- Những bài thơ về Phú Yên
- Họa Phú Yên (Trần Đình Phước)
- Tháp Nhạn cô đơn (Đinh Ngọc)
- Thao thức sông Ba (Nguyễn An Bình)
- Trích nhớ máu (Trần Mai Ninh)
- Con mắt Phú Yên (Nguyễn An Bình)
- Tiền chiến và Đồng Cam (Trần Xuân An)
- Hình dung khi đến Phú Yên (Trần Xuân An)
- Tùy bút ở Phú Yên (Trần Xuân An)
- Phú Yên - một dãy quê hương (Hoàng Nguyên Chương)
- Tản mạn chiều Phú Yên (Nguyễn An Bình)
- Thơ lục bát về tỉnh Phú Yên
- Tục ngữ, ca dao về Phú Yên, người dân xứ Nẫu
- Thơ ngắn dân ca Phú Yên
Nhắc đến Phú Yên là nhắc đến một vùng đất ven biển thuộc Duyên hải Nam Trung Bộ, phía bắc giáp Bình Định, phía nam giáp Khánh Hòa. Phú Yên xinh đẹp khi có cả biển và núi. Nơi đây cũng hấp dẫn du khách bởi những những địa điểm du lịch và đặc sản phong phú. Bài viết dưới đây, VOH sẽ cùng bạn khám phá vùng đất Phú Yên qua những bài thơ, tục ngữ ca dao về Phú Yên hay nhất.
Những bài thơ về Phú Yên
Phú Yên - một vùng đất đẹp yên bình với nắng, gió, núi và biển hòa quyện vào nhau. Phú Yên mang nét đẹp đi vào lòng người bởi sự yên ả, thanh bình nhưng không kém phần phát triển. Hãy cùng cảm nhận những hương vị quê hương ngọt ngào, sâu lắng qua những bài thơ về Phú Yên dưới đây.
Họa Phú Yên (Trần Đình Phước)
Ôi đẹp quá, sắc hồng lãng mạn
Quyện vào lòng tháp Nhạn cổ xưa
Cùng vần thơ xướng đong đưa
Nguyên tiêu ngân vọng vờn đùa với trăng
Lăn tăn dưới Đà rằng sóng gợn
Nước sông Ba thắm đượm tình quê
Điểm tô hương sắc làng nghề
Khiến bao du khách tìm về vấn vương
Tôi yêu mến quê hương mình lắm
Kể sao cho hết dặm đường dài
Xa xa bóng núi Chóp chài
Như Kim tự tháp giữa đời hư không
Ôi bát ngát mênh mông ruộng lúa
Trĩu nặng tình một thuở hồng hoang
Người người đón đợi mùa sang
Miên man say đắm hoa vàng cỏ xanh
À còn nữa, rêu xanh xóm Rớ
Mới có thôi, rực rỡ lắm nghe
Đó là một dãy bờ kè
Xây lên chắn sóng... ai dè nổi danh
Triền mây nước rêu xanh mượt mắt
Giữa biển trời trông thật bình yên
Một vùng sắc cảnh thiên nhiên
Cho ta cảm giác phiêu trên tiên bồng...
Tháp Nhạn cô đơn (Đinh Ngọc)
Tháp Nhạn ngàn năm vẫn lẻ loi !
Dầm mưa, dãi nắng bạc đầu rồi
Ngày qua đứng đợi mây phiêu lãng
Tháng lại ngồi nhìn gió thả trôi
Hạ đến chồng thêm màu bỏng rát
Đông về gánh trọn bão giông rơi
Cô đơn một kiếp phong sương đợi
Đến mãi sau này cũng thế thôi.
Thao thức sông Ba (Nguyễn An Bình)
Chưa lần nào anh ngược nguồn con nước
Nơi thác ghềnh đưa sông suối về xuôi
Dấu hợp lưu dưới chân cầu Bến Mộng
Ngọt phù sa từng bông lúa ngọn khoai.
Hành trình gian nan xuôi biển rộng
Đập Đồng Cam tưới mát cánh đồng xa
Cồn xanh mướt từng ngọn rau Bình Ngọc
Đóa cúc tần vàng ruộm mấy mùa hoa.
Hương vị muối mặn mòi từ phía biển
Gió miên man xanh thẳm những bãi bồi
Thành phố lung linh ánh đèn bến nước
Chiều Tuy Hòa chếnh choáng những cơn say.
Cầu Đà Rằng đêm bình yên đến lạ
Tiếng còi tàu thấp thoáng bóng mưa qua
Có cùng nhau đi cùng trời cuối đất
Thấy lòng mình hòa tiếng sóng khơi xa.
Bầu trời đêm muôn vì sao thắp sáng
Sáng mù sương cuốn bão lũ đi xa
Sông trăn trở nói điều gì với phố
Nghe ngọt ngào như một khúc tình ca.
Vàng sắc nắng loang hàng cây thương nhớ
Mưa bình minh chợt đánh thức sông Ba
Ta chia tay gởi tình yêu ở lại
Chuyện dòng sông thơm nắng gió Tuy Hòa.
Trích nhớ máu (Trần Mai Ninh)
Ơ cái gió Tuy Hoà…
Cái gió chuyên cần
Và phóng túng.
Gió đi ngang, đi dọc,
Gió trẻ lại - lưng chừng
Gió nghỉ,
Gió cười, gió reo lên lồng lộng.
Con mắt Phú Yên (Nguyễn An Bình)
Có phải em con gái Tuy Hòa
Neo tình tôi sau mấy ngõ hoa
Để hương nắng sớm tràn lên tóc
Dừng bước giang hồ bụi đường xa.
Theo dấu chân em bước qua cầu
Đà Rằng mấy nhịp gởi về đâu?
