- Thơ về Thanh Hóa - “cái nôi” của văn nghệ Việt Nam
- Dân Thanh Hóa (Anh Thy Huynh Ly)
- Nhớ biển Sầm Sơn (Chiều Tím)
- Biển xứ Thanh (Gấm Mai)
- Khúc ca trên dòng sông Mã (Sơn Hùng)
- Tình gửi xứ Thanh (Nguyễn Nhật)
- Rau má xứ Thanh (Ngô Dương Hải)
- Chút xứ Thanh (Lê Sỹ Thông)
- Mời anh về Thanh Hóa quê em (Ngọc Hân)
- Về Thanh Hóa (Nguyễn Xuân Trung)
- Duy Tinh phát xưng Thanh Hóa (Nguyen Khuyen)
- Xứ Thanh quê mẹ (Triệu Nguyễn)
- Xứ Thanh mảnh đất tình người (Trần Long)
- Rau má xứ Thanh (Ngọa Long Tiên Sinh)
- Cứ về Thanh Hóa một lần (Nguyễn Minh Khiêm)
- Những bài thơ lục bát về Thanh Hóa hay, ý nghĩa
- Mời về xứ Thanh (Phượng Trịnh)
- Cây rau má (Lính Mà Em)
- Về xứ Thanh (Bùi Công Thức)
- Thanh Hóa quê tôi (Ngoc Son Ho)
- Theo anh em đến xứ Thanh (Lưu Ngọc Lâm)
- Về với xứ Thanh (Lão Nông)
- Cảnh đẹp Thanh Hóa (Ngọc Lê)
- Về quê anh (Lê Mạnh Đức)
- Quê tôi Thanh Hóa (Mạnh Quyết)
- Thường Xuân Thanh Hóa (Lưu Vỹ)
- Hai quê (Đào Hùng)
- Thanh Hóa anh hùng (Thuoc Dang Thước)
- Top bài thơ về gái Thanh Hóa, thơ về trai Thanh Hóa
- Tuyển tập thơ hay về Thanh Hóa ca ngợi cảnh đẹp non sông
- Về với xứ Thanh (Ngô Dương Hải)
- Mời bạn đến thăm Thanh Hóa quê em (Thanh Phan)
- Mời em về Thanh Hóa (Nguyễn Hát)
- Anh có về Thanh Hóa với em không (Hiền Nguyễn)
- Về thăm Thanh Hóa (Đỗ Ngọc Sáu)
- Về xứ Thanh đi em (Vi Thanh Hoàng)
- Em có về Thanh Hóa với anh không (Lê Phú Tấn)
- Về quê mẹ đi em (Lê Quang Lãm)
- Chào xứ Thanh (Lãng Du Khách)
- Thanh Hóa yêu thương (Trang Lê)
- Về đây Thanh Hóa quê mình (Bách Tùng Vũ)
- Những câu ca dao Thanh Hóa, tục ngữ Thanh Hóa đặc sắc
Thanh Hóa nằm ở cực Bắc miền Trung Việt Nam. Đây là một trong những tỉnh lớn và quan trọng của nước ta về mặt lịch sử, văn hóa và kinh tế. Hãy cùng VOH khám phá xứ sở của truyền thuyết, huyền thoại qua các bài thơ về Thanh Hóa, ca dao, tục ngữ về Thanh Hóa sau.
Thơ về Thanh Hóa - “cái nôi” của văn nghệ Việt Nam
Thanh Hóa là vùng đất giàu truyền thống văn hóa, lịch sử và có nhiều danh lam thắng cảnh. Chính vì thế, nó trở thành nguồn cảm hứng tuyệt vời cho các thi nhân viết nên những tác phẩm đầy tính nghệ thuật để tôn vinh vẻ đẹp của thành phố này. Dưới đây là một số bài thơ Thanh Hóa ấn tượng.
Dân Thanh Hóa (Anh Thy Huynh Ly)
Thanh Hóa ngày xưa lắm anh hùng
Người dân gan dạ, ý chí nung
Cùng chung chí hướng chung dòng máu
Quét sạch xâm lăng cút khỏi vùng.
