Chờ...

Tuyển tập những bài thơ về hoa cúc đi vào lòng người

(VOH) - Khi thời tiết bắt đầu se lạnh cũng là lúc “nàng” cúc tô điểm đất trời. Những bông hoa đầy sắc màu ấy cũng là nguồn cảm hứng cho các thi sĩ sáng tác ra các bài thơ về hoa cúc đầy xúc cảm.
Mục lục
  1. Thơ về hoa cúc hay nhất
    1. Mùa thu hoa cúc (Nguyễn Nguyệt Anh)
    2. Mùa thu và hoa cúc (Đỗ Hương)
    3. Nỗi nhớ màu hoa cúc (Phan Thu Hà)
    4. Ý nghĩa hoa cúc (Trương Túy Anh)
    5. Hoa cúc và mùa thu (Trần Diệu Hương)
    6. Thu về (Bùi Thế Uyên)
    7. Sắc màu hoa cúc (Doãn Kim Oanh)
    8. Nửa mùa hoa cúc (Phạm Quang Thu)
    9. Đi Qua Hoa Cúc (Nguyễn Tuấn)
    10. Cúc Xinh (Bich Tran Ba)
  2. Thơ về hoa cúc vàng
    1. Nắng nhạt (Trần Lực)
    2. Sự tích hoa cúc vàng (Nguyễn Thị Xuân Hương)
    3. Vịnh Hoa Cúc (Nguyễn Nhật)
    4. Hoa Cúc Và Thu (Phan Thu An)
    5. Hoa cúc vàng (Lê Nguyễn Trầm Ca)
    6. Thương Mãi Mùa Thu (Nguyên Đỗ)
    7. Cho Em Hạnh Phúc Nhỏ Nhoi (Viễn Du)
    8. Em Phố Núi Cuối Đông (Nguyễn Khánh Chân)
    9. Ngày Vắng (Đỗ Trung Quân)
    10. Tháng Giêng (Gió Phương Nam)
  3. Thơ về cúc họa mi Hà Nội
    1. Cúc Họa Mi (Hồ Viết Binh)
    2. Chợt Rét (Chu Minh Khôi)
    3. Cúc Họa Mi (Dương TA)
    4. Cúc Họa Mi và Em (Chử Văn Hòa)
    5. Cúc Họa Mi (Ly Nguyễn)
    6. Lục Bát Cúc Họa Mi (Cẩm Chi Châu)
    7. Cúc Họa Mi (Phan Thúc Định)
    8. Em Giấu Gì (Đương Thùy)
    9. Cúc Họa Mi (Hoa Tường Vy)
    10. Không Đề (Thu Hương)
  4. Thơ về hoa cúc trắng
    1. Hoa Cúc Mùa Thu (Ngo Quang Tuan)
    2. Hoa Cúc Trắng (Phong Trần)
    3. Chữ Cho Anh (Như Nguyện)
    4. Tháng Ba Và Một Người (Phạm Ngọc)
    5. Tóc Cài Hoa Cúc Trắng (Lê Phong Trần)
    6. Mùa Thu Không Có Tôi (Nguyễn Hữu Huy Nhựt)
    7. Em (Tăng Minh Luân)
    8. Nhật Nguyệt (Hồng Dương)
    9. Thu Khẽ Hát (Hồng Dương)
    10. Thu Nhớ (Phong Trần)

Hoa cúc là loài hoa mang vẻ ngoài rực rỡ, tươi sáng, và vì thế nó tượng trưng cho sự vui vẻ, ấm áp. Có hàng ngàn loại cúc khác nhau cùng các màu sắc tự nhiên tạo nên một thế giới hoa cúc vô cùng phong phú và đa dạng. 

Chính vì thế, hoa cúc luôn là nguồn cảm hứng sáng tác vô tận cho nhiều nhà thơ, nhạc sĩ. Trong bài viết hôm nay, hãy cùng thưởng thức chùm 40+ bài thơ về hoa cúc hay và ý nghĩa nhất, chắc chắn sẽ giúp bạn thư giãn.

tho-ve-hoa-cuc-voh-00

Hoa cúc

Thơ về hoa cúc hay nhất

Hoa cúc tượng trưng cho một sự khởi đầu mới và còn là biểu tượng của tình yêu thuần khiết, ngây thơ. Loài hoa căng tràn sức sống này được thể hiện thế nào qua các vần thơ, hãy cùng đọc và cảm nhận nó qua loạt bài thơ về hoa cúc hay nhất dưới đây.

Mùa thu hoa cúc (Nguyễn Nguyệt Anh)

Anh gặp em giữa thu vàng rực rỡ
Mới lần đầu như duyên nợ khó quên
Để đêm về nỗi nhớ gọi không tên
Mơ dáng liễu đứng bên thềm hoa cúc.

Em yêu ơi ! Anh ngỏ lời chân thực
Trái tim anh luôn thúc giục tình yêu
Đến với em anh muốn vẹn đủ điều
sóng gió bao nhiêu lòng không đổi.