Hay tình theo nước xuôi Đà Diễn
Núi Nhạn ngàn năm đứng dãi dầu.
Hùng Vương ánh điện đèn giăng sáng
Sông Chùa in đáy nước đêm thơ
Em về ngang đó soi bến nước
Con mắt Phú Yên có đợi chờ.
Đụn rơm vàng óng trước nhà ai
Thấy mắt em vui phía Chóp Chài
Đàn bò gặm cỏ qua sông cạn
Bóng đổ dài theo những nương khoai.
Triền dốc mùa này lau trắng rợp
Vàng hoa mướp nở rộ sông Ba
Hình như tháng tám mây trong lắm
Dưa xanh đồng bãi mượt phù sa.
Con mắt đa tình em Phú Yên
Chiều về lộng gió cát Bãi Môn
Con sông lau sậy buồn không nói
Giữ mãi tình em sóng Đà giang.
Tiền chiến và Đồng Cam (Trần Xuân An)
Rất nhiều nơi hẳn bình thường
Ở nước mình sao thấy lạ
Nỗi chiến tranh còn vật vã
Phu phen nô lệ được thờ!
Giặc Pháp thương chi đồng khô
Sợ đói khiến dân nổi dậy
Chúng mong thóc đầy hạt mẩy
Tàu viễn chinh há họng to
Nhưng ta thương bao nhà thơ
Phần nào văn nô thuở đó
Ép lệ tình duyên òa đổ
Cũng như dòng kênh Đồng Cam!
Thắp hương, cháy nỗi đau thầm
Chết đập khác gì chết giấy
Tiền Chiến là Đồng Cam đấy
Chừng nay tim ấm lòng no
Chiến tranh đau đến bao giờ?
Cách nào niềm đau chóng dứt?
Người thắng khơi trong - vớt mục
Lạ, nhưng bỡ ngỡ gì đâu!
Hình dung khi đến Phú Yên (Trần Xuân An)
Xe với sao mai cùng lúc tới
Phú Yên, nhụy sáng, xinh Tuy Hòa
Mình, con đom đóm nhiều năm trước
Gửi trăng Chiều Mạ, có lần qua
Đèn đuốc thuở nào hiu hắt lắm
Sáng nhậu, nguồn sáng là trăng trời
Sớm nay còn xám, thơ bừng thắp
Tâm kết mỗi từ, trăm ngọc tươi
Đâu phải Tản Đà thơ quán gió:
Đa tình con mắt Phú Yên xưa
Duyên hơn lửa, nắng, trăng và điện
Tim ngời, sao liếc, nghe đong đưa!
Lòng hòa, nốt nhạc vin dây vút
Đất giàu thương mến, rất bình an
Ngày đầu khẽ lắng chuông trong ngực
Đom đóm - ngọc trai - sao biếc ngân.
Tùy bút ở Phú Yên (Trần Xuân An)
Đà Diễn xưa, có một nguồn Thạch Hãn
Quảng Trị ơi, vào đây tự bao giờ?
Thời mở cõi dẫu khuyết hao lịch sử
Nhưng địa chí kia nào phải mơ hồ
Chiều Sông Hinh, mưa mịt mờ
Nghe một thoáng đăm chiêu áy náy
Quán cà phê sớm mai, nhã nhạc dăm đời xa ngái
Ca từ mỗi thời mỗi khác rồi chăng?
Một nguồn Đà Rằng: mấy đời tiên tổ đã dừng chân
Ở Quảng Trị của cõi miền Thuận - Quảng?
Chỉ mang vào Phú Yên tên sông Thạch Hãn
Vẫn giữ gốc xa xưa: Thanh Hóa, Nghệ An?
Nghe cây lá gật gù, nắng bớt phân vân
Và chiếc xe băng qua ban trưa ngẫu hứng
Ngỡ xoay quanh núi Đá Bia sừng sững
Tôi tình cờ tìm thêm một góc nhìn riêng
Đá Bia: Phượng hoàng dợm cánh bay lên!
Bay lên tầm nhìn Tây Sơn - Gia Long nhất thống
Bay lên tầm nhìn Vũng Rô thâm sâu lặng sóng
Bay lên tầm nhìn biển bờ Mũi Điện - Trường Sa
Tháp Nhạn như cây xương rồng nâu non không già
Từ Đa Đảo sóng dạt vào, mấy trăm năm còn lại
Đôi mắt Phật, đôi mắt Shiva
Trông ra Biển Đông thức mãi
Bóng áo lam như bay lên
Trong lời khấn nguyện cuối chiều tà
Đón chuyến xe về là trăng sáng giữa xanh xa
Một trung thu trên Đồi Thơm, thơm ngát
Giữa những ước mơ, có ước mơ:
Trên trang sách tuổi thơ.
Phú Yên - một dãy quê hương (Hoàng Nguyên Chương)
Có một quê hương là đất Phú
Trải dài đèo Cả đến Cù Mông
Ai qua có để lòng vương vấn
Xứ sở màu xanh, núi điệp trùng
Có một quê hương nhiều phố biển
Ai ra Chí Thạnh ghé Sông Cầu
Ai vô núi Nhạn, chiều qua phố
Thăm lại Tuy Hoà thuở biết nhau.
Có một quê hương là vựa lúa
Đồng xanh bát ngát cánh cò bay
Sông Ba ước hẹn cùng sông Cái
Giữ mãi mùa xuân mặt đất này.
Có một quê hương đầm tĩnh lặng
Ô Loan vời vợi dáng chim bay
Thuyền ai nhóm lửa thơm sò điệp
Chén rượu mời trăng sóng sánh đầy.
Có một quê hương lồng lộng gió
Câu hò Bả Trạo dậy tình quê
Thuyền ai vượt sóng mang hồn biển
Hẹn với bườm căng buổi cá về.
