Cà Mau không chỉ là nơi “đầu tàu ngọn sóng” của mũi cực Nam Việt Nam mà còn là vùng đất nên thơ, hữu tình với nhiều danh lam thắng cảnh. Nơi đây luôn gây nhớ thương với du khách bằng những bức tranh yên bình với hệ sinh thái rừng rậm bạt ngàn và con người Cà Mau đầy nghĩa tình, mến khách.
Mời bạn cùng VOH đến với tuyển tập những bài thơ, ca dao, tục ngữ về Cà Mau để thêm yêu mảnh đất này nhé!
Thơ về Cà Mau hay, ý nghĩa
Nhắc đến Cà Mau là nhắc đến một vùng quê miền Tây sông nước yên bình hòa vào khung cảnh “rừng vàng biển bạc”. Cùng VOH đến với những bài thơ về Cà Mau dưới đây để cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp vừa mộc mạc, vừa kỳ thú của mảnh đất này.
Hương rừng Cà Mau
Tác giả: Sơn Nam
Trong khói sóng mênh mông
Có bóng người vô danh
Từ bên này sông Tiền
Qua bên kia sông Hậu
Mang theo chiếc độc huyền
Điệu thơ Lục Vân Tiên
Với câu chữ:
Kiến nghĩa bất vi vô dõng giả
Tới Cà Mau - Rạch Giá
Cất chòi đốt lửa giữa rừng thiêng
Muỗi vắt nhiều hơn cỏ
Chướng khí mù như sương
Thân không là lính thú
Sao chưa về cố hương?
Chiều chiều nghe vượn hú
Hoa lá rụng buồn buồn
Tiễn đưa về cửa biển
Những giọt nước lìa nguồn
Đôi tâm hồn cô tịch
Nghe lắng sầu cô thôn
Dưới trời mây heo hút
Hơi vọng cổ nương bờ tre bay vút
Điệu hò… ơ theo nước chảy chan hòa
Năm tháng đã trôi qua
Ray rứt mãi đời ta
Nắng mưa miền cố thổ
Phong sương mấy độ qua đường phố
Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê…
Một thoáng Cà Mau
Tác giả: Tố Hữu
Đi đâu cũng nhớ quê hương
Ở đâu lòng cũng mến thương đất này
Bồng bềnh sông dạn trời mây
Gió ru dừa nước, đước say bãi bồi
Dập dìu vỏ lãi ngược xuôi
Áo ai tím để bóng trôi lững lờ
Nhà ai má đỏ đôi bờ
Thuyền bay cuốn cả hồn mơ theo thuyền
Có gì như ánh thần tiên
Cà Mau vằng vặc trăng lên đêm rằm…
Mũi Cà Mau
Tác giả: Xuân Diệu
Mũi Cà Mau: mầm đất tươi non
Mấy trăm đời lấn luôn ra biển;
Phù sa vạn dặm tới đây tuôn,
Đứng lại; và chân người bước đến.
Tổ quốc tôi như một con tàu,
Mũi thuyền ta đó - mũi Cà Mau.
Những dòng sông rộng hơn ngàn thước.
Trùng điệp một màu xanh lá đước.
Đước thân cao vút, rễ ngang mình
Trổ xuống nghìn tay, ôm đất nước!
Tổ quốc tôi như một con tàu,
Mũi thuyền ta đó - mũi Cà Mau.
Lạ thay tình với đất quê hương,
Chưa thấy, chưa thăm mà đã nhớ.
Ai hay mỏm đất mấy năm trường
Đêm ngủ hồn tôi bay tới đó.
Đầu sao cháy bỏng, ruột sao đau,
Vết thương lòng - ở mũi Cà Mau.
Nơi xa nhất là nơi gần nhất:
Mũi Cà Mau, mũi Cà Mau trước mắt!
Đôi bên Bến Hải, nước non nhà
Đâu cũng là Nam, đâu cũng Bắc!
Nắng mưa có thể đổi trăm màu,
Lòng không rời hướng mũi Cà Mau.
Ở đầu sóng gió, mỏm non sông
Như ngực anh hùng Lý Tử Trọng.
Cao hơn sóng gió một Thành Đồng,
Đây chốn đi về, nơi ước vọng.
Tổ quốc tôi như một con tàu,
Đêm ngày tôi nhớ mũi Cà Mau.
Như dòng máu khoẻ thắm đầu tay,
Như ở đầu cây dòng nhựa trút,
Như sức cung dồn ở mũi tên,
Như sức bút ở đầu ngọn bút:
Tổ quốc tôi như một con tàu,
Mũi thuyền xé sóng - Mũi Cà Mau.
Cà Mau
Tác giả: Trần Tích
Cuối cùng Tổ Quốc thân thương
Cà Mau tên gọi vấn vương lòng người
Phù sa bên lở bên bồi
Tạo nên nét đẹp quê tôi tuyệt vời!
Cha ông ta đã dựng xây
Vun từng miếng đất, chồi cây ươm mầm
Tảo tần xây dựng giang san
Vẽ nên mũi nhọn... Việt Nam... con Thuyền!
Sú, tràm, vẹt, đước vươn... khơi....
Tạo nên dáng đứng muôn đời Cà Mau
U Minh, Tân Lộc, Năm Căn...
Những địa danh ấy, Năm Châu lẫy lừng!
Xin mời mọi người tới chơi
Chiêm ngưỡng vẻ đẹp con người, thiên nhiên...
Gừng cay muối mặn - Cà Mau
Ai chưa thưởng thức thì mau tìm về!
Quê em đất Mũi xa xôi
Đượm tình sông nước, biển trời bao la
Ghé thăm một lần trong đời
Không đi cũng uổng, mình người Việt Nam.
