Bạc Liêu trù phú, con người Bạc Liêu mặn mà, phóng khoáng, thuần hậu khiến cho bất cứ du khách nào cũng bị hấp dẫn khi tìm hiểu về xứ sở này. Cùng VOH đọc những bài thơ về Bạc Liêu, ca dao, tục ngữ về Bạc Liêu để đến với mảnh đất hữu tình của vùng đất phương Nam này nhé!
Những bài thơ về Bạc Liêu hay, ý nghĩa nhất
Nhắc đến Bạc Liêu, ta nhắc đến vùng đất nằm cận cực Nam Tổ quốc, liền kề với Cà Mau. Thừa hưởng sự êm ái và dịu dàng của sông Tiền, sông Hậu, Bạc Liêu là miền đất chân quê với khung cảnh hữu tình, nên thơ.
Cùng VOH đến với những bài thơ Bạc Liêu để tìm hiểu thêm về vùng đất này.
Bạc Liêu
Tác giả: Truong Ngoc Khoan
Bạc Liêu trù phú phì nhiêu
Cò bay thẳng cánh mỹ miều cảnh quan
Cánh đồng trải rộng bạt ngàn
Hương mùa lúa chín muôn vàn thân thương
Vuông tôm ao cá mạnh vươn
Cơm no áo ấm tâm hương trí nhàn
Lừng danh Dạ Cổ Hoài Lang
Đờn ca tài tử âm vang mượt mà
Việt Miên Hoa sống thuận hòa
Giao thoa văn hóa đậm đà nghĩa tình
Cây xoài cổ thụ vạn linh
Truyền rằng bá bịnh cầu xin tất lành
Nhà thờ Cha Diệp vinh danh
Tận tâm đẹp đạo hiến thân cho đời
Chuông chùa kinh tụng nơi nơi
Nhiệm mầu Phật pháp lời lời khắc ghi
Phật Bà Nam Hải từ bi
Phù ban ngư phủ thuận đi lợi về
Có người công tử nhiêu khê
Đốt tiền nấu trứng để khoe mình giàu
Tài nguyên phong phú dồi dào
Bồn bồn ba khía... ngọt ngào quê hương
Món ăn ngon khắp nẻo đường
Bạc Liêu phong vị vấn vương khi về.
Bạc Liêu
Tác giả: Nguyễn Liên Phong
Bạc Liêu phong cảnh thi:
Muối đỏ Nam kỳ tiếng Bạc Liêu,
Phong lưu nho nhã chẳng bao nhiêu.
Gạo cơm Xứ Lẻo người no đủ,
Chiếu sáp Cà Mau chúng chuộng yêu.
Đạo thánh hiền xưa ham hố ít,
Dân Thiên Địa Hội lén theo nhiều.
Thói quen háo thắng mà gan ruột,
Nghịch ý ngàn muôn cũng đánh liều.
Tốt thay phong thổ Bạc Liêu,
Có danh muối đỏ ruộng nhiều lắm thay.
Nghề nông thứ nhứt trong tay,
Tiếng gạo Ba Thắc thuở nay danh đồn.
Năm tổng năm mươi hai thôn,
Kể trong thuỷ lợi kể khôn xiết cùng.
Cá đồng cá biển cá sông,
Ốc đuông ba khía chim cùng tôm cua.
Ăn ong sáp mật tới mùa,
Trong rừng cờ bạc hơn thua trăm ngàn.
Rừng ong tục gọi Rừng Ngang,
Ngang có phần đất như lành có ranh.
Mùa ong nơi giữa rừng xanh,
Người ta đông đảo xanh quanh ở đều.
Kẻ lui kẻ tới dập dìu,
Khách đem bạc nhiều vào đó hốt me.
Tay con sẵn sắp ê hề,
Đánh theo giá bạc cứ bề ăn chung.
Mùa rạch ghe rỗi đậu đông,
Kẹo lền hai phía chực đong cá đồng.
Nghề quen khéo dệt chiếu bông,
Hai ba bốn hạng theo trong đồng tiền.
Kheo khư các chỗ xóm giềng,
Sắm đồ dệt chiếu nhọc siêng từng nhà.
Thạnh Hưng với tổng Thạnh Hoà,
Ruộng hai thứ tốt nhiều nhà giàu lung.