Có một quê hương nhiều ngựa tốt
Vó câu đi giữa sắc hương trà
An Xuân, ai đến thời con gái
Có giữ trong lòng bóng ngựa qua?
Có một quê hương từng nổi tiếng
Hương xoài Đá Trắng, sắn Ngân Sơn
Ngày xưa áo lụa về phương bắc
Có đứng bên cầu ngắm nước non?
Có một quê hương nhìn đắm đuối
Xứ thơ để bóng xuống Xuân Đài
Biển dừa che mát môi cười nụ
Con mắt đa tình… xưa gởi ai.
Có một quê hương nhiều phố núi
La Hai ẩn hiện dáng kiều xuân
Sơn Hoà nhớ bản chiều lên khói
Trăng xuống sông Hinh, nhớ rượu cần.
Có một quê hương thơm mít ngọt
Mang theo nỗi nhớ đất Vân Hoà
Những đồi sim tím dài man mác
Chiều đọng lưng gùi ai bước qua.
Có một quê hương ngời chí cả
La Hiên nối tiếp bước Hòn Ông
Sông đưa lớp lớp người ra trận
Núi dựng thành đồng chuyển sấm rung
Có một quê hương nhiều mật ngọt
Ong bay nghìn dặm viếng hoa rừng
Trầm hương, Tô hạp… cùng tơ lụa
Hẹn đến kinh thành gặp mỹ nhân
Có một quê hương vào Cửu đỉnh
Trống đồng , đàn đá dậy âm thanh
Phù điêu bảo thạch, hoa văn gốm
Nối lại hồn ta những cổ thành.
Có một quê hương còn gợi nhớ
Lòng trai Ngũ Thạch, gái Bầu Hương
La Hai - Phường Lụa, tình vương vấn
Mơ bóng ai về trong khói sương.
Có một quê hương là điểm hẹn
Đá Bàn, Đá Đĩa, Thạch Bi Sơn…
Suối reo thác cũ, mây còn vướng
Biển đợi, trăng chờ bên núi Thơm.
Có một quê hương còn đọng lại
Câu hò điệu hát, những mùa trăng
Tiếng thơ cất cánh trên đồi Tháp
Góp mặt hoa chào đón gió xuân.
Có một quê hương là máu thịt
Khắc sâu hình bóng giữa tim người
Điểm tô, bồi đắp nên hoa gấm
Đất gởi theo ai để nhớ lời.
Có một quê hương bừng sức sống
Đi lên rạng rỡ buổi bình minh
Bốn trăm năm hẹn cùng non nước
Hướng tới tương lai nặng nghĩa tình.
Tản mạn chiều Phú Yên (Nguyễn An Bình)
Một chiều nào anh dạo bước bên em
Tháng tư Tuy Hòa ngập tràn nắng gió
Mấy hàng cây lá trải dài thương nhớ
Khắc tên người trên từng dấu chân qua.
Đà Rằng ơi năm tháng dẫu chia xa
Sông giữ giùm ta mối tình thơm thảo
Nắng sớm mưa chiều đã sờn vai áo
Nhạn lưng trời trên tháp cũ kêu sương.
Đỉnh Chóp Chài phủ mây trắng yêu thương
Ngàn cánh hạc sải mình về phía trước
Đầm Ô Loan biển một màu xanh biếc
Lên dốc xuống đèo em nhớ ghé Quán Cau.
Theo nhau về thăm làng biển Phú Câu
Nghe khúc hát từ khơi xa rất lạ
Từng con sóng gối đầu lên ghềnh đá
Lấp lánh trăng vàng thao thức Phú Yên.
Xem thêm:
Top những bài thơ về Nghệ An hay nhất
Tuyển tập thơ về Quy Nhơn hay giúp tìm đến ký ức miền quê
Thơ về Đà Nẵng, ca dao tục ngữ về Đà Nẵng hay nhất
Thơ lục bát về tỉnh Phú Yên
Những bài thơ lục bát viết về Phú Yên mang theo nỗi nhớ, niềm thương, một chút khoắc khoải của những người con xa quê với bao kỷ niệm gần gũi, gắn bó tuổi thơ một thời. Chúng ta, ai cũng có một quê hương và hầu như chẳng mấy ai muốn xa quê, nơi đã gắn bó thành máu, thành hồn.
Phú Yên quê tôi (Dạ Thảo)
Kìa đất Phú, tôi yêu đến lạ
Đẹp con người đẹp cả núi sông
Đây mây trắng, đó nắng hồng
Nghiêng mình ôm cả mênh mông đất trời
Vẳng nghe điệu ru hời ai hát
Ấm lòng sao khúc nhạc quê hương
Dẫu đi xa mấy dặm trường
Tâm hồn vẫn mãi nhớ thương chốn này
Lên tháp Nhạn lòng say viễn cảnh
Ngắm sông Đà nằm cạnh trùng khơi
Sóng xô như muốn gọi mời
Ngọt ngào bờ cát lả lơi tỏ tình
Chóp Chài đẹp lung linh huyền ảo
Đứng giữa trời cao ngạo hiên ngang
Dưới chân đồng lúa bạt ngàn
Màu xanh phủ kín không gian hữu tình.
Phú Yên quê tôi (Trần Đông Lâm)
“Hoa vàng trên thảm cỏ xanh”
Phú Yên khoe sắc tình anh dạt dào.
Cánh diều lượn khắp ngõ vào
Rừng hoa đua nở vẫy chào duyên em.
Biển xanh sóng lượn từng đêm
Nghe câu mái đẩy tình thêm mượt mà
Đá bia ghi tạc sử nhà
Mũi Điện thắp sáng gần xa thuyền về.
