- Chùm thơ về Quảng Ngãi hay và ý nghĩa nhất
- Quê hương (Tế Hanh)
- Em là con gái Nghĩa Hành (Kim Bình Hưng)
- Nhớ (Thùy Hoa)
- Quảng Ngãi (Nguyễn Đăng Trình)
- Quảng Ngãi ơi (Văn Lan)
- Quảng Ngãi quê em (Mai Nguyễn)
- Nhớ quê (Trần Cao Hưng)
- Ký ức ngày về (Nguyễn Đức Trung)
- Mười năm, Quảng Ngãi và trăng (Đoàn Thị Phượng)
- Quảng Ngãi xuân này (Trà Huỳnh Kim Anh)
- Trở lại thăm xứ Quảng (Quang Nguyễn)
- Đốt tuổi (Phan Nhự Thức)
- Bài thơ về Quảng Ngãi ngắn, giàu cảm xúc
- Thơ về Quảng Ngãi ca ngợi danh lam thắng cảnh
- Quảng Ngãi quê tôi (Song Lê)
- Ai về xứ Quảng (Yên Phú - Trần Điềm)
- Ơi Quảng Ngãi (Hồ Hoàng Tạo)
- Quảng Ngãi quê tôi (Lê Vinh Ninh)
- Quảng Ngãi quê mình (Nguyễn Duy Luân)
- Quảng Ngãi quê tôi (Hoang Than)
- Em ạ, mai về Quảng Ngãi (Đào Duy An)
- Di tích Quảng Ngãi (Thiên Lý)
- Quảng Ngãi ta về (Bằng Lăng Tím)
- Về thăm Quảng Ngãi (Phạm Đình Dũng)
- Anh có về Quảng Ngãi với em không? (Vũ Nhụy Nhung)
- Hỏi (Trương Đình Tuấn)
- Ca dao tục ngữ về Quảng Ngãi ấn tượng
Quảng Ngãi là một tỉnh ven biển nằm ở vùng Duyên hải Nam Trung Bộ nước ta. Nơi đây sở hữu đường bờ biển dài cùng với những bãi cắt trắng mịn, những cánh đồng muối bát ngát,... tất cả đã tạo nên sức hút rất riêng cho mảnh đất này. Hãy cùng VOH thưởng thức chùm thơ về Quảng Ngãi để cảm nhận nét đẹp ấy nhé!
Chùm thơ về Quảng Ngãi hay và ý nghĩa nhất
Từ lâu, thơ về Quảng Ngãi đã trở thành chiếc nôi “nuôi dưỡng” tâm hồn của những người con xa xứ. Bởi nó chính là nơi chứa đựng tâm tư, tình cảm của bao thế hệ. Và dường như mỗi ngọn cỏ, nhành cây của vùng đất đầy nắng và gió đều được miêu tả một cách tinh tế, chân thành bằng các ngôn từ hết sức gần gũi, giản dị.
Quê hương (Tế Hanh)
“Chim bay dọc biển đem tin cá”
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh buồm trương, to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió...
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
“Nhờ ơn trời, biển lặng cá đầy ghe”
Những con cá tươi ngon thân bạc trắng.
Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng,
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Em là con gái Nghĩa Hành (Kim Bình Hưng)
Em là con gái Nghĩa Hành
Quê hương Quảng Ngãi vô vàn kính yêu
Nết na duyên dáng mỹ miều
Mắt nâu môi đỏ yêu kiều lòng anh.
Xa trông gần nhớ chẳng đành
Thôi thì mượn bút viết vài đôi câu
Tả em con gái Nghĩa Hành
Đoan trang thùy mị chan hòa với nhau.
Gió đưa mái tóc em bay
Xa trông thật mến gần càng đáng yêu
Nói yêu chứ dễ gì yêu
Em đây rất khó anh nào có hay.
Anh như một gã tình say
Lang thang lạc giữa tháng ngày nhớ nhung
Nhớ em anh nhớ vô cùng
Người con gái ở Nghĩa Hành mến thương.
Nhớ (Thùy Hoa)
Em về Quảng Ngãi lâu vô
Để anh thương nhớ tái tê xót lòng
Nhớ em nhớ cả dòng sông
Nhớ đồng lúa chín mênh mông sắc vàng.
Nhớ tre rợp bóng bên đàng
Nhớ dừa xanh biếc nhớ hàng cau tươi
Nhớ trưa vọng tiếng ru hời
Nhớ đường ngọt lịm trên môi ngày nào.
Nhớ em trong giấc chiêm bao
Nhớ về Quảng Ngãi dạt dào thân thương
Nhớ em tát nước bên đường
Nhớ em thao thức đêm trường gọi tên.
Em về Quảng Ngãi đừng quên
Ở đây có kẻ từng đêm nhớ nhiều.
Quảng Ngãi (Nguyễn Đăng Trình)
Lâu lắm tôi chưa về thăm Quảng Ngãi
Tuổi đôi mươi thoáng cái vụt xa xôi
Chuyện cơm áo tưởng chơi mà rắc rối
Nhớ quê nhà da diết cũng đành thôi.
Vàng mắt cha ngày hè hanh nắng quái
Dải quê nghèo đồi trọc rẫy cằn khô
Biển mùa giông, bao mảnh đời chìm nổi
Rừng xác xơ trầm quế, nuối trăng mơ.
Cóng vàng môi tháng đông dầm mưa bão
Lúa chớm thì con gái bạc đầu xanh
Mẹ năm tháng cong oằn lưng tần tảo
Lũ em thơ xông áo nhẻm bùn tanh.
Ngôi trường cũ nghe đâu giờ đã khác
Còn đó không hàng phượng với cây bàng
Khoảng trời nào trong veo chiều tan học
Vác con diều rong chạy khắp thôn trang.
Quảng Ngãi ơi (Văn Lan)
Tôi đi về Quảng Ngãi ghé thăm em
Bến đò xưa bên thềm em đứng đợi
Sông Trà ơi em bắc cầu anh tới
Về thăm em với cô bác mẹ thầy.
Thăm những ngày anh vắng bóng hai ta
Thăm sông Trà nơi tình ta ngày ấy
Em nhớ không ta xa cách đã mấy
Dẫu ngàn lần vạn nơi ấy không xa.
Thăm quê hương thăm thành phố sông Trà
Thăm tất cả nơi Sơn Hà đang đợi
Hôm nay ôi trời cao sao vời vợi
Xanh một màu như chờ đợi ta về.