Quảng Xuyên Long Thuỷ Quảng Long,
Ấy là ba tổng phía trong thảy đều.
Ruộng thì ít, đất thì nhiều,
Lợi nhờ rừng rạch biết nhiêu bạc tiền.
Đất oan theo mé đất liền,
Tại kinh Trâu Trắng giáp miền Kiên Giang.
Bạc Liêu đất lắm hoang nhàn,
Nguyên xưa tiểu Huyện mở mang lần lần.
Bởi Thiên Địa Hội rần rần,
Gốc con cháu khách lẫy lừng đánh nhau.
Cho nên nhập với Cà Mau,
Lập riêng một hạt khỏi âu dân loàn.
Nay đà dinh dãy nghiêm trang,
Phố phường chợ búa dọc ngang chỉnh tề.
Bên phang bên niếc luật lề,
Nhà thương nhà phước đều là sửa sang.
Cầu đường sạch sẽ vẻn vang,
Trường học dạy dỗ kĩ cang tỏ tường.
Hoà Bình Vĩnh Lợi thôn hương,
Miễu chùa tu chỉnh lửa hương lâu dài.
Sóc Mên các chỗ trong ngoài,
Ở xen theo Hớn một vài nơi vui.
Ghe lớn mang xanh mắt lồi,
Đi buôn lúa gạo khứ hồi liền khoanh.
Lớp xưa giàu lớn có danh,
Ông hương hào Hứ châu thành bạc Liêu.
Dấu roi thiên hạ chuộng yêu,
Hẫy còn con cháu mỹ miều hiển vang.
Rể là ông Lý Hảo Hoan,
Tiếng ngoài kêu gọi rõ ràng Cả Hoanh.
Năm thìn tháng tám ngày lành,
Thắp đèn trời với tụng kinh khẩn nguyền.
Thành tâm bố thí gạo tiền,
Ai mà đi đến lãnh tiền tay trao.
Mỗi người gạo trắng một bao,
Lại năm cắt bạc kêu vào không sai.
Chừng ba ngàn bạc trong ngoài,
Thiện tâm như vậy lâu dài tiếng sang.
Nay đà về chốn suối vàng,
Dấu biêu nhơn đức rõ ràng về sau.
Châu thành xứ ít trầu cau,
Nhờ làng Tân Khánh Cà Mau lên liền.
Rạch Gầm Cao Lãnh các miền,
Hàng bông chuyên chở thường xuyên vô hoài.
Sông Cổ Cò, quá sức dài,
Chín mươi chín khúc ít ai hiểu tường.
Éo le rạch hẹp đi thường,
Khen người cầm lái chủ trương tàu đò.
Bát qua cạy lại quanh co,
Từ vàm Cổ Cò thấu chợ Bạc Liêu.
Bán buôn thói cũng mỹ miều,
Cứ trong cân lượng phép theo công bình.
Đánh me tục khéo trớ trinh,
Đầu ba chén xả cho minh cửa gì.
Rồi thì coi đó làm ni,
Chén thứ tư mới đánh khi trật nhằm.
Hay chơi bài bạc cả năm,
Ăn thua không kể tiền trăm tiền ngàn.
Nhơn dân tánh ở lớn gan,
Gốc Thiên Địa Hội thói ngoan roi còn.
Nguyên xưa giao cấu đẻ con,
Mẹ Mên cha Khách lai còn đến nay.
Chùa Mên các sở đông đầy,
Cũng là một cách sãi thầy thạnh sung.
Xóm Cái Hưu, ở phía trong,
Nhà thờ Thiên Chúa mới đông xóm riềng.
Mỗi tuần kinh sách liền liền,
Bởi ông Linh mục dạy siêng hết lòng.
Làm ăn nhờ cậy nghiệp nông,
Kiềm cần khen bấy đờn ông đờn bà.
Cà Mau ba tổng trong xa,
Thuở Cao hoàng đế vô ra lánh nàn.
Tuỳ tùng bộ hạ các quan,
Náu nương lập nghiệp xóm làng các nơi.
Sanh ra con cháu nối đời,
Gốc xưa lễ nghĩa lắm người lịch thanh.
