Vĩnh Phúc thuộc đồng bằng sông Hồng, được xem là cái nôi của người Việt cổ đồng thời được thiên nhiên ban tặng nhiều danh thắng đẹp. Cùng VOH tìm hiểu thêm về vẻ đẹp và con người nơi đây thông qua những câu ca dao, tục ngữ về Vĩnh Phúc, những câu thơ về Tam Đảo, thơ hay về Vĩnh Phúc.
Thơ về Tam Đảo, Vĩnh Phúc hay nhất
Nhắc đến Vĩnh Phúc, không thể không kể tới Tam Đảo – một trong những địa danh du lịch nổi tiếng nằm ở độ cao hơn 900m so với mực nước biển. Sở hữu khí hậu mát mẻ cùng cảnh quan núi non đẹp như tranh vẽ, Tam Đảo ẩn mình trong màn sương mờ ảo và biển mây bồng bềnh.
Vẻ đẹp lãng mạn pha chút trầm mặc đó đã khi gợi lên biết bao sự rung động. Để mỗi khi đọc những câu thơ hay về Tam Đảo, ai cũng mong muốn được một lần ghé thăm hoặc quay trở lại. Mời bạn đọc cùng thưởng thức những bài thơ về Tam Đảo để cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của thị trấn trong sương mờ này.
Tam Đảo
Tác giả: Vương Trọng
Say giấc suối ru, bừng dậy muộn
Mây tránh cho ta xếp lại màn
Rộng cửa nhìn ra lòng hốt hoảng:
Chắc gì còn ở chốn trần gian?
Lần hạt bồ đề, leo từng bậc
Nguyện lời kinh kệ, ngắn đường lên
Tới đỉnh vắng chùa, không dáng Phật
May mà còn gặp nụ cười em.
Lên rừng, hồn nhập Phật
Mây trắng bạc đầu xanh
Xuống phố thân hoàn tục
Trưởng lão cũng là anh!
Bức tranh Tam Đảo
Tác giả: Nguyễn Đức Hạnh
Em ẩn hiện một nỗi buồn Tam Đảo
Nắng Tây Thiên ru ngủ gốc thông già
Ngày trễ nải bên những tầng xiêm áo
Mây thờ ơ trôi nổi bước trần gian
Hoa bung biêng chấp chới phía đại ngàn
Em đã hẹn lòng ta từ cổ tích
Cỏ vẫn biếc cho hoàng hôn yên tĩnh
Một cánh chuồn mỏng mảnh cuối vườn xưa
Rồi bất ngờ Tam Đảo một chiều mưa
Đôi mắt ướt đẹp như mùa thổ cẩm
Hương cỏ dại thấm tận hồn sâu thẳm
Bóng mi dài ai tạc khúc tình ca
Lối quanh co bờ dốc dựng trầm tư
Em vẫn đấy sao mà hư ảnh mãi
Trong thấp thoáng nghi hồ khi ngoảnh lại
Tự bao giờ nghe gió thổi chia xa.
Đêm nghe Dạ cổ hoài lang trên Tam Đảo
Tác giả: Trịnh Bửu Hoài
Tiếng đàn
Rung nhẹ trong sương
Tiếng ca
Ai luyến
Để thương nhớ thầm
Tiếng sương
Rơi bổng
Rơi trầm
Người mang
Dạ cổ hoài lang
Tặng người
Nhớ thời mở đất
Cuối trời
Gánh quê
Nặng
Một vai đời lưu dân
Lời ca
Mang nắng phương Nam
Thắp đêm Tam Đảo
Bóng trăng đồng bằng
Non cao
Vướng một tiếng đàn
Đủ thương
Đủ nhớ
Đến ngàn năm sau
Đêm nay
Sương ửng má đào
Cho bài Dạ cổ
Thành câu ru người.
Lên Tam Đảo
Tác giả: Trần Nhương
Cùng em lên Tam Đảo chiều nay
Phố phường lùi mãi phía sau cây
Để lại bon chen cùng tất bật
Lên đây hòa nhập gió cùng mây.
Mười một dặm đèo cua gấp gấp
Tai vù đầu váng tưởng đang say
Em cười nhí nhảnh qua gương kính
Định vớt trăng vào trong búp tay
Mười một dặm đèo lên chót vót
Mùa thu xịch đến lúc đang hè
Em thơm như thể sau khi tắm
Sương khói giăng mùng bỏ thuốc mê
Mười một dặm đèo lên tới đỉnh
Ngờ đâu Tam Đảo cũng thường thôi!
Ở cao xa thế, gần ra thấp
Với núi hình như cũng giống người...!
Thu Tam Đảo
Tác giả: Đào Vĩnh
Đường lên Tam Đảo sớm nay
Còn mải ngược xuôi dốc uốn vòng
Khu I, II, III.... rồi Tam Đảo
Không vậy sao còn đủ Châu Phong
Không thế mùa hè nhiều mắc nợ
Lưng trần nhẫn nại thở mồ hôi
Riêng chi vương vấn thu dìu dịu
Mây trắng cồn lên bước chân người
Đâu cũng chập chờn cung bậc gió
Thoáng chểnh mảng xa, thoáng ôm chầm
Ngàn nắng lọc qua ngàn xanh lá
Xoải một vàng mơ dọc triền thung
Nhà cũ thời gian mờ dấu ấn
Cửa ô nhà mới lặng bốn bề
Mắt em thăm thẳm như rừng núi
Tôi xa, Tam Đảo có theo về?
Mây Tam Đảo
Tác giả: Duy Thơm
Đi trong gió
Đùa trong mây
Mây giăng
Giăng trắng
Cỏ cây đất trời
Mờ mờ
Ảo ảo
Sương rơi
Mây treo lơ lửng
Mây trôi trước nhà
Mây vào cửa sổ tìm hoa
Mây lên giường ngủ
La đà cùng mây...
