Thái Bình có những nét đặc trưng không thể trộn lẫn với bất kỳ tỉnh thành nào khác. Vùng đất này là một kho tàng văn hóa đồ sộ với những công trình kiến trúc cổ, nhiều làng nghề, lễ hội dân gian đặc sắc cùng các di tích lịch sử - văn hóa. Tất cả đều được lưu giữ trong những bài thơ về Thái Bình đặc biệt là chùm ca dao, tục ngữ Thái Bình.
Mời bạn cùng VOH tìm hiểu thêm về mảnh đất yên bình và con người đầy nghĩa tình của vùng “quê lúa”!
Thơ về Thái Bình đất và người
Nhắc đến Thái Bình, người ta thường liên tưởng đến bãi bồi phù sa, đến những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay… Thế nhưng đó chỉ là một phần nhỏ trong bức tranh tổng thể về mảnh đất Thái Bình. Thiên nhiên, lịch sử, con người Thái Bình cũng rất nổi tiếng và đi vào thơ ca của nhiều thế hệ.
Tuyển tập thơ về Thái Bình dưới sẽ giúp bạn hiểu thêm về đất và người ở nơi đây.
Tột cùng gian truân, tột cùng hạnh phúc
Tác giả: Bằng Việt
Anh choáng váng trước chân trời rộng lớn
Cả cánh đồng vàng rực buổi chiều đi
Một tấm thảm dắt ta vào thần thoại.
Sau lưng hai ta, bờ bãi Thái Bình
Những nhà đổ in lên màu đất cháy
Đôi mắt em soi mặt trời tận đáy
Mặt trời rung như một nốt đàn cao!
Em nghe hết lòng anh nôn nao
Chân ta dẫm qua tầng tầng gạch vụn
Tiếng ngói dòn khô kêu đau dưới chân
Suốt dọc Thái Bình, Phủ Lý,
Sau lưng ta có còn gì nhỉ
Những mái đỏ ngây thơ, quân địch cố san bằng...
Anh qua con sông nước ngập buổi chiều
Bỗng sửng sốt gặp cánh đồng bảy tấn,
Anh không khóc trước những gì tàn nhẫn
Mà trước cái nhìn trong sạch của em!
Ôi cánh đồng rất mực bình yên
Đã gieo giống ngay trên nền bão tố
Thái Bình ơi, Thái Bình!
Loa hát lớn sau buổi chiều phẫn nộ
Cây cứ thế tưng bừng búp trổ
Cái chết qua đi như phút trở trời!
Chưa bao giờ anh hiểu hết cuộc đời
Chỉ càng lớn, anh càng thương cảm nó!
Em đứng đó, thu bàn tay bé nhỏ
Vào trong im lặng của chiều
Thu hết mọi gian truân, mọi điều trắc trở,
Chỉ để lại nụ cười cởi mở
Nụ cười em trao cho anh!
Nét rám hồng qua hai cuộc chiến tranh
Ngỡ đâu chỉ hai mùa hè cháy nắng.
Anh choáng váng trước chân trời rộng lớn
Cái bộn bề kinh ngạc của đời ta...
Quá khứ chóng lùi xa
Như ta sống gấp hai lần thế kỷ
Những bước ta đi dài không tính xuể
Tới tột cùng... Hạnh phúc sáng dần ra...
Hạnh phúc quá bao la
Một hạnh phúc của những người thử lửa
Biết làm chủ niềm vui và nỗi khổ
Mỗi xúc động đi qua đều không thể nửa vời!
Em đứng soi trong ánh mặt trời
Trái đất và em hòa một
Cây ứa nhựa yêu đời như máu rót
Lúa ngả đòng, nhân mãi sức sinh sôi.
Anh muốn kêu lên
Rạo rực một điều thôi:
Ta yêu lắm, khi ta càng đánh giặc
Càng thấm tột cùng hạnh phúc
Khi qua tột cùng gian truân!
Trở lại Thái Bình
Tác giả: Bằng Việt
Gió dậy giữa đêm đầu tiên tôi về
Không dễ gì ngủ được!
Gió thơm và đượm
Ngọn gió của mùa no.
Tôi lạc trong hàng triệu đám mỏ vàng những đàn vịt rung rinh,
Sắc tơ tằm nghìn năm, càng nhìn càng óng lại,
Màu cói màu đay bạt ngàn đồng bãi,
Con sông trôi còn lạ cỏ đôi bờ!
Giống lúa Xuân, mới mẻ đến nghi ngờ
Đã đứng vững trên đất nhiều chua mặn,
Vôi giữa nắng, càng tôi càng trắng,
Nón trong cây, soi mắt đen ngời!
Tiếng máy bơm, máy khoan đất liên hồi,
Tiếng búa đập, tiếng cưa bào hối hả,
Thuyền đạm, thuyền than, thuyền đá
Đi về ba cửa nước mênh mông...
Ruộng từng tầng, đắp nổi vòng cung,
Đê lấn biển nhấp nhô ngoài bãi sú
... Dấu đạn, dấu bom, dấu nghìn đời đói khổ
Mới vừa đây, đang xoá đi rồi!
Làng trên bãi sa bồi
Tôi đi, nghe dưới chân còn rùng rùng mạch biển,
Nhưng mái rạ, bờ tre lấn đến,
Trẻ con câu tôm bên lạch mới đào,
Hương cau non mùa đầu xôn xao
(Như phảng phất hương nghìn xưa, vị trầu cau của những đời lập nước!)
Không khí say nồng, nắng tươi như uống được,
Da đồng hun, thấm chất muối no lành!
Đất mới sinh
Mái rạ, cánh đồng mới sinh, ngọn khói bếp mới sinh,
Trẻ con mới sinh, chiếc nôi tre mới sinh, tiếng ru hời cũng mới,
Hai bàn tay chai lấm lem, nóng hổi,
Tay không - vét đất chống trời!
Chưa bao giờ tôi trải hết cuộc đời
Chỉ càng lớn, tôi càng chăm chút nó!
Chỗ cuối bãi cùng sông, với mọi nỗi phập phồng sướng khổ
Cũng vẫn là máu thịt trong tôi!
Tôi thành người khai mương dưới nước bỏng như sôi,
Thành người đồng cói, mắt thâm quầng, gối mùa không kịp ngủ,
Thành chú bé lặn lội kéo bè trên con kênh nước lợ,
Thành ông già chăn vịt nắng sương đen nhẻm trên đồng...