Trước phủ Y, sau huyện Bình,
Đề Thiền, đồ Mỹ, tiếng làng còn dư.
Nay thời tổng Nhượng tổng Từ,
Hai người danh giá tại chừ Cà Mau.
Nhượng thời hưu trí đã lâu,
Từ, thời nhứt hạng sửa trau đương quyền.
Đêm Bạc Liêu nghe đờn ca tài tử
Tác giả: Nguyễn An Bình
Đêm Bạc Liêu nghe đờn ca tài tử
Theo ai về hò hẹn đất phương Nam
Tiếng đàn kìm nổi trôi đời xa xứ
Ngậm ngùi thương khúc “Dạ cổ hoài lang”.
Từng điệu nhạc thành bài ca vọng cổ
Trên dòng sông ngân mãi những điệu hò
Câu thuỷ chung trong “Tình anh bán chiếu”
Nỗi niềm riêng chưa dứt một đường tơ.
Hồn Cao Văn Lầu bay theo ngọn cỏ
Dù người xưa cánh hạc đã lên trời
Lời ai dưới ánh trăng vàng thổn thức
Nghe đắng cay đeo đuổi một kiếp người.
Thương mảnh đất cha ông thời mở cõi
Mặn mồ hôi thấm cả máu xương người
Nặng phù sa thăng trầm bao số phận
“Lục Vân Tiên” nhân nghĩa chẳng hề phai.
Đêm Bạc Liêu nghe đờn ca tài tử
Để biết mình còn có một quê hương
Để yêu em yêu người dân xứ biển
Thật ngọt ngào trong từng phím tơ vương.
Gửi về Bạc Liêu
Tác giả: Nguyễn Đình Xuân
Chiều Hà Nội man mác mưa
Sương buông phố mờ se lạnh
Tôi tìm góc quán thanh thản
Gởi nhớ đến người Bạc Liêu.
Nào ai đã biết chi nhiều
Chỉ một lần qua nơi ấy
Đôi mắt em tha thiết vậy
Nụ cười gửi miệt vườn xanh.
Người xinh bước đi không đành
Muốn hóa mình làm công tử
Đốt bao nhiêu là con chữ
Có tìm chút được tình em?
Lại về với góc quán quen
Uống cả mùa thu miền Bắc
Mềm môi mà lòng vẫn nhắc
Nồng nàn men rượu Bạc Liêu...
Thi bay
Tác giả: Hàn Quốc Vũ
Cứ ngỡ tình ta chụp tấm hình
Thuở trăng còn lứa tuổi học sinh
Ngờ đâu ảnh mất hình em mất
Hai đứa biệt tăm chả nghĩa tình
Đường Bạc Liêu dài thêm mấy đoạn
Tình yêu không hiểu sao chưa tròn
Có thể ta tìm nhau trong vội vã
Nên cung sầu bất chợt héo hon
Vào tuổi mùa thu nhìn ngắm lại
Một chốc du dương đã an bài
Thuở anh thi sĩ về trường tỉnh
Vá víu yêu nào có được mai
Thi bay là thơ bay đi vắng
Anh bơ vơ hiu quạnh cung Hằng
Ôm đau thương chịu đời thằng Cuội
Xót xa gì cũng thế: dở dang.
Không đề
Tác giả: Nguyễn Liên Phong
Vĩnh Long qua trấn Trà Vinh,
Sóc Trăng rồi lại kế thành Bạc Liêu.
Cần Thơ thổ địa phì nhiêu,
Trời cho thâu hoạch lúa nhiều vạn thiên.
Lời về
Tác giả: Hồ Dzếnh
Thuở trước quê em ở Bắc
Vô Nam từ độ lên mười
Mây trắng ngày ngày xa tắp
Nhớ quê em buồn khôn nguôi
Mái tóc dừa xanh Thủ Đức
Ngọt ngào thay trái sầu riêng
Gió bãi phù sa Bến Lức
Nay thuần sữa mẹ linh thiêng
Em dẫu chỉ là con gái
Quê xinh soi bóng sông lành
Theo mẹ băng chừng quan tái
Bao giờ quên lũy tre xanh
Anh nhé giùm em nhắn với
Nhớ quê em ngại thăm quê
Lửa phương trời duyên Khánh Hội
Bạc Liêu dễ ở khó về
Vó ngựa từ hồi vỗ xuống Nam
Truông mòn đưa lối Hải Vân San
Áo nâu phai lạt mùi cây cỏ
Lá rụng hoa rơi đất nước Chàm.