Mây vờn như tỉnh như say
Men nồng ngây ngất cùng ai giãi bày
Mây vơi rồi mây lại đầy
Thoáng ẩn, thoáng hiện
Lúc dày lúc thưa
Mây lùa trong nắng ban trưa
Mây dồn như thác
Như mưa kín trời
Dưới thung, mây ngược lên đồi
Mây hôn thác Bạc
Rong chơi Thạch Bàn
Mây từ Phù Nghĩa mây sang
Mây ôm Thiên Thị
Mây choàng ngàn thông
Mây quấn quýt, mây bềnh bồng
Lung linh huyền ảo
Một vùng trắng mơ
Trập trùng Tam Đảo hoang sơ
Như tranh thuỷ mặc
Vần thơ trữ tình
Tam Đảo một ngày hè
Tác giả: Phạm Đạo
Đường lên Tam Đảo sớm nay
Đồng xanh ngăn ngắt cò bay nhịp nhàng
Đuôi Rồng, dốc Láp, chùa Hang
Mây lưng chừng núi, rộn ràng thông reo
Quanh co, khúc khuỷu cheo leo
Líu lo chim hót, bướm theo bạn tình
Non xanh, núi biếc lung linh
Xa xa thác Bạc uốn mình hát ca
Muôn vàn màu sắc trộn pha
Thị trấn đẹp tựa lẵng hoa lưng trời
Chìm trong không khí tuyệt vời
Giữa hè nóng bức nói lời mùa thu
Mênh mông trời đất Trung du
Bồng bềnh tiên cảnh, thực hư trong lòng.
Xem thêm:
Thả hồn phiêu lãng với 35 bài thơ về mây hay và lãng mạn
36 bài thơ về sương mù hay nhất
35 bài thơ về suối rừng nuôi dưỡng tâm hồn
Thơ lục bát về Tam Đảo
Tam Đảo mùa nào cũng đẹp, mùa nào cũng để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng du khách. Nếu bạn muốn khám phá vùng đất này, hãy tìm hiểu trước cảnh sắc thông qua những bài thơ hay về Tam Đảo, Vĩnh Phúc. Bởi dưới con mắt của thi sĩ, mọi vẻ đẹp, mọi điều thú vị đều được miêu tả một cách rất tỉ mỉ, rất tinh tế, rất tự nhiên.
Em về Tam Đảo
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Em về Tam Đảo sáng nay
Chuyến xe đi giữa màu mây ngoằn ngoèo
Dốc cao, xe chầm chậm leo
Nhìn quanh chỉ thấy là đèo dốc thôi
Bỗng nhiên mây biến tan rồi
Xe dừng trên đỉnh… tuyệt vời! đẹp chưa!
Ngập ngừng cái nắng ban trưa
Sáng lên với đám mây vừa bay qua
Nào sương nào khói la đà
Mắt em bỡ ngỡ như là trong mơ
Nắng xuyên qua lớp mây mờ
Núi đồi nghiêng xuống một bờ cỏ hoa
Nhà gần ấp ủ nhà xa
Nhấp nhô những chiếc nấm hoa lưng đồi
Su su mươn mướt xanh tươi
Thiên nhiên vẽ một khung trời biếc xanh
Em về Tam Đảo cùng anh
Nghe con suối chảy trên nhành mây bay.
Từ am mây Tam Đảo
Tác giả: Nguyễn Vũ Tiềm
Chót vót thảo am, mây trắng trụ trì
tinh tú miệt mài viết kinh Pháp Cú
trên trang trời xanh
dưới lưng đèo vầng trăng non xuống tóc
núi triệu năm làm chú tiểu dâng trà...
Những hang động đâu đây tiền nguyên thuỷ
làng bản xa mờ như những mảng rêu
bám vào đất đai vạn thuở
nồm bấc heo may ấm lạnh tình người
Tiếng còi báo động từ thế kỷ trước
vọng đến đây đời đã yên bình
sương núi bềnh bồng nhang khói
khí thần kinh kệ tụ tan...
Vầng cao xanh tịnh độ
xanh vào từng cây cỏ cứu sinh
cái ác thực thi đâu đó
vọng đến đây đã hướng thiện xong rồi
Duy một chuyện không đổi theo thời gian, không gian
khiến cuộc đời lung linh một vẻ đẹp huyền diệu:
tình người trong cõi nhân gian.
Dùng dằng Tam Đảo
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng
Vịn mây mà bước lên chiều
Tình như là cỏ nói điều biếc xanh
Con đường nho nhỏ vòng quanh
Dắt tôi ngược dốc gập ghềnh mù sương
Tình em làm rối con đường
Bóng cây dấu một lời thương lặng thầm
Cuối chiều Tam Đảo xa xăm
Hình như ánh mắt lá răm... mơ màng.
Mây ngang Tam Đảo
Tác giả: Nguyễn Ngọc Bái
Tưởng chừng trời đất nhẹ tênh
Mây ngang Tam Đảo bồng bềnh về đâu?
Nắng dưới chân gió trên đầu
Còn em đằm thắm giữa màu thông xanh
Đền thiêng em dắt tay anh
Cầu cho mình sống yên lành vì nhau
Núi vừa cao núi vừa sâu
Vầng mây như thể nhịp cầu chung chiêng
Tiếng chim tự bói chuyện riêng
Bói hoa bói quả xem thiêng chừng nào
Quanh quanh Tam Đảo nghiêng chào
Tiếng chuông nhè nhẹ thỉnh vào thinh không.
Tam Đảo ngày mưa lục bát
Tác giả: Nguyễn Đức Mậu
Anh lên Tam Đảo ngày mưa
mưa giăng bốn ngả từ trưa sang chiều
Cây rừng tóc rối liêu xiêu
dầm dề mưa đổ qua chiều sang đêm
Mái trời nước xối nhiều thêm
ầm ào mưa trút tràn đêm, lở ngày
Đèn đường vài giọt lắt lay
xa em đã kín ba ngày mưa rơi
Ba ngày hết đứng trông trời
lại ngồi vơ vẩn vẽ vời vu vơ
Chữ bao nhiêu chẳng thành thơ
dường như trang giấy cũng mờ mưa bay
Mưa nhờn nhợt cả bàn tay
phập phồng cơn gió cuốn nây vào phòng
Anh lên Tam Đảo ngày không
mưa rừng mưa phố, mưa lồng trong mưa.