Thanh Hóa ngày nay thật tuyệt vời
Danh lam thắng cảnh khắp mọi nơi
Tỉnh nhà phát triển ngày thêm mới
Xứng đáng ghi danh mãi muôn đời.
Nhớ biển Sầm Sơn (Chiều Tím)
Nhớ về nơi ấy xứ Thanh
Sáng nay biển có trong xanh hỡi người
Lời ru ấm cả đất trời
À ơi, biển gọi những lời dịu êm.
Anh như con sóng không tên
Bạc đầu thương nhớ cả miền quê xa
Chiều nay biển hát ngân nga
Những lời dịu ngọt như là tiếng em.
Sầm Sơn đến hẹn lại lên
Dập dìu nỗi nhớ giữa đêm và ngày
Biển xanh với gió chiều nay
Vẫn thăm thẳm biếc như ngày yêu em!
Biển xứ Thanh (Gấm Mai)
Bạn ơi! Hãy đến tỉnh Thanh
Ngắm nơi biển đẹp sóng xanh dạt dào
Tình người lịch sự ngọt ngào
Đón chào du khách nơi nào hơn không
Sầm Sơn cảnh tựa tiên bồng
Thì thầm biển hát như lòng mẹ yêu!
Khúc ca trên dòng sông Mã (Sơn Hùng)
Đưa em về thăm mảnh đất xứ Thanh
Miền quê mẹ hàng dừa xanh nghiêng bóng
Dòng sông Mã miên man từng con sóng
Như vỗ về ru giấc ngủ cho anh.
Cầu Hàm Rồng sáng mãi một địa danh
Ghi dấu tích của một thời oanh liệt
Sông vẫn chảy bốn ngàn năm mải miết
Ru đôi bờ tha thiết bản hùng ca.
Về bên anh thăm mảnh đất quê nhà
Khúc hò khoan đậm đà tình sâu lắng
Người thiếu nữ giữa bom thù vác nặng
Vẫn rạng ngời cười tỏa nắng quê hương!
Về đi em ta thăm lại Lạch Trường
Nghe con trẻ hát bài ca năm cũ
Những trận chiến kể làm sao cho đủ
Chân đất đầu trần các cụ hạ máy bay.
Những câu hò vang động đến hôm nay
Như kể lại về những ngày chiến thắng
Đây sông Mã vang câu hò sâu lắng
Khúc độc hành sông Mã hóa bài ca!
Tình gửi xứ Thanh (Nguyễn Nhật)
Trên bãi biển Sầm Sơn chiều lộng gió
Ngắm trùng dương những đợt sóng vươn dài
Chắc em vẫn từng ngày qua phố nhỏ
Để Hàm Rồng nhẹ đỡ gót chân ai.
Miền xưa có tiếng ca trù vọng lại
Tiễn anh hùng Lê Lợi biệt Lam Kinh
Đang giục bước quân hành theo nhịp phách
Để quê hương vang điệu hát thanh bình.
Bên sông Mã ngắm trời chiều chạng vạng
Lại nhớ về khi tuổi mới đôi mươi
Chung trà nóng, miếng chè lam Phủ Quảng
Có còn thơm tình đất lẫn tình người.
Như Từ Thức gặp Giáng Hương thuở ấy
Mối duyên tình ngắn ngủi chốn thiên thai
Nhìn cảnh cũ hồn chơi vơi khắc khoải
Chỉ đất trời Thanh Hóa hiểu lòng ta!
Rau má xứ Thanh (Ngô Dương Hải)
Cảm ơn trời đã sinh ra rau má
Để cho người Thanh Hóa gọi là “sâm”
Những tháng ba, ngày tám rét mưa thâm
Cháo rau má đã qua dần năm đói!
Anh biết em đã bao lần muốn hỏi
Về câu ca “Rau má phá đường tàu…”
Em hỏi đi mình có ngại gì đâu
Anh sẽ kể những gì anh đã biết.
Anh chỉ kể với em người thân thiết
Về tinh thần quật khởi đất xứ Thanh
Đất dựng Vương lịch sử đã ghi danh
Và rau má cũng hình thành từ đó.