Chênh chao xanh thẳm đợi chờ
Vũng Rô cảng biển mộng mơ ngọt ngào
Sông Đà, núi nhạn vươn cao
Chóp chài ôm trọn mây vào mưa rơi.
Đồng cam hương tỏa ngất trời
Đưa dòng nước ngọt gọi mời lúa reo
Tuy Hòa vươn cánh nhịp theo
Phố đêm rực rỡ trăng treo tỏa màu.
Bình minh trải lụa đậm sâu
Ô Loan nghiêng bóng hát câu ân tình
Chập chùng Đá đĩa quê mình
Khắc câu phong cảnh đẹp xinh nhất vùng.
Ai ơi! Lưu luyến… nên dừng
Ngân vang… điệp khúc… hòa cùng… duyên quê…
Họa Phú Yên (Thủy Tiên)
Em bồi giấy hoà màu để vẽ
Cảnh quê anh đẹp đẽ vô cùng
Sắc xanh xanh ngắt sóng trùng
Vũng Rô tấp nập thuyền chung đường về.
Quyện sắc xám đẹp mê Hang Cọp
Bãi đá chồng... sum họp cạnh nhau
Tuyệt chưa vờn sóng bạc đầu
Nhấp nhô mấy chiếc cần câu ngoài ghềnh.
Trộn màu lá biếc xanh sắc cỏ
Vân Hoà kìa nơi đó cao nguyên
Vàng tươi em vẽ hoa liền
Xinh xinh nhà nhỏ ở trên lưng đồi.
Nheo mắt lại bồi hồi đo mãi
Đảo Hòn Chùa một dải hoạ nhanh
San hô trắng, tôm hùm xanh
Cá cua chấm nét đã thành đàn bơi.
Em vờn khối mây trời lồng lộng
Đá Đĩa kìa xếp đống lên nhau
Pha thêm một chút màu nâu
Hoàng hôn đổ xuống biển sâu đầy tình.
Món sò huyết xinh xinh trộn đỏ
Vẽ khéo nha cái mỏ bé xiu
Đầm Ô Loan, khách dập dìu
Không mời thuỷ sản vẽ vèo sớm mai.
Vịnh Xuân Đài bức tranh sơn thuỷ
Phớt rừng dừa hùng vĩ núi non
Trên cao hoạ mặt trời tròn
Dưới làn nước biển... vẽ con sóng hời
Đường chân trời... đón tia nắng hiện
Lên Hải Đăng... Mũi Điện mà xem
Ngày sang tàu cá vượt đêm
Pha màu lấp lánh nhìn đèn tới nơi.
Vực Phun rồi vẽ Chùa Hương Tích
Em thêm màu u tịch nghiêm trang.
Cỏ xanh chen với hoa vàng
Quê mình... em vẽ thiên đàng phải không?.
Quê hương là một bài ca (Hạnh Trần)
Sông Ba nước chảy về đâu?
Để em chín nhớ mười sầu về anh!
Đôi bờ sông cứ xanh xanh
Làng quê nắng trải trong lành thiết tha
Phú Yên yêu lắm quê ta
Ra đi vẫn nhớ bao la tình người
Nhớ sao khuôn mặt rạng ngời
Che nghiêng vành nón em cười đẹp thay
Mùa về hương lúa ngất ngây
Mùi cơm nếp chín đâu đây gọi mời
Nắng thơm đùa với mây trời
Để ta yêu mãi cuộc đời quê hương
Đồng Tuy Hoà cứ luyến thương
Dạt dào sóng lúa tình vương tơ lòng
Đồng Cam thuỷ điện xanh trong
Vũng Rô biển biếc trong lòng nhớ thương
Chiến công xưa vẫn còn vương
Chuyến tàu không số con đường chiến chinh
Ô Loan sông nước hữu tình
Ngàn năm Đá Dĩa quê mình đẹp xinh
Quê hương ơi mãi lung linh
Núi sông bờ bãi hữu tình biết bao
Chiều về sóng nước xôn xao
Nhớ thương ai vẫn ngày nao chung tình
Phú Yên quê ấy chúng mình
Khắc trong tim mãi đinh ninh một đời!
Mình về Phú Yên (Đinh Ngọc)
Mình vừa về tới đèo Cù
Mông em sợ nắng xách dù ra che
Xổ đèo xe chạy te te …
Chừng vài mươi phút là về tới Sông
Cầu xong ghé quán bên Đầm
Thị Nại ăn ốc kèm vài con ghe (ghẹ)
Ăn no, buồn ngủ bỗng nghe
Giọng cô chủ quán nằm khe khẽ hò
” Hò ơi… cô gái bắt Sò
Lông nhiều đến nỗi phải mò hai tay…”
Mình nghe cũng thấy… hay hay
Nhưng thôi… mình phải đi ngay kẻo tồi (tối)
Mình còn phải ghé nhiều nơi
Ghé Gành Đá Dĩa - Nhìn coi: thiên tài
Đá ai khéo đẽo khéo mài
Sắp đều như thể trong ngoài một khuôn
Tạt qua thăm lại Ô Loan
Lén nhìn xem thử gió còn tu không
Chờ cho trời tối thả lồng
Mò ngao hấp sả, rượu nồng lai rai
Chắc không về được La Hai
Thôi đành gởi lại củ khoai chưa lùi
Sơn Hòa bò héo mình thui
Chấm chút muối kiến… tơi bời ruột gan
Sông Hinh trời nắng chan chan
Mặt ai đỏ hỏn như đang… đút lò
Tuy Hòa mai xuống, khỏi lo
Xuống xem anh chị nhỏ to ngắn dài
Mây mù còn vướng Chóp Chài
Chiều về không kịp lẻ loi Tháp Nhạn
Dừng chân đứng giữa Đà Rằng
Mùa này ít nước, khô rang cửa mình
Để cho ghe cộ phải rình
Thậm thà thậm thụt như chình rời hang
Về Vũng Rô, ghé Bãi Bàng
Thăm bạn nuôi cá Bóp lồng ra sao
Nhớ em lòng thấy nao nao
Đá Bia khéo đứng đón chào người thương
Lâu rồi mới thấy quê hương
Mình to mình đẹp dễ thường mấy nơi
Về đây ! Ruộng, biển, đất, trời
Phú Yên giang rộng đón người xa quê.