Thăm em nhiều cơn gió thổi chiều quê
Đi bên em ta sẽ về Quảng Ngãi
Nắm tay em hai đứa ta đi mãi
Phố lên đèn anh mải ngắm nhìn em.
Quảng Ngãi quê em (Mai Nguyễn)
Anh có về Quảng Ngãi với em không
Để bên nhau nơi bến sông hò hẹn
Ánh mắt nhìn nhau em cười bẽn lẽn
Chữ chung tình ta trọn vẹn mãi nha.
Về nơi đây nghe khúc hát sông Trà
Thân thương lắm tiếng gọi cha của mẹ
Nghe tiếng võng đưa gió mát trưa hè
Vọng bên tai tiếng nhè nhẹ thông reo.
Về anh nhé quê em vẫn còn nghèo
Nhưng ân tình luôn vẫn réo gọi mời
Sợi tơ lòng trắng tinh chờ nắng mới
Mảnh hồn yêu nơi bến đợi chờ mong.
Đêm mơ màng như tỉnh giấc mơ không
Nghe thổn thức tim yêu nhiều hy vọng
Anh sẽ thấy đong đầy tình đọng lại
Dù đi xa nhưng vẫn luôn nhớ mãi.
Người quê em Quảng Ngãi rất chân tình
Ở nơi đây thưởng thức vị quê mình
Những món ăn bình thường nhưng ngon lạ
Cá bống rim thơm mùi nước sông Trà.
Ăn một lần sẽ nhớ mãi không quên
Đất Quảng Ngãi ân tình khách mến
Ai một lần đến rồi chẳng muốn đi
Hãy về nhé em đợi mãi đến khi.
Nhạt má hồng môi thắm chẳng còn xinh
Mi mắt mỏi ngóng người mình yêu mến
Và giữ mãi những câu thề khó quên
Vẫn mong chờ tình này nơi bến đợi.
Nhớ quê (Trần Cao Hưng)
Quảng Ngãi xa rồi bao giờ trở lại
Lòng bâng khuâng nhớ mãi khôn nguôi
Nơi phương xa ta cứ mãi bùi ngùi
Hẹn ngày về thăm lại cố hương.
Nơi quê cha tim em có bồi hồi
Tiếng ve sầu ra rả những chiều trôi
Tiếng mẹ hiền ru em bé ngủ trong nôi
Hòa trong tiếng rì rào bờ xe nước.
Cánh đồng xưa còn thơm mùi rạ tẻ
Nước chè hai thơm ngào ngạt trưa hè
Những con trâu no cỏ lại nằm dài
Nhai bóng râm trong những chiều hoang dại.
Quảng Ngãi ơi hẹn ngày ta trở lại
Sẽ đi thăm bạn cũ khắp miền quê
Lũ chim muông lũ lượt kéo nhau về
Hát mãi bài ca chung vui sum họp.
Ký ức ngày về (Nguyễn Đức Trung)
Quảng Ngãi ơi! Xa rồi tôi vẫn nhớ
Nay trở về, sưởi ấm chút hồn thơ
Khắc khoải yêu, tháng ngày lưu luyến quá
Đã cho ta khôn lớn đến bây giờ.
Ơi Trà Khúc, con sông quê uốn lượn
Nước trong xanh, xanh vắt ánh mai hường
Bờ cát trắng trải dài in gợn sóng
Tiếng reo hò, văng vẳng bến Tam Thương.
Đêm trăng thanh, lê bước với dặm đường
Lòng se thắt nỗi niềm vương ký ức
Nghe trong gió, đồi thiêng vang nhắn nhủ
Tiếng chuông chùa, trút vọng đổ từ xa.
Tôi bâng khuâng giữa quê nhà, đổi lạ
Bùi ngùi sao, xanh biếc nước sông Trà
Thương em gái “ngày xưa” nơi bến cũ
Mắt âu sầu, hờ hững dấu chân qua.
Giờ gặp lại, ngỡ ngàng em lặng cúi
Không một lời nũng nịu chút buồn vui
Quảng Ngãi ơi! Sông Trà sao chẳng thấu?
Nơi đất người… chờ mãi chuyến về xuôi.
Nay trở lại niềm thương in tất cả
Dẫu luống ngày lướt phớt vội đi qua
Tôi vẫn nhớ, vẫn yêu tình quê cũ
Vẫn ghi sâu… một thuở, quê hương nhà.
Mười năm, Quảng Ngãi và trăng (Đoàn Thị Phượng)
Trăng cũ, mười năm tôi trở lại
Biết có như xưa, những tối nào
Những tối nào xưa đã mãi mãi
Hun hút đi về trong cõi nao?
Những tối nào xưa, trăng Quảng Ngãi
Lụt khắp đường đêm một ánh vàng
Ai biết bàn chân tôi mê mải
Cũng từ độ ấy sớm lang thang.
Lang thang xa Quảng, xa trăng Quảng
Biền biệt hàng cây quốc lộ dài
Trăng khuyết xuôi rồi trăng khuyết ngược
Một mảnh trên trời như mảnh chai.
Mảnh trăng đâm nhói trời xa xứ
Lòng rách một niềm thương nhớ quê
Dẫu vậy cứ cầu trăng chớ rụng
Sợ bóng đêm che mịt hướng về.
Quảng Ngãi xuân này (Trà Huỳnh Kim Anh)
Quảng Ngãi xuân này có khác xưa
Trời còn ươm nắng hay giăng mưa
Gió ơi! Dừng cánh giùm ta nhé
Một chút tình thương gởi gió đưa.
Quảng Ngãi xuân này lắm xót xa
Vào đông lũ lụt mới kinh qua
Mây ơi! Chậm bước cho ta nhắn
Lau hộ dùm ta giọt lệ nhòa.
Quảng Ngãi xuân này chắc u buồn
Đói nghèo cơ cực nối nhau luôn
Nước ơi! Sao nước vô tình quá
Có nghe quanh hồn lệ đá tuôn.
Quảng Ngãi xuân này có mưa bay
Xin đời oan nghiệt tỉnh cơn say
Ấn sơn Vệ thủy quê hương đó
Ta đếm ngày về... nỗi đắng cay.
Ta sẽ về thăm Quảng Ngãi ơi
Niềm đau quặn thắt phía chân trời
Miền Trung uất nghẹn trong hờn tủi
Biển chết tàu chìm… giọt lệ rơi.