Nay thu về xin em đừng giận dỗi
Để khuê phòng chăn gối tủi cô đơn
Để vầng trăng soi lạnh buốt tâm hồn
Để mình anh đường trơn buồn nặng bước.

Em còn nhớ câu thề anh ngày trước
Mãi cùng em xây ước mộng đoàn viên
Câu nói anh cũng giống một lời nguyền
"Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến ".

Tình anh luôn dạt dào như sóng biển
Vỗ về em thỏa nguyện những ước mơ
Bến sông xưa đò vẫn đứng đợi chờ
Mùa thu đẹp nên thơ màu hoa cúc.

Mùa thu và hoa cúc (Đỗ Hương)

Mùa Thu ai chót nhuộm vàng
Để cho chiếc lá khẽ khàng gió lay
Ngoài sân bông cúc nở đầy
Mắt em vời vợi màu mây của trời.

Ngàn năm thu mãi rong chơi
Cho hoa cúc trắng một đời ước mong
Áo dài thiếu nữ đường cong
Tinh khôi thuần khiết cho lòng xuyến xao.

Nhìn thu bừng cả ước ao
Ướp hương hoa cúc ngày nào tóc em…

Nỗi nhớ màu hoa cúc (Phan Thu Hà)

Ai vừa hát “mùa thu vào hoa cúc”
Giọt mưa chiều ngoài hiên cũng rưng rưng
Hoa óng ả màu nắng còn sót lại
Bước hoàng hôn khe khẽ ngập ngừng.

Em ở lại để thu đừng đi vội
Cho tôi về một thoáng tuổi thơ tôi
Tung tăng bước giữa trời thu Hà nội
Trống trường vui theo rộn rã tiếng cười.

Có bao giờ quên được màu hoa ấy
Bông hoa đầu đời em tặng buổi chia xa
Khi tôi bước lên tàu về xứ khác
Để lại mùa thu vàng phía quê nhà.

Vẫn biết rằng ngày xưa không trở lại
Sao bỗng cồn cào mùa trở gió heo may
Tim khắc khoải trước rực vàng hoa cúc
Ngẩn ngơ cầm một nỗi nhớ trên tay.

Ý nghĩa hoa cúc (Trương Túy Anh)

Lá vàng theo gió chao nghiêng
Thoảng nghe hương cúc nở hiên thềm nhà
Long lanh sương đọng cánh hoa
Lũ chim gọi bạn chan hòa trời mây
Em là CÚC TRẮNG thơ ngây
Tinh khôi trong sáng ngất ngây bao chàng
Em đây là đóa CÚC VÀNG
Luôn luôn cố gắng mở mang tầm nhìn
Em là HỒNG CÚC xinh xinh
Chúc mừng hạnh phúc thắm tình lứa đôi
Em là CÚC ĐỎ tươi môi
Đem lại sức khỏe Xuân hồi đẹp hơn
CÚC CAM cao thượng tâm hồn
Tình bạn chung thủy với người hèn sang
Cúc hồng đỏ trắng cam vàng
Muôn màu sắc thắm gọi nàng Thu sang
Cúc em mang lại bình an
Tài lộc may mắn an khang Xuân về

Hoa cúc và mùa thu (Trần Diệu Hương)

Trời thu rực rỡ
Hoa nở trong vườn
Nắng còn vấn vương
Đậu trên cành cúc

Nắng như thúc giục
Gọi cúc vào thu
Cúc mải gật gù
Nhuộm màu tơ óng

Sương mai còn đọng
Trên cành cúc thơm
Cúc nở vàng ươm
Rực trong nắng mới
Thu xanh vời vợi
Cúc gợi nắng vàng
Đón mùa thu sang
Rực vàng hoa cúc.

Thu về (Bùi Thế Uyên)

Mãn hạ khai hoa cúc thắm vàng
Trong vườn báo hiệu sắc thu sang
Trời nam cách trở lòng nhung nhớ
Đất bắc xa xôi dạ vẫn màng
Viễn xứ người mơ hình dáng Liễu
Quê nhà kẻ mộng bóng nàng lan
Sầu vương cánh hạc bay về tổ
Bản nhạc giao mùa cất tiếng vang…

Sắc màu hoa cúc (Doãn Kim Oanh)

Những bông hoa nở suốt bốn mùa
Hoa cúc đấy muôn màu rực rỡ
Em đến trường bài thơ chép vở
Cúc nở vàng mỗi độ thu sang.

Cho anh nhớ về em màu hoa dịu dàng
Là em nhé họa mi cánh trắng
Em mang nắng cho trời bớt lạnh
Những bông hoa như những đốm sao rơi.

Hoa cúc vô tư cứ nở ở trên đời
Bé nhỏ bên đường bông hoa cúc dại
Chả đẹp kiêu kỳ mà hương thơm mãi
Cứ theo em qua suốt tháng cùng năm.