Đổ sức lực nặng nề làm nên cuộc đời tốt đẹp
Tôi yêu cái chai ráp, dắn thô, làm lớn dậy con người!
Hồn tôi sinh sôi cùng mảnh đất sa bồi
Luôn phấp phỏng trước con đường mới mãi,
Trái tim đập không thể gì cưỡng lại
Trước những lo toan thiết thực ăn làm!
Những ý nghĩ miên man
Từ hạt lúa củ khoai, cách làm phân nhân giống,
Đến những công trình lớn lao xa rộng
Như một vòng mắt xích nối vào nhau.
Tới mai sau
Cái gốc của đời vẫn chỉ là chuyện làm ăn, là cách làm ăn luôn đổi mới,
Cái gốc không thể nào nghĩ xổi,
Chỗ băn khoăn quyết định mọi thời.
Năm tấn vượt qua rồi,
Trước mắt lại là tám, là mười, là mấy mươi tấn nữa...
Tôi trở lại Thái Bình lần này không dễ ngủ
Bao nhiêu dự định chất chồng...
Mỗi việc chưa làm, mỗi ngày chưa qua... đều có trăm ngàn điều phải nghĩ,
Tầm nghĩ càng xa, càng phải gắng không cùng!
Gặp lại Thái Bình
Tác giả: Trần Lê Văn
Chúng tôi vào sân, gặp liễu với đào
Đào với liễu chưa phải mùa trang trí
Tình bạn chẳng ồn ào, chỉ mấy lời thủ thỉ
Như rượu không nồng, lâu ngấm lại say lâu
Tôi với Thái Bình, hai mươi năm xa nhau
Gặp lại hai ngày, sao nguôi nỗi nhớ!
Soi mắt bạn, có mình trong đó
Như một người thân chưa bị bỏ quên
Sông vơi rồi sông lại đầy lên
Bến Tân Đệ đợi chờ, không nỡ cạn
Vốc táo chín trao từ tay bạn
Quả táo năm nào ăn vẫn còn nguyên
Cây đề chùa Keo, chiều lặng gió yên
Lá cứ rung lên, phải đâu vì gió
Ba quả chuông, nào tay ai gõ
Mà lòng mình biết mấy chuông ngân
Bạn bè tìm nhau, sát cánh quây quần
Đêm thơ nhóm lên, không ai tổ chức
Thơ cứ tuôn tràn từ nhiều lồng ngực
Ngỡ chim cu đối đáp giữa trưa hè
Được nâng niu nhiều là âm điệu Gò Me
Của người vắng mặt
Một tập thơ gửi đời, một đời người gửi đất
Đất thì hiền, đời vẫn đáng yêu
Những bàn tay bè bạn chắt chiu
Một hình ảnh hết mưa dông nắng gắt
Cái còn lại ở anh thật nhất
Là tấm lòng Gò Me
Thái Bình đây! Tôi gặp lại bộn bề
Những cái hữu hình, cái không trông thấy được
Câu chuyện còn dở dang, ra đi khó bước
Nhánh liễu cành đào cũng hẹn một điều chi...
Thái Bình quê mẹ
Tác giả: Đăng Vinh Trần
Thái Bình quê mẹ ta ơi
Bốn mùa mưa nắng xanh ngời đồng quê
Con đê dẫn lối ta về
Triều Trần - đất Tổ, bao nghề nổi danh.
Địa linh nhân kiệt đất lành
Quê hương bát ngát "như tranh họa đồ "
Bao đời đánh giặc, làm thơ
Chắt chiu hạt gạo gửi cho chiến trường.
Bao dòng sông, bấy dòng thương
Mang phù sa ngọt tô hương cuộc đời
Nước sông có lúc đầy vơi
Đường quê in dấu một đời mẹ, cha.
Xa quê tâm để lại nhà
Sông quê vẫn chẩy thiết tha trong người
Mỗi bước chân nhớ khôn nguôi
Biết bao kỷ niệm xa xôi tái hồi
Ai về quê mẹ ta ơi!
Cho ta nhắn gửi đôi lời thăm quê
Quê cha - đất Tổ, nguyện thề
Dẫu xa cách mấy nhớ về chốn xưa!
Về quê hương Thái Bình
Tác giả: Phùng Nhuận
Em có về đất Thái với anh không
Ta cùng ngắm mặt trời hồng biển lúa
Sông Trà Lý êm đềm như dải lụa
Sóng Cồn Vành đẹp tựa những niềm mơ.
Em có về đất mẹ ngọt tứ thơ
Nong tằm óng trải tơ vàng dưới nắng
Dâu khoe sắc một màu xanh biếc thẳm
Dưới ráng chiều đằm thắm giọng chèo quê.
Nào cùng anh dạo bước dưới chiều hè
Từng con phố nghe giàn ve dạo nhạc
Chìm tiếng mõ Chùa Keo buồn mang mác
Tình quê hương mộc mạc đậm ân tình.
Thái Bình ơi mảnh đất ấy đẹp xinh
Chờ em với cùng bạn mình ghé lại
Anh muốn được cùng em ta sống mãi
Nơi quê nhà mềm mại những lời thơ.
Nét quê Thái Bình
Tác giả: Võ Sơn Lâm
Thái Bình quê lúa ta ơi.!.
Thênh thang một dải đất trời nên thơ
Ngắm cầu Tân Đệ ngẩn ngơ
Sông Hồng cuộn đỏ đôi bờ phù sa...
Một miền trù phú...quê ta
Cánh cò bay lả.. bay la...sớm chiều...
Vi vu khúc nhạc sáo diều
Ngân nga câu hát điệu chèo mê say
Tìm về quê lúa hôm nay
Bao đôi trai gái...đắm say.. chiếu hồng
Biển quê Tiền Hải nhớ mong
Bánh quê đặc sản nức lòng khách du
Yêu sao yêu thế cho dù
Đi xa luôn nhớ Thầy U quê mình
Nét đẹp hương đất Thái Bình
Con người nhân hậu nghĩa tình kiên trung.!
Thái Bình nhớ nhung
Tác giả: Lê Văn Đệ
Thái Bình ơi! Nơi anh tới bao lần
Vẫn như bỡ ngỡ lạ quen bao độ
Bởi tại hữu duyên con đò bến nhớ
Nơi ngọt ngào lưu luyến điệu Dân Ca
Đi đến ra về xao xuyến thiết tha
Câu Chèo Cổ thuận hòa tình năm tháng
Yểu điệu ngọt ngào xốn xang lãng mạn
Nguyên nét chiêm mùa thơm ngát Hương Quê
Mỗi bận ghé thăm thêm những say mê
Lúa nếp hoa vàng tình quê đằm thắm
Ngọt lịm bánh gai đậm đà tình lặng
Hương cốm thơm, đậm nét đẹp Thái Bình
Tình Thu luyến láy mỗi sáng bình minh
Chiêng chao nhớ, bởi hữu tình lơi lả
Nét đẹp quê em lung linh hoa lá
Thi thoảng gửi bài thỏa nhớ đầy đong...