Thời chống Pháp vũ khí ta đâu có
Gậy thô sơ áo rách chống quân thù
Nghe tàu hỏa tiếng còi cứ tu tu
Đường ray phá cản quân thù bước tiến.
Bàn tay trắng có gì đâu vốn liếng
Chưa đủ no có rau má “sâm” trời
Người Thanh Hóa làm việc chẳng nghỉ ngơi
Lại mang tiếng với đời chuyên đi phá.
Sâm quê mình em ơi sao kỳ lạ
Nhỏ như em hai má lúm làm duyên
Em biết không anh nguyện ước đầu tiên
Lá rau má như sen mình chung đội!
Em biết rồi chắc sẽ không cần hỏi
Bởi vì sao góc nhỏ trước hiên nhà
Anh vẫn chăm rau má để hai ta
“Sâm” Thanh Hóa, “sâm” quê mình em nhé!
Chút xứ Thanh (Lê Sỹ Thông)
Mời em về xứ Thanh
Quê anh ngày ngợp nắng
Tình đất quê sâu nặng
Mênh mang sóng lúa vời!
Mời em về xứ Thanh
Nơi rẻo quê thuần chất
Thăm Pù Luông vợi ngất
Đạp mây đón gió ngàn!
Ghềnh suối thác non cao
Nước tuôn trào rượi lạnh
Bướm rập rờn tung cánh
Giăng ngợp lối vờn bay!
Mời em về xứ Thanh
Biển chiều quê lộng gió
Bãi cát dài thương nhớ
Sóng cuồn cuộn vỗ bờ!
Thăm thẳm nỗi yêu thương
Sóng trỗi niềm dào dạt
Sóng ve bờ khúc hát
Trào dâng mãi nỗi niềm!
Mời em về xứ Thanh!
Mời anh về Thanh Hóa quê em (Ngọc Hân)
Nếu một lần về Thanh Hóa quê em
Sẽ cùng anh biển Sầm Sơn dạo mát
Ngồi bên nhau, ta cùng nghe biển hát
Hai đứa mình vẽ lên cát tim yêu!
Chẳng phải em đang mơ mộng quá nhiều
Nếu về thăm một lần anh sẽ thấy
Người quê em lòng chân thành biết mấy,
Giản đơn thôi, nhưng thắm nghĩa, đượm tình.
Mình cùng nhau mỗi buổi sớm bình minh
Thả hồn thơ xuôi theo dòng sông Mã
Thời tiết quê em có khi là nghiệt ngã
Nhưng con người mộc mạc những yêu thương.
Nếu về rồi anh sẽ thấy vấn vương
Sẽ chẳng muốn rời xa miền đất hứa
Thanh Hóa quê em ngày đêm rực lửa
Đang chuyển mình, đổi mới những làng quê!
Về Thanh Hóa (Nguyễn Xuân Trung)
Anh đã về thăm Thanh Hóa quê em
Giữa những ngày mưa dầm dề sau bão
Trời lúc nắng, lúc mưa, khi tạnh ráo
Sông Mã nước về trên mức báo động ba.
Trong làn mưa xe cộ vẫn vào ra
Cầu Hàm Rồng chuyến tàu qua xình xịch
Qua ô cửa nhìn quê mình thật thích
Lúa mượt đồng, phố thị rực cờ hoa.
Đây phải rồi Thanh Hóa quê ta
Nghe chưa xa câu hò khoan dô huầy
Đất Lam Kinh làm ta yêu biết mấy
Nặng tình người lòng bỗng thấy nôn nao.
Mưa vẫn mưa gió vẫn thổi rào rào
Lúa đã chín bao người đang gặt vội
Nước đang lên lòng người thêm bối rối
Đưa lúa về ướt cả nỗi lo âu.
Gặp bạn bè đón đợi đã từ lâu
Nâng chén rượu, câu chào mời thân thiện
Thanh Hóa ơi lần đầu tiên tôi đến
Chưa thỏa lòng, nhưng yêu mến từ đây.
Bạn tình ơi sao chẳng muốn chia tay
Trời buồn thay nên mưa dày nặng hạt
Thôi đành hẹn trong một ngày gần nhất
Bạn đón mình, mình đón bạn thật vui.