Những bông cúc hường những bông cúc xanh
Đẹp kiêu hãnh như những nàng công chúa
Em đi cùng ai theo mùa vào phố
Để cho anh lạc bước lối đi về…

tho-ve-hoa-cuc-voh-01

Nửa mùa hoa cúc (Phạm Quang Thu)

Có một mùa Hoa Cúc đã qua đây
Vàng thơm lắm, những ngày thu óng ả
Trăng đang khuyết bóng em thương yêu quá
Đồng hoa thơm, Cúc đã nồng hương!

Có một mùa em dang dở yêu đương
Cúc cứ trải, môi hường không bền mãi
Em một nửa, và nửa kia khôn dại
Không gặp nhau, tê tái bữa đầu thu.

Em có ngờ đâu và mãi tới bây chừ
Mùa thu ấy trôi xuôi vèo, một nửa
Nửa còn lại tưởng tro tàn không lửa
Em hồi sinh chan chứa Cúc mùa thu.

Em không tìm nửa ấy tới bây giờ
Nhưng mùa thu gieo thơ tình lãng mạn
Em bất ngờ ngày đầu thu chạm trán
Cúc nở vàng lối ngao ngán Mùa yêu.

Em đứng trơ như đá một bữa chiều
Mùa thu đẹp liêu xiêu đồng hoa Cúc
Nửa cũ mùa yêu cầm tay em thúc dục
Em cạn lòng giữa mùa Cúc đơm bông!
Ngày chớm thu, em man mác nắng hồng. . .

Đi Qua Hoa Cúc (Nguyễn Tuấn)

Có một người từng đi qua hoa cúc
Để lại đây những rung động đầu đời
Có một thời … màu hoa cúc thắm tươi
Thu bối rối, ngẩn ngơ tà áo trắng

Để một ngày mùa thu về hoang vắng
Bóng người xưa như còn lẫn trong hoa
Có một người mãi nhìn cánh đồng xa
Như tiếc nuối về một thời trong trẻo

Có một thời nắng vàng tươi khắp nẻo
Thu mênh mang thương nhớ kỉ niệm xưa
Có một ngày trời chợt nắng chợt mưa
Như mơ mộng của một chàng trai trẻ

Có một ngày gió thu về khe khẽ
Trong lá rơi ai tìm một dấu chân
Màu hoa xưa còn tinh khiết trong ngần
Sao mắt lệ còn lăn dài trên má?

Cúc Xinh (Bich Tran Ba)

Cảm ơn hoa cúc rất nhiều
Qua thu đông tới mỹ miều ngất ngây
Mùa thu cúc nở phây phây
Mùa đông nàng vẫn dắt dây rộ vàng

Nắng lên cúc nở rộn ràng
Bình minh chiếu sáng cho làng cúc yêu
Đồng quê vui hát sớm chiều
Cúc em mang đến những điều thân thương.

tho-ve-hoa-cuc-voh-02

Xem thêm:
13 bài thơ về hoa mười giờ hay và ý nghĩa nhất
40 bài thơ về hoa bằng lăng tím trữ tình hay và ý nghĩa
17 bài thơ về hoa hướng dương loài hoa luôn hướng về mặt trời

Thơ về hoa cúc vàng 

Hoa cúc vàng tuy giản dị nhưng lại mang một ý nghĩa rất đặc biệt vì loài hoa này tượng trưng cho tình bạn, sự vui vẻ, hạnh phúc và đoàn viên. Có lẽ vì thế mà những vần thơ về hoa cúc dưới đây luôn khiến người ta nao lòng, như được tận hưởng sự ấm áp bên những người thân yêu của họ.

Nắng nhạt (Trần Lực)

Ngày sang thu, mình bỗng thành... người cũ
Khóm cúc vàng gợi nhớ kỷ niệm xưa
Lối đi về ai còn đợi đón đưa?
Mình anh bước dưới cơn mưa chiều cuối hạ...

Ngày chưa ngâu, sao người đi vội vã?
Dắt lời thề men bóng những hàng cây
Ngày chưa thu, sao lá rụng rơi đầy?
Hoa lỡ hẹn, héo gầy trong tĩnh lặng...
Ngày em đi, anh nhạt nhòa... vệt nắng
Dấu yêu đành xin trả thời gian

Sự tích hoa cúc vàng (Nguyễn Thị Xuân Hương)

Ngày xửa ngày xưa
Trong ngôi nhà nọ
Có em gái nhỏ
Sống với mẹ già

Mẹ bệnh khó qua
Em hiền hiếu thảo
Thuốc thang cơm cháo
Chạy chữa gần xa

Một lần ngang qua
Ngôi chùa vắng vẻ
Em vào thắp nhang
Cầu cho mẹ khoẻ

Tấm lòng con trẻ
Động tới cõi trời
Đức Phật đến nơi
Hóa thành sư cụ

Trao hoa nhắn nhủ
Mỗi cánh một năm
Em đếm âm thầm
Hoa vàng năm cánh

Khẽ nâng từng cánh
Xé nhỏ thêm ra
Em biến bông hoa
Thành muôn cánh nhỏ

Và rồi từ đó
Mẹ sống thật lâu
Hoa vàng về sau
Gọi là hoa cúc!