Trăng Cà Mau
Tác giả: Trịnh Bửu Hoài
Đêm Cà Mau có vầng trăng trong quán nhỏ
Chỉ sáng riêng nơi đáy mắt một người
Đêm Cà Mau có đôi bờ môi đỏ
Chợt dịu dàng nhỏ mật xuống hồn tôi
Mai xa rồi trăng có vỡ làm đôi
Nửa theo tôi ở chân trời góc biển
Nửa ở lại để nặng lòng lưu luyến
Phút ban đầu bỗng hóa trăm năm
Tôi đi mà như ngủ bên trăng
Nên thơ thẩn những đêm dài lạnh bạc
Cà Mau xa cuối đầu ngọn bấc
Tôi vui gì dù trời sắp vào xuân
Đêm Cà Mau có ánh mắt bâng khuâng
Đừng tiễn nhau chi cho hồn bịn rịn
Tôi giấu trong tim vầng trăng thầm kín
Để nghe lòng sáng mãi tối ba mươi
Để nhớ phương xa còn có một người…
Một sáng Cà Mau
Tác giả: Xuân Hoàng
Có thị xã nào lạ thế này không?
Giữa mùa khô, bầu trời trong vắt.
Con nước lên, phố thành ngõ lụt,
Nắng phố vàng, chợ cá họp đường mai.
Tuyến bộ đã dừng! Tuyến nước là đây!
Sông tấp nập ghe tàu về các huyện.
Quán rượu mở bên lối thuyền cặp bến,
Món nhậu vào thơm phức đón người qua.
Bởi nước đầy nên gió ngộp phù sa,
Hoa trái dọn ngang đường chừng ứ mật.
Tiệm may lắm khách hàng, hoá chật,
Thư viện nằm ngay phố chính nhìn ra.
Thị xã quây quần như một chùm nho:
Ra hết phố đã bạt ngàn ruộng trải!
Và phù sa cứ ngập tràn bến bãi,
Như mùa xuân quên biết chính mình mơ.
Có cái gì gần gũi đến vô tư,
Tuy lạ lẫm vô cùng lạ lẫm!
Như thế đấy miền đất này thấm đậm,
Nên ân tình xao xuyến gọi vào thơ…
Về đất Mũi
Tác giả: Hoài Anh
Đi từ ngọn nguồn ra mé biển
Đi từ đầu đất đến chân trời
Lặp lại hành trình người thuở trước
Bất ngờ tôi gặp chính lòng tôi
Lòng tôi quyện chặt vào thân đước
Bám đất không cho đất lở mòn
Như hàng cừ cắm đê ngăn nước
Ôm lúa đồng ta ngậm sữa non
Biển tầm xanh mãi tới xa xăm
Ghi chiến công ai vết máu đằm
Như vết thương trai chườm nước mặn
Lòng bừng ngọc sáng chiếu nghìn năm
Đứng ở nơi sông vồ vập biển
Sóng hôn mũi đất gió thơm trời
Đi suốt tình yêu giờ mới đến
Thầm thì lòng gọi: Việt Nam ơi!
Đường về Cà Mau
Tác giả: Nguyễn Xuân Thâm
Mắt nhìn không thấy núi
Lúa sạ xanh tới trời
Đường chiều chợt bối rối
Màu chiều trên xe lôi
Bạc Liêu rồi Giá Rai
Gập ghềnh đường đá mỏi
Sắp đến rồi huyện cuối
Thoáng mùi rong biển ơi
Sắp đến rồi Cà Mau
Nơi cá tôm tụ hội
Khô sặc với càng xanh
Mảng lưng trần kéo lưới
Khấp khểnh bánh xe lôi
Con đường về cuối đất
Bóng nhỏ nơi cùng trời
Nhớ lục bình tím ngát
Con đường tìm về mình
Đường đá dài lăng lắc
Thương ai mà che mặt
Đôi mắt chiều Cà Mau.
Đất Mũi
Tác giả: Trần Đình Nhân
Nơi tổ quốc nhoai mình ra phía biển
Đồn sáu trăm tám mươi giữa sóng và cát
Như cây mắm rễ sâu vào ngực đất
Lấy gốc bền giữ biển quê hương
Tôi đã đến như tình nhân trễ hẹn
Một câu thơ
Một lời chưa tỏ
Một chốn đi về, một thoáng bơ vơ
Với Đất Mũi, tôi như người lỗi hẹn
Một cuộc vui chưa trọn vẹn bao giờ
Với Đất Mũi, tôi như người mắc nợ
Một câu thơ lăn lóc giữa xa mờ
Ôi Tổ Quốc giữa đầu ngọn sóng
Mẹ sinh ra đã tất tưởi lo toan
Những đứa trẻ dầm mình mưu cuộc sống
Trận bão tràn ngang từng kiếp cơ hàn
Đất non tơ nắng trải phù sa
Mà xa xót bao chiều bão nổi
Dẫu hết thảy ngàn năm sóng giội
Dáng vẫn cần lao như mẹ ngang chiều.
Xem thêm:
32 bài thơ về quê hương đất nước, thơ 4 chữ về quê hương
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
Top những bài thơ về núi rừng thiên nhiên hùng vĩ
Thơ về Cà Mau gợi nhớ quê hương
Quê hương - hai tiếng gọi thân thương và đầy cảm xúc. Đây là nơi ta sinh ra, lớn lên, là nơi lưu giữ ký ức tuổi thơ với bao kỷ niệm buồn vui. Dù cho đi đâu, về đâu, hình bóng quê nhà vẫn luôn vẹn nguyên trong tâm trí. Dưới đây là tuyển tập những bài thơ về Cà Mau gợi lên nỗi niềm thương nhớ quê hương.