Duy Tinh phát xưng Thanh Hóa (Nguyen Khuyen)
Ai về làng cổ Duy Tinh
Xứ Thanh đậm mối ân tình thuở xưa
Sùng Nghiêm Diên Thánh là chùa
Cỏ cây sông nước bốn mùa tốt tươi.
Tháng hai ngày tám hội vui
Tinh hoa, tinh phúc, cùng người tinh anh
Duy Tinh ba chốn hợp thành
Lý Thường Kiệt tổng tinh anh thuở nào.
Hơn ngàn năm tuổi thanh cao
Cồn Chiêng, Cồn Trống lũy hào dựng yên
Khi xưa trên bến dưới thuyền
Tẩm lăng văn miếu tiền duyên một lòng.
Đường mười cầu đẹp qua sông
Từ xưa chợ Phủ người đông họp hành
Là làng văn hóa xứ Thanh
Điện đường trường trạm học hành khang trang.
Đường bê tông chạy quanh làng
Giáo sư tiến sĩ giỏi giang muôn nhà
Duy Tinh phát xưng Thanh Hoa
Duy Tinh làng cổ đậm đà ngàn năm.
Về Thanh bạn ghé về thăm
Duy Tinh văn lộc tiếng tăm lẫy lừng.
Xứ Thanh quê mẹ (Triệu Nguyễn)
Yêu quá đi quê mẹ miền xứ Thanh
Đất phì nhiêu màu xanh phủ bát ngát
Cánh đồng quê hương thơm bay ngào ngạt
Vẫn rộn vang như một khúc tình ca.
Yêu quá đi quê hương của chúng ta
Thật tự hào bao la tình nồng thắm
Nghĩa tình nồng luôn luôn càng say đắm
Ở trong lòng nhớ lắm lúc đi xa.
Hàm Rồng đó chiến tích một bài ca
Vẫn vang lừng bay xa lên cao mãi
Rừng Thông đó vươn dài xanh một dải
Vẫn oai hùng năm tháng lập chiến công.
Quê Thanh ơi nhung nhớ ở trong lòng
Quê tôi đó thắm nồng màu hoa đỏ
Đã lung linh khoe sắc màu theo gió
Vẫn cùng ta vui rộn khúc hòa vang.
Quê tôi đó hôm nay đã khang trang
Nông thôn mới đường làng luôn trải rộng
Với dân sinh nâng cao trong cuộc sống
Vẫn từng ngày vang tiếng trống xứ Thanh.
Xứ Thanh mảnh đất tình người (Trần Long)
Mời em đến quê anh Thanh Hóa
Núi Ngọc đây, sông Mã, Hàm Rồng
Một thời lẫm liệt chiến công
Chị Hằng, chị Tuyển một lòng kiên trung.
Hội phụ lão Hoằng Trường du kích
Súng trường thôi mà địch phải nhào
Tuổi già chí khí càng cao
Máy bay giặc Mỹ phải chào chịu thua.
Xứ hai vua hãy dừng chân bước
Đất Thọ Xuân sinh được vua hiền
Mười hai sứ loạn dẹp yên
Đại Hành đã dựng thời Tiền họ Lê.
Lê Lợi thề Lũng Nhai sáng mãi
Anh hùng mang “áo vải cờ đào”
Lê Lai túc trí thanh cao
Cải trang cứu chúa, đời sau trầm trồ.
Viết nên bản Bình Ngô đại cáo
Hậu Lê thời trừ bạo anh minh
Đập tan Bắc thuộc, hạ mình
Vẫn còn in dấu Lam Kinh thuở nào.
Bao quân tử sánh sao đào liễu
Ngàn Nưa vùng, tên Triệu Trinh Nương
Nữ nhi má thắm môi hường
Cầm quân giết giặc, máu xương quản gì.
Xe chuyển bánh cùng đi Vĩnh Lộc
Thành nhà Hồ tàn khốc hoang sơ
Hồ Quý Ly đã dựng cờ
Xây ngàn lớp đá rêu mờ vẫn đây.