Nhớ Về Bạc Liêu
Tác giả: Quang Nguyễn
Đêm nay trăng ra biển
Nghe câu hát dân ca
Sóng vang lời điệp khúc
Bài hát nhớ quê nhà
Lời bài hát gợi nhớ
Có bóng chiều lúa nương
Có con đường ra chợ
Chở đầy tình yêu thương
Bạc Liêu em mặn mà
Có vị biển thiên nhiên
Có hơi lạnh phù sa
Cho cây quả say hiền
Trăng đêm nay in bóng
Những con tàu mơ mộng
Chở trăng bến đợi về
Kể chuyện Bạc Liêu quê
Em hát câu vọng cổ
Nhớ bác Cao Văn Lầu
Âm điệu buồn lắng sâu
Gợi nhớ người đi xa
Đêm nay trăng sáng quá
Sóng vỗ về tiếng vọng
Âm thanh từ tấm lòng
Yêu quá Bạc Liêu em
Ngày mai em trở về
Ôm vòng tay đất mẹ
Bạc Liêu mãi tươi trẻ
Chào đón khách thập phương
Anh về vẫn nhớ thương
Đâu đây tiếng sóng vỗ
Mơ màng ngày tái ngộ
Xa biệt từng đường quanh.
Xem thêm:
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
Top những bài thơ về núi rừng thiên nhiên hùng vĩ
Những bài thơ lục bát ngắn hay nhất về quê hương, tình yêu, gia đình
Thơ về Bạc Liêu gợi nhớ quê hương
Quê hương vẫn luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các thi nhân. Quê hương - hai tiếng gọi thân thương của một vùng đất bình yên luôn trú ngụ trong trái tim mỗi người. Cùng đến với những bài thơ về Bạc Liêu gợi trong lòng độc giả nỗi nhớ quê hương tha thiết...
Quê muối - quê than
Tác giả: Huy Cận
Lời của đồng chí miền Nam lập kết, nay làm cán bộ kỹ thuật ở mỏ than
Nghe biển về đập bãi sú chiều hôm
Tôi lại nhớ bưng biền, nhớ quá
Tiếng sóng vỗ vào gan vào dạ
Như cánh chim, như vây cá dập dìu
Đưa tôi về giữa bờ bãi Bạc Liêu
Quê xanh lúa, quê biển nhiều muối, cá;
Cá trắng bạc thơm gió nồm mùa hạ,
Muối trắng phau như nắng choá đúc nên.
Bao năm ròng ruộng lúa, bưng biền,
Lạch như máu đã chảy liền gan ruột.
Đất với biển cũng giao hoà làm một,
Người với cây, cây với nước, cùng nhau
Đánh giặc hoài. Đánh cạn, đánh tàu
Giữa con nước và đánh đầu con nước.
Trăng mát rượi lá xoà cây đước,
Bờ mênh mông đường ngược đường xuôi.
Kháng chiến bưng biền, bãi ruộng quê tôi
Tôi nhớ quá mỗi đêm về sóng vỗ
Mà nước cùng trăng bập bềnh bãi sú.
Giữa quê hương mà phải nhớ quê hương!
Cùng một vòng lưng tắm Thái Bình Dương
Mà sóng nước phải đôi đường sáng tối.
Đây đất mỏ, bốn năm rồi, quê mới
Chúng tôi hăng say xây lại cuộc đời.
Than rào rào như sóng nước xa khơi,
Thuở cha sinh quen làm muối trắng ngời
Mắt tôi đặm thêm màu than óng ánh.
Quê hương muối, quê hương than sóng sánh
Đôi hoa tươi trổ nhánh Thái Bình Dương.
Lòng tôi đây, lòng tôi đó, yêu thương
Như nước biển viền quanh bờ Tổ quốc.
Đây bãi sú chiều hôm xao tiếng nước,
Lòng tôi dâng theo bãi đước chiều hôm.
Quê hương chưa liền lặn, gió nồm
Góp biển mặn trong cánh buồm sáng tối.