Đất mẹ Hồng Minh - Thái Bình
Tác giả: Quan Vân
Về đây đất mẹ Hồng Minh
Nông thôn đổi mới Thái Bình dân an
Đồng xanh thẳng cánh bát ngàn
Dân giàu nước mạnh xóa tan đói nghèo
Sân đình giếng nước trong veo
Cây đa cây gạo vẫn trèo ngày xưa
Còn kia mát bóng hàng dừa
Đã cùng lũ bạn trú mưa cái thời….
Học sinh đùa nghịch ham chơi
Vui đùa bắt dế tuyệt vời làm sao
Hùa nhau đuổi bắt cào cào
Tuổi thơ năm tháng biết bao vui buồn.
Chào em cô gái Thái Bình
Tác giả: Nam Nguyễn
Chào em cô gái quê nhà
Chào em cô gái mặn mà dễ thương
Anh đi bao dặm nẻo đường
Vẫn không quên được quê hương Thái Bình
Cò bay thẳng cánh quê mình
Màu xanh cây lúa yên bình quê ta
Anh đi bao dặm đường xa
Quê mình thay thịt đổi da từng ngày
Cày bừa gặt hái sát xay
Công việc nặng nhọc máy thay sức người
Làng quê đổi mới xanh tươi
Quê mà như phố mọi người yên vui
Sông Trà uốn khúc bãi bồi
Phù sa bồi đắp xanh tươi ruộng đồng
Ai không có một dòng sông
Để mà luôn nhớ trong lòng tuổi thơ
Quê mình thay đổi từng giờ
Anh về dệt lại ước mơ năm nào.
Cói
Tác giả: Xuân Diệu
Tặng nông trường cói Thanh niên ở huyện Tiền Hải, Thái Bình
Gợn đến chân trời cói - cói
Bốn bề một sắc xanh roi rói
Bạt ngàn tấm thảm gió vào lăn
Hoa điểm lăn tăn như khẽ nói...
Đấy nông trường “Thanh niên”, Thái Bình
Cuối huyện Tiền Hải, bãi mông mênh
Quai đê đẩy sóng lùi xa mãi
Biển rút ra Cồn Cửa, Cồn Vành
Hai mười năm trước, sóng còn vỗ
Chân cột hải đăng đêm dọi tỏ...
Hải đăng giờ đây giữa đất liền
Quấn quít bên chân khoai với đỗ
Nông trường ta mở sáu năm thôi
Trí lực làm cho tốt bãi bồi
Một mét phù sa trên đất cát
Đủ cho cây cói tới sinh sôi
Bộ đội phục viên và tuổi trẻ
Mới đủ sức làm, làm chẳng kể...
Ngâm mình gặt cói, nước hè sôi
Cói tốt kín đầu, ôi, ngốt thở
Đêm lo chẻ cói kịp mai phơi
Phơi muộn thì không đủ nắng rồi
Mới đến giữa chiều, thu cói lại
Kẻo sương, cói lại mở ra thôi
Làm ăn rất cực, nhưng chân chất
Tình cảm gắn nhau, và gắn đất
Lội bảy ngày đêm dưới nước liền
Vẫn thích đùa vui, ham múa hát
Nay mai ta lại mở đồng thêm
Tấn cói hằng năm tới bảy nghìn
Xưởng dệt Hải Âu ra chiếu, thảm
Gửi đi xứ lạ vút đường chim
Tôi tới thăm đây, thấy rập rờn
“Búp đòng khoang cổ” giống Nga Sơn
Con chim sẻ hiền bay cao hót
Mà tiếng hồn ta bát ngát hơn...
Gợn đến chân trời, là cói - cói
Bốn bề một sắc xanh roi rói
Bạt ngàn tấm thảm gió vào lăn
Hoa điểm lăn tăn như khẽ nói...
Xem thêm:
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
32 bài thơ về quê hương đất nước, thơ 4 chữ về quê hương
30 bài thơ về dòng sông dạt dào xúc cảm và ý nghĩa sâu sắc
Thơ hay về Thái Bình của những người con “quê lúa”
Những người con của “quê lúa” Thái Bình vốn từ nhiều vùng miền đổ về cùng nhau chung sống sau đó lại tỏa đi khắp muôn nơi. Sự hội tụ cư dân từ “chín người mười làng” tạo nên những nét tính cách rất riêng, rất đáng quý như trung thực, thẳng thắng, bao dung, hiếu học, cần cù, anh hùng, quả cảm… đặc biệt là yêu nước, yêu quê hương.
Cùng VOH cảm nhận tình yêu, niềm tự hào cũng như tình cảm, nỗi nhớ trong những bài thơ về Thái Bình do chính người con của mảnh đất này chắp bút.
Mời anh về Thái Bình quê em
Tác giả: Hoàng Thị Oanh
Anh có về quê mẹ với em không
Thái Bình có cánh đồng dài thẳng tắp
Khi dạo bước chiều buông ta sẽ gặp
Dải lúa vàng cũng sắp được ngả bông
Anh có về quê mẹ với em không
Bên những bãi sông Hồng phù sa đỏ
Màu xanh thẫm của ngô nhiều lắm đó
Nếu bằng lòng mau đến ngỏ Người ơi
Đất nơi đây lịch sử biết bao đời
Tiếng trống giục năm ba mươi Tiền Hải
Lê Quý Đôn bác học được nhắc mãi
Vũ Thục Nương chẳng ngại chống quân thù
Anh có về quê mẹ với thầy bu
Vẫn hăng hái cần cù trong lao động
Tiên La trẩy hội làng thành truyền thống
Rồi chùa Keo thơ mộng đẹp vô ngần
Đất Thái Bình có triệu triệu người dân
Cùng xây dựng tiến dần với thành thị
Thành phố trẻ bên dòng sông Trà Lý
Bánh cáy ngon Làng Nguyễn vị đậm đà
Biển Cồn Vành trải rộng thật bao la
Diêm Điền cảng bà con ta trao đổi
Nhiều hải sản đưa về trong đêm tối
Những con thuyền gấp bội những ngày qua
Quê hương em làn điệu chèo mượt mà
Đang chờ đón hai ta về chia sẻ
Mau cất bước chúng mình tới đây nhé
Góp bàn tay cùng sức trẻ mai này.