Bao năm tháng nơi này oanh liệt
Súng thần công đã giết sài lang
Bán mua, tiền giấy thay vàng
Lập nên trang sử vẻ vang chói ngời.
Đến Cẩm Thuỷ như rơi xứ lạ
Thăm đất lành suối cá Cẩm Lương
Nơi đây cảnh đẹp lạ thường
Cá đàn, đuôi nối vấn vương khách về.
Theo anh đến miền quê trồng dứa
Đất Thạch Thành khói lửa mùa thu
Chốn đây vùi xác quân thù
Về thăm Ngọc Trạo chiến khu lẫy lừng.
Thuyền xuôi mái hãy ngưng bến hẹn
Sầm Sơn chiều điểm bén duyên say
Về nghe biển hát đêm ngày
Xa xa thấp thoáng thuyền ai vào bờ.
Hòn Trống Mái nên thơ kỳ vĩ
Đã thương nhau chung thuỷ trọn đời
Miếu thần canh giữ biển khơi
Độc Cước ngàn đời, khắc mãi công ơn.
Về Nga Sơn cùng nhau đan cói
Bàn tay mềm như gọi khách thăm
Cùng nhau dệt chiếu ta nằm
Đẹp ánh trăng rằm ước nguyện trăm năm.
Cuộc kháng chiến ươm mầm cách mạng
Đất Ba Đình thêm sáng trường niên
Tiếng vang đi khắp mọi miền
Phạm Bành khởi nghĩa đẹp tên đất này.
Thăm non cảnh đắm say hư thực
Tích xưa rằng: Từ Thức lên tiên
Phong lưu đã giỏi lại hiền
Về quê mà ngỡ lạ miền xa xăm.
Mời em đến quê tằm óng ả
Thiệu Đô vùng Thiệu Hóa ta mơ
Bấy lâu anh vẫn đợi chờ
Cùng em dệt nhiễu quay tơ trọn đời.
Anh hùng lắm một thời trung dũng
Lại anh hùng lao động hôm nay
Càng thêm yêu mến nơi này
Nông thôn đổi mới ngất ngây tình người.
Thiệu Hưng đó nhiều nơi ca tụng
Nguyễn Quán Nho tể tướng Vãn Hà
Muôn đời thiên hạ âu ca
Vị quan trung hiếu quê nhà chốn đây.
Bao nghề cổ đã gây dựng lại
Em sẽ còn mê mãi Trà Đông
Cùng anh nhen lửa đúc đồng
Thiệu Trung đã đến là không muốn về.
Cùng chung bước triền đê em nhé
Theo anh về gọi mẹ Tơm ơi
Quê hương cách mạng một thời
Hậu Lộc đây rồi! Mẹ ở chốn nao.
Biết hương vị mùa nào đặc sản
Chút nem chua tặng bạn làm quà
Ăn vào sẽ phải xuýt xoa
Tuyệt vời! Đặc sản quê nhà xứ Thanh.
Ăn một chút nhớ dành gói lại
Biết vị ngon nhớ mãi nơi này
Ghé Đầm mua nhé! Bánh gai
Nhìn đen, nhưng ngọt, ăn hoài vẫn ăn.
Thăm một chút Thiệu Tân núi Đọ
Là cái nôi xưa cũ loài người
Cái thời nguyên thuỷ em ơi
Thuở còn đồ đá muôn đời vẫn đây.
Tự hào bởi đất này Thanh Hóa
Sáng một vùng ta thỏa say sưa
Nghiêng soi tỏa bóng rặng dừa
Đất trời như cũng đong đưa đón chào.
Còn nhiều lắm kể sao cho hết
Em hãy về để biết quê anh
Người dân chân chất hiền lành
Mong chờ em lắm hãy nhanh cùng về.
Em hãy giữ câu thề đã hẹn
Chắc rồi em sẽ bén nơi này
Chung lòng ta sẽ dựng xây
Quê hương Thanh Hoá mỗi ngày đẹp hơn.
Rau má xứ Thanh (Ngọa Long Tiên Sinh)
Mong một lần mời em ghé xứ Thanh
Phần rau má anh để dành bao buổi
Tay nắm chặt mắt nhìn nhau đắm đuối
Vai lại kề cùng rong ruổi triền đê.