Từ sông Cầu, ngắm Phú Yên như tranh Sơn Thủy (Trần Xuân An)
Ai trên gành cát Phú Yên
Quê xa, ai cũng trên triền cát xa?
Biển trời soi chiếu bóng ta
Lên mây xuống cát cho xa thành gần
Cũng dương liễu rất quen thân
Cát muôn đời vẫn trắng ngần Miền Trung
Nhưng dạt dào sóng Cửa Tùng
Thiết tha Mỹ Thủy, trầm hùng Việt Yên!
Biển Xuân Đài lại rất thiền
Vịnh Hòa, Xuân Hải nếp phiền phẳng phiu
Vuông Ô, lồng Lấm hiu hiu
Nuôi bao nguồn sống dưới trìu mến xanh
Giấc trưa Bến Nghé ngọt lành
Vương chiều Gành Đỏ nhớ quanh quất nào
Mướn Xiêm khẩn đất, tiễn chào
Đưa miền Thuận - Quảng gắn vào Phú Yên
Thành Hồ, xe chỉ lướt nghiêng
Nghe An Thổ vọng tiên hiền: thần Lương
Khi không chín nhớ mười thương
Bạc rồi một nhớ quê hương trong mình!
Trội hơn thi sĩ đa tình
Hai đèo - guốc võng, chùng chình: Phú Yên
Đẹp xinh sơn thủy nên tiên
Chút đa tình để chiêu hiền, thuở xưa?
Phú Yên: mười ngón xòe thưa -
Núi non - múc cát, thêu thùa Biển Đông
Chỉ tay nối lại bao sông?
Xe mình đi cũng trong lòng tay thiêng
Bạc tình quê, bạc tình riêng
Sông Cầu một sáng còn miên man chiều…
Em là con gái Phú Yên (Nguyễn Bá Thuyết)
Em là cô gái Phú Yên
Chân quê, mộc mạc, dịu dàng, mến thương
Chiến tranh anh dũng phi thường
Chung sức diệt giặc chiến trường đó đây
Đánh cho giặc Pháp phanh thây
Đánh cho Mỹ, Ngụy - tớ thầy diệt vong
Tóc mây, môi thắm, má hồng
Để anh giải phóng nặng lòng nhớ thương…
Hòa bình chung sức lên đường
Dựng xây đất nước, quê hương mạnh giàu
Nắng sương gian khó dãi dầu
Một lòng chung thủy tình sâu vững bền
Vững tin quyết chí vươn lên
Góp công chung sức đời thêm đẹp giàu
Trọn tình vẹn nghĩa trước sau
Công dung ngôn hạnh thanh tao rạng ngời
Dòng sông, ngọn núi, nương đồi
Ruộng vườn, làng xóm là nơi trưởng thành
Yêu chung thủy, sống chân thành
Xinh tươi chắt lọc nhọc nhằn mà ra
Ngọt ngào như nước sông Ba
Nồng nàn như gió Tuy Hòa mùa xuân
Em tươi thắm và trong ngần
Đóa Hoa tinh khiết muôn phần thanh cao.
Về với Phú Yên (Thiên Ân)
Theo em về với Phú Yên
Quê hương núi, biển nằm liền bên nhau
Quanh co, khúc khuỷu lòng đau
Nhiều đầm, lắm vịnh, mũi nào… anh qua?
Ô Loan phẳng lặng, nõn nà
Cù Mông lắng đọng lòng ta bồi hồi
Vũng Rô huyền thoại lâu đời
Con tàu không số một thời hiên ngang
Ở Gành Đá, nụ cười vang
Anh em dạo nốt cung đàn tình yêu
Bãi Môn, Mũi Điện… chim kêu
Mặt trời thức dậy nắng dìu mây bay
Vào mùa lễ hội ai hay?
Đua thuyền, đua ngựa… thân trai dặm trường
Hoa xuân, sông nước… còn vương
Nguyên tiêu Núi Nhạn ai thường thả thơ?
Món ăn đầy ắp môi hờ
Bò một nắng, ai đợi chờ bên nhau?
Cá ngừ độc đáo lắng sâu
Ai còn hấp ghẹ trắng phau thơm nồng?
Tôm, cua, sò huyết… khơi dòng
Nhâm nhi ly rượu cho hồng môi hoa
Mời anh bánh tráng Hòa Đa
Ăn thơm, tốt nắng mặn mà tình em
Chia tay nắng ngã biển hiền
Phú Yên anh nhớ chung riêng một người
Tiễn nhau đoạn cuối chân trời
Thời gian chiếc bóng muôn đời thủy chung.
Xem thêm:
Thơ về Tam Đảo, Vĩnh Phúc, tục ngữ, ca dao về tỉnh Vĩnh Phúc
Tổng hợp thơ, ca dao, tục ngữ về Hải Phòng
Thơ về Thái Bình, ca dao, tục ngữ về Thái Bình
Tục ngữ, ca dao về Phú Yên, người dân xứ Nẫu
Phú Yên với bề dày lịch sử lâu đời, nơi đây đã chứng kiến biết bao đổi thay của thời cuộc. Dẫu vậy, người dân xứ Nẫu bao đời nay vẫn vẹn nguyên tình cảm dành cho nơi “chôn rau cắt rốn” của mình. Điều ấy đã được viết lên thành những câu ca dao, tục ngữ, lưu truyền dân gian qua nhiều thế hệ. Cùng lưu lại những câu tục ngữ, ca dao về Phú Yên để càng thêm yêu mảnh đất của miền Trung Tổ Quốc.