Trở lại thăm xứ Quảng (Quang Nguyễn)
Quảng Ngãi! Có ngờ đâu hôm nay ta trở lại
Những con người tuổi xanh ta yêu sao
Những mái ngói trưa buồn ta hay ngắm
Đường lá bay! Những cánh chim bay cao.
Ta về giữa mùa hoa phượng đỏ
Hè ngan ngát màu hồng vướng tâm hồn
Như môi em Quảng Ngãi ta yêu đó
Như sữa mẹ ngọt ngào ta lớn khôn.
Đêm nay những ánh sao quê hương đã mọc
Trăng dịu hiền trùm không gian ta mơ
Ta nhớ xưa! Về quê ngoại bắt ốc
Thân đầy bùn thú vị chợt nên thơ.
Ôi! Quảng Ngãi - quê ngoại ta thương quá
Những cánh đồng mơn mởn lên vị xanh
Đường làng chiều trâu về dưới nương mạ
Nắng vàng hoe chim chuyền bay lượn quanh.
Ôi! Ta thương hàng dừa đã có từ lâu lắc
Rợp bóng mát xưa tan học ta ngồi
Tuổi thơ ta lại về những ngày mất
Ôi vương vấn nhớ Quảng Ngãi mãi thôi.
Đốt tuổi (Phan Nhự Thức)
Nắng Quảng Ngãi tôi về không mũ đội
Trời tháng năm gió núi hạ lào bay
Thành phố ấy buồn như người xế tuổi
Cuộc sống quanh năm khổ luống đất cày.
Từng kỷ niệm bây giờ lên tiếng gọi
Giọng thổi buồn đêm sông Vệ không trăng
Cát Trà Khúc theo sầu bồi lấy tuổi
Tôi cúi đầu đời sống lạnh như băng.
Đất mẹ đó đã đau bầm kháng chiến
Giờ thân già bão lụt lại hành hung
Trong đời sống bấp bênh ngày tháng lụn
Tôi nhìn em đau xót nói không cùng.
Đêm nghĩa hưng trời mịt mờ lửa đạn
Chiều ba gia xác chết chật đường làng
Ôi kiếp sống bơi quanh bờ hữu hạn
Tìm tương lai trong hiện tại kinh hoàng.
Quen thanh bạch từ khi còn tấm bé
Biết gì đâu lừa đảo bán buôn lường
Với tuổi đó chưa đáp đền cha mẹ
Nói làm chi đến món nợ quê hương.
Lũ em nhỏ mỗi lần không học phí
Trường đuổi về nằm khóc đợi trông anh
(Tôi bỏ học lang thang cùng phố thị
Thả đời trôi nên năm tháng lênh đênh).
Tôi đánh mất tình yêu từ dạo đó
Và lớn khôn từ nỗi xót xa này
Bán chữ nghĩa như rau khoai ngoài chợ
Vẫn đói nghèo bạn hữu mãi cho say.
Tôi khôn lớn từ ruộng đồng Quảng Ngãi
Lấy đau thương làm sữa mớm thơ mình
Thành phố ấy với những gì còn lại
Tôi ấp vào lòng đôi mắt lệ lung linh.
Xem thêm:
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về quê hương, đất nước, con người Việt Nam
31 bài thơ về Bình Định, ca dao, tục ngữ về Bình Định hay nhất
32 bài thơ về quê hương đất nước, thơ 4 chữ về quê hương
Bài thơ về Quảng Ngãi ngắn, giàu cảm xúc
Quảng Ngãi được mẹ thiên nhiên ưu ái ban tặng nhiều thắng cảnh độc đáo như núi lửa, thác nước, ghềnh đá, hồ đầm,... Ngoài ra, nơi đây còn lưu giữ những di sản văn hóa truyền thống quý báu của dân tộc. Cùng xem qua các bài thơ về Quảng Ngãi để hiểu hơn vùng đất này nhé!
Khoảnh khắc trong tim (Yêu Thoáng Qua)
Quảng Ngãi cà phê ngắm phố phường
Cho lòng khỏa lấp những buồn nương
Thầm ươm kỷ niệm ghì muôn hướng
Khẽ níu thời gian trải vạn đường.
Cảnh sắc tươi bừng say lối mộng
Men đời sáng rực đắm hồn tương
Dìu ta giấc điệp mê tình vướng
Hạnh phúc trào dâng rộn má hường.
Quảng Ngãi ta về (Thanh Trúc)
Quảng Ngãi âm thầm kết mộng ai
Tình ta lặng lẽ ủ đêm dài
Sông Trà thấp thỏm ghì duyên liễu
Đỉnh Ấn mơ màng dệt nghĩa mai.
Thả những lời yêu dào dạt nhớ
Tìm bao tiếng hẹn ngẩn ngơ cài
Nghe niềm ước vọng tưng bừng chở
Hạnh phúc êm đềm giữ chẳng phai.
Quảng Ngãi (Tấn Bảo Huỳnh)
Em ơi “Thiên Ấn Niêm Hà”
Câu ca núi Ấn sông Trà là đây
Phù sa con nước dâng đầy
Màu xanh mạ mới ngất ngây hương đồng.
Em ơi biển mặn êm trong
Sa Quỳnh cát mịn ong ong ánh vàng
Khơi xa tôm cá đầy khoang
Vụ mùa thắng lợi xóm làng rộn vui.
Em ơi Quảng Ngãi quê tôi
Lòng người trìu mến, ngọt bùi, thiết tha
Chùa Hang chuông vọng trời xa
Hồn thiêng sông núi âm ba cõi lòng.
Gái Quảng Ngãi (Phạm Bá Chiểu)
Về quê em ngọt xứ đường Quảng Ngãi
Đất ngọt đơm nên đường phổi, đường phèn
Sông Trà Khúc cũng tuôn dòng ngọt lịm
Chẳng ngọt nào bằng được ngọt ngào em.
Em hãy nhớ đừng ăn nhiều đường kẹo
Bởi trong em đã quá đỗi ngọt ngào
Miền quê ngọt em thành đường tinh luyện
Để ai tình bùng cháy nỗi khát khao.
Em mảnh khảnh dẻo đường cong dáng mía
Lời tỏa hương như mật mía đương mùa
Anh ong mật về quê em xứ mật
Hút ngập lòng môi ngọt đóa hồng tơ.
Chiều buồn (Kim Bình Hưng)
Chiều lang thang trên bờ kè Quảng Ngãi
Thoáng mơ hồ về một bóng hình ai
Ba Tơ đó công viên đầy nhộn nhịp
Chỉ mỗi tôi còn vang tiếng thở dài.