Lòng quê hương dạt dào than với muối,
Tôi than nồng, tôi muối mặn chờ nhau.
Hạnh phúc mai sau cười than mượt, muối phau.
Bạc Liêu quê em
Tác giả: Nguyên Đức
Bạc Liêu đất mặn tình người,
Quê hương công tử em mời ghé thăm.
Đền thờ Bác năm mươi năm,
Di tích lịch sử tháng năm đượm tình.
Đưa anh tiếp cuộc hành trình,
Quán Âm Nam Hải kính tin nguyện cầu.
Linh thiêng Bồ tát nhiệm mầu,
Cứu người thoát khỏi lao đao đời thường.
Thăm Bác Sáu Lầu vấn vương,
Dạ Lang Hoài Cổ đêm trường xôn xao.
Công tử Bạc Liêu đón chào,
Huyền thoại một thủa đi vào thơ ca.
Xiêm Cáng, Vĩnh Trạch Đông A,
Chùa văn hoá Khmer ta lâu đời.
Đến chùa Hưng Thiện tuyệt vời,
Quan Âm cao vút giữa trời bi tâm!
Chùa gỗ Giác Hoa trăm năm,
Như tranh thủy mặc giúp tâm an bình.
Vĩnh Hưng tháp cổ bóng in,
Nghìn năm lưu dấu văn minh loài người.
Giá Rai, Nọc Nạn nhớ người,
Nông dân Mười Chức giết thằng Tournier.
Cha Bửu Diệp Xavier,
Nhà thờ Tắc Sậy tứ bề khang trang.
Cho anh một thoáng lang mang!
Tham quan điện gió bạt ngàn sóng reo.
Vườn chim sinh thái vui theo,
Sơn ca lảnh lót vần gieo bốn mùa.
Xoài ba trăm tuổi già nua,
Vẫn cho quả ngọt gió mưa chẳng màng.
Vườn nhãn thơm ngát mời chàng,
Từng chùm chín mọng môi nàng ngất ngây!
Cá tôm, hải sản đủ đầy,
Ghe thuyền đánh lưới ngày ngày ra khơi.
Anh còn một thoáng chơi vơi,
Xuống biển bắt ốc đã đời anh ơi!
Đặc sản nhiều lắm gọi mời,
Bánh xèo, lẩu cá anh thời lai rai.
Đãi anh cua cốm chia hai,
Gạch son, gạch vàng ăn mãi không chê.
Đến Hồ Nam cũng phát mê,
Đờn ca tài tử của quê hương mình.
Bạc Liêu hào hiệp, nghĩa tình,
Đất lành trù phú sản sinh anh hùng.
Duyên xưa những cuộc trùng phùng,
Kiến thiết xứ sở ta cùng dựng xây.
Đi xa anh nhớ về đây,
Tình mình càng thắm, càng đầy nha anh!
Thăm Bạc Liêu
Tác giả: Nguyễn Tâm
Ghé lại một lần xứ Bạc Liêu
Phước Long Vĩnh Lợi thấy thương nhiều
Có Cô Ba Trà luôn duyên dáng
Hay Hắc Công Tử lắm của tiêu
Dạ cổ hoài lang nghe thắm thiết
Đâu Cao Văn Lầu nhớ bao nhiêu
Ghe đò đưa khách sao còn đợi
Nặng bước người xa ngã bóng chiều!
Về Bạc Liêu
Tác giả: Phù Sa Lộc
Về Bạc Liêu nhớ em yêu
Với con đường nhỏ những chiều mưa bay
Hạt mưa mềm thấm qua vai
Áo em mà lạnh tôi dài đến nay!
Về Bạc Liêu nhớ đến ai
Những đêm hiu hắt tàn cây phủ dài
Cả em và cả tôi gầy
Bóng nghiêng đường phố cho đầy bước chân
Về Bạc Liêu đã bao lần
Loanh quanh phố cũ tình thân mấy mùa
Bạn bè ly rượu cay đưa
Am câu nhân nghĩa nặng mùa yêu em!