Những bài thơ hay về Tam Đảo ngắn gọn
Những câu thơ hay về Tam Đảo không chỉ chứa đựng cảnh sắc mà còn chứa đựng cả tâm tư, sự rung động, đôi khi là cả câu chuyện của tác giả. Bởi vậy có những bài thơ tuy ngắn nhưng dư âm đọng lại trong lòng người đọc lại vô cùng dài.
Tam Đảo
Tác giả: Phạm Dạ Thủy
Không thể không nghĩ đến
Con số 9
của một ngày trong tháng
một tháng trong năm
một năm trong đời
Tam Đảo
Sương đêm ấy không tan
Cái lạnh xoắn xuýt
Ký ức xanh
Quay quắt nhớ
Tưởng tượng để mà khát
Miền Trung nắng gió
Thèm một đêm sương ngũ sắc
Im lìm Tam Đảo cuối trời…
Vịnh Tam Đảo
Tác giả: Thiên Thê
Hoá công khéo tạc cảnh xinh xinh,
Tam Đảo non cao lắm vẻ tình.
Nước lẩn màu mây vàng lộn biếc,
Đá chen sắc cỏ trắng pha xanh.
Tượng đồng lăn lóc, chùa rêu phủ,
Suối bạc lững lờ bóng nguyệt chênh.
Càng ngắm nước non càng súc cảnh,
Khôn đem thần bút vẽ nên tranh.
Tam Đảo
Tác giả: Tô Hoàn
Lên Tam Đảo gần trời không rát mặt
Núi thì nghiêng may gió chẳng vòng vèo
Lần xuống thác ơn ngọn nguồn trong vát
Vịn tay rừng thương cây đứng cheo leo.
Chiều Tam Đảo
Tác giả: Phạm Dạ Thủy
Tam Đảo còn xanh
Chiều đã chín
Mây quấn chân người
Ta khói sương
Cách nhau ba bước
Đi không tới
Tảng đá đời ai
Chắn giữa đường.
Tam Đảo
Tác giả: Trịnh Bửu Hoài
Mây mắc võng trời hư ảo
Non cao ai thắp lửa chiều
Loanh quanh phố đồi Tam Đảo
Ta và sương trắng quạnh hiu.
Tam Đảo hoài cổ
Tác giả: Chiêu Dương
Trông lên Tam Đảo lẫn trời mây,
Ba ngọn lô nhô vẫn rãi bầy.
Khói toả chùa Đồng khi ẩn hiện,
Nước reo suối Bạc lúc vơi đầy.
Lâu đài phá huỷ trơ nền móng,
Lăng miếu hoang tàn rợp cỏ cây.
Danh thắng Phong Châu nay thế thế,
Chạnh niềm lối cũ dạ khôn khuây.
Xem thêm:
Top những bài thơ về núi rừng thiên nhiên hùng vĩ
35+ bài thơ về thiên nhiên hay, câu thơ về phong cảnh thiên nhiên khiến bạn say đắm
Top những bài thơ về du lịch hay nhất
Thơ về Vĩnh Phúc ca ngợi cảnh sắc thiên nhiên
Vĩnh Phúc nổi tiếng với nhiều danh thắng cũng như cảnh quan thiên nhiên đẹp. Không chỉ có những người con được sinh ra từ mảnh đất này mà những du khách ghé thăm cũng bị cảnh sắc hấp dẫn. Dưới đây là một số bài thơ về Vĩnh Phúc do VOH tổng hợp, mời bạn đến với những địa danh tiêu biểu trên mảnh đất này.
Vĩnh Phúc
Tác giả: Bùi Thị Ngọc Điệp
Vĩnh Phúc mưa nắng bao mùa,
Đồng vàng trải rộng lưa thưa nắng trời.
Phúc Yên - Thành phố đây rồi,
Bao nhiêu cảnh sắc gọi mời bước anh.
Hồ Đại Lải chập chùng xanh,
Bức tranh thuỷ mặc xây thành mộng mơ.
Bình Xuyên vẽ một nét thơ,
Đầm sen ngăn ngắt đợi chờ thi nhân.
Vĩnh Tường nổi tiếng xa gần,
Đình chùa hương khói bội phần nghiêm trang.
Đền Phú Đa, đình Thổ Tang,
Chùa Tùng Vân, Phật rỡ ràng biếc xanh.
Ghé thăm làng gốm Hương Canh,
Làng nghề truyền thống vang danh một thời.
Yên Lạc ngóng đợi bên trời,
Lễ hội Đền Thính rộn vui một miền.
Cùng về Đầm Vạc - Vĩnh Yên,
Trong lành một khoảng trời riêng nơi này.
Lễ đình Đông Đạo vui vầy,
Dâng hương, tế lễ tràn đầy đức tin.
Đất trời Tam Đảo yên bình,
Hoang sơ, hùng vĩ tạo hình thiên nhiên.
Thiền Viện Trúc Lâm Tây Thiên,
Cửa từ bi dưỡng tâm thiền lâu nay.
Đền Trần Nguyên Hãn xanh cây,
Đá mài gươm vẫn còn đây bao đời.
Anh hùng khí tiết rạng ngời,
Lập Thạch lưu giữ để đời soi chung.
Bình Sơn - Ngôi tháp đất nung,
Huyện Sông Lô vẫn vui cùng tháng năm.
Hải Lựu ghé bước về thăm,
Cò bay rợp bóng ngọt đằm câu thơ.
Dứa Tam Dương chín vàng mơ,
Bánh hòn Hợp Thịnh đợi chờ khách quen.
Mắm tép Đức Bác người khen,
Cá thính Lập Thạch ăn ghiền mới thôi.
Trà hoa vàng ngọt trên môi,
Su su Tam Đảo bời bời sắc xanh.
Bò tái kiến đốt ngọt lành,
Rượu chít Tam Đảo sẵn dành đợi ai.
Vĩnh Phúc đổi mới từng ngày,
Bao nhiêu cảnh sắc để ai say lòng.
Tết này anh có về không?
Vào mùa lễ hội ta cùng chung vui.