Hàng ghế đá dường như không còn chỗ
Những tình nhân vui cười nói trêu đùa
Người hạnh phúc kẻ giận hờn vô cớ
Tôi lại ngồi viết lên những vần thơ.
Dạo bước chân đứng bên cầu Trà Khúc
Ngắm hoàng hôn khi nắng đã phai dần
Khẽ cơn gió ùa về như vô thức
Bao năm rồi Ta vẫn mãi đơn thân.
Đến Quảng Ngãi thăm Nghĩa Hành (Kim Bình Hưng)
Tôi mời bạn một lần về Quảng Ngãi
Thăm non sông thắng cảnh mãi đẹp tươi
Thăm vùng đất tiếng nói cười khoan khoái
Thắm tình người chan chứa mãi không phai.
Ai đã đến Nghĩa Hành ai đã đến
Di tích nhiều thắng cảnh mến vần thơ
Suối Chí kia gió vu vơ tìm bến
Việt cổ làng tuổi cũng đến trăm năm.
Đình Lâm Sơn nhìn trăng rằm xa dặm
Khánh Giang buồn Trường Lệ thắm đồi Hoa
Khẽ ngân nga ca bài ca đất mẹ
Ôi Nghĩa Hành người mẹ đẻ lòng ta.
Nếu là tôi (Kim Bình Hưng)
Nếu tôi là một người họa sĩ
Tôi vẽ màu đẹp nhất cho quê hương
Vẽ Quảng Ngãi có muôn vàn cảnh đẹp
Tô Nghĩa Hành thành điểm nhấn diệu êm.
Nếu tôi là một người ca sĩ
Tôi hát lời ca ngợi mãi quê tôi
Đồng lúa xanh lũy tre già rợp bóng
Thắm tình người chan chứa Nghĩa Hành ơi.
Nếu tôi là một người thi sĩ
Sẽ viết lời mềm mại và thanh cao
Viết quê tôi đưa vào từng trang giấy
Xuất bản thành tác phẩm với đó đây.
Niềm nhớ (Kim Bình Hưng)
Nếu ai đã một lần về Quảng Ngãi
Đã dừng chân bên Thiên Ấn uy nghi
Thăm dòng nước sông Trà còn in mãi
Thắm tình quê trong tôi mãi không phai
Ai đã đến với Nghĩa Hành đất mẹ
Nơi tôi sinh và khôn lớn mỗi ngày
Câu ca dao à ơi từ khi bé
Đến bây giờ tôi chẳng thể nào quên.
Nghĩa Hành bốn mươi năm còn lưu giữ
Chuỗi chiến công và kỳ tích cha ông
Vang danh mãi muôn đời còn ca tụng
Đến muôn đời yêu mãi Nghĩa Hành ơi.
Xem thêm:
47 bài thơ về Quảng Ninh, ca dao, tục ngữ về Quảng Ninh hay, đặc sắc nhất
26 bài thơ lục bát về quê hương giúp bạn tìm về ký ức miền quê
Những bài thơ lục bát ngắn hay nhất về quê hương, tình yêu, gia đình
Thơ về Quảng Ngãi ca ngợi danh lam thắng cảnh
Hình ảnh quê hương xứ Quảng được khắc họa phong phú thông qua những vần thơ về Quảng Ngãi đa sắc màu. Dưới đây là một số bài thơ điển hình ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng cùng niềm tự hào mà thi nhân dành cho mảnh đất giàu truyền thống cách mạng này.
Quảng Ngãi quê tôi (Song Lê)
Quê tôi Quảng Ngãi đậm tình
Có dòng sông nhỏ yên bình chảy qua
Khắc tên núi Ấn sông Trà
Quanh năm sắc biếc phù sa ngọt tình.
Chùa Ông rạng tiếng tâm linh
Mỹ Khê biển đẹp lung linh sắc màu
Trà Bồng hương quế ngọt ngào
Lý Sơn đảo tỏi giăng câu cá chuồn.
Thạch Nham thuỷ lợi đầu nguồn
Đem con nước ngọt nuôi đồng ruộng xanh
Sa Huỳnh muối trắng nổi danh
Cô thôn Cổ Luỹ bức tranh làng chài.
Suối Mơ hoang dã nghiêng vai
Bờ xe rạo rực tiếng ai ru hờ
Chiều buông núi Bút làm thơ
Tả người con gái bên bờ Vệ giang.
Mạch nha cá bống kẹo gương
Xin mời bạn hữu mến thương ghé về
Ngang qua Sơn Mỹ gần kề
Thăm người dân Quảng hiểu về chính tôi.
Ai về xứ Quảng (Yên Phú - Trần Điềm)
Ai về Quảng Ngãi xa xôi
Nhớ sông Trà Khúc sóng dồi lăn tăn
Nhìn dòng nước chảy phăng phăng
Đôi bờ xe nước quay lăn bánh tròn.
Xa xa Cổ Lũy cô thôn
Tam Thương cá bống ngon giòn nhớ lâu
Quên đi hết nỗi thương đau
Mỹ Khê chiều xuống bên nhau chuyện trò.
Dù cho cách trở sông đò
Ba Tân Gân gió bể hẹn hò tỉ tê
Ra đi ước hẹn ngày về
Nhớ lên Thiên Ấn nằm kề Trà giang.
Những chiều khi ánh nắng tàn
Chuông chùa chậm đổ ngân vang bên đồi
Bên kia Thiên Bút vươn ngòi
Một mình lặng lẽ giữa trời phê vân.
Bể dâu, dâu bể mấy lần
La Hà thạch trận phong trần nắng mưa
Thương nhau thương mấy cho vừa
Nhớ nhau xin nhớ những trưa Sa Huỳnh.
Tà dương Thạch Bích chênh vênh
Hẹn nhau xin gửi tâm tình hẹn nhau
Hẹn về cầu Đá chùa Rau
Thơ không hoa gấm mà màu gấm hoa.
Long Đầu Hý Thủy trăng sa
Hà Nhai vãn độ thiết tha quê nhà
Thơm ngon như món mạch nha
Ngọt như đường phổi, thơm qua đường phèn.
Kẹo gương thanh nhã thích ăn
Đường bông trắng trẻo, bắp lên suối bùn
Thương em, tặng miếng quế nguồn
Nhớ anh, em biếu chai lùn mật ong.