Mùa xuân ở đất Mũi Cà Mau
Tác giả: Trần Nhật Thu
1
Chân lội trong bùn tay vin cành đước
Tôi gặp mùa xuân ở đất Mũi Cà Mau
Thuyền thấp thoáng trong màu xanh như chuốt
Nắng hong phơi ong bay rợp trên đầu
Ai giăng lưới sóng hát lời mời mọc
Tôi như say hương mật của đồng bằng
Đưa bàn tay phấn bay vàng như thóc
Mùa xuân ơi, gió chướng cũng vừa sang
2
Nơi Đất Mũi đón mùa xuân sớm nhất
Tôi bâng khuâng ngỡ gặp lại quê mình
Chuyện đánh giặc, chuyện mùa màng phía Bắc
Dính líu thiết thân đến mỗi gia đình
Má xóm Mũi tiễn con đi tiền tuyến
Lá mùa xuân như mắt chớp vô hồi
Con sẽ gặp mùa hoa đào xứ Lạng
(Chiến trường bây giờ ở phía Mục Nam quan)
Con hãy nhớ nghĩa trang nơi rừng đước
Lá mùa xuân như mắt chớp vô hồi
Con hãy xứng với những người đã khuất
Những người không sinh trên đất mặn bãi bồi
Ôi đất nước ngày có quân xâm lược
Lời dặn dò tin cậy gửi cho nhau
Lời má dặn bình yên nơi xóm đước
Nhớ nôn nao ngày mẹ tiễn hôm nào
3
Chiều đã xuống bạn chài vang tiếng hát
Lửa bập bùng soi sông nước vào xuân
Bầy chim đậu nơi cùng trời cuối đất
Buồm ngủ yên, cá trắng xóa khoang thuyền
Cười hả hê rượu tràn trên miệng bát
Khô cá kèo, cá bống khói nồng thơm
Xiết chặt tay chúc mọi điều tốt đẹp
Bạn chài ơi, biển đập mãi bên thềm.
Cà Mau quê tôi
Tác giả: Hương Ngọc
Bạn ơi! Hãy đến Cà Mau
Quê tôi Đất Mũi đậm màu phì nhiêu
Cuối trời Tổ Quốc thân yêu
Mênh mông biển cả rất nhiều cá tôm
Một thời hứng chịu đạn bom
Giữa rừng chia sẻ chén cơm ấm lòng
Cùng nhau đóng góp chiến công
Để mà gìn giữ non sông thái bình
Thương sao biết mấy bóng hình
Hòn Khoai đứng sững giữ gìn biên cương
U Minh Sông Đốc thân thương
Năm Căn Đá Bạc vấn vương lòng người
Cà Mau nét đẹp rạng ngời
Biết bao kỷ niệm ngàn đời trong tôi
Bạn ơi! Hãy đến nhanh thôi
Để tôi đưa bạn đi coi quê mình.
Ôi đất mũi
Tác giả: Nguyễn Thánh Ngã
Dồn ý nghĩ xuống nghìn trùng mây nước
Nơi chân trời dừng lại. Mũi tàu đi
Tôi chẳng thể thốt nên lời chia biệt
Tự trái tim ngân vọng tiếng thầm thì…
Xin cúi lạy luồng phù sa di động
Cuồn cuộn mang theo hình nước đắp bồi
Mỗi bước tới hồn dâng trào cảm xúc
Mỗi dạt dào gió hát “Tổ quốc tôi”…
Tôi bấm chân chạm ngón dài cây đước
Dò dẫm đi vào lòng biển bao dung
Tiếng sóng vỗ xô mạn thuyền óc ách
Xin chấp tay quỳ lạy giữa tận cùng
Ơi linh thiêng, ngón chân trần lấn biển
Kìa Hòn Khoai, một dấu chấm hào hoa
Nơi tận cùng của hình hài đất mẹ
Nơi vẫy vùng của sức vóc quê cha…
Ôi Đất Mũi, hồn tôi như mây trắng
Như ánh mặt trời đầy ắp Cà Mau
Tôi không thể không ôm hôn Đất Mũi
Hôn hạt sa bồi trải vạn cuộc bể dâu
Dù phiêu bạt không quên hồn xứ sở
Dù thương đau lòng chẳng thể xa rời
Hỡi những lưu dân suốt đời cơ cực,
Chân đất, lưng trần đội Tổ quốc ra khơi!…
Cà Mau
Tác giả: Ý Nhi
Đọc câu thơ viết về Cà Mau
Nghe tiếng gió qua nhà đổi khác
Đâu ngọn gió lang thang bao rừng Đước
Đâu khóm bần bãi sú gọi phù sa
Vết bùn non thắm đỏ sắc hồng hà
In theo dấu chân người kiên nhẫn bước
Chiều xao xác trên rừng Tràm cháy rực
Câu thơ bay đi đâu câu thơ về dòng sông
Mái chèo dẫn về đâu sau những bờ kênh
Biển thăm thẳm ngoài xa như sóng đợi
Mẹ có hát ru trong đêm dài mong mỏi
Em có đội khăn rằn dưới nắng ban trưa
Cây có lên xanh trên lá mục nghìn xưa
Sóng có vỗ âm thầm bên mũi đất
Đâu phải câu thơ, đâu chỉ là tiếng hát
Máu, mồ hôi sắc dễ nói nên lời
Mũi Cà Mau thân thiết của tôi
Dù mai nữa tôi chẳng hề đặt bước
Lòng cảm động khi nói về Tổ quốc
Tôi có miền đất ấy, mũi Cà Mau.
Du kích Đất Mũi
Tác giả: Vương Trọng
Chân mười ngón choãi ra như rễ đước
Mỗi bước đi cắm sâu vào đất
Phù sa bay lên hồng nước da
Tấm áo anh mang màu đất pha.
Người vùng này không quen nói nhỏ
Cái giọng vốn đè lên sóng gió
Vào du kích anh tập nói thầm
Đêm lời anh cây lá rì rầm
“Hạm đội nhỏ trên sông” chia trời nước
Gạo Cả Nẩy không về Mũi được
Trái nắm chát lâu, luộc bảy, tám lần
Ăn thay cơm mà bám đất, bám dân
Thuốc khai quang, Đước gãy cành, cháy lá
Dừa nước chảy lên trời xương cá
Anh đưa dân lùi vào rừng sâu
Vòng tay anh vẫn ôm ấp Rạch Tàu
Ngọn Dừa nước bẻ khum thành chòi nhỏ
Đi phục kích về, anh ở đó
Chiếc xuồng con giấu khuất lá cây
Ngả lưng nằm, đầu gối lên tay
Nghe bếp lửa sôi nồi Cá luộc
Vọng cổ sáu câu rung đùi anh hát
Có anh Hiển về trong lời ca
Đất mũi này, đất của ông cha.