Thiền viện Tây Thiên
Tác giả: Phạm Đình Nhân
Đường lên Thiền viện Tây Thiên
Không gian tĩnh mặc khí thiêng ngập tràn
Gió đưa hương quyện trầm nhang
Chuông ngân như đón ta sang cõi thiền.
Mây vờn quanh mái chùa thiêng
Trống chiêng Bát nhã theo triền núi ngân
Như đi trong áng phù vân
Xa lìa cái cõi hồng trần phù du.
Tam quan ấm nắng chiều thu
Đại hùng bảo điện mịt mù khói hương
Lầu chuông lầu trống quyện sương
Sớm trưa tĩnh lặng thiền đường uy nghiêm.
Câu kinh tiếng kệ mùi thiền
Áo nâu sòng khắp trăm miền về đây
Tâm kinh Bát Nhã đủ đầy
Chân tâm thanh tịnh chốn đây cửa thiền.
Tây Thiên Thiền viện linh thiêng.
Về Vĩnh Phúc
Tác giả: Dân Huyền
Anh về thăm Vĩnh Phúc giữa bao la đầm vạc
Anh về thăm Vĩnh Phúc một chiều chùa Tây Thiên
Ta cùng về Vĩnh Yên nhớ hồi đi Tam Đảo
Từng giờ, từng đổi thay trong những màu sắc mới
Vui cùng miền đất cổ, vùng Tịch Sơn thuở nào
Cùng nhau về Vĩnh Phúc cho thỏa niềm ước ao.
Vĩnh Phúc Hồn Thơ
Tác giả : Nguyễn Hanh
Ai về Vĩnh Phúc hồn thơ
Để nghe gió thổi mộng mơ dạt dào
Lời du của mẹ thanh cao
Bên tai giấc ngủ, đưa vào đường thi
Ai về giữa độ xuân thì
Bình Sơn tòa tháp uy nghi đón mời
Nắng hòa diều sáo buông lơi
Bầy chim én lượn khắp nơi tỏ tình
Ai về đón ánh bình minh
Ngắm nhìn Tam Đảo quê mình đẹp thay
Đồi thông khỏa lấp sương dày
Bồng lai tiên cảnh bấy nay xứng tầm
Ai về Thiền Viện Trúc Lâm
Cầu kinh, niệm Phật để tâm nhẹ nhàng
Hướng về một cõi thênh thang
Tây Thiên ngự trị, lòng càng bớt âu
Ai về Đại Lải hôm đầu
Du thuyền vãng cảnh hồ sâu trong ngần
Đắm lòng chẳng nỡ rời chân
Đi rồi lại ước có lần thứ hai
Trải qua những chặng đường dài
Bây giờ Vĩnh Phúc xứng vai bạn bè
Thi đường tôi nói bạn nghe
Khắp nơi bằng hữu tựu về chung vui.
Về quê em
Tác giả: Đài Trang
Anh có về Vĩnh Phúc quê em,
Nơi Tam Đảo mờ sương trời mây phủ,
Có Thiền viện giữa đại ngàn lộng gió,
Có Sông Hồng bãi bồi đỏ phù sa.
Anh về đây cảm nhận chốn quê nhà,
Quê hương em một thời hoa lửa ấy,
Lời ai vang lịch sử còn sống dậy,
Là Anh hùng mang tên Nguyễn Viết Xuân.
Về đây thăm thành phố nhỏ ngày đêm,
Vĩnh Yên xanh đang cuộn mình đổi mới,
Là Phúc Yên vươn lên trong chờ đợi,
No ấm đẹp giàu tựa bức tranh hoa...
Ghé về xuôi đến Đại Lải, Xuân Hòa,
Lời cùng gió mênh mông đùa sóng nước,
Tự bao giờ đã thấy hồ có trước,
Vui sum vầy đón lữ khách gần xa,
Người quê em tình thắm nghĩa mặn mà,
Ai đã đến một lần thêm nhớ mãi.
Anh có về Vĩnh Phúc quê em
Tác giả: Nguyễn Hạnh
Anh có về với miền đất quê em
Để dạo bước trong làn sương mờ ảo
Trời đất tỏa hương mát lành Tam Đảo
Cho tâm hồn bát ngát những màu xanh
Hãy về đây, thăm làng gốm Hương Canh
Để rồi sẽ một lần anh được biết
Những vẻ đẹp của tâm hồn người Việt
Thấm đẫm trong từng đường nét hoa văn
Về nhé anh, tìm lại giữa đại ngàn
Hồ Xạ Hương - nàng tiên đang say giấc
Rừng thông xanh êm đềm ru khúc hát
Cho bốn mùa, hồ chẳng phút cạn vơi
Về nơi này, cho ta thấy thảnh thơi
Dưới chân tháp Bình Sơn - miền cổ tích
Nét cố kính bước ra từ ký ức
Như chưa từng phai dấu trước thời gian
Hay về thăm hồ Điển Triệt, nhé anh
Cùng khám phá vẻ thiên nhiên kỳ thú
Lặng lẽ nghe tiếng vọng từ lịch sử
Kể anh nghe chiến công của quê hương
Em đưa anh tìm tới với đầm Rưng
Theo làn gió mênh mang sóng nước
Cùng chân trần dạo chơi trên triền cát
Đón hương sen thơm ngát đến say lòng
Còn một điều đặc biệt anh biết không?
Nét gần gũi, và cũng thân thương nhất
Là tấm lòng của con người Vĩnh Phúc
Luôn dang tay chờ đón bước anh về.
Chiều Tam Đảo
Tác giả: Tony Phạm
Mượn gió vẽ mây giữa cổng trời
Tam Đảo chiều hạ thực cảnh tiên
Sương khói giăng giăng dòng thác bạc
Nhà thờ đá cổ, áo rêu phong
Giọt nắng lung linh rơi tí tách
Nhỏ lên từng bậc lối đi vào
Đền tranh ngói đỏ, ngàn mây trắng
Huyền ảo linh thiêng, chúa thượng ngàn.