Chiều chiều thôn nữ thong dong
Nghiêng nghiêng soi bóng bên dòng sông Kinh
Ai về nhắn với chợ Đình
Em chằm lá nón kết tình đôi ta.
Để cho duyên thắm mặn mà
Cau buồng, chè gánh - Sơn Hà, Minh Long
Thương nhau lòng nhủ lấy lòng
Ai về xứ Quảng xuôi dòng Trà giang.
Hẹn nhau giữ nước, giữ làng
Cùng nhau xây đắp giang san cơ đồ.
Ơi Quảng Ngãi (Hồ Hoàng Tạo)
Ơi Quảng Ngãi nơi chôn rau cắt rốn
Dù đi xa lòng những muốn về
Nơi tiếng sóng vẫn thầm thì cửa bể
Để nhớ về một thuở cắt chia.
Núi Bút tạc trời xanh chữ nhớ
Sông Trà còn thao thức giọt sao khuya
Nơi xa kia giữa đô thành hoa lệ
Quảng Ngãi ơi, hẹn nhé ngày về.
Em còn nhớ mây trời Châu Ổ
Bóng ai xưa cuốc bộ ngày dài
Bến Bình Sơn con thuyền ghé bãi
Sơn Tịnh còn mê mải những mùa trăng.
Đêm Đức Phổ thương người thức trắng
Cho Sa Huỳnh muối mặn bốn ngàn năm
Sang xuân rồi em có về thăm
Bớt chút thời gian dành cho Cổ Lũy.
Nơi ấy có một chàng thi sĩ
Mơ theo trăng lẳng lặng buổi ra đi.
Quảng Ngãi quê tôi (Lê Vinh Ninh)
Tiếng võng nhà ai, nhịp nương cánh gió?
Chiều mênh mông lời mẹ thiết tha buồn
Xao xuyến động vùng xanh bờ tuổi dại
Nửa đời mờ theo cuộc sống cô đơn.
Tôi lớn lên: từ những lời ru dịu
Chữ nghĩa thầy, cơm áo mẹ, công cha
Người thường chỉ những dòng sông bóng núi
Đó, quê tình xanh tiếp điệu dân ca.
Quê hương tôi gối đầu lên Đá Vách
Ngút Trường Sơn, sương sớm phủ lưng đèo
Nhạc biển nhớ mây ngàn thương tóc trắng
Rừng chim ca nằm nghe suối xuân reo.
Sông Trà đó, sông Vệ này muôn thuở
Nước giao tình, trăng cửa Đại đêm soi
Cổ Luỹ trỗi lời “dô ta” động sóng
Muối mắm An Kỳ đổi gạo củi nguồn cao.
Con nhớ mẹ những chiều ngồi đợi gió
Chỉ thơm vườn may áo vải An Tây
Và thương em dốc mòn xuyên Thạch Bích
Nón Chợ Đình nghiêng điểm trắng ngàn cây.
Giờ nằm lặng hồn nửa đời luân lạc
Thèm chuyến tàu tung khói đổ về ga
Dáng đưa đón thả dài theo bóng nắng
Kẻ Hà Nhai, kẻ Thạch Trận, Long Trì.
Mỗi lần đi là một lần lưu luyến
Mây đỉnh trời Thiên Bút rồi phê văn
Khoai Long Phụng, đường Ba La dành gởi
Chút hương lòng “don” chợ Vạn trao duyên.
Tàu bỏ Sa Huỳnh - Trà Câu - Châu Ổ
Thôi giã từ Thiên Ấn những đêm trăng
Giọng hò thoảng ngân Long Đầu Hý Thuỷ
Khuya giăng buồn, cô lái ghé Tam Thương.
Ai về lại trên quê nghèo ta nhắn:
Thương xóm làng, thương mẹ góa, con côi
Niềm mong đợi thâu đêm ngừng tiếng súng
Quảng ngãi trăng tình thơm ngọt phức hương cau.
Quảng Ngãi quê mình (Nguyễn Duy Luân)
Bạn hãy đến quê mình Quảng Ngãi
Mảnh đất cằn trai gái hiên ngang
Núi sâu cho đến đồng làng
Căn cứ cách mạng rạng vang một thời.
Dọc Trà Khúc nước xuôi tươi mát
nghe đâu đây thơm ngát hương bay
Mùi mật ngọt đã tràn đầy
Ngày xưa đồng bãi nay xây phố phường.
Kìa biển rộng gió nồm man mát
Kìa kéo dài bờ cát trắng tinh
Đất xưa Tư Nghĩa hữu tình
Vùng căn cứ cũ của mình đã xanh.
Vùng Đá Vách đá xây thành lũy
Đất Trà Bồng dũng khí hiên ngang
Tiếng reo đồng khởi vang vang
Mở đầu cho cả miền Nam chống thù.
Thuở “chín năm tự do” phơi phới
Đất “Ba Tơ vùng cội” giành dân
Phổ Nhơn, Hành Tín rất gần
Quê ta Quảng Ngãi, đất xuân vạn đời.
Quảng Ngãi quê tôi (Hoang Than)
Giữa miền Trung mưa dầm nắng dãi
Đất Quảng Ngãi vẫn mãi tươi xinh
Một vùng nhân kiệt địa linh
Quê hương tôi đấy trung trinh nghĩa tình.
Bến Tam Thương còn vương vấn đợi
Nước sông Trà, bống gợi hương quê
Long Đầu Hý Thuỷ chiều về
Phê Vân Thiên Bút mấy bề mây sa.
Triện Thiên Ấn Niêm Hà ngỏ ý
Tự bao đời thi sĩ mộng mơ
Sương giăng mây xoã lững lờ
Tiếng chuông đêm vắng đôi bờ ngân nga.
Rặng Thạch Bích chiều tà soi bóng
Biển Mỹ Khê gió đọng tiếng dương
Trà Bồng cây quế ngát hương
Thu Xà đậu phộng kẹo gương ngọt lành.
Dòng sông Vệ nước thanh gió mát
Lắng phù sa mía ngọt lúa xanh
Đồng quê họa khéo tựa tranh
Con don, bánh tráng, ui sành, lời rao.
Bên Cổ Luỹ nao nao cánh nhạn
Hoàng hôn về bảng lảng trời mây
Cô thôn, chiếu cói nơi này
Đá xây thành cổ, dừa dương dịu dàng.