Vịnh Hoa Cúc (Nguyễn Nhật)

Ngưỡng mộ loài hoa thật tuyệt vời
Nghiêng mình trước nụ Cúc vàng tươi
Dù mưa cứ dậy hương đằm thắm
Mặc gió luôn khoe sắc rạng ngời

Cánh rữa đài khô nhưng chẳng rụng
Hoa tàn nhụy héo vẫn chưa rơi
Làm nên phẩm giá người quân tử
Dẫu chết thân không ngã xuống đời !

Hoa Cúc Và Thu (Phan Thu An)

Hoa cúc vàng tươi, cúc vàng tươi
Lung linh trong nắng hé môi cười
Như khoe sắc thắm chào thu mới
Không biết thu tàn đông sắp khơi…

Lá vàng tiếc nuối chẳng buồn rơi
Vài chiếc đu đưa không muốn rời
Sợ rằng đông lạnh làm chới với
Quấn vành khăn trắng lá chơi vơi…

Cúc mãi cười tươi, cúc tươi cười
Dòng trôi vẫn thế hãy thảnh thơi
Cúc chỉ mong đời luôn luôn mới
Thu tàn, đông tới, đến xuân tươi!

Hoa cúc vàng (Lê Nguyễn Trầm Ca)

Cúc nở nhà ai vàng liếp dậu
Nhớ người em hái nhãn vườn Long.
Từ thuở phiêu bồng xa thôn Nguyệt
Em có chờ không -có đợi không ?
Dạo ấy em là trăng mật ngọt
Tình ta như bưởi mới đơm bông .
Môi thắm em cười-hoa lựu đỏ
Nắng hạ vàng rưng thấm ngọt lòng…
Bao mùa xuân đi , ta trở lại
Thiên-Mụ đò về bến sông sâu .
Bên này Lương-Quán thơm dâu mít
Vườn đây cảnh đó – người xưa đâu ?
Liếp dậu nhà ai cúc nở vàng
Người đi chết lặng giữa mùa trăng !
Ta nghe thổn thức hồn cây trái
Tỏa ngát mùi hương cõi vĩnh-hằng.

Thương Mãi Mùa Thu (Nguyên Đỗ)

Hoa cúc vàng trước ngõ
Ong thu về lượn quanh
Ánh bình minh mời ngỏ
Ngọn cỏ vẫn còn xanh

Gió thu về man mát
Thì thầm như gọi em
Hương thu thơm ngan ngát
Yên nằm giọt sương đêm

Hoa cúc vàng đẹp lạ
Ưỡn mình như ngóng ai
Ong bướm bay muôn ngã
Ngắm hoa vàng trang đài
Gió heo may lành lạnh
Thương mùa thu vừa qua
Riu riu thổi nhè nhẹ
Ánh nắng mai hiền hoà

Mộng mơ nhìn đám lá
Êm ả khoe nắng thu
Mai kia bay muôn ngả
Biết rồi đây xa mù
Im lặng nhìn say đắm
Như lần cuối chia tay
Hoa cúc vàng đẹp lắm
An nhiên được bao ngày.

Cho Em Hạnh Phúc Nhỏ Nhoi (Viễn Du)

Cho em nụ cười nhỏ
Khi mùa mới đã sang
Hoa cúc vàng lại nở
Trên đường về mênh mang

Cho em nụ hoa nhỏ
Vừa hái vội đâu đây
Hoa thơm mùi lá cỏ
Nhẹ nhàng hương ngất ngây

Cho em viên kẹo nhỏ
Ngọt ngào như môi cười
Như mắt em bỡ ngỡ
Làm tim mềm chơi vơi

Cho em bài hát nhỏ
Bài tình ca dịu dàng
Tiếng nhạc buồn nức nở
Dìm hồn mình lang thang

Cho em cuộc tình nhỏ
Đẹp như mây trên trời
Mong tình dài muôn thuở
Thương nhau hoài em ơi.

tho-ve-hoa-cuc-voh-03

Em Phố Núi Cuối Đông (Nguyễn Khánh Chân)

Chiều tháng chạp cuối năm bầu trời xám
Hoa cúc vàng e thẹn gió đông sang
Giọt sương đêm còn đọng dưới búp hồng
Mây phố núi bay là đà ngọn liễu

Sáng cuối đông ông mặt trời dậy muộn
Em ngủ lười chui rúc mãi trong chăn
Hàng mi cong môi chợt chúm chím cười
Cho anh ngỡ một rừng mai sắp nở

Anh ngồi đó thu mình trong góc quán
Nghe giọt sầu tí tách đếm thời gian
Tay buông rơi cung phím lỡ bên đời
Nhịp slow buồn đong đầy khuôn mi thứ

Xin cho mưa một lần bay xuống phố
Cho tình em ướt át trái tim anh
Để mai sau sỏi đá vẫn lăn tròn
Cung mi thứ thôi buồn trong xa cách.

Ngày Vắng (Đỗ Trung Quân)

Ta ném qua cửa sổ
Cành Violet quá buồn
Có những ngày vắng quá
Hoa cúc vàng ngoài dậu
Vẫn cứ màu hoàng hôn.