1. Tiếng đồn chợ Xổm nhiều khoai
Đất đỏ nhiều bắp, La Hai nhiều đường.
2. Cũng thì phát rẫy một bên
Bắp nẫu ra trái, bắp mình quên trổ cờ.
3. Thương ai ra đứng đầu non
Nhớ ai ra đứng đầu hòn Đá Bia.
4. Nước mắm ngon dầm con cá gúng
Để anh về Bàu Súng cùng em.
5. Ra đi có đệ có huynh
Cầu sông Ba có gãy, cầu sông Dinh bắt liền.
6. Dạo chơi Bàn Thạch thanh nhàn
Họa may có gặp con bạn vàng thuở xưa.
7. Tai nghe chạo rạo xóm Bầu
Nói anh hỏi vợ nhà giàu có ai?
8. Ngó vô Hòn Yến xanh xanh
Thấy em đan lưới, thấy anh kéo mành.
9. Tiên Châu có bãi cát vàng
Có cầu Vạn Củi, có hàng dừa xanh.
10. Hôm nay ăn mía Triệu Tường
Đợi mắm Nam Ổ, đợi đường Phú Yên.
11. Ngày nào qua miếu Bà Trang
Nhìn xem miễu cũ, bàng hoàng chuyện xưa.
12. Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Trông về núi Nhạn mà yêu Tuy Hòa.
13. Xuân Đài nhiều mướp, nhiều dưa
Long Thủy nhiều mắm, nhiều dừa nước ngon.
14. Quê nhà em ở Gành Hàu
Chèo ghe vớt sứa, rau câu nhọc nhằn.
15. Thu về lại nhớ miếng hàu
Chèo ghe sang xóm Gành Hàu uổng công.
16. Trung Trinh, Đá Tượng, Bãi Đồng
Em ưng Đá Tượng, mất lòng Trung Trinh.
17. Dừa xanh trên bến Sông Cầu
Dừa bao nhiêu trái, dạ em sầu bấy nhiêu.
18. Anh về ngoài Yến tạ lăng
Bỏ em kéo vải sáng trăng một mình.
19. Vũng Đông, Vũng Lâm, Vũng Chào
Vũng La, Vũng Sứ, vũng nào cũng thương.
20. Cũng vì ngọn nước sông Dinh
Nay trừng mai rặc, điệu chung tình nổi trôi.
21. Anh về Đồng Cọ mà chi
Nước giếng thì đục, đường đi thì sình.
22. Mặn mà nước mắm Tiên Châu
Khoai lang Bàu Súng, rau câu Xuân Đài.
23. Ham chi con cá ồ rằn
Bỏ cha bỏ mẹ theo thằng Lò Ba.
24. Xuân Đài nhiều mướp, nhiều dưa
Long Thủy nhiều mắm, nhiều dừa nước ngon.
25. Cá ngon là cá Cù Mông
Gạo ngon là gạo ở đồng Phú Dương.
26. Ai ơi về với sông Hinh
Đất màu lắm cá, lình xình làm chi?
27. Mãn mùa vịt lội về Gieo
Em ơi ở lại, đừng theo nẫu cười.
28. Anh dìa mua gỗ Hòa Đa
Cất nhà xiên trính, tháng ba em dìa.
29. Anh về ở trỏng Ma Liên
Anh nhớ ra liền kẻo để em trông.
30. Sông Ba chảy xuống Đà Rằng
Ai thương Đắk Lắk cho bằng Phú Yên.
31. Ngó lên trời thấy chiếc tàu bay
Ngó xuống chợ Giã thấy ông Tây trao bồ.
32. Ngó lên nhà lớn ông Tây
Ngó xuống chợ Giã đá xây hai hàng.
33. Muốn về Soi Bún ăn dưa
Sợ em Soi Bún đã đưa nhiều lời.
34. Nước mắm ngon dầm con cá gúng
Để anh về Bàu Súng cùng em.
35. Thôn Tiên Châu nối liền Gành Đỏ
Lỡ thương nhau rồi, anh bỏ sao nên?
36. Chừng nào Lò Gốm hết trả hết nồi
Em đây hết đứng hết ngồi với anh.
37. Anh về dưới Yên mây che
Biểu em ở lại đừng nghe nơi nào.
38. Nó ra Hòn Dứa, Hòn Chùa
Anh đi đánh cá không chừa một con.
39. Chiều chiều nhớ phủ Tuy An
Nhớ ga chợ Xổn, nhớ làng Hòa Đa.
40. Đầu ghềnh Mũi Nạy gie ra
Qua hai mũi ấy đó là Ô Rô.
41. Lập lòe trời chóp Vũng Rô
Mây che Hòn Yến, gió vô Chóp Chài.
42. Mũi Nạy có hòn Đá Bia
Bãi Nồm nằm trước dựa kề Vũng Rô.
43. Lấy chi vui với thu tàn
Phú Câu cước cá, Ô Loan miếng hàu.
44. Ba người, ba ngựa, ba roi
Lên chợ Kỳ Lộ bỏ roi đi quyền.
45. Anh là gành đá hết vôi
Phú Câu hết cá, em thôi bồi hồi.
46. Trăng tròn lên đỉnh ông Bia
Chiều chiều con nhạn bay dìa non cao.
47. Gái Phú Yên một tiền ba đứa
Gái Bình Định quá lứa theo không.
48. Trời chớp Mũi Nạy thức dậy mà đi
Trời chớp Đề Gi nằm nhà mà ngủ.
49. Em ra sông Cái em nhào
Nghĩa nhơn để lại biết vào tay ai!