Mời anh về quê lúa
Tác giả: Nguyễn Hiền Hương
Anh có về quê lúa với em không?
Quê em đó cánh đồng hoa rực rỡ
Điệu lới lơ ấm lòng như hơi thở
Thái Bình em rạng rỡ tựa xuân hồng
Có ai về Quỳnh Phụ với em không?
Nơi quê ấy mênh mông tình thương mến
Thị trấn em hoa dâu da đan bện
Hương nồng nàn trong vành nón em đan
Có ai qua Trà Lý sóng miên man
Nằm ấp ủ nồng nàn ôm cát trắng
Đỏ phù sa làm dịu đi cái nắng
Giữa trưa hè xuôi thẳng tới Biển Đông
Quê hương em ở tận cuối sông Hồng
Cửa biển ấy ngóng trông tình tha thiết
Hưng Hà đó vùng địa linh nhân kiệt
Lê Quý Đôn bậc kiệt xuất anh tài
Thái Bình nay vững bước tiếp ngày mai
Mời anh đến quê chị hai năm tấn
Thái Bình em sẽ ân cần đón nhận
Bằng tình yêu sâu tận trái tim mình
Gái Thái Bình ( xuỵt) nói khẽ thật là xinh.
Thái Bình quê em
Tác giả: Hoaan Le
Gió lộng diều ai bay cao quá
Nhả tiếng tơ lòng vẳng xa xa
Đồng quê năm tấn cò bay mỏi
Thái Bình em đó đón anh qua
Hội làng trống giục vui xuân mới
Trai tài gái sắc mặt như hoa
Điệu chèo nâng bổng hồn thi sĩ
Ai về nhớ mãi khúc dân ca!
Nhớ quê mẹ Thái Bình
Tác giả: Mai Trúc
Dòng sông Hồng đỏ ngầu mùa nước lũ
Bước chân xưa qua Tiền Hải, Kiến Xương
Thị xã chiều nghiêng Trà Lý vấn vương
Nhịp cầu Bo chênh chao bao nỗi nhớ
Bao năm rồi từ chia ly buổi đó
Tiếng còi tàu thăm thẳm những chia xa
Vùng quê xưa chìm sương trắng nhạt nhòa
Hơi gió Bấc lạnh lòng từ độ ấy
Con sông Hậu ngày đêm mãi cuộn chảy
Mảnh đất cuối trời nhớ quê mẹ xa xăm
Nhịp đời lắc lư những bước thăng trầm
Dòng phù sa đỏ chảy qua tâm thức
Thái Bình ơi nửa trái tim trong ngực
Nhịp thở nao nao mảnh đất quê hương
Tiếng trống chèo vọng qua những đêm sương
Đến bên sông Hậu một ngày hửng nắng.
Nắng ấm quê tôi Thái Bình
Tác giả: Song Linh
Mời anh ghé đến quê em
Ngắm hoàng hôn xuống êm đềm như mơ
Sông Trà nước chảy đôi bờ
Đồng Châu sóng vỗ tiếng thơ ngọt ngào
Ngất ngây với rặng Phi Lao
Gió miên man thổi rì rào khúc ru
Trời xanh che áng mây mù
Hương đồng thoảng dưới nắng Thu dịu dàng
Bóng đò luôn đợi khách sang
Chiếu hoa em dệt mời chàng ngả lưng
Chùa Keo hội lớn tưng bừng
Đồng Xâm chạm trổ vang lừng tiếng tăm
Mênh mông ruộng lúa vườn tằm
Trồng đay trồng cói quanh năm anh à
Gái quê thùy mị nết na
Mời anh ghé đến về là nhớ nhung.
Tình người ấm áp bao dung
Anh ơi đừng có ngại ngùng nghe không
Quê em rộng mở tấm lòng
Đón anh với cả mênh mông đợi chờ.!!!
Thái Bình quê mẹ yêu thương
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Anh có về Tiền Hải với em không
Mùa lúa mới trên đồng thơm ngào ngạt
Nghe sóng vỗ dịu dàng bên bờ cát
Nhưng đêm trăng vui hát hội sân đình
Dải yếm đào váy đũi dáng tươi xinh
Trao ánh mắt chúng mình chung ước nguyện
Điệu chèo múa tay cầm tay quyến luyến
Thoảng hương cau quấn quyện ngát hương nồng
Vẫn con đò… bến nước với dòng sông
Nơi kỷ niệm tuổi hồng xưa một thuở
Anh thổi sáo bây giờ em vẫn nhớ
Mấy mùa xa cứ ngỡ mới hôm nào
Lũy tre ngà ru điệu khúc lao xao
Bìm bìm nở bên rào chen sắc lá
Chùm hoa nắng sân nhà ai vừa thả
Sắc vàng mơ ướp cả khóm cúc vàng
Về Thái Bình đường rộng lớn thênh thang
Khói lam tỏa tím hoàng hôn một dải
Phù sa đọng dâu tằm lên xanh bãi
Từng luống dưa đơm trái chín ngọt ngào
Tiếng ru hời làm ta mãi xuyến xao
Thời thơ bé đâu thể nào quên được
Cánh diều chở biết bao điều mơ ước
Quê hương ơi chân bước vội ta về.
Thái Thụy quê em
Tác giả: Chuyên Tạ
Anh có về Thái Thụy với em không
Đón ngày mới bình minh hồng rực rỡ
Nghe biển hát rì rào ru nhịp thở
Nhớ quê hương em trăn trở bao ngày
Cảng Diêm Điền mang vẻ đẹp đắm say
Tàu về bến mỗi ngày đầy tôm cá
Cồn Đen vẫn rì rào con sóng cả
Rừng nguyên sinh mùa đông lá thay màu
Về nhé người ta dạo bước cùng nhau
Triền đê thoải trải dài màu cát trắng
Để anh thấy chốn quê hương bình lặng
Về bên em hết trống vắng anh à
Không muộn phiền không vật chất xa hoa
Sống tình cảm rất hiền hòa đấy nhé
Đồng Năm Tấn trải dài trên đất mẹ
Yêu thật nhiều mời anh ghé về thăm.