Về Bạc Liêu cứ nhớ thêm…
Xem thêm:
32 bài thơ về quê hương đất nước, thơ 4 chữ về quê hương
26 bài thơ lục bát về quê hương giúp bạn tìm về ký ức miền quê
8 bài thơ 4 chữ về quê hương vẽ nên bức tranh làng quê bình dị
Thơ về tình yêu, con người Bạc Liêu
Không chỉ nổi danh về phong cảnh, Bạc Liêu còn gây thương nhớ bởi những con người sinh sống nơi đây. Người Bạc Liêu mang đậm nét của người dân Nam Bộ: phóng khoáng, hiền lành, hiếu khách. Đọc những bài thơ Bạc Liêu về tình yêu, con người dưới đây, bạn sẽ thêm yêu vẻ đẹp bình dị của con người của xứ sở này.
Con gái Bạc Liêu
Tác giả: Xuân Ngọc
Dịu dàng con gái Bạc Liêu
Díu dan câu hát một chiều sang sông
Dạt dào như sóng triều dâng
Gióng câu vọng cổ ngẩn lòng sông sâu
Thuyền ai dời bến về đâu
Sao không giăng cánh buồm nâu cùng về
Sông sâu vang vọng câu thề
Người đi hãy nhớ trở về Bạc Liêu
Con gái Bạc Liêu khi yêu
Đã làm đổ quán đình xiêu lay trời
Làm thơ thì cũng tuyệt vời
Si mê sĩ tử đầy vơi thủy triều.
Anh như công tử Bạc Liêu
Tác giả: Nguyễn Anh Nông
Anh như công tử Bạc Liêu
Em xinh, không thể không yêu, sao đành?
Tình yêu mây trắng mong manh
Bao nhiêu hồn vía quẩn quanh chốn này
Chưa rót rượu, mới cầm tay
Mà nghe hoang hoải tháng ngày xa nhau.
Bõ công tháng tủi ngày sầu
Nắng nôi, giá rét nhuốm màu biên cương
Bõ công khói lửa chiến trường
Bây giờ sen thắp bàu hương, anh về.
Ôm em, cứ tưởng nằm mê
Bõ công mấy đận bóng đè... không em.
Mình về thăm Bạc Liêu nghe em
Tác giả: Nguyễn An Bình
Mình về thăm Bạc Liêu nghe em
Nhà vườn xanh mát rộn tiếng chim
Thoáng chút trầm tư bên tháp cổ
Ai từng qua đó gởi niềm riêng?
Quảng trường Hùng Vương bừng sắc nắng
Đường phố thênh thang vạn sắc màu
Cờ hoa rực rỡ mùa lễ hội
Hồ Nam Nhà Mát nối liền nhau.
Em cùng anh dạo quanh phố biển
Cái nắng trong veo đến ngọt ngào
Ong về kéo mật mùa nhãn chín
Thêm mặn mòi đồng muối trắng phau.
Phật đài Quan Âm ngự tòa sen
Mùi trầm khói tỏa ngát hương thiền
Bâng khuâng rêu phủ nhà công tử
Dâu bể muôn đời ai lãng quên.
Em có từng ghé Chùa Xiêm Cán
Cổng chào ba ngọn tháp Ăng-Co
Qua khu lưu niệm lòng xao xuyến
Tiếng đàn tài tử ngỡ trong mơ.
Mình về thăm Bạc Liêu nghe em
Sóng vỗ bờ tiếng hát biển đêm
Em ơi! Xứ Bạc người không bạc
Vùng đất phương Nam nặng nghĩa tình.
Mai anh về Bạc Liêu
Tác giả: Gió Phương Nam
Mai anh về Bạc Liêu với em
Nhặt câu vọng cổ rớt bên thềm
Để tin có sóng dâng lên mắt
Gió mát từ môi… mát xuống đêm
Anh có về mà nghe lúa hát
Lời phù sa kể chuyện trăm năm
Biển hào phóng mặn mòi hạt muối
Đất bao dung ngọt mát hương tràm
Em bơi xuồng giữa mùa nước nổi
Nhớ câu ca… khoan vội lấy chồng
Sóng khẽ lắc mái dầm ấp úng
Bông lục bình tim tím triền sông
Anh hứa về Bạc Liêu nhớ nghen
Chỉ nghe tiếng “Dạ” đã thương liền
Chỉ nghe mưa nắng mà lưu luyến
Nghiêng cả tình sông… nghiêng cả em.