Chiều Sơn Hải Sa Bàn biển nắng
Mùa gió nồm cát trắng vun mâm
Xóm Câu, cây mắm triều ngâm
Hình nhân đá dựng rì rầm sóng xô.
Mõm An Vĩnh nhấp nhô ghềnh đá
Cảng Sa Kỳ nước khỏa bâng khuâng
Khổng lồ đá ướm bàn chân
Thạch Ky Điếu Tẩu buông cần khoan thai.
Đảo Lý Sơn hình hài núi lửa
Tỏi mồ côi nhớ cửa chùa Hang
Đêm trăng Thới Lới rực vàng
Hải đăng tỏ ngọn soi đàng hùng binh.
Nền văn hoá Sa Huỳnh xưa cổ
Lắng bờ nghe sóng vỗ miên man
Biển xanh, muối trắng, cát vàng
Châu Me ghềnh đá ngỡ ngàng chiều phân.
Trời Minh Long mây vần thác Trắng
Giữa Trường Sơn gió nắng hoan ca
Rừng xanh, vạt nước khảm hoa
Cá niên, rượu ché cùng ta thi cầm.
Làng Teng dệt thổ cầm vang tiếng
Vọng bao đời truyền thuyết Ba Tơ
Cha ông tô thắm màu cờ
Hồn thiêng sông núi, cõi bờ hiển linh.
Quảng Ngãi ơi! Người xinh xinh lắm
Ta yêu người tình thắm duyên quê
Ngàn sau nguyên vẹn câu thề
Bến xưa vẫn đợi ta về bên ta.
Em ạ, mai về Quảng Ngãi (Đào Duy An)
Em ạ, mai về Quảng Ngãi
Dòng sông xanh luyến bóng Hà Nhai
Thuở trong vắt, bống Trà rỡn nước
Trăng thượng nguồn viễn khứ vị lai.
Em ạ, mai về Quảng Ngãi
Lên non xưa Thiên Ấn dấu hài
Mắt tít tắp, biển, trời và đất
Ủ tận hồn, thuỷ mặc tương lai.
Em ạ, mai về, mai về!
Biển Sa Huỳnh reo gọi Mỹ Khê
Cổ Luỹ cô thôn, La Hà thạch trận
Nhớ người xưa Đỗ Mãn huyết thề.
Em ạ, mai về, tình quê nhoi nhói
Dục bước cha ông thời mở cõi
Thiên Bút vẽ trời vòi vọi
Long Đầu Hý Thủy sáng soi.
Em ạ, mai về bến Tam Thương,
Thắp nén hương cố ngoại thuở sa trường
Rồng vươn dậy nối dài chữ S,
Quặn Thu Xà, Nam Chiếu sử chương.
Em ạ, mai về quyến luyến
Tắm An Bàng thỏa mộng hoa niên
Chân nóng bỏng cát bồi năm tháng
Ngực phồng căng gió lộng nhân duyên.
Em, mai về thành cổ Châu Sa
Réo rắt Chăm Pa - Việt huyết hoà
Quan họ Bắc Ninh mang màu bài chòi, hát bội
Bổi hổi, bồi hồi điệu lý Nam ca.
Mai về, mai về, quê mời gọi
Một chút đường phèn, tô don, đường phổi
Tí nước chè hai, quế cay, mía cội
Bắp nướng nà xưa, dưa ngọt bãi bồi.
Em ạ, dẫu vạn dặm tỏa mọi miền
Sen Liên Trì vẫn hồng bất diệt
Tri! Tri! Rửa màu hơn - thiệt.
Di tích Quảng Ngãi (Thiên Lý)
Mời anh đến thăm quê em Quảng Ngãi
Nơi xứ đường nổi tiếng của nước ta
Xem công trình bên thành cổ Châu Sa
Vẫn đứng mãi thi gan cùng năm tháng.
Núi Thiên Ấn, mộ bia Huỳnh Thúc Kháng
Danh bất hư truyền hai tiếng danh sơn
Nước sông Trà pha nấu ngát hương thơm
Các vua chúa lưu những dòng cổ tự.
Hương hành tỏi ấm chân người du tử
Đảo Lý Sơn giữa trời đất hoang sơ
Những cù lao trên mặt biển mờ mờ
Còn vết tích của năm dòng núi lửa.
Khu văn hóa Sa Huỳnh luôn mở cửa
Những quan tài chum đất mấy ngàn năm
Nhiều tư trang tùy táng dưới mộ hầm
Nét đặc sắc cư dân xưa Quảng Ngãi.
Quyển nhật ký Đặng Thùy Trâm để lại
Bệnh viện buồn tái hiện thuở ước mơ
Khói trầm hương lãng đãng quyện án thờ
Phút mặc niệm anh linh người bác sĩ.
Khu chứng tích đau thương làng Sơn Mỹ
Tiếng thét gào vang đất lở trời long
Máu lương dân tuôn chảy xuống thành dòng
Đài tưởng niệm ngàn năm còn đẫm lệ.
Cuộc thảm sát, Phước Bình Diên Niên chưa kể
Giặc tràn vào gây tang tóc đau thương
Anh có hay tin chiến thắng Vạn Tường
Mốc son mới, những ngày đầu kháng chiến.
Đất Quảng Ngãi còn lưu nhiều sự kiện
Về Ba Tơ thăm du kích các anh
Đã đem bao xương máu để giữ giành
Hồn dân tộc theo ngọn cờ phấp phới.
Anh hãy chép bài thơ em trao gởi
Và phổ vào những điệu hát lời ru
Tình đôi ta như cánh bướm phiêu du
Bay chấp chới trên mọi miền đất nước.
Quảng Ngãi ta về (Bằng Lăng Tím)
Miền quê đẹp yên bình Quảng Ngãi
Trai anh hùng con gái đảm đang
Chung tay xây dựng xóm làng
Chiến công lừng lẫy vẻ vang một thời.
Cánh đồng mía ngút trời xanh mát
Nhà máy đường ngào ngạt hương bay
Phù sa nước ngọt tràn đầy
Con sông xuôi chảy trái cây trĩu cành.
Làn gió biển trong lành thổi mát
Muối Sa Huỳnh từng hạt trắng tinh
Long Môn cảnh đẹp hữu tình
Đèo Vi Ô Lắc uốn mình non xanh.
Từng dãy núi giăng thành chiến lũy
Trường Sơn Đông hùng vĩ đại ngàn
Chim rừng cất tiếng ca vang
Cô em gái nhỏ dịu dàng váy hoa.