Thái Bình quê hương tôi
Tác giả: Quan Vân
Thái Bình tôi đó bạn ơi
Anh tài nhân kiệt khắp nơi tung hoành
Hưng Hà đất tổ địa danh
Đền Trần thánh mẫu kinh thành ngày xưa
Quê mình đẹp mãi bốn mùa
Sông hồng chảy mạnh khi mưa thượng nguồn
Nắng chiều chải sợi hoàng hôn
Phù sa phủ lấp mang hồn cỏ xanh
Miền quê khí hậu trong lành
Mời em hãy ghé quê anh một lần
Tiếp người xa đến tình thân
Về nơi đất tổ đền trần Long Hưng
Chùa Keo rước lễ vui mừng
Đồng trâu sóng vỗ chẳng ngưng vào bờ
Thái Bình tựa những áng thơ
Quê nghèo đổi mới bây giờ đẹp hơn
Cánh đồng bát ngát xanh rờn
Niềm vui đã đến biết ơn Đảng mình
Dẫn đường mở lối Chí Minh
Bác Hồ sống mãi Thái Bình dân an.
Xem thêm:
26 bài thơ lục bát về quê hương giúp bạn tìm về ký ức miền quê
Top những bài thơ về gia đình ấm áp, cảm động nhất
Những bài thơ lục bát ngắn hay nhất về quê hương, tình yêu, gia đình
Những bài thơ về Thái Bình địa danh và đặc sản
Thái Bình là kho tàng di sản văn hóa. Nơi đây có nhiều di tích lịch sử, nhiều loại hình diễn xướng dân gian, hàng trăm lễ hội truyền thống cùng các làng nghề nổi tiếng. Vì vậy, nếu có cơ hội về với “quê hương 5 tấn”, bạn nhớ ghé thăm những địa danh, thử những món đặc sản được nhắc đến trong các bài thơ về Thái Bình này.
Thái Bình
Tác giả:Bùi Thị Ngọc Điệp
Thái Bình ta rủ nhau về,
Quê hương năm tấn gây mê bước đường.
Ghé qua miền đất Kiến Xương,
Phạm Tuân - Vị tướng quê hương tự hào.
Đồng Xâm nắng gió lao xao,
Làng nghề chạm bạc thuở nào quê ta.
Lễ hội náo nức gần xa,
Diễn chèo, bơi trải... thăng hoa quê mình.
Ai qua Thành phố Thái Bình,
Quảng trường tươi mát, yên bình phố đông.
Bảo tàng dạo bước thong dong,
Bao nhiêu hiện vật cuốn lòng ta theo.
Đến Vũ Thư viếng Chùa Keo,
Làng vườn Bách Thuận cùng theo ai về.
Cánh đồng hoa cải Hội Khê,
Vàng mơ tít tắp say mê mắt nhìn.
Đông Hưng cảnh sắc hữu tình,
Lễ chùa Thiên Quý rập rình khói hương.
Bánh cáy làng Nguyễn thơm hương,
Món bánh đặc sản vấn vương bao người.
Hưng Hà dừng bước bạn ơi,
Viếng Đền thờ các vua đời Trần ta.
Thăm làng dệt vải Phương La,
Nhìn chiếu làng Hới cài hoa đẹp lòng.
Quỳnh Phụ ai đợi ai mong,
An Lộng nổi tiếng đúc đồng lâu nay.
Lễ hội Đồng Bằng vui say,
Hát chầu văn để lòng ai mơ màng.
Cồn Đen - Thái Thụy ta sang,
Lắng nghe tiếng gió ru hàng thông xanh.
Diêm Điền đồng muối trải quanh,
Giọt mồ hôi đọng môi anh mặn mòi.
Tiền Hải xanh thẳm nước trời,
Khai hoang lấn biển lâu đời dân ta.
Cồn Vành nổi tiếng gần xa,
Hải đăng Ba Lạt chan hoà nắng mai.
Nem chạo Vị Thuỷ nhớ hoài,
Bún bung, gỏi nhệch, bánh gai Đại Đồng.
Nộm sứa Thái Thuỵ ngon không?
Bánh giò Bến Hiệp ngon lòng, thơm môi.
Mời nhau canh cá Quỳnh Côi,
Bánh nghệ, bánh cáy bao đời quê ta.
Ổi bo mua để làm quà,
Ngọt giòn, ruột đỏ gần xa hài lòng.
Thái Bình yêu thương
Tác giả: Hồng Chiên
Lâu rồi con mới được về
Nơi miền xa thẳm vùng quê Thái Bình
Vào thu nắng trải lung linh
Đây giàn hoa tím khoe mình trên cao
Thái Bình cây trái ngọt ngào
Mênh mông biển lúa làm nao nao lòng
Cây bòng trĩu quả cành cong
Rau tươi tốt lá chờ mong hái về
Bà con thân thuộc ở quê
Sớm, trưa, chiều tối đi về an vui
Xa quê lòng quá ngậm ngùi
Nghe gà gáy sáng bùi ngùi lắm thay
Lời ru ai hát chiều nay
Êm êm điệu nhạc ngất ngây say rồi
Lặng nghe trong dạ bồi hồi
Thái Bình ta đó xa rồi nhớ thương.
Chùa Keo Thái Bình
Tác giả: Trần Duy Ninh
Ai về lễ hội Chùa Keo!
Cạnh đê Duy Nhất dọc theo sông Hồng.
Đông Nam hữu ngạn sông Hồng
Di tích đặc biệt cảnh trông… hữu tình.
Thần Quang Tư một cõi linh
Năm ấy Tân Sửu đã sinh… ra chùa.
Đinh Hợi đời Lý làm vua
Thần Quang tên đổi cho vừa lòng dân.
Ba trăm tám ba mùa xuân
Kiệt tác nghệ thuật gỗ thuần bằng lim.
Thờ Phật, thờ Thánh trong tim
Dương Không Lộ, Sư Tổ đã tìm về Keo.
Gác chuông, giếng nước trong veo
Ba tầng, tá mái, mời trèo… tham quan.
Lễ hội năm có hai lần
Mồng 4 Giêng Tết đầu xuân… lần đầu.
Tháng chín mở hội dài lâu
Mười ba cho đến đêm thâu Mười rằm.
Nhớ ngày sinh, tịch Thánh nằm
Của Dương Không Lộ “Thánh thăng về trời”.
Tỏ lòng sau trước ai ơi!
Cơm thi nấu nướng, đuổi bơi… lướt thuyền.
Kiệu kia rước Thánh, Phật hiền
Trò chơi đuổi vịt, thả chim… lên trời.