Đủng đỉnh men theo hành lang nhỏ
Mây bò lổm nhổm quyện gót hồng
Sơn nữ mê say quên bện tóc
Gió se se lạnh búng má đào
Một thoáng dừng chân nơi Tam Đảo
Mặc hồn quấn quýt với cỏ cây
Lẩn thẩn mê say về chẳng kịp
Để hình quên bóng, nhớ trời mây.
Đêm Tam Đảo
Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
Đêm nay về Tam Đảo
Xe như lên đỉnh trời
Núi trèo qua cửa kính
Mây lần xuông ghế ngồi
Đêm nay về Tam Đảo
Thao thức quãng đường dài
Gió phủ bờ môi lạnh
Sương choàng khăn lưng đồi
Ánh điện như sao sa
Những tòa nhà yên lặng
Nhìn khói mây giăng giăng
Đêm đằm miền sương trắng
Rượu chưa kịp cạn ly
Men đã say lơi lả
Bồng bềnh mà êm ả
Nghiêng đất tời trung du trắng
Gió tháng ba vẫn thổi
Tác giả: Trần Nhương
Gió tháng ba vẫn thổi
Sông Thao bờ ngô xanh
Thuyền ai sang bãi nổi
Vát chèo vào bình minh
Ngô nô đùa trong gió
Óng ả ngàn bắp non
Phấn rắc vàng chạm ngõ
Xin chọn ngày thành hôn.
Bắp nuột nà thiếu nữ
Ngực căng mành yếm xanh
Thẹn thùng tóc cũng đỏ
Những mong mình lớn nhanh.
Thấp thoáng vành nón trắng
Giữa bãi ngô phất cờ
Có một người đứng lặng
Neo thuyền vào bến mơ.
Gió tháng ba vẫn thổi.
Sông Thao càng non tơ...
Những bài thơ hay về Vĩnh Phúc đất và người
Trong số những bài thơ hay về Vĩnh Phúc, có không ít những bài thơ thể hiện tình cảm, sự gắn bó của con người. Đó có thể là tiếng lòng, là niềm tự hào của người con yêu quê hương, cũng có thể là một phần ký ức được gắn liền với mảnh đất này.
Vĩnh Phúc trong tôi
Tác giả: Phan Thanh Long
Tương tư chờ mộng đêm tàn
Ngân Hà say nguyệt nhân gian đa tình
Lang thang mây gió vô hình
Vĩnh Yên ngõ vắng riêng mình cô đơn
Tam Đảo sương lắng men hồn
Hoa say men lệ hương buồn mi ai
Mơ tan tỉnh giấc u hoài
Mắt xanh lạc giữa nắng mai Vĩnh Tường
Gieo sầu miền đất Tam Dương
Cho cây trái ngậm hạt thương hạt buồn
Người về Yên Lạc chiều buông
Đừng quên nhặt mảnh hoàng hôn rơi thầm
Gót liễu dừng bước phong trần
Câu thơ Lập Thạch nhớ vần Bình Xuyên
Mây hồ hải mộng lâm tuyền
Sông Lô đá vỡ mà nguyên khối tình
Khói hoa nở giữa bình minh
Phúc Yên còn đó Mê Linh xa rồi
Đèn khuya ngỡ ánh trăng rơi
Sao trong ánh mắt để trời bơ vơ
Người đi rừng núi vẫn chờ
Như thuyền tìm bến như thơ tìm vần
Rượu dừa hương sắc giai nhân
Cá thính ngọt dịu lâng lâng men sầu
Người xưa nay đã về đâu
Mà dòng tâm sự nhuốm màu biệt ly
Màu rêu xanh níu chân đi
Thu vàng hạ trắng làn mi héo mòn
Vành nôi mẹ hát ru con
Trọn đời ngậm ngọt bồ hòn đắng cay
Ai về Vĩnh Phúc đêm nay
Cho tôi gửi chút heo may thu về
Nghe câu hát đượm hồn quê
Bởi vì lòng đã trót mê nơi đây.
Vĩnh Yên
Tác giả: Nguyễn Bùi Vợi
Vĩnh Yên ơi, ta lại về đây
Nhớ thương năm tháng có vơi đầy
Thuyền ai mái động trăng Đầm Vạc
Nghe bốn bề xuân rạo rực cây.
Một nẻo đường khuya xao xác lá
Mang đi để nhớ lại mang về
Ôi chao, đã ba mươi năm lẻ
Phố cũ, đêm dài, sương lạnh tê.
Phố cũ đêm nay dường trẻ lại
Râm ran tiếng bè bạn anh em
Bàn chân lại ấm đường đất sỏi
Nghe rợp hồn đầy một Vĩnh Yên...
Vĩnh Phúc quê em
Tác giả: Nguyễn Thái Cơ
Anh hẹn về với Vĩnh Phúc quê em,
Rừng Tam Đảo ru êm chờ bạn cũ.
Dòng nhật ký sẽ cùng ta ấp ủ,
Để bên nhau môi hé nụ ban đầu.
Hạ trở mình mà chẳng thấy ve đâu,
Nắng xuyên lá đan màu yêu lỡ hẹn.
Lòng bày tỏ duyên tình sao chẳng bén,
Thuở ngây thơ bẽn lẽn đến bồi hồi.
Giấu niềm yêu trong lệ đắng bờ môi,
Bao lưu luyến nụ chồi non chớm nở.
Đã hẹn ước đừng bao giờ dang dở,
Gió đổi chiều tan vỡ trái tim em.
Nửa lời hứa nỡ đem lòng chờ đợi,
Vĩnh Phúc ơi vời vợi buốt con tim.
Thật hay mơ để rồi phải kiếm tìm,
Người con gái đã ghim vào đáy dạ.
Con suối Bạc khi thác đùa phiến đá,
Đền Mẫu bà mắt lã ướt nhìn qua.
Đức Thánh Trần êm ái đến hiền hòa,
Thật kỳ diệu cửa đền Cô hé mở.
Và đền Cậu xòe tay ôm nỗi nhớ,
Đền chân xưa bến nước cũng đầy vơi.
Yêu nồng say trong ký ức xa vời,
Không băng giá bởi hơi tình vướng nặng.