Có những ngày vắng quá
Hình như không còn ai
Đành gõ cửa một người không muốn gặp
Vu vơ vài lời đầu môi
Ta nói thầm với nắng
Trôi mau đi những chiều không người.

Có những ngày vắng quá
Em làm gì trên văn phòng nhìn xuống lá me?
Vòm trời màu ngọc bích
Bao giờ chia cho ra.

Có những ngày vắng quá
Về lại chỗ quen ngồi
Quán lạnh, kính mờ buồn phố nhỏ
Lòng ta còn sợi tóc ai rơi...

Tháng Giêng (Gió Phương Nam)

Chiếc lá ngoan hiền trên vai em
hoa cúc vàng tháng giêng độ lượng
mắt anh nhìn làm em luống cuống
mùa xuân gọi tên người biếc xanh

Thức dậy đi cả những lãng quên
cho khao khát bật mầm như cỏ
nỗi nhớ nào chưa lần được nhớ
xuân nồng nàn giấu anh vào em!

tho-ve-hoa-cuc-voh-04

Thơ về cúc họa mi Hà Nội

Khoảnh khắc Hà Nội chuyển mình sang đông cũng chính là lúc những đóa cúc họa mi tô điểm cho đất trời thủ đô bằng nét đẹp hiền dịu, thanh khiết của nó.

Dù chẳng kiêu sa, lộng lẫy như những loài hoa khác, thế nhưng cúc họa mi lại mang đến cho người ta cảm giác xao xuyến không quên. Để cảm nhận rõ hơn, hãy cùng thưởng thức một số bài thơ về cúc họa mi Hà Nội dưới đây.

Cúc Họa Mi (Hồ Viết Binh)

Em yêu màu nắng cúc vàng
Anh mê mải ngắm muôn vàn hoạ mi
Những bông hoa nhỏ li ti
Dịu dàng khoe sắc bước đi sao đành.

Nhị vàng cánh trắng mong manh
Rung rinh trước gió cho anh xao lòng
Ô kìa, cô gái má hồng
Áo em sáng cả cánh đồng ban mai.

Gió reo tà áo bay bay
Hoạ mi cùng hát đắm say bao người.

Chợt Rét (Chu Minh Khôi)

Đã đời chưa cúc họa mi?
Má hồng môi thắm có thì mà thôi
Trên tay cầm cả tháng Mười
Xin đừng cả gió đánh rơi nắng chiều
Lùa thu vào cõi linh phiêu
Lả lơi vạt áo vịn liều sang đông
Họa mi rải thảm trời trong
Ngực ai trắng quá mà không chạm mùa
Gió thì thật, rét chỉ đùa
Câu thơ tôi viết cũng vừa chớm đông.

Cúc Họa Mi (Dương TA)

Em không dáng ngọc thân ngà
Chỉ là cỏ dại nở hoa ven đường
Họa mi tên thật dễ thương
Nhụy vàng, cánh trắng vấn vương thu tàn

Hoa lòng hé nụ đông sang
Màu hoa tinh khiết lại càng thêm xinh
Dẫu giá rét, vẫn hữu tình
Chờ ai hoa đứng một mình vấn vương?

Thân nhỏ nhắn, thật dễ thương
Dãi dầu mưa gió bên đường đông qua
Nhớ người năm cũ đã xa
Thương em, thương cả cánh hoa dịu dàng

Chim họa mi hót âm vang
Cúc họa mi vẫn nồng nàn hương quê.

Cúc Họa Mi và Em (Chử Văn Hòa)

Tay ôm bó cúc họa mi
Em đang suy nghĩ điều gì em ơi?
Nhìn em đứng giữa đất trời
Thật là duyên dáng tuyệt vời làm sao

Không cao siêu chẳng ồn ào
Mà làm thổn thức dạt dào con tim
Bước chân anh muốn lần tìm
Để cùng em được đắm chìm trong hoa

Không gian trời đất giao thoa
Tiếng yêu thương nhớ cùng hòa nhịp chung
Bên nhau thỏa sức vẫy vùng
Họa mi trong trắng ung dung gọi mời
Anh về đây với em ơi
Họa mi theo bước chẳng rời xa nhau
Tình yêu phép thử nhiệm màu
Anh và em mãi trước sau chung tình.

Cúc Họa Mi (Ly Nguyễn)

Dịu dàng cánh mỏng em ơi
Mà sao thương nhớ đầy vơi nỗi niềm
Giao mùa nỗi nhớ dịu êm
Trong ngần sắc trắng êm đềm giấc mơ
Chiều về lòng dạ ngẩn ngơ
Bước đi ai níu bơ vơ nửa chừng
Anh về lại nhớ người dưng
Hoạ Mi đưa lối ngập ngừng bước chân

Em ơi xin hãy một lần
Duyên tình sâu lắng thêm phần nhớ thương
Anh đi khắp nẻo cùng đường
Câu thơ vương vấn má hường ai trao.