Xem thêm:
26 bài thơ lục bát về quê hương giúp bạn tìm về ký ức miền quê
8 bài thơ 4 chữ về quê hương vẽ nên bức tranh làng quê bình dị
Top những bài thơ về gia đình ấm áp, cảm động nhất
Thơ về Cà Mau ca ngợi các địa danh nổi tiếng
Rừng U Minh Hạ lịch sử, Hòn Khoai trấn giữ mũi cực Nam Tổ quốc, đầm Thị Tường đầy ắp cá tôm… là những địa danh nổi tiếng của Cà Mau. Bên cạnh đó, vẫn còn nhiều địa danh nổi tiếng khác tại Cà Mau đang chờ bạn đến du lịch khám phá.
Cùng VOH đọc những bài thơ về Cà Mau với các địa danh nổi tiếng dưới đây. Hy vọng bạn sẽ càng thêm yêu vùng đất nên thơ, bình yên và mộc mạc này nhé.
Hòn Khoai
Tác giả: Bằng Việt
Tên quen thuộc, rất nôm na, dân dã
Ai hay đâu tận cuối đất, cùng trời!
Hòn Khoai
Hòn nhỏ xíu giữa mù khơi
Cách Rạch Tàu hai giờ xuồng máy,
Có gì lớn với đời tôi vậy
Mà tôi xúc động không cùng?
Hòn đảo xa bờ, vắng vẻ, không dân,
Mươi gian nhà cũ xây bằng đá,
Mươi gian nhà Mỹ mới làm vội vã,
Mái xám đìu hiu, cửa xám cũng đìu hiu,
Con rắn ngo ngoe trong hốc đá buổi chiều,
Con tu hú kêu, nhớ đất liền quê cũ...
Có gì gắn với đời tôi ở đó
Mà tôi xúc động khôn cùng?
Con đường lên tới đỉnh, xoáy vòng
Rồi tiếp một cầu thang bốn mươi mốt bậc,
Lên tới chót, ngẩng đầu, bỗng ngợp:
Cả bờ Nam Tổ Quốc: Mũi Cà Mau!
Gió bao la phóng túng ở trên đầu
Con chim biển phập phồng bay giữa nắng,
Bóng chim trải loang to trên hòn đảo lặng
Sóng liền trời, tít tắp cảnh bình yên...
Anh du kích trẻ măng, bồng khẩu tiểu liên,
Khắp mình anh, hai mươi tám vết thương còn nhức,
Trên bản đồ, một hòn đảo chỉ bằng chấm mực
Đã qua bao thử thách phi thường!
Bỗng rưng rưng: Đến ba chục năm trường
Chưa có phút nào tôi đứng cao đến thế!
Trên chỏm Hòn Khoai, sừng sững đầu vịnh bể
Nhìn Mũi Cà Mau đang rạch sóng trùng dương!
Tôi như con chim bay hết tầm vỗ cánh
Để được đỗ xuống đây, ngày đất nước trùng phùng,
Cái đích của bao đời, hôm nay tôi đã tới,
Còn biết lấy gì đo những xúc động khôn cùng!
Lỗi hẹn Cà Mau
Tác giả: Trà Thơ
Sao buông lời hẹn la đà
Nghe Cà Mau gọi hóa ra chẳng gần
Ngày trôi tháng tiếp qua dần
Đường về Đất Mũi tần ngần chưa an
Đôi lần cũng định quá giang
Xuôi theo sông nước mênh mang cùng về
Thăm rừng tràm, đước tứ bề
Hỏi dòng sông Trẹm đến quê Thới Bình
Thuyền qua nhớ ghé U Minh
Tiện vào thành phố trọn tình Cà Mau
Vẳng câu vọng cổ gửi trao
Trần Văn Thời nhớ lời chào bác Phi
Phú Tân, Cái Nước rù rì
Đầm Dơi rộng đón chớ đi vội vàng
Vườn chim bát ngát sếu đàn
Rộn vui chân bước ngỡ ngàng Năm Căn
Cái Keo dơi xếp cánh giăng
Sông sâu đồng rộng lăn tăn cá bầy
Hương tràm ngan ngát đắm say
Đất lành Ngọc Hiển dang tay đón mời
Phù sa bồi đắp đất dời
Tận cùng Đất Mũi biển trời bao la
Cà Mau tình thắm đậm đà
Mãi còn lỗi hẹn, xin tha câu chờ.
Cà Mau
Tác giả: Mai Trúc
U Minh thượng chiều vời vợi nắng
U Minh hạ nửa mảnh trăng treo
Tràm cuốn mình dâng lớp lớp sóng
Phù sa mở lòng cho đất sinh sôi
Biển núi nhấp nhô Hòn Đá Bạc
Nhịp cầu vươn xòe một cánh cung
Mùa cá về biển xanh ngan ngát
Rừng nguyên sinh thẫm mắt chập chùng
Hồn người xưa thời đi mở đất
Vó ngựa khua, tiếng lục lạc reo
Văng vẳng sông hồ tình non nước
Đắp bồi dài mãi mũi Cà Mau
Nụ cười Ba Phi gương mặt sáng
Chao giọng hò, đàn sáo mênh mang
Một dải non sông ngời tỏa rạng
Cà Mau mảnh đất cuối quê hương.
Cà Mau
Tác giả: Hoa Tím
Cà Mau thay đổi bất ngờ
Ba mươi năm ấy bây giờ còn đâu
Chiến tranh tàn phá quá lâu
Con đường hoa cỏ bắt đầu cũng xa
Cà Mau miền đất phù sa
Ba mươi năm ấy đã qua nhọc nhằn
Cà Mau mảnh ruộng khô cằn
Nay đà hoá phép đồng bằng phì nhiêu
Cà Mau đẹp quá tôi yêu
Dòng sông tuôn chảy chắt chiu tình người
Ba mươi năm vẫn nụ cười
Ngời lên đôi mắt của người năm xưa
Ai về nhớ ghé lại nghen
Cà Mau áo mới lắm phen thác ghềnh
Bây giờ đẹp lắm cái tên
Cà Mau tôi đó thắm nền thi ca
Dù cho năm tháng đi qua
Cà Mau tôi vẫn mãi là nàng xuân.