Hồ Đại Lải buồn xa mơ giọt nắng,
Cả lối mòn cũng muốn đợi chờ ai.
Bao ánh khuya sầu úa đứng thở dài,
Chùa thiền viện Trúc Lâm Mai Đào thắm.
Làng hoa tuyệt sắc Mê Linh vạn dặm,
Lò gốm Hương Canh di sản ngàn đời.
Núi Ba vì còn đợi hỡi người ơi,
Đừng lỡ hẹn xin người đừng lỡ hẹn.
Về với Vĩnh Phúc
Tác giả: Thiên Ân
Anh về Vĩnh Phúc tinh mơ
Cô em ngày đó bây giờ ra sao?
Trộm nhìn ưng ửng má đào
Ngày em mở cửa anh vào chậm chân
Vào rừng Tam Đảo đôi lần
Tiếng chim gọi nắng, tròn dần chữ yêu
Tây Thiên nô nức dập dìu
Chọi trâu Hải Lựu thèm yêu mắt nhìn
Tích Sơn lại có Hội đình
Hội Dưng bắt chạch một mình trong chum
Hương Canh làng gốm hiểu dùm
Bích Chu làng mộc dửng dưng sao đành?
Vĩnh Sơn làng rắn mời anh
Mây tre Triệu Xá ngọn ngành trắng đen
Mê linh hoa nở đầy thềm
Làng hoa ong bướm êm đềm thả tơ
Bình Sơn ngọn thác xô bờ
Đầm Dưng cò trắng ngẩn ngơ tuổi hờn
Cá dầu Đầm Vạc tươi ngon
Xôi đen, cá thính …bồn chồn con tim
Chè kho, cá, cóc… kiếm tìm
Chân xa Vĩnh Phúc nghiêng nghiêng hẹn hò.
Về Vĩnh Tường với anh
Tác giả: Lê Gia Hoài
Đón em về Vĩnh Tường
Về với quê hương anh
Lúa vờn con sóng xanh
Lưng chiều đồng gió hát.
Về Tứ Trưng tắm mát
Nước Đầm Rưng mùa mưa
Đến Đại Đồng ăn dưa
Lúc mình qua tỉnh lộ.
Đón em về thăm phố
Con phố chợ Thổ tang
Anh sẽ đưa em sang
Thăm chùa ngọc Tùng Vân.
Khi em qua Lý Nhân
Rèn cho anh đôi kéo
Bàn tay em khéo léo
Rèn thêm cho đôi dao.
Đón em về Bồ Sao
Mình cùng đi đánh cá
Cá Anh Vũ đầy sông
Bắt cho em làm quà.
Dắt tay em đi qua
Cầu Vĩnh Thịnh thân thương
Ghé chân quán ven đường
Uống ly sữa bò quê.
Dạo bước trên bờ đê
Ngắm Tam phúc, Phú Đa
Vào thắp hương Đền Đá
Dinh Ông Thường lấy may.
Về thăm bác Lê Xoay
Chúng mình đến Vũ Di
Nghe sông Phan thầm thì
Kể thêm truyện Đội Cấn.
Viếng mộ Nguyễn Viết Xuân.
Xuôi khu vực Ngũ Kiên
Ngược Yên Bình, Tân Tiến
Hỏi mua trầu mua cau.
Lên Tuân Chính hôm sau
Lấy trăm bánh phu thê
Ồ! Lúc quay trở về
Xuống Vĩnh Ninh đặt rượu.
Qua Bích Chu thân yêu
Cho em chọn giường cưới
Lễ gạo thơm nếp mới
Mời hai họ liên hoan.
Bằng lòng nhé em ngoan!
Về làm… bạn với anh,
Làm dâu mẹ an lành
Vĩnh Tường thành quê em.
Vĩnh Phúc quê em
Tác giả: Kim Giang
Vĩnh Phúc quê em
Không cao lương mĩ vị cho ai đem về mỗi dịp đi qua
Mà bánh đúc bánh đa sâu chuỗi ngày vất vả
Một miền quê dân dã với những con người hiền như đụn rạ đụn rơm
Như củ khoai lùi như củ sắn thơm
Vĩnh Phúc quê em
không nổi tiếng với câu ví điệu then
Nhưng lời ru ngọt ngào ở đâu cũng có
Bởi Đất Tổ sinh đôi cùng người anh em Phú Thọ
Quan đi qua không họ vài bước chân Quan Họ Bắc Ninh
Con gái Vĩnh Phúc không xinh
Chỉ đủ để các chàng Sơn Tinh Thủy Tinh tranh nhau làm rể
Những cô gái cổ tay trắng ngần bánh tẻ
Eo thon má hồng – hiền ngoan thỏ thẻ
Nhất mực yêu chồng trung hậu đảm đang
Xin ngược dòng lịch sử Lô Giang
Ngân vang giọng hò Trống Quân – Đức Bác
Sóng vùi chôn tàu Pháp, vào chiến dịch Thu Đông
Chuyện Vườn Cò Hải Lựu – đợi chồng
Người đi đánh giặc mãi không trở về
Hồn thiêng còn nhớ trời quê
Bóng anh nhòa giữa bốn bề Cò bay
Máu xương gìn giữ đất này
Cho quê Vĩnh Phúc cho ngày Vĩnh Yên
Đầm Vạc lấp lánh sao đêm
Vạc nghèo lột xác bước lên thuyền rồng
Cái giàu đâu được cho không
Gội sương gội nắng cho đồng rau xanh
Gọi Bình Xuyên nhớ Hương Canh
Mồ hôi nháo đất vại sành muối dưa
Chiếc nôi Đồng Đậu cổ xưa
Yên Lạc đó ghé chợ Chùa hôm nay
Chưa cầm đã ấm bàn tay
Lạc khoai mới dỡ luống cày vừa phơi
Cha Rồng xuống biển là nơi
Đất lành lập nghiệp truyền đời cháu con
Rồng Tiên nguồn cội Nước Non
Suối Tiên xuống tắm trăng còn ngẩn ngơ
Quờ mây Tam Đảo cung mơ
Trúc Lâm Thiền Viện, Phật thờ tại tâm
Quê em Mẹ gọi là Bầm
Bầm ơi!!! Con vẫn hát thầm khi xa
Phúc Yên vùng đất Hai Bà
Dựng cờ nợ Nước thù nhà báo ân
Bao gương Liệt Nữ hồng trần
Sáng trong sử sách lòng dân miếu thờ
Vĩnh Tường vương vấn khách thơ
Xuân Hương ơi – Phủ Vĩnh Tường giờ vẫn say
Thăm Trường em đó – Lê Xoay
Vẫn cây Bàng đỏ lá ngày chia tay
Ăn cùng miếng Đậu Rùa này
Hương sen quyện gió đồng lay ngõ hồn
Lạ rồi quen sẽ bồn chồn
Những nơi muốn đến như dồn bước chân
Quê Anh Hùng Nguyễn Viết Xuân
Tiếng Anh hô …
… ” chẳng khiếp sợ quân thù nào…” !