Lục Bát Cúc Họa Mi (Cẩm Chi Châu)

Ai đem cúc họa mi về
Mùa đông đã đến tái tê lòng người
Trắng tinh sáng một góc trời
Nụ hoa Cúc tỏa sáng ngời tinh khôi

Trời se cái lạnh trên môi
Nắng vương giọt nắng lẹ trôi trên trời
Dù cho sống ở trên đời
Mỗi năm chỉ nửa tháng trời nở hoa

Dù rằng bão tố phong ba
Dù tình yêu phải cách xa ngàn trùng
Có hoa cúc họa mi cùng
Cuộc đời hạnh phúc thủy chung đời đời

Hôm nay ra ngõ phố chơi
Hà Nội một góc sáng tươi hoa về
Hoa tươi gió lạnh tràn trề
Hoa khoe sắc thắm lời thề còn vương.

tho-ve-hoa-cuc-voh-05

Cúc Họa Mi (Phan Thúc Định)

Muốn làm sợi gió đi hoang
Một chiều ngơ ngẩn ngã quàng vào em
Muốn làm tia nắng vừa lên
Giao hoan cỏ lá nồng nàn đắm say! 

Tháng mười ai đốt cạn ngày?
Thời gian hóa bụi tàn bay cuối trời!
Cúc họa mi cứ biếc cười
Mặc ai hờn dỗi tháng mười nông sâu! 

Mưa thì như dỗi hờn nhau
Hạt rơi ruộng cạn hạt rầu bên sông
Bãi bồi mẹ cúi lưng còng
Luống cúc vươn thẳng cho lòng mẹ tươi! 

Phố chiều loang lổ nụ cười
Nhịp đời hối hả bỗng vơi nhọc nhằn
Mẹ mang về phố sắc xuân
Hoàng hôn cũng phải tần ngần...họa mi!

Em Giấu Gì (Đương Thùy)

Em giấu gì trong khóm cúc họa mi
Hay giấu những lời thì thầm trong đó
Em giấu cả một khoảng trời nho nhỏ
Của một niềm khao khát tuổi xuân xanh.

Em giấu gì góc nhỏ trái tim anh
Mà sao để anh tìm hoài không thấy
Một thoáng mơ anh vội vàng tỉnh dậy
Cái hôn nồng em đặt nhẹ bờ môi.

Em giấu gì? Giấu mãi… giấu mãi thôi
Cho anh phải bồi hồi bên chữ nhớ
Hay em giấu cả ngày đầu bỡ ngỡ
Hai đứa vội vàng chạm khẽ trái tim yêu…

Cúc Họa Mi (Hoa Tường Vy)

Khi trời vừa lập gió đông
Ai đem cúc trắng tỏ lòng yêu thương
Người yêu người nhớ vấn vương
Người trao người nhận toả hương cuộc tình

Từng cành nhỏ xíu xinh xinh
Trắng trong tinh khiết chứng minh lời chàng
"Gió kia reo ở trên ngàn
Anh đi vì nước muôn vàn yêu em"

Mảnh vườn nho nhỏ ngày đêm
Khéo tay trồng xới nàng quên thân mình
Ngày hoa khoe sắc lung linh
Không nhuộm mà trắng bóng hình người yêu
Dở dang một mối trăm điều
Tình duyên đứt đoạn muôn chiều khổ đau
Cắt cành hoa trắng lòng sầu
Nàng đem ra bán đẫm màu tiếc thương.

Không Đề (Thu Hương)

Hà Nội lạnh rồi phải vậy không?
Thấy em tươi thắm muốn hoài trông!
Họa mi vườn cúc tình thêm sống
Giá lạnh đông sang má vẫn hồng!
Rực rỡ đẹp xinh bên khóm trống
Dịu dàng duyên dáng sánh cùng bông!
Em ơi đẹp quá lòng ai bỗng
Em giữa họa mi mới tuyệt nồng!

Xem thêm:
20 bài thơ về hoa sứ hay và ý nghĩa nhất
Top 25 bài thơ về hoa phượng hay và ấn tượng
Top 19 bài thơ về hoa lộc vừng hay chạm vào cảm xúc

Thơ về hoa cúc trắng

Có một nhà thơ từng nói: "Nếu có thể trở thành một bông hoa. Xin được hóa thân thành cúc trắng". Trong tình yêu, hoa cúc trắng tượng trưng cho sự trong sáng, cao thượng, vĩnh cửu. Thứ tình yêu thuần khiết, bền bỉ ấy đã được khắc họa rõ nét hơn qua những câu thơ về hoa cúc trắng dưới đây:

Hoa Cúc Mùa Thu (Ngo Quang Tuan)

Cùng là hoa trắng lá xanh
Mà sao riêng cúc hóa thành mùa thu
Cánh hoa cong ấp lời ru
Bồng bềnh giữa đám sương mù lan qua
Mùa thu cúc lại đơm hoa
Thủy chung son sắt như là tình em
Mùa thu hoa cúc quá quen
Bây giờ cúc nở còn em đâu rồi

Hoa Cúc Trắng (Phong Trần)