Ghi vội ở đầm Thị Tường
Tác giả: Trần Hữu Dũng
Ở Cà Mau ơ thờ con nước đẩy, ngọn đèn dầu chao đảo linh đinh
Con tôm lội ngược đầu tìm nhau. Bầy chim én chiu chít quần đảo mấy đám chà xập xùi
Mùa xuân cập bến, thoảng hương nếp thơm lừng, cụp cum tiếng chày quết bánh phồng
Ở Đầm Thị Tường con ghẹm/con mắm cắn vào một miếng nhớ suốt đời. Bén hơi nhau thì thương...
Đàn ông ngồi quanh mâm, quắc cần câu ca tràn câu vọng cổ
Bắt nhịp đàn bà say nhảy múa dưới trăng cho vơi hơi rượu
Đầm Thị Tường mở ra trăm dòng kênh, rạch. Có lối nào mà anh chẳng biết vào?
Dân hạ bạc thề suốt đời không khi nào ăn ở bạc!
Mê mê ma trận những lú, những chà, những nò... giăng giăng rối lòng người khách lạ
Mắc lưới tình yêu anh nằm phơi thây trên biển
Ơ kìa, Đầm Thị Tường lặng lẽ có biết bao con mắt đèn thao thức nhớ suốt đêm thâu!
Đêm trăng Năm Căn
Tác giả: Tố Hữu
Lại về đất mũi Cà Mau
Chà Là, Cái Nước, một màu đước xanh
Xóm chài, nò sáo vây quanh
Lưới giăng mặt sóng, đáy canh ngọn triều
Đầm Dơi, mây đỏ ráng chiều
Nắng thơm khô cá, gió dìu thuyền câu
Thuyền đưa bạn đến thăm nhau
Đôi ly rượu đế, mấy xâu tôm càng.
Thương nhau nghìn dặm tấc gang
Năm Căn sáng quá trăng vàng thêm xuân
Biển xa như xích lại gần
Ước chi ra đó một lần, Hòn Khoai...
Bà má Năm Căn
Tác giả: Xuân Diệu
Tặng Đoàn Giỏi, tác giả bài “Cây đước Cà Mau”
Bà má Năm Căn bỏm bẻm nhai trầu,
Mặc áo bà ba, đầu búi tóc
Sao con thấy má là hình đất nước,
Má ơi, ở tận chót Cà Mau.
Là một làng xanh biếc trên sông,
Nằm giữa vùng quanh năm nước ngập,
Vẹt với đước ken dày trùng điệp,
Những thợ rừng, thợ biển đổ bao công...
Khi má vừa bước đến Năm Căn,
Lơ thơ mới mấy chòi đốn củi;
Cá đặc nước, nhưng rừng còn tối;
Đất hẹp trồng rau lúa khó khăn.
Thương bác trai năm ấy phá rừng,
Cơm chiều đợi, mà chạy tìm: thảm xót!
Bên vũng máu, những lốt in chân cọp,
Cây đước còn dao phập ngang lưng.
Má Năm Căn mấy chục năm tròn
Nuôi hai con, làm nghề cá, mắm.
Chợ Năm Căn cửa nhà xây thắm,
Tôm khô tép lụi cá biển lồng thơm...
Chợ Năm Căn đốt, dựng mấy lần
Năm Căn vẫn cây rừng, cá bể...
Bà má Năm Căn vào “Hội mẹ”,
Nuôi bộ đội từng bữa uống, bữa ăn.
Cảm kích thay bà má Năm Căn
Có một con trai làm trái, rễ,
Cộng hòa vệ binh ngày khởi nghĩa,
Đánh trận Gia Rai vì nước bỏ mình.
Ngập dấu dao xưa, cây đước xanh,
Lá ánh mặt trời che bóng mát
Trên hai nấm mồ cha với con,
Êm đềm gió biển ru phơ phất.
Bà má Năm Căn vẫn đó mà!
Bền bỉ giữ sông và bám đất,
Ham ưa trồng trọt, thích chăn nuôi,
Lòng thuỷ chung như đầy bát nước.
Đoàn thể phê bình má chủ quan,
Gọi ông chủ tịch xã bằng thằng;
Quả tình má trọng như con đẻ,
Không phân tình mẹ với tình dân.
Ôi! má Năm Căn tóc ngả màu
Vẫn còn phải giữ chót Cà Mau,
Ruột liền của má ôm Nam - Bắc,
Lại những đêm ngày cực xót đau.
Bà má Năm Căn, bà má Năm Căn,
Những bà má Năm Căn làm ra đất nước,
Xắn đôi tay áo, buộc khăn rằn,
Đánh chết bọn ăn cướp, ăn cướp!
Đất Mũi bài 1
Tác giả: Trần Đông Phong
Cà Mau bận việc quá trung thu
Điện khí biển nam rộn chuyến tàu
Một mạch thuyền nhanh xuôi Đất Mũi
Mỗi năm đất cũ lấn thêm bàu.
Đất Mũi bài 2
Tác giả: Trần Đông Phong
Đài cao sóng sớm rừng ven biển
Nghe vẳng đờn ca tài tử trầm
Tay gãy thầy đờn chơi thật khéo
Ca hay thôn nữ giọng vô phàm
Buồn thương đến mức nhan mi ướt
Vui thỏa vô chừng rượu ngập tim
Đất Mũi trời thu nghe khúc nhạc
Đường xa mai sớm nhớ về tìm.
Đò Chiều Cà Mau
Tác giả: Nguyễn Tâm
Anh ghé Cà Mau chiều mưa ướt áo
Thấy xuyến xao giấc mộng ảo hôm nào
Con đò nhỏ tình quê bên sông nước
Thương lắm câu hò đón khách sang sông
Về U Minh còn ai đợi ai trông
Nước mênh mông Đầm Dơi thêm mặn nồng
Đậm phù sa dẫu bên bồi bên lở
Bao nhiêu lá Tràm chở mấy chờ mong
Chuyến đò chiều anh mấy nẻo long đong
Rượu Cà Mau say mắt em men nồng
Thương bông tím lục bình trôi muôn hướng
Những nhịp cầu nối lại về bên đây
Mưa còn rơi đừng cho ướt tóc mây
Con sáo bay con sáo nhỏ xa bầy
Bài ca xưa tiếng lòng ai thổn thức
Khua mái chèo trăng nước vỡ làm đôi
Nhớ dạt dào ký ức khó phai phôi
Thăm Tắc Vân nỗi niềm dâng bồi hồi
Chiều trở lại chông chênh trên con sóng
Sóng trong lòng hay sóng đò em đưa!
