mãi dào dạt sóng, trọn đời thương con.
Từ thuở bé, đến lớn khôn
Con chưa kịp đáp mười ơn sâu dày,
Nay nhìn di ảnh khói bay
Mà lòng quặn thắt, lệ cay mi nhoè.
Thôi đành: sanh tử, đi về
Nương thuyền Tam Bảo, một bề dụng công
Phước lành hồi hướng phổ đồng
Nguyện trên Từ Mẫu chứng lòng cháu con.

Đạo Hiếu (Tác giả: Lãng Du Khách)

Hôm nay phụ nghĩa mẹ cha
Ngày mai nghiệp chướng ắt là tạo ra
Ở đời bất hiếu mẹ cha
Ấy là nghịch tử xót xa thế trần

Luân hồi ấy kiếp trầm luân
Rồi ai cũng phải đất gần trời xa
Phước lộc để giữ đạo nhà
Không tu chẳng dưỡng đó là bất nhân

Bạc đãi với cả song thân
Thì sao có phúc có phần mai sau
Trước mắt có thể vẫn giàu
Nhưng để nghiệp chướng đời sau lãnh phần

Sinh ra được gọi là nhân
Đừng để ô uế tấm thân hồng trần
Công ơn sinh dưỡng song thân
Đâu cần phú quý chỉ cần thảo thơm

Về già manh áo bát cơm
Không cần sang trọng chỉ đơm tình đầy
Người ơi trả chút công dầy
Công cha nghĩa mẹ nuôi bầy con thơ.

tuyen-chon-37-bai-tho-phat-giao-loi-day-sau-sac-ve-nhan-sinh-voh-10

Tội bất hiếu (Tác giả: Phượng Nguyễn)

Tội bất hiếu Trời đâu tha thứ!!
Cha Mẹ già ráng giữ mà chăm
Nuôi con vất vã âm thầm
Giờ thì thành đạt đành tâm phụ lòng.

Có sanh đẻ biết công Cha Mẹ…
Đấng Sinh Thành lặng lẻ vì ta
Nay người tuổi tác đã già
Mau lo phụng dưỡng đó là phận con…

Lúc còn sống không tròn chữ hiếu
Khi chết rồi thuê kiệu mời Thầy
Khoe khoan ca hát mưa mây
Người đời chê trách chẳng hay chút nào!!

Vu Lan nhắc đời sau có báo
Sống ở đời giữ Đạo làm con…
Mừng vì Cha Mẹ vẫn còn...
Cho ta hiếu thảo vuông tròn Nghĩa Ơn…

Ghi nhớ lời dạy của nhà Phật, mang theo những vần thơ Phật giáo với biết bao ý niệm sâu sắc về đời sống và sẵn sàng băng qua muôn trùng gian khó phía trước, tỏa sáng rực rỡ ở nơi chốn bình an, bạn nhé!

Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.

Bình luận