Em xinh xinh như loài hoa cúc trắng
Hương dịu dàng tỏa thơm ngát lòng anh
Gót tung tăng mỗi khi chiều tan học
Cỏ ven đường thầm thì như muốn hát
Từng viên sỏi cũng cất tiếng reo ca
Tà áo trắng gió đùa vui trong nắng
Tâm hồn em là một trang giấy trắng
Chưa vương vấn nét mực tím sầu bi
Nhưng thỉnh thoảng có khi hay hờn dỗi
Chỉ vì mưa ướt nhẹ đôi bờ môi
Mắt dõi về một chân trời mộng mơ
Em ngây thơ như một cành cúc trắng
Ánh nắng chiều rực sáng đường em đi
Nụ cười em rạng rở ánh xuân thì
Hồn từ bi trong trắng và thánh thiện
Nét duyên dáng dịu dàng và nhân ái
Làm lòng anh say đắm đến ngẫn ngơ
Tâm hồn em là cả một bài thơ
Trào trong anh những lời ca bất tận
Thời gian như níu chân người lũ thứ
Kiếp lãng du phong trần trao về em
Những nụ hôn nồng thắm và dịu êm
Trọn mối tình thủy chung và êm đềm
......
Dành riêng em...một loài Cúc Hoa Trắng!

Chữ Cho Anh (Như Nguyện)

Hoa cúc trắng khóc cuộc tình, cõi lặng
Em gói nồng nàn qua câu chữ tặng anh
Từng mùa trăng đi qua trong nỗi nhớ
Từng cơn mưa đêm xa xứ lạnh buồn

Những yêu thương em nén trong câu chữ
Nén buồn vui ép khắc khoải chờ mong
Em khóc mùa xưa nuôi những dòng viết
Đốt trầm hương gửi ký thác, yêu anh

Nỗi nhớ, lời yêu cùng nhịp tim em đập
Dấu phẩy, dấu chấm mang nỗi niềm em
Dấu sắc, dấu huyền vắt trong em vị nhớ
Nỗi nhớ sẽ thành mây bay tới bên anh

Hoa cúc trắng chỉ màu trăng đáy mắt
Những dòng viết này em gửi đến riêng anh.

Tháng Ba Và Một Người (Phạm Ngọc)

Tháng ba
em treo nỗi buồn
trên cành hoa cúc trắng
mùa đông
bất hoại một mầu tang
như tình em
(như đời tôi)
từ buổi chia tay
sau lần hẹn cuối.

Trên môi em
hấp hối lời từ biệt
buổi chiều
hoá vàng cho cuộc tình
trong im lặng
nỗi cô đơn
bỗng bừng lên rã rượi
khung ngực nhỏ
đâm chồi
những vết chém cưu mang.

Tháng ba
ngày và đêm
như ngọn gió phiêu du qua vùng hoang mạc
nơi đất trời vắng tiếng chim ca
nơi em trú mình
trong ốc đảo
đùa vui cùng ngôn ngữ
nơi ánh sáng
bừng lên từ trang giấy
nơi những giấc mơ
được khơi nguồn chắp cánh
- bằng âm thanh gió
nơi bắt đầu
của một mùa trăng
hoài vọng
Nỗi thao thức
dài theo thời gian vô định
ngày và đêm
gặm nhấm những kỷ niệm
hư hao
như lâu đài tuổi thơ
xây trên bờ đá dựng
như hạnh phúc được nối liền
bằng chiếc nhẫn vô tâm
nụ cười đã đánh rơi
trong hố thẳm
mà chiều sâu vô lượng
Tháng ba -
cành hoa cúc trắng - và em…

Tóc Cài Hoa Cúc Trắng (Lê Phong Trần)

Đội mũ lệch, tóc cài hoa cúc trắng
Miệng cười duyên ơi duyên quá là duyên
Bao chàng trai mơ ước được chung thuyền
Anh diễm phúc bởi vì sao, thật lạ!

Dù sao nữa anh chân thành cảm tạ
Tình yêu em là hạnh phúc đời anh
Đôi mắt em chan chứa mộng hiền lành
Sáng hy vọng cả đời anh chưa thấy

Em diệu nữ đơn sơ và lộng lẫy
Em nàng tiên lạc lõng giữa trần ai
Anh nằm mơ cũng chẳng tưởng gót hài
Em kỳ diệu dịu dàng thương ghé đến

Hoa cúc trắng cài tóc mây hò hẹn
Buổi tương phùng hội lễ của Tình Yêu
Ngát trầm hương sương khói ráng ban chiều
Anh ngây ngất biết mình thật diễm phúc.