Linh thiêng một cõi đất trời
Ghé thăm quê lúa, đất thời vàng ươm.
Đông vui lễ hội tinh sương
Người người tấp lập tìm đường… về đây.
Thơm hoa, hương khói nhang bay
Cầu Trời khấn Phật, tràn đầy… bình an.
Cầu cho hạnh phúc ngập tràn
Thái Bình chuông vọng ngân vang… mọi nhà.
Ai ai cũng đẹp như hoa
Dân giầu nước mạnh, nhà nhà ấm no.
Chùa Keo cảnh đẹp như mơ
Nườm nượp Lữ khách, phù cho… đủ đầy.
Trẩy hội chùa Keo - Thái Bình
Tác giả: Hoàng Kim Vũ
Chùa Keo xuân mở hội làng
Anh về đất Thái cùng nàng cầu may
Mùi hương hoa bưởi ngây ngây
Hoa xoan tím rụng vương đầy lối đi.
Chuông chùa vang vọng uy nghi
Trăm gian gỗ trạm Quy, Ly, Phượng, Rồng
Thần Quang Tự mái đình cong
Đầu đôi chim Phượng vẽ vòng trời xanh.
An khang xuân mới yên bình
Hữu tình cảnh, vật thắm tình nước non.
Bánh cáy Thái Bình
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Chỉ là chiếc bánh cáy thôi,
Bao nhiêu hương vị bồi hồi tim ta.
Ngọt thơm mật mía quê nhà,
Bùi bùi bỏng nếp, đậm đà thức xôi.
Mỡ xào béo ngậy trên môi,
Cơm dừa từng sợi ru lời nước non.
Vừa thơm, vừa dẻo, vừa giòn,
Quả là thức bánh tuyệt ngon Thái Bình.
Bánh nghệ Thái Bình
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Bánh nghệ vàng rộm, thơm bùi,
Món quà dân dã niềm vui bao nhà.
Dẻo thơm hạt gạo quê ta,
Nhào nước cốt nghệ đậm đà vị ngon.
Chút nhân thơm phức, béo giòn,
Hoà hương bánh nghệ làm tròn vị quê.
Thái Bình ai một lần về,
Nhớ mua bánh nghệ của quê hương mình.
Chùa Keo
Tác giả: Nguyễn Đức Mậu
Chùa Keo có cây bồ đề trăm tuổi
Người quét chùa quét mãi lá vàng rơi
Mùa cây mãi xanh, đời người ngắn ngủi
Dòng sông phù du bao đợt lở bồi
Tiếng chuông chùa buông chùng đổ nhịp
Người trăm vùng nghe vọng chuông ngân
Hội chùa Keo hàng năm vẫn mở
Ai ở xa thì xin đến một lần
Áo em trắng mùa xuân này thêm tuổi
Theo bạn bè đi lễ hội chùa Keo
Mùa xuân sau em lấy chồng xứ khác
Phận gái đường xa mỏng cánh bèo
Mẹ vẫn áo nâu sồng thủa trước
Một đời người vất vả chồng con
Lối vào chùa liêu xiêu dáng mẹ
Dấu cỏ lên xanh, bậc đá mòn
Chùa Keo tự bao đời vẫn đó
Mái ngói loang màu rêu thời gian
Dòng chữ khắc trên mộ bia mờ tỏ
Vị sư già kinh phật mở nghìn trang
Hỏi tượng Phật giữa mịt mờ sương khói
Có biết trần gian lắm nắng mưa?
Kìa bông hoa báo mùa xuân mới
Kìa lá vàng rơi trước cổng chùa…
Trên gác chùa Keo
Tác giả: Hoàng Trung Thông
Tôi ngồi trên gác chùa Keo
Khẽ gõ chuông ngân giữa bóng chiều
Vừa lúc xóm làng vang tiếng kẻng
Nóng như hơi thở vọng hòa theo.
Ôi mấy trăm năm, người thợ khéo
Dựng chùa đúc tượng một bên sông
Bàn tay khắc nối hồn dân tộc
Những mái vờn cong, những dáng rồng.
Thời đại không còn tâm tưởng cũ
Tôi dù gõ mạnh tiếng chuông reo
Cũng không rung động như hồi kẻng
Báo buổi cày tan lúc xế chiều.
Tiếng kẻng bay dồn như gió vang
Nghe vui sao khúc nhạc xóm làng
Nghìn năm mơ ước giờ trông thấy
Ruộng đất cày chung cấy tập đoàn.
Tôi muốn hỏi các vì La hán
Dưới mái chùa rêu, mắt đắm say
Đất nước bao đời thay đổi lớn
Có từng tốt đẹp như ngày nay?
Về thăm chùa Keo
Tác giả: Huy Cận
Chiều tháng chín nắng vàng thịnh vượng
Ruộng bát ngát lúa xanh mầu cốm
Hương lúa cũng xanh đọng ánh sương chiều.
Đất mỡ màu ngọn gió cũng phì nhiêu
Như thức gọi trăm nghìn mầm mộng.
Sông Trà Lĩnh kề bên dợn sóng
Như tà áo hồng hé mở dưới the xanh
Của cánh đồng mơn mởn.
Mặt trời chênh
Chúng tôi đến thăm ngôi chùa cổ
Chân đến đây ngỡ bước về quá khứ,
Chùa đứng đây mưa gió nghìn năm.
Lòng tin xưa không còn nữa.
Những tay làm
Nên chùa đẹp vẫn rồng bay phượng múa
Trong nghìn nét vui tươi ôm dáng gỗ,
Trong búp sen vun vút gác chuông cao.
Chúng tôi, lòng con cháu tự hào
Thấy chùa đẹp nghìn năm đứng vững
Như tay cha ông nở vào cuộc sống.
Chùa năm xưa Tây bắn, cột nghiêng xiêu.
Ta sửa lại chùa; chuông cũ mang treo
Đâu phải để gọi hờ lòng tín mộ,
Mà tiếng chuông ngân tưởng chừng hơi thở
Của cha ông vượt năm tháng về đây...
Phủ rêu phong ta khêu lại ánh ngày
Đã chiếu dọi những lớp người thuở trước
Nhiều đau khổ và cũng nhiều mơ ước
Lợp lên nhau như mái ngói âm dương.
Chúng tôi ra về sóng lúa ngập đường
Lòng man mác: Từ nước non có chủ
Ta có trọn tương lai cùng quá khứ.