Đây Quảng Ngãi quê ta đổi mới
Nhà cao tầng phấn khởi lòng dân
Đường xa cũng thấy như gần
Hẹn người thương nhé mùa xuân trở về.
Về thăm Quảng Ngãi (Phạm Đình Dũng)
Anh đưa em về thăm Quảng Ngãi
Thăm bờ xe nước bến sông Trà
Thăm đồng lúa mới quê Mộ Đức
Chiều về Thiên Ấn ngắm chân mây.
Dòng nước Trà giang bên Thiên Ấn
Ghi dấu Niêm Hà, trời hạ ban
Lặng lẽ trôi về nơi cửa Đại
Tô thắm đôi bờ Cổ Lũy thôn.
Long Đầu Hý Thủy chiều in bóng
Nhớ mãi chuyện xưa thấy chạnh lòng
Hà Nhai Vãn Độ mờ sương khói
Đò chờ đưa khách vội sang sông.
Nhìn lên Thiên Bút màu xanh thẳm
Ngọn bút trời Nam viết mây vàng
Ngàn năm thiên cổ còn lưu lại
La Hà Thạch Trận dấu chân qua.
Thạch Bích Tà Dương chiều in nắng
Ngày về lá rụng biết thu sang
Đường lên đỉnh núi mây giăng lối
Thơ thẩn đường về bóng nhạn sa.
Vân Phong Túc Vũ mây và gió
Đưa nước về nguồn tắm suối mơ
Đỉnh núi Vu Sơn xanh màu cỏ
Hưu về đoàn tụ thỏa mong chờ.
Liên Chiểu ao sen vui sum họp
Liên Trì Dục Nguyệt đón trăng thơ
Thuyền ai thấp thoáng bên bờ nguyệt
Xin chở sen hồng đến bến mơ.
An Hải Sa Bàn trên bờ cát
Gió đi còn đó dấu châu sa
Mâm cát vàng kia ai để lại
Muôn đời cô độc nhìn trăng qua.
Thạch Ky Điếu Tẩu ai ngồi đó
Mây trắng giăng ngang đường chân trời
Ta về dừng chân nơi góc biển
Chân trời ta đến đón duyên tơ.
Mười hai cảnh đẹp quê Quảng Ngãi
Tô thấm non sông thắm tình người
Anh đưa em về thăm Quảng Ngãi
Vui tình đất nước đẹp tình ta.
Anh có về Quảng Ngãi với em không? (Vũ Nhụy Nhung)
Em có về Quảng Ngãi với anh không?
Khi mùa xuân còn ngập ngừng ngoài ngõ
Đất miền trung đã qua mùa mưa gió
Nụ hoa vàng xoè nắng sóng bên sông.
Em có về Quảng Ngãi với anh không?
Trong tháng Chạp nước sông Trà xanh lắm
Tuổi thơ anh bao lần chung tắm
Lá thuyền nưa còn trôi mãi giữa dòng.
Em nhớ về đừng nở để anh mong
Khi lang thang giữa phố phường Quảng Ngãi
Gặp kẹo gương thơm lừng môi con gái
Ngọt câu hò lơ đãng bến Tam Thương.
Em nhớ về hỡi người thương
Bờ xe nước tạc thời gian đó
Ai cắt cớ nói chi bao điều khó
Đá La Hà vẫn trỗi mọc còn kia.
Dẫu lòng ta không một chút cách chia
Anh hái tặng em đóa sen hồng Liên Chiểu
Và Quảng Ngãi khi em về sẽ hiểu
Cõi lòng anh là ngọn sóng sông Trà.
Hỏi (Trương Đình Tuấn)
Có phải quê nhà không Quảng Ngãi?
Bao năm xa lạ lẫm phố phường
Bâng khuâng hỏi với trời mây nước
Một địa chỉ quen lạc cuối đường.
Có phải là sông không Trà Khúc?
Cong bờ yểu điệu khúc eo thon
Vạt nắng hoàng hôn men cát trắng
Đậu suốt mùa thu trong mắt trong.
Có phải núi đồi không Thiên Ấn?
Quanh co lối cỏ dẫn xa đời
Hư không chuông gõ vào hoang vắng
Chớp mắt phù vân trắng cuối trời
Có phải là em không hở nhỏ?
Nón nghiêng đổ lụa nắng sân trường
Tội nghiệp bài thơ tình thứ nhất
Theo hoài chưa bén gót cô nương.
Ca dao tục ngữ về Quảng Ngãi ấn tượng
Trải dài trên mảnh đất hình chữ S thân thương, nơi đâu cũng có những cảnh đẹp làm nao lòng du khách thập phương. Với niềm kiêu hãnh vốn có của mình, cha ông ta đã giới thiệu thắng cảnh, sản vật quê hương qua các câu ca dao tục ngữ. Sau đây là một số câu ca dao tục ngữ về Quảng Ngãi đặc sắc đi vào tâm thức người Việt.
1. Nặng tình hạt muối Sa Huỳnh
Rau thơm trà quế đượm tình bữa trưa.
2. Tiếng đồn du kích Tịnh Khê
Lính đi mất xác, quan về mất lon.
3. Sơn Tịnh đường đinh, Sa Huỳnh muối trắng.
4. Tai nghe anh lấy vợ Ba La
Ruột đau từng chặng, nước mắt ra từng luồng.
5. Ba La đất tốt trồng hành
Đã xinh con gái, lại lành con trai
Vạn Tượng những chông cùng gai
Con gái mốc thích, con trai đen sì!
6. Thuốc ngon chợ Huyện
Giấy quyến Sa Huỳnh
Nẫu xa thì mược nẫu, chớ đôi đứa mình đừng xa.
7. Trời mưa trong Quảng mưa ra
Mưa qua hòn Bé, hai ta lạnh lùng.
8. Chẻ tre đan vợt vớt bèo
Lấy chồng bè rớ có nghèo cũng ưng.
9. Quê tôi phố cổ Thu Xà
Có nghề dệt chiếu ông bà truyền lưu.
10. Ông mõ lẫm liệt oai phuông
Ông kêu thú dữ tìm đường cút xa.
11. Ai về thăm xứ Thuận Yên
Vang vang tiếng mõ là kiêng dân làng.
12. Dù ai tế lễ nơi đâu
Ngũ liên Thi Phổ mau mau trở về.
13. Quảng Nam, Quảng Ngãi, Quảng Bình
Hỏi anh ba tỉnh, em thuận tình nơi mô?