Mùa Thu Không Có Tôi (Nguyễn Hữu Huy Nhựt)

Một sớm Mùa Thu buông xuống
mái tóc em vàng
Tôi ngồi chéo chân huýt sáo nơi đầu ngõ
Em đã yêu ai rồi đấy nhỏ
Sao không nhìn tôi cắn móng tay

Một sớm Mùa Thu buông xuống
mái tóc em dài
Tôi đi tìm nhặt nhành hoa cúc
Gài lên vết thương nằm ngay giữa ngực
Hờn ghen vò nắm lá tròn bay

Một sớm Mùa Thu buông xuống
mái tóc em cài
Đóa hồng nhung đâu phải tôi vừa tặng
Thì thôi tôi còn hoa cúc trắng
Đem về vờ ngắm tưởng chừng em…

Em (Tăng Minh Luân)

Hoa cúc trắng
Lòng em trong trắng.
Mái tóc mượt mà
Dưới cái nắng mua thu.
Môi em xinh như hoa hồng đua nở.
Đôi mắt buồn, mà rực rỡ trong tôi.

Xa em rồi
Anh như lẽ loi.
Biết có ngày nào ta gặp gỡ,
Chia nỗi ngọt bùi, môi mềm môi.

Em
Em là em, em đó!
Anh tưởng rằng em còn nhỏ
Muốn nói lời yêu, nhưng ngạy ngỏ
Em theo chồng, anh lầm to.

tho-ve-hoa-cuc-voh-06

Nhật Nguyệt (Hồng Dương)

Xuân he hé nụ hoa hồng thắm
Vọng cánh thơ buồn lắm em ơi !...
Hai vầng nhật nguyệt chơi vơi
Bên ni anh đứng ….Xa vời em kia…

Hoa cúc trắng đầm đìa sương ướt
Mặt trời lên lả lướt trên cao
Đám mây đen cứ nháo nhào
Hoàng hôn tím ngắt lao đao trăng về

Đông chưa hết xuân tê tái buốt
Làn sương buông não nuột lòng ai
Ánh trăng mờ tỏ cành mai
Đêm nghe có tiếng thở dài xa xa..

Bình minh đến lá hoa chớm nụ
Giọt tình ơi đã đủ men chưa
Mi cong sau tấm mành thưa
Ánh dương chênh chếch cũng vừa buông lơi

Trong trời đất vạn đời muôn kiếp
Mặt trời lên bóng nguyệt mờ dần
Đau lòng trong cõi ái ân
Hai vầng nhật nguyệt bao lần gặp nhau ?....

Nguyệt phương đó một màu cách biệt
Hồng dương đây tha thiết chiều êm
Nhớ thương lệ đẫm môi mềm
Hồn rơi đáy giếng …Tiếng đêm vọng trời…

Thu Khẽ Hát (Hồng Dương)

Hoàng hôn tan vào nỗi nhớ tím màu
Chiều nắng nhạt rắc sầu vào gió biển
Làn sóng vỗ mơn man trăng xuất hiện
Núi lặng nhìn mây tiễn nắng qua sông...

Chiều ươm mùi hoa cúc trắng say nồng
Nghe dìu dịu gió lồng đưa phím nhạc
Anh tìm kiếm đôi mắt tròn ngơ ngác
Lá vàng rơi xào xạc rắc bên hiên

Có một thời ai thả tóc ngoan hiền
Vầng trăng khuyết lưỡi liềm nghiêng bên núi
Mưa thu rớt rửa trôi đi hạt bụi
Em lặng nhìn tay dụi mắt nhìn anh

Trăng hôm nay sáng quá thật long lanh
Đêm nghiêng đổ mây xanh rơi xuống biển
Mùa thu đến vẽ lên tình dâng hiến
Nhuộm sắc vàng ẩn hiện mắt màu nai

Có một thời thu dành để riêng ai
Đêm lặng lẽ bay dài theo sương mát
Cây thu ngậm nhựa thu say bát ngát
Thu khẽ khàng tiếng hát dạt dào đêm…

Thu Nhớ (Phong Trần)

Thu đã về mang sắc màu thương nhớ
Nắng ngập ngừng chen kẻ lá vàng tươi
Làn mây trắng thẫn thờ bay muôn lối
Cơn gió chiều nghe lành lạnh heo may

Nhớ Thu nào em cùng tôi sánh bước
Đón nhau về con đường cũ thân quen
Chiều chậm trôi nghe thời gian ngừng lại
Ngát hương nồng thơm mùi tóc em bay

Ngày Thu đó trong vườn hoa cúc trắng
Tôi ngập ngừng trao tặng em cành hoa
Cài lên tóc em xinh nét ngọc ngà
Em mỉm cười môi thắm đỏ ngây thơ

Cầm tay em tôi khẻ ngỏ lời yêu
Em thẹn thùng đôi má đào phúng phính
Hồng cả một trời chiều Thu im lìm
Để đêm về thao thức từng cơn mê...

Mấy Thu rồi ngày ấy đã xa xôi
Con đường cũ vườn xưa chốn hẹn hò
Nay trở về mà em đã đi xa
Chỉ còn tôi và mùa Thu nhạt nhòa.

Những bài thơ về hoa cúc trên đây hy vọng sẽ giúp các bạn có thêm những nguồn cảm xúc mới về loài hoa xinh đẹp này. Qua đó, cảm nhận được cái đẹp của hoa cúc không chỉ ngoài cuộc sống đời thường mà còn trong từng câu thơ.