Thương lắm Cà Mau
Tác giả: Giọt Buồn Không Tên
Em mời tôi về thăm lại Cà Mau
Nơi sóng biển dạt dào trên đất Mũi
Thăm U Minh rừng xanh không có tuổi
Giữa đạn thù hồn sông núi hiên ngang
Về Đầm Dơi nghe sức sống dâng tràn
Nơi ríu rít từng đàn chim tụ lại
Thới Bình ơi mặn mà duyên con gái
Sông Trẹm nào nhớ mãi nhịp chèo bơi
Ghé Năm Căn, Sông Đốc, Trần Văn Thời
Qua Cái Nước đêm tuyệt vời Ngọc Hiển
Phú Tân ơi say hồn ai lưu luyến
Để nhớ hoài miền đất biển quê em
Sóng lăn tăn như dãi lụa êm đềm
Hơi biển mặn vương tóc mềm em gái
Đứng bên nhau nghe thời gian dừng lại
Vị mặn nào còn đọng mãi đôi môi
Sóng thì thầm lời ru ngọt tim tôi
Nghe bổi hổi từng hồi trong hơi thở
Cà Mau ơi phải chăng là duyên nợ
Để dại khờ nghe bỡ ngỡ hương say
Đêm phương Nam sao tôi mãi nhớ hoài
Nghe hơi ấm đôi tay xua băng giá
Cà Mau ơi bên em là tất cả
Tôi sẽ về khi nắng đã vào xuân.
Xem thêm:
Top những bài thơ về du lịch hay nhất
Top 40 stt cảnh đẹp gửi gắm tâm tình trước thiên nhiên, đời sống
Những câu nói hay về thiên nhiên, Status cap hay về vẻ đẹp thiên nhiên
Thơ về tình yêu, con người Cà Mau
Trong bài hát Áo mới Cà Mau, có câu hát: “Người Cà Mau dễ thương vô cùng”. Sự dễ thương và cái tình của người Cà Mau đã gây nhớ thương với biết bao du khách gần xa. Để khi nhắc về mảnh đất này, Cà Mau không chỉ hiện lên là một vùng đất mộc mạc, chân phương với thiên nhiên hữu tình, mà còn là miền quê đầy ắp tình yêu thương.
Đọc những bài thơ về tình yêu, con người Cà Mau dưới đây, bạn sẽ thêm yêu con người của vùng quê này.
Đêm trăng trên Đất Mũi
Tác giả: Xuân Quỳnh
“Anh cùng em đi hết ánh trăng này
Một thành phố khác, một bờ bến khác”
Thái Bình Dương ào ạt
Vỗ ru hoài mũi đất xanh
Mũi đất xanh trên biển mông mênh
Đang rẽ sóng lao về phía trước
Ánh trăng chiếu dãi dầu rừng đước
Bao giờ đi hết ánh trăng đây?
“Anh cùng em đi hết ánh trăng này
Một thành phố khác, một bờ bến khác”
Nghe lời hát của vị bùn còn ướt
Thôi thúc hoài trên mũi đất xanh
Em muốn đi mãi mãi cùng anh
Trên mảnh đất cuối cùng Tổ quốc
Theo rừng đước tiến về phía biển
Đi đi hoài chưa hết ánh trăng đây
“Anh cùng em đi hết ánh trăng này
Một thành phố khác, một bờ bến khác”
Nghe thao thiết những lời gió hát
Suốt đêm dài mũi đất chẳng nguôi yên
Đất cùng đi với những con thuyền
Trong tiếng gió gọi hoài không ngớt
Ánh trăng trải mênh mông phía trước
Bao giờ đi hết ánh trăng đây?
“Anh cùng em đi hết ánh trăng này...”
Lời ru từ mũi Cà Mau
Tác giả: Nguyễn Duy
Xin cho em giấc bình yên
giữa đước
và giữa muỗi
Xin cho em giấc bình yên
bên cá khô
và bên đống lưới
Xin cho em giấc bình yên
bên bé con da bóng như sừng
bên người già nắng gió lặn trên lưng
Xin cho em giấc bình yên
bên tôi
và bên biển
Đêm đặc quánh và đen tuyền
tôi vẫn thấy
ở đằng sau hàng mi nhắm nghiền
con mắt ướt chờ trông như mắt lưới
Muỗi thổi sáo tưng bừng như vũ hội
tôi vẫn nghe
ở đằng sau áo mỏng lạnh lùng kia
sóng cồn cào trong da thịt ấm áp
Em về đây từ xa lơ xa lắc
không ngẫu nhiên
và không dại dột
có lẽ nào chỉ để ngủ bình yên
một đêm
rồi tay trắng trở lại nơi xuất phát
Còn một chút gì thiêng liêng trang trọng lắm
ở đằng sau sự chấp nhận nhọc nhằn
chấp nhận mọi tai ương bất chợt
bùn đất tiếp tục đời chất phác
người vô danh lấp trong ngàn đước
tiếp tục đời vô danh
và chiếc xuồng con tiếp tục dập dềnh
Còn một chút gì thiêng liêng trang trọng lắm
ở đằng sau cây sào lưới khẳng khiu
con rạch mặn đục ngầu phù sa bể
cây cầu khỉ tiếp tục đời cầu khỉ
thân đước nhẵn lì vết chân nhiều thế hệ
em chông chênh, em run rẩy lần qua
Còn một chút gì thiêng liêng trang trọng lắm
ở đằng sau mái dừa nước đơn sơ
sàn gỗ đước sạch bong và mát rượi
kẻ hành hương rối tóc với rừng già
nỗi day dứt đầy mình như vết muỗi
máu em hồng lấm tấm ứa trên da
Còn một chút gì thiêng liêng trang trọng lắm
ở đằng sau tiếng em thở không đều
tiếng sột soạt trở mình đêm khó ngủ
tiếng gió bể ào ào đi trên lá
tiếng sóng ngoài xa hào sảng đổ ầm ầm
thiên nhiên tiếng bổng tiếng trầm
còn tôi chỉ biết âm thầm ru em
Xin cho em giấc bình yên...