Tản mạn Bạc Liêu
Tác giả: Bạch Vân Nam
Làn khói lam chiều tạo dáng mây
Cánh chim đã mỏi quắp cành cây
Đỏng đảnh nàng cò khoe áo trắng
Biết mùa xuân thắm ghé qua đây
Đi nghe biển hát ru ngày cạn
Yêu ớt vòm xanh trút nắng vàng
Va nhau đợt sóng môi mềm mặn
Đời cũng hoàng hôn kẻ lỡ làng
Dưới dòng lơ lửng nước trong veo
Chân dẫm lên bờ mắt dõi theo
Hắc lầu công tử trông ngộ ngộ
Tường rào dậu đổ, ngói bìm leo
Tiếng chuông chùa cổ lúc một xa
Hoài lang tuyệt diệu mãi trổ hoa
Ai hát cho lòng rươm rướm lệ
Lộc tươi biên biếc trước sân nhà.
Xem thêm:
70 bài thơ tình yêu xa dạt dào cảm xúc nhớ mong
25 bài thơ tình bất hủ Việt Nam, những áng thơ tình yêu bất diệt
Tuyển tập thơ ngắn về tình yêu ngọt ngào nhiều cảm xúc
Ca dao, tục ngữ về Bạc Liêu
Bạc Liêu không chỉ được miêu tả rõ nét qua những bài thơ mà còn hiện lên đầy thú vị qua thành ngữ, tục ngữ, ca dao. Cùng đến với những câu tục ngữ, ca dao về bạc Liêu dưới đây để hiểu thêm về thiên nhiên, con người, lao động sản xuất tại “xứ cơ cầu” của miền Tây Nam bộ này.
- Bạc Liêu nước chảy lờ đờ
Dưới sông cá chốt trên bờ Triều Châu. - Miệt mài Mỹ Thọ Cần Thơ
Cồn sương Rạch Giá đợi giờ nguyên tiêu
Mũi Cà Mau ruộng Bạc Liêu
Sóng trùng khơi vọng hoang liêu lên trời. - Thương nhau hát lý qua cầu
Quê em Ninh Quới nặng câu ân tình.
Thương ai cách một cánh đồng
Dẫu xa cho mấy mà lòng vẫn thương. - Nhan khói tỏa địa linh Tiên Sư Miếu
Thuyền đuôi tôm xuôi ngược dưới Cầu Quây
Mưa đêm buông văng vẳng tiếng đờn ai. - Bạc Liêu giàu lúa ngô khoai
Giàu cô gái đẹp, giàu trai anh hùng
Bạc Liêu nắng bụi mưa sình
Muối mặn nhãn ngọt đậm tình quê hương - Bạc đầu trở lại Bạc Liêu
Nghe con tôm nhảy giữa chiều mênh mang - Vuông dọc rồi lại vuông ngang
Vung tay quăng rớ, bạn vàng í ơi!
- Muối tiêu em chuẩn bị rồi
Tôm tươi đem luộc ta thời… lai rai
Bấy lâu xa xứ u hoài
Nào dô một phát… phôi phai nỗi niềm - Ai về vườn nhãn Bạc Liêu
Cho tôi nhắn gởi đôi điều vấn vương
Rằng vùng ven biển thân thương
Nhớ người đi mở đất góp công xây đời - Châu Hưng có ổ kiến vàng
Có anh xe kéo thương nàng bán rau - Theo anh về xứ Bạc Liêu
Ăn cá thay bánh, sò nghêu thay quà - Bạc Liêu là xứ cơ cầu
Dưới sông cá chốt, Triều Châu trên bờ - Em có chồng về xứ Bạc Liêu
Để anh ở lại như tiêu nát nghiền. - Muốn làm kiểng, lấy gái Sài Gòn
Muốn ăn mắm cái, lấy gái đen giòn Bạc Liêu
Trên đây là tuyển tập những bài thơ, ca dao, tục ngữ về Bạc Liêu xúc động nhất VOH gửi đến bạn. Hy vọng bài viết đã khơi gợi cho bạn sự yêu mến và tò mò để có dịp ghé thăm vùng đất thú vị của miền Tây sông nước này.
Đừng quên cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất tại VOH Sống đẹp.