Cây cầu Vĩnh Thịnh vươn cao
Sông Hồng thao thiết chẳng rào ngăn ai
Hà Nôi Vĩnh Phúc kề vai
Thương nhau gần lắm chỉ vài bước thôi
Lập Thạch cứng đá mềm môi
Soi sông Phó Đáy nụ cười chênh chao
Tam Dương Vải Dứa…nôn nao
Quán Tiên mời khách tiên vào cõi Tiên
Dẫu đi khắp chốn mọi miền
Người ơi…Vĩnh Phúc niềm tin đợi chờ …
Tự tình với quê hương
Tác giả: Lê Gia Hoài
Với quê hương Vĩnh Phúc thân yêu!
Quê hương ơi! Yêu dấu tự ngàn đời
Đẹp từ lúc trong nôi lời mẹ hát
Bến đò xưa dòng Lô giang ào ạt
Con nước đôi bờ thắm vị phù sa.
Tuổi thơ con đẹp tựa một bài ca
Ngọn Tam Đảo reo âm vang hùng vĩ
Tháp Bình Sơn vững vàng bao thế kỉ
Đứng mặc trầm như đá tạc vào thơ.
Con lớn lên theo từng trang sách vở
Thầy dạy cho biết yêu tiếng quê mình
Thơ Xuân Hương ấm mãi vành môi xinh
Con thuộc nằm lòng như mẹ thuộc lời ru.
Tổ quốc gọi con bước vào quân ngũ
Khoác trên mình màu áo lính thân thương
Đêm đứng gác sao lòng thấy vấn vương
Nhớ Đồng Đậu, nhớ Tây Thiên vời vợi.
Vĩnh Phúc ơi! Lòng con luôn mong đợi
Được trở về với làng gốm Hương Canh
Được trở về với Đại Lải mát xanh
Để được yêu thêm mảnh đất biếc quê mình.
Xem thêm:
55 bài thơ về Huế hay, chùm thơ về con gái Huế xinh đẹp dịu dàng
40 status, ca dao về Hội An và 14 bài thơ về Hội An hay nhất
Những câu tục ngữ ca dao về An Giang - xứ sở "Sơn Kỳ Thủy Tú"
Thành ngữ, tục ngữ, ca dao về tỉnh Vĩnh Phúc
Vĩnh Phúc không chỉ gây ấn tượng nhờ cảnh sắc thiên nhiên, những danh thắng nổi tiếng mà còn là nơi có bề dày lịch sử, văn hóa. Điều này được thể hiện rất rõ nét qua văn học, cụ thể là thành ngữ, tục ngữ, ca dao.
Tục ngữ, ca dao về tỉnh Vĩnh Phúc có chủ đề rất đa dạng, từ thiên nhiên, con người, lao động sản xuất cho đến phong tục, lễ hội. Phần tổng hợp dưới đây chính là một trong số đó.
1. Ngói lò Cánh, bánh quán Đanh
2. Mộc Tứ Xã, ngõa Hương Canh
3. Nước Thanh Lanh, ma Kẽm Dõm
4. Tam Đảo đội mũ, nước lũ sẽ về
5. Đất chỉ vàng, làng cò trắng
6. Trai tơ Tuân Lộ, gái tơ Thanh Bào
7. Chả nhầm, vải Lầm bán cho ai
8. Hàng tre Vĩnh Mỗ
Hàng gỗ Bích Chu
9. Động mây Độc Tôn, vác nồi rang thóc
Động gió núi Sóc, đổ thóc ra phơi
10. Mưa đồng Bay vừa trông vừa chạy
Mưa Tam Đảo bảo nhau đi cày
11. Ngọt ngào Cam Giá
Đánh đá Kẻ Đê
Lề mề Thủ Độ
12. Bảy làng Kẻ Đám,
Tám làng Kẻ He,
Không đánh nổi giặc què ở núi Thanh Tước
13. Sim ra nụ, lúa có đòng
Sim ra hoa, cày ngả
Sim ra quả, cày cấy
Sim được lấy, cấy xong
14. Dù ai buôn đâu bán đâu
Mười lăm tháng tám phường trâu sẽ về
15. Ai về mua vại Hương Canh
Cho mai lấy trúc, cho anh lấy nàng
16. Lúa chiêm là lúa chiêm bao
Một đêm đến sáng thì nào thấy chiêm
17. Nghinh Tiên chắp chắc quay thừng
Trung Nguyên thúng mủng đã từng có nhau
18. Ngũ Kiên lắm đất trồng khoai
Có lắm gái đẹp cho giai phải lòng
19. Chém cha cái đất Kẻ Đê
Chưa đi làm rể đã về làm dâu
20. Nhất cao là núi Ba Vì
Thứ ba Tam Đảo, thứ nhì Độc Tôn
21. Bích Chu đan cót đan nong
Vân Giang nấu rượu, làng Thùng đánh dao
22. Sông Lô một dải trong ngần
Thảnh thơi ta rũ bụi trần cũng nên
23. Giường tre Vĩnh Mỗ
Nhà gỗ Kiên Cương
24. Đinh Xá có đình có chùa
Yên Thư tế lễ rước vua về thờ
25. Nhất Tam Đái, nhì Khoái Châu
Nam Chân, bắc Dũng, đông Kỳ, tây Lạc
26. Hỡi ai qua bến đò Then
Dừng chân mà ngắm tháp nghiêng bên đường
27. Tháng bẩy thì được xem bơi
Tháng hai xem rước được chơi ba đình
28. Dù ai đi đâu về đâu
Nhớ về Bàn Giản cướp cầu hội xuân
29. Con gái kẻ Điền
Như tiên trời giáng
Con trai kẻ Quảng
Như hoẵng lạc rừng.