Gửi em người đất Mũi Cà Mau
Tác giả: Thanh Sơn
Nghe nói Cà Mau xa lắm
Ở cuối cùng bản đồ Việt Nam
Ngại chi đường xa không tới
Về để nói với nhau mấy lời…
Xuôi mái chèo sông ông Đốc
Đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau
Xuồng ghe ngày đêm không ngớt
Người Cà Mau dễ thương vô cùng…
Về Cái Nước, Đầm Dơi
Nghe ai ru câu ơi hời…
Thương em đừng để duyên lỡ thời
Tội nghiệp ghê nghe sắc se con tim tôi…
Chừng nào về Năm Căn
Nhớ nhau qua lại cũng gần
Một lần về U Minh
Nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau…
Mai mốt Cà Mau em lớn
Tuy út mà sửa soạn đẹp hơn
Cà Mau đường đi không khó
Mà chỉ khó có sông vắng đò…
Em đứng mình ên một hướng
Duyên dáng mời khách lạ ngàn phương
Cà Mau mặc thêm áo mới
Về Cà Mau là thấy thương em rồi…
Về quê em Đất Mũi
Tác giả: Trà Bình
Em đưa anh về Đất Mũi Cà Mau
Miền Tây nắng soi dòng sông lấp lánh
Ngắm đồng lúa đàn cò bay thẳng cánh
Áo bà ba ai mặc cũng thật xinh
Theo hương rừng về miệt thứ U Minh
Qua cầu biển đi thăm Hòn Đá Bạc
Đến Ngọc Hiển, Đầm Dơi lòng man mác
Xuống Năm Căn nghe khúc hát bình minh
Đường Phú Tân hàng dừa ngả bóng in
Ra cửa biển Cái Đôi Vàm hóng gió
Chẳng thể ở khi đi thì lại nhớ
Cái Nước chờ, Thới Bình cũng đợi qua
Quê hương em tình nghĩa quá mặn mà
Bao vóc dáng đời cần lao vất vả
Sống bình dị kệ dòng người hối hả
Ai chèo xuồng ca cổ cũng thật hay
Về quê em về sông nước miền Tây
Cây cầu nhỏ đã bao đời nối nhịp
Phù sa đắp nuôi đời người nối tiếp
Về quê em, anh thương lắm Cà Mau.
Mời anh đến quê em
Tác giả: Ngọc Yến
Em mời anh đến quê em
Đây vùng Đất Mũi dịu êm đón chào
Về Hòn Đá Bạc, Cù Lao
Xem bông tràm nở Gành Hào, U Minh.
Mời anh đến với Thới Bình
Nhấp men Tân Lộc cạn tình ta say
Năm Căn sông nước cá đầy
Phù sa bồi đắp cỏ cây xanh màu.
Đêm về hát khúc ca dao
Thị Tường bóng nước trăng sao soi mình
Đến đi anh buổi bình minh
Để nghe biển hát sóng tình lao xao
Đến quê em Mũi Cà Mau
Gừng cay muối mặn dạt dào yêu thương.
Về miền sông nước Cà Mau
Tác giả: Thiên Ân
Về miền sông nước Cà Mau
Nghe con sóng nhỏ, nghiêng chao đôi bờ
Trời xuân đậu ở bến mơ
Tóc em vừa chấm, hững hờ… bờ vai
Mộng vừa chớm giọt sương mai
Long lanh ánh mắt, thương hoài ngàn năm
Tiếng ai nhè nhẹ âm thầm?
Hàng dừa nước, vẫn uốn quanh, dáng ngà…
Sóng thật gần, sóng thật xa…
Thương đời cho chút hiền hòa yêu thương
Chiều buông vạt nắng, cuối đường
Mái chèo lay động, còn vương tay người
Cây bần nghiêng bóng, ngày trôi…
Nụ cười trao vội, nụ cười cho nhau
Về miền sông nước Cà Mau
Mong ngày sau, vẫn xanh màu… tình yêu
Giật mình, nghe lá trở chiều
Chân em còn vướng, rong rêu đá buồn
Đất Cà Mau, gợi nhớ thương
Ta về khóe mắt, còn vương áo người
Về miền sông nước, ai ơi!
Trái tim còn nặng nợ đời, tuổi xanh.
Thương lắm Cà Mau
Tác giả: Lê Hương
Em theo anh về đất mũi Cà Mau
Một chiều hè nắng trong gió mát
Dòng sông Tam Giang thuyền ghe xuôi ngược
Ngọt lịm câu hò Cái Nước Đầm Dơi.
Em thương anh thương cả giọt mồ hôi
Cái mặn mòi của chàng trai xứ biển
Tiếng anh ca nghe sao mà ngọt lịm
Mát dịu lòng người giữa trưa nắng Năm Căn.
Giữa rừng U minh mòi mặn nghĩa tình
Hương tràm thoảng đưa tìm mắt ai trong lá
Anh nắm tay em, tình yêu trên đất lạ
Bỗng thấy tim mình thương quá đất Cà Mau
Em muốn hôn lên vầng trăng sao
Của Cà Mau nơi có anh ở đó
Em muốn hôn, hôn lên từng chiếc lá
Nơi có dấu anh qua ở những cánh rừng tràm.
Anh đưa em về đất mũi quê anh
Cho yêu thêm từng ngọn sông tấc đất
Cho em yêu thêm trai miền Tây chân thật
Ôi thương lắm quê mình thương lắm Cà Mau.
Nơi hương tràm đưa ta về bên nhau…
Nhớ sóng Cà Mau
Tác giả: Nguyễn Ngọc Bái
Sóng biển sóng sông sóng dài sóng rộng
Sóng tận cùng Cà Mau phiêu linh
Dẫu bến lở đất bồi, cứ sóng
Dẫu mây nước đầy vơi, cứ sóng
Sóng đến nỗi phải kêu lên
Trời sóng!