Xem thêm:
Top những bài thơ về du lịch hay nhất
Tổng hợp những câu thơ về ăn uống hay và hài hước nhất
36 bài thơ đi chùa cầu bình an, chùm thơ đi lễ chùa cầu duyên hay và ý nghĩa
Ca dao, tục ngữ Thái Bình về lịch sử, thiên nhiên, con người
Kho tàng ca dao, tục ngữ Thái Bình khá phong phú và phản ánh lịch sử, điều kiện tự nhiên hay tính cách con người rất rõ nét. Chính vì vậy, muốn hiểu hơn về mảnh đất này đặc biệt thấy được nét đặc sắc, ngoài thơ ca, bạn đừng bỏ lỡ chùm ca dao, tục ngữ được VOH chọn lọc, tổng hợp.
1. Chiếp nhanh hơn Bụa
2. Chơi với Động Trung mất cả vung lẫn nồi.
3. Chơi với làng Keo mất cả kèo lẫn cột
4. Chơi với Đác, rác không còn
5. Chơi với Đông Nhuế mất cả rế lẫn nồi
6. Chơi với Nguyên Xá mất cả má lẫn mông
7. Chơi với Phố Tăng cái răng không còn
8. Chơi với Đông Vinh xanh vỏ đỏ lũng
9. Chơi với Phủ Sóc khóc mà về
10. Chơi với Tống Thỏ không mất đó cũng mất lờ
11. Trai làng Tò ăn to nói lớn
12. Trai làng Ngái, gái Đồng Xâm
13. Trai An Thái, gái Bộ La
14. Trai Cổ Am dám làm mọi việc
15. Trai Đào Động, gái Lộng Khê
16. Trai Vân Động, gái Vân Nam
17. Trai Vũ Lập quật lập thổ cư
18. Trai làng Ngái, gái Động Trung
19. Bạc Đồng Chân bất nhân Nghi Phú
20. Cả tổng Quang Lang không bằng một làng An Cố
21. Dưa Quài, khoai Bái, gái Vạn Đồn
22. Gan Kìm chim Đậu dậu làng Tông
23. Gặp người kẻ Bo thì co mình lại
24. Gặp người làng Ngái thì vái mà về
25. Giặc ba bê không bằng Cọi Khê đến nhà
26. Họ Nguyễn ông Cai lấy ai thì lấy
27. Lang lảng như quan viên làng Lường
28. Lê Chằm Vạc, Mạc Tò Hương
29. Mất cả bũng cả làng đi kiện
30. Qua Ngái đái vào nê
31. Quan Chằm, Vạc, đánh bạc Me, Lu
32. Quan làng Tò, bò làng Hệ
33. Nê rái, Ngái kinh, Cổ Ninh nằm vạ
34. Phú quý Quan Đình, thi thư Cổ Đẳng
35. Thần dược Đồ Kỳ, thần y Phất Lộc
36. Thứ nhất Lại Trì thứ nhì Động Trung
37. Thứ nhất Thư Trì thứ nhì Vụ Bản
38. Quan thời Lê: Chằm, Vạc; quan thời Mạc: Tò Vang
39. Trên giời bà chúa bán thiên, ở dưới hạ giới có quan viên Tu Trình
40. Trai Thư Điền huyên thuyên xích đế
Gái Trình Phả váy trễ lưng ong
41. Cha đời con gái Bộ La
Làm mắm, mắm thối, làm cà, cà thâm.
42. Động bể Quang Lang bắc nồi rang lên bếp
Động bể An Cố giặt khố mà phơi
43. Tý bay nằm ổ, tý đỗ nằm giường
44. Nhà ai có thóc thì phơi
Võ Lăng vào hội thì giời lại mưa
45. Nhà ai có thóc thì phơi
Đến mai giỗ ông Thái thú thì giời lại mưa
46. Nhất ông Kỳ, nhì ông Thám, thứ ba bá hộ Quần Anh
47. Thái Bình có chú Phạm Tuân
Bay vào vũ trụ một tuần về ngay
48. Dẫu rằng ông nảo ông nao
Qua đến A Sào cũng mời xuống ngựa
49. Thái Bình là đất ăn chơi,
Tay bị tay gậy khắp nơi tung hoành
50. Phạm Tuân quê ở Thái Bình
Quê hương đói khổ dứt tình bỏ đi
Sao không xin gạo, xin mì
Bay lên vũ trụ làm gì hỡi Tuân?
51. Chị em du kích Thái Bình,
Ca lô đội lệch vừa xinh vừa dòn
Người ta hỏi chuyện chồng con
Lắc đầu nguây nguẩy em còn giết Tây.
52. Chém cha cái hũ cái chai,
Làm trưa bớt bát, làm mai om nhà.
53. Chém cha cái cổng chợ Và,
Càng xông men lắm, càng chà xát gan.
54. Bao giờ Nhân Lý có đình
Trạm Chay mở chợ Ngọc Đình có vua
Bao giờ Tiền Hải có chùa
Trạm Chay mở chợ thì vua ra đời.
55. Nam mô đại tướng Thuyền Quan,
Mũ ni, tích trượng, phướn phan thay cờ.
Bình Tây kiến lập vệ cơ,
Nghĩa quân khắp chốn đi về sớm hôm.
Chùa làm kho súng bên đồn,
Lăng Sa bạt vía, kinh hồn Thuyền Quan.
56. Con cò trắng bệch như vôi
Đừng nông nổi nữa, đừng lời nguyệt hoa
Ví dù muốn đẹp đôi ta
Đừng như cánh bướm quanh hoa đầu mùa
Đừng vê thuốc, đừng bỏ bùa
Đừng như chú tiểu ở chùa Thiều Quang
Đừng thắm nhạt, đừng đa đoan
Nên duyên thì phượng với loan một lời
Giăng kia vằng vặc giữa giời
Giăng ai soi tỏ lòng người nầy cho
57. Giữa năm Đinh Dậu mới rồi
Sư ông chùa Lãng là người đảm đang
Viết tờ quyên giáo các làng
Lãng Đông, Năng Nhượng chuyển sang Trực Tầm
Chiều hôm còn ở Đồng Xâm
Rạng mai Đắc Chúng, tối tầm Dục Dương
Cùng với nghĩa sĩ bốn phương
Phất cờ thần tướng mở đường thiên binh
Phá dinh công sứ Thái Bình
Sa cơ ông đã bỏ mình vì dân.