50. Ngó lên chợ Lẫm cây Da
Thấy anh bán rượu áo đà, áo xanh.
51. Mau mau đến miễu Bà Trang
Đến đền Bà Sứ thở than đôi lời.
52. Không biết ai mà mướn năm tiền
Bắt cầu ngoài Yến cho liền tân lang.
53. Cao Biền chết tại đầm Môn
Trên sơn dưới thủy, trời chôn Cao Biền.
54. Lẻ loi như cụm núi Sầm
Thản nhiên như mặt nước đầm Ô Loan.
55. Thiếu chi con gái chốn này,
Lại dê con Thể ăn mày Phú Nhiêu?
56. Ngó vô Vũng Lắm, Sông Cầu
Cù Lao Ông Xá đứng hầu một bên.
57. Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Trông về núi Nhạn mà yêu Tuy Hòa.
58. Cá ngon là cá Cù Mông
Gạo ngon là gạo ở đồng Phú Dương.
59. Tiếng đồn ông xã Hà Lờ
Hai vai quảy vịt, dạo bờ bắt cua.
60. Ai về sông núi Phú Yên
Cho nẫu nhắn gởi nỗi niềm nhớ quê.
61. Tiếng đồ Bình Định tốt nhà
Phú Yên tốt ruộng, Khánh Hòa tốt trâu.
62. Cọp núi Lá, cá sông Hinh.
63. Chóp Chài đội
Mây phủ Đá Bia
Ếch nhái kêu lia
Trời mưa như trút.
64. Dừa Sông Cầu
Sắn Phường Lụa
Lúa Tuy Hòa
Bông Hòa Đa.
65. Xuôi thuyền Kỳ Lộ
Qua ngã Thác Dài
Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa bơ vơ miền ngược, nửa lạc loài miền xuôi.
66. Xoài Đá Trắng
Sắn Phương Mai
Nhất gái La Ha
Nhì trai Đồng Cọ.
Xem thêm:
Top bài thơ về Tiền Giang, ca dao tục ngữ Tiền Giang hay nhất
Tổng hợp ca dao tục ngữ Đồng Nai, thơ về Đồng Nai hay nhất
Top những bài thơ Sóc Trăng, ca dao tục ngữ về Sóc Trăng hay nhất
Thơ ngắn dân ca Phú Yên
Phú Yên đang ngày một đổi mới. Thế nhưng, dù quê hương đã và đang phát triển thế nào thì Phú Yên trong quá khứ vẫn là một “mảnh” ký ức khó quên trong trí nhớ của nhiều người. Đọc những dòng thơ ngắn dân ca Phú Yên để có thể hiểu thêm về cái tình cảm mà những người con xứ Nẫu đã dành riêng cho quê hương xứ xở mình.
1. Nước ròng chảy thấu Tam Giang
Sầu đông chín rụng sao chàng bặt tin?
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Thiếp ngồi vá lưới những trông bóng chàng
Dừa xanh trên bến Sông cầu
Dừa bao nhiêu trái, dạ em sầu bấy nhiêu…
Chợ Sông Cầu 1 tháng 6 phiên
Anh đi khổng đặng, gởi lời nguyền thăm em.
2. Tay cầm chiếc chiếu cổ, trải chỗ Gành Bà
Chàng ngồi một góc, thiếp ngồi một góc
Chàng than thiếp khóc, đau dạ xót lòng
Lời thề giữa chốn Gành Ông
Chết đi thì mất, sống em không bỏ chàng.
3. Ngó lên Đất Đỏ nhiều bắp, nhiều khoai
Ngó xuống Đồng Dài nhiều mía, nhiều tranh
Ngó vô Đồng Cọ nhiều lúa bạch canh, áo già
Mỹ Phong, Mỹ Thuận, Mỹ Hòa
Phú Điền, Phú Cốc thiệt là nhiều cau.
4. Ngó lên dốc Một, chùa Lầu,
Cảm thương người bạn buổi đầu thâm ân
Kể từ qua lại mấy lần,
Nào ai khỏa lấp sông Ngân, suối Vàng.
Gẫm trong kim cổ kỳ quan,
Bướm vô vườn liễu, hoa tàn vì ai?
Nhìn xem nguyệt xế non Đoài,
Bóng trăng mờ lợt không ai nương cùng.
Xưa rày nhân nghĩa bập bùng,
Xuống lên không đặng tỏ cùng anh hay.
Mưu kia, kế nọ ai bày,
Làm cho chàng thiếp mỗi ngày mỗi xa.
5. Quận Tuy Hòa có hòn Tháp Nhạn
Chốn Sông Cầu dừa mát bóng râm
Phú Yên lắm cảnh danh lam
Sơn Hoà có suối, Đồng Xuân có rừng
Tuy An nước lặng mây dừng
Đất vườn màu mỡ nên xuân xứ này
Thương chàng tỏ thiệt nơi đây
Phú Yên trù phú tháng ngày thong dong.
6. Hồi xa, cách vách cũng xa
Hồi gần, Gò Duối, Hòa Đa cũng gần
Bẻ bông mà cắm miếu thần
Anh đừng nghi kỵ tội phần cho em
Ví dù rượu có lộn hèm
Trời kia sập xuống anh với em mới lìa.
7. Áng mây che ngọn núi Sầm
Rủ nhau ta đến tìm trầm Phú Yên
Núi cao còn có kiền kiền
Giáng hương, gõ, trắc, khắp miền tiếng vang.
8. Đất Cù Du là nơi chiếu tốt
Lãnh nào đẹp bằng lãnh Ngân Sơn
Em đừng so sánh thiệt hơn
Tình anh đây ví thử keo sơn nào bằng.