30. Tay cầm chiếc nón Dịch Đồng
Hỏi chàng có biết má hồng em đâu
Nắng mưa chiếc nón đội đầu
Xá nào chàng giữ cho nhau bận lòng
31. Rau gác Hạc bơi
Hạc gác Me bơi
Me gác Đức Bác bơi
Đức Bác gác Dạng bơi
32. Người xấu như ma
Uống nước chùa Hà cũng đẹp như tiên
Người đẹp như tiên
Tắm nước đồng Chiền cũng xấu như ma
33. Nón em mua ở chợ Giang
Hôm nay đi chợ gặp chàng cùng vui
Nón em che gió che trời
Che sao Bắc Đẩu, che người tri âm
34. Lá hồ chợ São gánh ra
Móc ở chợ Lối bán ra vở ngoài
Khua nón thì ở chợ Luông
Cái nón đôi luồng nó ở chợ Dưng
35. Đồn rằng Tiên Lữ vui thay
Bên đông có miếu, bên tây có chùa
Giữa làng có đình thờ vua
Xung quanh nước chảy, đò đưa sớm chiều
36. Đại Đồng có lệ đi phân
Cả trai lẫn gái, cả dân Đại Đồng
Đại Đồng mà chẳng lấy phân
Đến khi có tiệc thì dân chẳng ngồi cùng
37. Hiển Lễ nặn đất nung nồi
Hương Canh làm vại, làng Chồi đan nong
Nội Đồng đan võng bện thừng
Cầu Xây làm gạch Hối Đồng nung vôi
Yên Lạc có bãi sông bồi
Dâu trồng thêm bãi, tằm nuôi thêm nhà...
38. Nón em mua ở chợ Giang
Hôm nay đi chợ gặp chàng cùng vui
Nón em che gió che trời
Che sao Bắc Đẩu, che người tri âm.
39. Bỏ con bỏ cháu, không ai bỏ mồng 6 chợ Dưng
Đầu đình có giếng phong quang
Có cây cổ thụ có hàng nghỉ ngơi
Chợ Dưng mồng sáu tiệc vui
Khắp nơi náo nức về chơi hội làng
Đừng về đường ấy mà xa
Đi về Đinh Xá với ta cho gần
Đinh Xá có quán nghỉ chân
Có sông tắm mát lại gần chợ phiên.
40. Tháng Giêng mồng sáu tiệc vui
Gần xa nô nức đến chơi hội này
Trên mũ áo sắp bày nghi vệ
Dưới nhà trò các nghệ giở ra
Bốn bề đào đỏ chanh chua
Đôi bên hàng xứ giãn ra đánh cờ
Trai tráng lực thi bơi thuyền ván
Gái đang thì đánh dún đu đôi
Trên cầu quan hội ngồi chơi
Dưới thời các vãi các nơi cúng giàng
Từ chợ cho chí trong làng
Tổ tôm xóc đĩa đánh tràn cung mây
Ngày thời đàn ngọt hát hay
Đêm thời chèo hát, leo dây ầm ầm . ..
41. Đu tiên mới dựng năm nay
Cô nào hay hát kỳ này hát lên
Tháng ba nô nức hội đền
Nhớ ngày giỗ Tổ bốn nghìn năm nay
Dạo xem phong cảnh trời mây
Lô, Ðà, Tam Ðảo cũng quay đầu về
Khắp nơi con cháu ba kỳ
Kẻ đi cầu phúc, người đi cầu tài
Sở cầu như ý ai ơi
Xin rằng nhớ lấy mồng mười tháng ba.
42. Ở đâu đi bán cá con
Ở đâu nung chĩnh, nung lon, nung nồi
Ở đâu gánh đá nung vôi
Ở đâu nấu rượu cho người ta mua
Ở đâu không miếu không chùa
Ở đâu tế lễ rước vua về thờ
Ở đâu thêu quạt thêu cờ
Ở đâu chạm vẽ đồ thờ ống hoa
Ở đâu có lính quan ba
Có dinh quan sáu có toà quan năm?
– Kẻ Dưng đi bán cá con
Kẻ Cánh nung chĩnh, nung lon, nung nồi
Kẻ Tự gánh đá nung vôi
Kẻ Rau nấu rượu cho người ta mua
Bên Tây không miếu không chùa
An Nam tế lễ rước vua về thờ
Hà Nội thêu quạt thêu cờ
Bắc Ninh chạm vẽ đồ thờ ống hoa
Hải Phòng có lính quan ba
Có dinh quan sáu có toà quan năm.
Mỗi tỉnh thành trên đất nước Việt Nam xinh đẹp đều có nét đặc trưng riêng, được thể hiện ở cảnh sắc, con người, phong tục… Mỗi nơi đều có một vẻ đẹp riêng mà chỉ có tự mình khám phá, chúng ta mới có thể cảm nhận trọn vẹn.
Tuy nhiên, với những bài thơ về Tam Đảo, thơ về Vĩnh Phúc cũng như thành ngữ, ca dao, tục ngữ về Vĩnh Phúc VOH tổng hợp ở trên, chắc chắn mỗi người đều có thể mường tượng phần nào. Đặc biệt là có thêm lý do, động lực để khám phá mảnh đất không chỉ có danh lam thắng cảnh mà còn có những di tích lịch sử - văn hóa, di sản văn hóa giá trị.
Sưu tầm - Ảnh: Pixabay, Wikipedia, Cổng thông tin giao tiếp điện tử huyện Sông Lô, Thiền viện Trúc Lâm Tây Thiên, T. L.