14. Bình Khương sánh với Bình An
Bên em chè đậm, bên anh khoai nhiều.
15. Mồng bốn có hội đua ghe
Rối đến mồng bảy bắt phe dội bòng.
16. Muốn về Mỹ Á ăn dừa
Sợ e Mỹ Á đẩy đưa nhiều lời.
17. Ai về quê ấy Nghĩa An
Ghé thăm phong cảnh Chùa Hang, Bàn Cờ.
18. Hát bội Quy Nhơn
Hầu đơn Quảng Ngãi
Thơ lại Quảng Nam
Hò khoan xứ Huế.
19. Cực đà quá cực
Khổ đà quá khổ
Em ngồi Châu Ổ ngó thẳng Thạch An
Mắt nhìn chàng hai hàng luỵ ứa
Một lời đã hứa
Bốn ngựa khó theo
Dẫu rằng hai đứa mình nghèo
Ba núi cũng lội, bảy đèo cũng qua.
20. Kể từ sông Vệ, chợ Gò
Ngó vô Thi Phổ thấy đò Dắt Dây
Đồng Cát buôn bán sum vầy
Ngó vô Lò Thổi thấy cây xùm xòa
Tú Sơn một đỗi xa xa
Ngó vô Quán Sạn bạn hàng đà nghỉ ngơi
Chợ Huyện là chỗ ăn chơi
Trong tê Quán Vịt là nơi hữu tình
Trà Câu sao vắng bạn mình
Hai hàng châu lụy như bình nước nghiêng.
21. Ai về Quảng Ngãi quê ta
Mía ngon, đường ngọt, trắng ngà dễ ăn
Mạch nha, đường phổi, đường phèn
Kẹo gương thơm ngọt ăn quen lại nghiền.
22. Mạch nha Thi Phổ
Bánh nổ Thu Xà
Muốn ăn chà là
Lên núi Ðình Cương.
23. Ăn chanh chíp miệng chua chua
Em đưa anh đến chợ Chùa xa xa
Mảng lo cha yếu mẹ già
Đặt lưng xuống đất con nhạn đà trở canh.
24. Muối Xuân An, mắm Tịnh Kỳ
Khoai lang dưới trảng, gạo thì Đường Trung.
25. Muối Sa Huỳnh ba năm còn mặn
Cá Sa Huỳnh có vạn nào hơn
Sáng mưa trưa nắng trời nồm
Trời cho thuận gió xuôi buồm ra khơi.
26. Lương nông Cà Đó có tài
Nấu sắc lon gạo nồi hai cũng đầy.
27. Ai về Cổ Luỹ cô thôn
Nước sông Trà Khúc sóng dồn tung tăng.
28. Gái Thanh Khiết chuyên nghề cải giá
Trai Sung Tích chuyên nghề kén dâu.
29. Ngó lên hòn núi Chóp Vung
Ngó xuống cánh đồng lúa trĩu những bông
Ước gì em chửa có chồng
Anh về thưa cha mẹ đem rượu hồng đón em.
30. Cửa Tam Quan nước cạn bày cừ
Biển Sa Huỳnh khô tắc em mới từ nghĩa anh!
31. Quê em có núi Xương Rồng
Có cửa Mỹ Á, có sông Thủy Triều.
32. Anh về Mỹ Á chi lâu
Để em ôm chiếc thuyền câu một mình.
33. Củ lang mỏng vỏ đỏ da
Ai về Long Phụng theo ta mà về
Ai về Long Phụng thì về
Gần sông tắm mát, chợ kề một bên.
34. Đồng mô sâu bằng đồng Thi Phổ
Thổ mô cao bằng thổ Ba Tơ
Em thương anh chín đợi mười chờ
Mía kia lên ngọn trổ cờ đã lâu!
35. Đèo mô cao bằng đèo Đồng Ngổ
Bộ mô rộng bằng bộ An Ba
Thấy anh ăn nói thiệt thà
Muốn vô gầy dựng cửa nhà cùng anh!
36. Ai về Cổ Lũy xóm Câu
Nhớ mua đôi chiếu rước dâu về làng.
37. Bậu về nhớ ghé Ba La
Mua cân đường phổi cho ta với mình.
38. Bình Sơn nước mặn đồng chua
Nhưng mà nhân nghĩa không thua nơi nào.
39. Hỏi thăm qua chú bán quynh
Thấy ngoài Bến Ván, Trì Bình gặt chưa?
Bến Ván bán tới Quán Cơm
Gặt chưa không biết, thấy hai cây rơm ú ù.
40. Mặn mà muối biển Sa Huỳnh
Ngọt đường Quảng Ngãi thắm tình quê ta
Đường phổi, chim mía, mạch nha
Ai về Quảng Ngãi thử qua một lần.
41. Ở đây mía ngọt nhiều đường
Tìm trai xứ Quảng mà thương cho rồi.
42. Sơn Tịnh có núi Chân Trâu
Có bàu Ông Xá, có cầu Rồng Xanh.
43. Sông Trà sát núi Long Đầu
Nước kia chảy mãi, rồng chầu ngày xưa
Núi Long Đầu lưu danh hậu thế
Chùa Thiên Ấn ấn để hậu hoàng
Ai về xứ Quảng cho nàng về theo.
44. Lý Sơn ơi hỡi Lý Sơn
Nằm chi thoai thoải cô đơn một mình.
45. Lý Sơn đồng trước đồng sau
Đồng rừng đồng ruộng đồng nào cũng xinh.
46. Lý Sơn có đá san hô
Có hòn đảo nhỏ lửng lơ giữa dòng.
47. Lý Sơn cảnh đẹp Chùa Hang
Có đường xuống đất có thang lên trời.
48. Đi ngang qua mũi Sa Kỳ
Ngó cù lao Ré xiết chi thảm sầu.
49. Tiếng đồn Đông Phước nhiều tre
Tham Hội nhiều lúa, Châu Me nhiều tiền.
50. La Hà Thạch Trận là đây
Bốn phương tám hướng đá xây trận đồ.
Những câu ca dao tục ngữ và thơ về Quảng Ngãi sẽ phần nào giúp chúng ta hiểu thêm vùng đất Duyên hải miền Trung. Nếu có cơ hội, bạn hãy một lần đến Quảng Ngãi để trải nghiệm văn hóa độc đáo và khám phá vẻ đẹp hoang sơ, bình dị của nơi này nhé!
Đừng quên theo dõi VOH - Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.