Xem thêm:
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về quê hương, đất nước, con người Việt Nam
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ nói về du lịch thám hiểm các địa danh
360 câu ca dao dân ca Việt Nam hay nhất từ 3 miền đất nước
Ca dao, tục ngữ về phong cảnh, làng nghề, phong tục, đặc sản Thái Bình
Thông qua những câu ca dao, tục ngữ về Thái Bình, chúng ta được khám phá cuộc sống, đời sống tinh thần phong phú của người dân nơi đây. Không những vậy, bạn còn có cơ hội được chiêm ngưỡng những di sản văn hóa mang đậm bản sắc dân tộc và làm giàu thêm vốn kiến thức của mình.
1. Vàng Công, bạc Xâm, đồng Xá
2. Dâu tơ chợ Rộng, chiếu cói Hải Triều
3. Voi nhà chúa, lúa dương liễu
4. Sóng cửa Trà, ma cửa hộ
5. Làng Mỏ tế mò
6. Cốm Nguyễn, ổi Bo
7. Ổi làng Bo, trâu bò chợ Sóc
8. Dâu Me, chè Mét
9. Đúc Tè, chè Gạo
10. Gà Tò, lợn Tó, vó Vạn Đồn
11. Voi nhà chúa, lúa Lá Động
12. Dưa làng La, cà Phúc Khánh
13. Chợ Hệ trâu bò, chợ Đụn vớ lưới
14. Chiêng Đông, trống Tứ, mõ Đoài
15. Chiêng làng Đống, trống làng Triền
16. Trống Văn Ông, cồng Đồng Hải
17. Sống vải Bùi, chết vùi vàng tâm
18. Vải Bơn, rau muống Bùi
19. Chiếu Hới, vải Bơn, lụa Mẹo
20. Lụa La, là Sóc, đũi Ngọc Đường
21. Dưa Gòi, khoai Bái
22. Khoai làng Đậu, dậu làng Tông
23. Khoai Đông Chú, vú làng Nang
24. Khoai Đồng Giá, cá Đồng Tài
25. Chuông Ngò, mõ Lụa, trống Bồng Lai
26. Bơi chải làng Keo, hát chèo làng Khuốc
27. Vô Song khéo đó, làng Giàng khéo đan
28. Đan giành An Ninh, xây đình Lịch Động
29. Làng Miễu đan giỏ, làng Tó đan giành
30. Gà Tò, mía Tó, rỏ Tống Văn, khăn lụa Nguyễn
31. Sổi se, đũi, nái không bằng vải Bái nhuộm nâu
32. Ăn cơm hom, nằm giường hòm, đắp chiếu Hới
33. Làng Hội buôn chát (vỏ), làng Nha buôn trầu
34. Tốt lụa Bộ La, đẹp là làng Sóc
35. Rượu Bồ Trang, cám rang Lường Cả
36. Thần Huống lắm tre, ngon chè chợ Mét
37. Nước mắm làng Mèn, thợ rèn Cao Dương
38. Cá rô Đồng Giá, rổ rá Ngẫu Khê
39. Thuốc lào Khai Lai, lợn choai chợ Thượng
40. Sồi xe, dũi, nái không bằng vải Bái ruộm nâu
41. Đắc chúng lắm cau, nhiều ra Quân hành, Yên Xá
42. Chiêng làng Đống, trống làng Triền, quan viên Lịch Động
43. Lắm voi nhà Chúa, lắm lúa Dương Liễu, lắm miếu Lai Vè
44. Tương làng Búng, thúng làng Roi, bánh đúc đậu phụ là nòi Thanh Hương
45. Tương Phương Tảo, gạo Lộc Điền, tiền làng Roi, ngòi Phương Bản
46. Cói Vò Song, bông Chợ Giẽ, Củ chợ Nan, khoai lang chợ Đậu
47. Nguyên Xá cây bông, đúc đồng An Lộng, cá giống Thanh Nga, ương chè thôn Quán
48. Nguyên Xá bánh cáy, khoai ráy Động Trung, bánh bột lọc thật trong Đô Kỳ chợ Quếch
49. Chuông chùa lác, khánh chùa Giai, mõ Nam Đài, trống Hải An
50. Cối làng Tông, chuông đồng làng Đống, cống làng Tò, trâu bò làng Hệ
51. Bưng trống Văn Ông, đúc cồng Đông Hải, dệt vải tế Quan, thêu đan Nội, Ngoại Lãng
52. Đọc văn Kinh Nhuế, trống tế Bạt Trung, mõ Thái Công, cồng Thân Thượng, bù lu Ngái
53. Đan giành có xã An Ninh
Thợ mộc làm đình Đông Hồ, Vế, Diệc
54. Dù ai chuộng lượt kén là
Không bằng mua lụa Bộ La về dùng
55. Thái Bình có cái cầu Bo
Có nhà máy cháo, có lò đúc muôi
56. Lụa là nhất ở Phương La
Kinh kì xưa vẫn thường qua nơi này
57. Hỡi cô thắt dải lưng xanh
Có xem chèo Khuốc với anh thì về
58. Xứ Đoài, xứ Bắc, xứ Đông
Linh thiêng phải kể đức ông Sâm Đồng
59. Đã là con mẹ, con cha
Tháng ba giỗ Mẫu Tiên La thì về!
60. Bao giờ Đồng Cống có đình,
Diệm Dương có hát thì mình lấy ta
61. Dù cho cha đánh mẹ treo
Em cũng chẳng bỏ chùa Keo hôm rằm
Dù cho cha đánh mẹ vằm
Em cũng chẳng bỏ hôm rằm chùa Keo
62. Đồng Cống đan rọ, đan sàng,
Đang Lại dệt vải, chợ Hàm nhuộm thâm.
Trung Lãng thì tráng bánh đa,
Ngân Cầu bánh bỏng, Hưng La bánh bèo.
63. Ngàn năm in bóng hồng quần,
Sông Giai tấp nập, bến Trần lưu thông.
Tơ vàng quấn mái chèo ông,
Vải tơ An Để, lụa hồng làng Giai.
Qua tuyển tập thơ về Thái Bình cũng như ca dao, tục ngữ Thái Bình, ta có thể thấy “quê lúa” không chỉ gây ấn tượng bởi vẻ đẹp mộc mạc, yên bình hay những món ăn độc đáo… mà còn là mảnh đất giàu truyền thống lịch sử, văn hóa. Mảnh đất ấy cũng nổi tiếng với bao bậc anh hùng hào kiệt và người dân anh dũng, cần cù, yêu nước. Để mỗi khi nhắc tới hay nhớ về, mỗi người con của quê hương Thái Bình nói riêng và người dân Việt Nam nói chung đều có thể tự hào.