9. Sông Kỳ Lộ vừa sâu vừa hẹp
Nước Kỳ Lộ vừa mát vừa trong
Thuyền anh bơi ngược dòng sông
Gặp em cho thoả tấm lòng nhớ thương.
10. Xóm Đò xóm Chụt không xa
Cách một cụm đá, chia ra hai hàng
Em ngồi cửa Bô ngó vô cửa Lý
Thấy miệng anh cười đẹp ý em thương.
11. Núi Chóp Chài cao lắm bấy
Trông hủy trông hoài chẳng thấy người thương
Nước nào trồng bằng nước sông Hinh
Đố ai ăn ở thiệt tình cho bằng em.
12. Ở nhà thì sợ cái nghèo
Ra đi thì sợ cái đèo Cù Mông
Không đi thì nhắc thì trông
Có đi thì sợ Cù Mông, Xuân Đài.
13. Đèo nào cao bằng đèo Đá Tượng
Nghĩa nào trượng bằng nghĩa phu thê?
Buổi xưa kia mình chẳng đặng kề,
Khuyên em ở lại, anh về nơi xa.
14. Phú Yên có đỉnh Cù Mông
Có hòn Nhạn Tháp, có dòng sông Ba
Có cô con gái Tuy Hòa
Con trai Phường Lụa, ông già La Hai.
15. Vinh Ba đan cót đan gàu
Phú Diễn chằm nón, xóm Bầu vớt rong
Phú Thuận dệt vải bắn bông
Phú Nhiêu, Thạnh Phú, Đồng Lâm chai đèn.
16. - Hồi hôm giờ hò hố binh linh
Giờ em hỏi thiệt tháp Dinh ai trồng
- Ngó dìa tháp Nhạn Tuy Hòa
Nín nghe câu đáp vậy mà của anh
Phù Già đuổi giặc thình lình
Hời kia nhảy mất, bỏ lại tháp Dinh rõ ràng.
17. Hỏi em ở tổng huyện nào?
Xưng danh xưng tánh, anh chào làm quen!
Tuy An là huyện, An Hải là làng
Nói cho anh biết, gặp nàng phải thưa!
18. Ma Liên là Ma Liên tiên
Đi chợ mang tiền có kẻ theo bưng
Bán rồi bỏ nước xem chừng
Tiền nổi thì chớ tiền chìm thì vâng.
19. - Anh hỏi em cột phướn ai trồng
Đá Bia ai dựng, Gành Rồng ai xây
- Cột phướn ông Tề Thiên trồng
Đá Bia trời dựng, Gành Rồng trời xây.
20. Ngó ra sóng bủa Bãi Bàng
Một ngày xa bạn, ăn vàng không ngon
Cũng nguyền một tấm lòng son
Nhớ em nước mắt nhỏ mòn con ngươi.
21. Sông sâu nhiều lạch
Chợ Bàn Thạch nhiều lươn
Nhắm bề thương đặng thì thương
Dừng trao gánh nặng giữa đường khổ em.
22. Mắm cá sặc Đồng Lau thơm quặn
Bánh tráng Hòa Đa dẻo trắng phẳng lì
Chẳng thà không nhúng ai ơi
Nhúng rồi sao để bánh cơi, mắm bầu.
23. Ngó ra Hòn Dứa, Hòn Than
Hòn Chùa bãi cát chứa chan nỗi sầu
Anh muốn qua thì bắt nhịp cầu
Thăm nàng tri kỷ dãi dầu nắng mưa.
24. Đêm nằm bàng bạc ánh trăng,
Ngân Sơn bên đó, Mằng Lăng bên này
Thuyền xao bóng nước gió lay
Lòng em xáo động chàng hay chăng chàng?
Một dòng nước chảy Tam Giang
Bởi lời cha mẹ phụ phàng tình anh.
25. Con ngựa tía ăn quanh Đèo Cả
Bóng trăng rằm sắp ngả về Đông
Chẳng thà giục ngựa về không
Chẳng thèm cướp vợ, tranh chồng người ta.
26. Ai lên Phú Mỡ, Cây Dừng
Ghé chợ Kỳ Lộ nghỉ chân đôi ngày
Tới đây thì ở lại đây
Núi non dầu mặc, người dày nghĩa nhơn.
27. Ngó lên chùa Cát cao lầu
Biệt ly em hỡi bỏ sầu cho anh
Sầu này không biết sầu ai
Cơm ăn không đặng đã hai tháng trời.
28. Nước sông Ba chảy ra sông Cái
Anh có vợ rồi ve gái làm chi!
Anh về rước vợ mau đi
Kẻo chỉ trở dạ e khi bị đòn.
29. Trông lên hòn núi Nhạn
Đến bên hữu ngạn sông Đà
Chuông chiều đổi tiếng ngân nga
Chợt thấy ông Hạng Vũ vịn nhánh đa mà chuyền
Cô lái đò nhìn xuống nước cười duyên
Tưởng nàng Ngu Cơ đứng đợi ở miền Ô Giang.
30. Hết hòn Vay, ta qua hòn Trả
Hết hòn Trả, lại sang hòn Hành
Tấc dạ bao đành dắt con cùng vợ,
Biết nơi nào trả xong nợ bên dương trần
31. Mắm ốc Cù Mông
Bán thông khắp chỗ
Vợ con chịu khổ
Ráng bắt cho nhiều
Làm mắm đầy niêu
Tết đem chợ bán.
Trên đây là tổng hợp những bài thơ hay nhất về Phú Yên cùng các câu tục ngữ ca dao viết về tỉnh Phú Yên qua nhiều giai đoạn. Hy vọng bài viết đã giúp bạn có được những phút giây thư giãn tuyệt vời và cũng có thêm kiến thức về mảnh đất Phú Yên xinh đẹp.
Đừng quên cập nhật thêm những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất tại VOH Sống đẹp.