Sóng cho mây vần vụ
Sóng cho nhau nhớ nhau
Ước em đến anh tựa như sóng Cà Mau
Xa
Vẫn không nguôi sóng.
Về đất Mũi
Tác giả: Nguyễn An Bình
Về đây
Cuối đất cùng trời
Nghe rừng đước mặn hát lời phù sa
Rạt rào ngọn sóng khơi xa
Nhìn triều Cái Lớn chan hoà biển khơi.
Anh về
Sông Đốc Đầm Dơi
Thương em nhớ mãi những lời tình ca
Hương tràm theo gió biển xa
Tóc em thơm ngát mùa hoa tự tình.
Về đây
Đón ánh bình minh
Xem rừng lấn biển hồi sinh bạt ngàn
Mặn mòi con gái Năm Căn
Rượu cay Đất Mũi còn nồng tình anh.
Anh về
Cái Nước Viên An
Rưng rưng cột mốc biên cương cuối trời
Nhìn thuyền rẽ sóng ra khơi
Nắng lên còn đọng tiếng cười của em.
Về Cà Mau
Tác giả: Bùi Kim Anh
Là nơi cuối của đất này
Nơi mình tay lại cầm tay ngỡ ngàng
Nào đâu xa để muộn màng
Men theo triền nước khẽ khàng bước chân
Là nơi sông biển ái ân
Đước xanh bao kiếp bao lần đất sinh
Trót mang lấy một chữ tình
Ngàn năm cây cỏ nát mình vì nhau
Là nơi đất mũi Cà Mau
Đất đen như thuở ban đầu hoang sơ
Mình về với tuổi ngây thơ
Dõi theo con sóng tìm bờ nước trong
Là nơi đây đất tận cùng
Mặn mòi biển, ngọt ngào sông đắp bồi
Nghe tình yêu gọi muôn nơi
Dang tay ôm cả gió trời mênh mang.
Xem thêm:
Tuyển tập thơ ngắn về tình yêu ngọt ngào nhiều cảm xúc
70 bài thơ tình yêu xa dạt dào cảm xúc nhớ mong
25 bài thơ tình bất hủ Việt Nam, những áng thơ tình yêu bất diệt
Ca dao, tục ngữ về Cà Mau ý nghĩa
Đặc điểm, nét nổi bật của thiên nhiên, con người Cà Mau được thể hiện rất rõ nét qua văn học, cụ thể là thành ngữ, tục ngữ, ca dao. Cùng đến với những câu ca dao, tục ngữ về Cà Mau để hiểu thêm về xứ sở, con người của vùng đất này.
- Cà Mau khỉ khọt trên bưng
Dưới sông sấu lội, trên rừng cọp um. - Cà Mau là xứ quê mùa
Muỗi bằng gà mái, cọp tùa bằng trâu. - Xứ đâu bằng xứ Lung Tràm
Chim kêu như hát bội cá lội vàng tợ mắm nêm. - Chèo ghe sợ sấu cắn chưng
Xuống sông sợ đỉa, lên rừng sợ ma. - Theo chồng về chốn bưng biền
Thấy bông điên điển nghiêng mình nhớ quê
Lấy chồng xa rất khó về
Hết mùa điên điển, đường quê còn dài. - Ra đi gặp vịt cũng lùa
Gặp duyên cũng kết, gặp chùa cũng tu. - Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắc lẻo, gập ghình khó đi
Khó đi mượn chén ăn cơm
Mượn ly uống rượu, mượn đờn kéo chơi. - Bao giờ hết đước Năm Căn
Ông Trang hết cá, Viên An hết rừng
Khai Long hết xác cá đường
Mũi Cà Mau đó ta nhường cho bây.
- Rừng U Minh có tiếng muỗi nhiều
Sông Bến Hải tiêu điều nước non - U Minh, Rạch Giá thị quá sơn trường
Dưới sông sấu lội trên rừng cọp đua - Tháng bảy nước chảy Cà Mau
Tháng mười ba khía hội kéo nhau đi làm
U Minh, Rạch Gốc, rừng tràm
Muỗi kêu kệ muỗi tao ham ba khía rồi - Rừng thiêng nước độc thú bầy
Muỗi kêu như sáo thổi, đỉa lội đầy như bánh canh - Hò…ơi…má ơi đừng gả con xa
Chim kêu mà vượn hú hò…ơi…
Chim kêu mà vượn hú biết nhà má đâu - Bảy với ba tính ra một chục,
Tam tứ lục tính lại cửu chương
Liệu bề đáp đặng thì thương,
Đừng gầy rồi bỏ thế thường cười chê...
Lựu, lê, bình bát, mãng cầu,
Bốn cây tứ quý anh sầu một cây. - Rừng U Minh có nhiều củi lụt
Gái U Minh vừa hiền thục, vừa xinh
Đó với đây như bóng với hình
Nếu đó mà ưng thuận, đây xin trình song thân - Tôi ở Cao Lãnh, tôi nghèo quá xá
Tôi chèo vô Cà Mau, Rạch Giá
Tôi mua ít giạ khoai lang
Tôi bán một giạ lời được một cắc
Tôi trở về thấy anh ngồi sòng tứ sắc
Thời tôi kể chắc ảnh thua rồi
Trời ơi, nhà nghèo con dăm bảy đứa
Gạo tôi kiếm từng nồi anh có biết không? - Đến đây lạ xứ, lạ làng
Con chim kêu cũng sợ, con cá vẫy vùng cũng kinh
Trên đây là tuyển tập những bài thơ về Cà Mau và tục ngữ, ca dao về Cà Mau hay nhất VOH gửi đến bạn. Mỗi một vùng đất trên Tổ quốc này đều có những nét đặc trưng riêng, từ thiên nhiên, văn hóa cho đến con người. Hy vọng bài viết đã khơi gợi cho bạn sự tò mò để có dịp ghé thăm vùng đất tận cùng cực Nam Tổ quốc để có những trải nghiệm trọn vẹn nhất về nơi đây.
Đừng quên cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất tại VOH Sống đẹp.