Đất xứ Thanh người ơi hãy mau về
Ăn rau má đậm tình quê chan chứa
Về đi em mình thắp lên ngọn lửa
Bao tháng ngày mình đã hứa cùng nhau.
Thăm xứ Thanh bức tranh đẹp muôn màu
Người Thanh Hóa vẫn trước sau chờ đợi
Rau má ngọt vẫn ngóng người xa tới
Hẹn nhau rồi thì em hỡi đừng quên.
Người xứ Thanh từ xưa chí gan bền
Nhờ rau má mà làm nên thương hiệu
Dù xa ngái nhưng ít ai không hiểu
Rau với người không thể thiếu được nhau.
Cứ về Thanh Hóa một lần (Nguyễn Minh Khiêm)
Cứ về Thanh Hóa một lần
Thì em (anh) hiểu hết người dân xứ này
Vì sao lại hát “dô huầy”
Vì sao nhiều lúc đò đầy vẫn sang.
Vì sao đi cấy sáng trăng
Vì sao hạt cát vẫn vang trống đồng
Đâu cũng truyền thuyết thêu trong, dệt ngoài.
Ngõ quê rung tiếng Trạng cười
Rạ rơm ăm ắp những lời giao duyên
Đá mơ Từ Thức lên tiên
Lưới chài rách cũng vớt lên gươm thần.
Biển thì Độc Cước phân thân
Núi thì để lại dấu chân Phật Bà
Vượt sông thì vượt Hang Ma
Vượt biển thì phải vượt qua Thần Phù.
Đất thì sông Mã, sông Chu
Hết Pù Noọc Coọc lại Pù Eo Cưa
Núi thì đâu cũng núi Nưa
Làng thì sinh chúa, sinh vua khắp vùng.
Sức ai cũng sức ông Bùng
Chí ai cũng chí anh hùng cưỡi voi
Kinh đô Việt mấy lần rồi
Mở trang sử cứ tưởng chơi hú hà.
Mồ hôi, xương máu đổ ra
Kết dâng thành đảo gọi là Hòn Mê
Đá Mài Mực, đá Ăn Thề
Yêu nhau đem cả biển về rửa chân.
Cứ về Thanh Hóa một lần
Thì em (anh) hiểu hết người dân xứ này.
Xem thêm:
57 bài thơ về Hà Giang - vùng đất địa đầu Tổ quốc
31 bài thơ về Bình Định, ca dao, tục ngữ về Bình Định hay nhất
Những bài thơ về Phú Thọ, ca dao, tục ngữ Phú Thọ
Những bài thơ lục bát về Thanh Hóa hay, ý nghĩa
Thanh Hóa được mệnh danh là “cái nôi” sản sinh các bậc đế vương đất Việt. Bởi hầu hết dòng họ vua, chúa đều phát tích từ mảnh đất hào hùng này. Để hiểu thêm lịch sử dân tộc Việt Nam, mời bạn thưởng thức những bài thơ về Thanh Hóa - nơi lắng đọng tinh hoa văn hóa ngàn năm.
Mời về xứ Thanh (Phượng Trịnh)
Mời người về với xứ Thanh
Nem chua, rau má rồi thành cổ xưa
Bánh gai với bánh răng bừa
Sầm Sơn, Cửa Đạt nên thơ, trữ tình.
Hương sen thơm ngát bên đình
Trầu cau huynh đệ kết mình với ta
Người Thanh cái vốn chan hòa
Mến người hiếu khách đậm đà sắc quê.
Cây rau má (Lính Mà Em)
Mới nghe em chớ vội cười
Cây rau má gạo nuôi người xứ Thanh
Một vùng lụt lội nắng hanh
Vươn lên để sống với nhành má thôi.
Vẫn xanh rờn rợn với đời
Vẫn chia sẻ hết với người cháo rau
Dù ai đi đâu về đâu
Dù ai sống cảnh nhà lầu xe hơi.
Hương vị rau má em ơi
Vẫn còn in đậm trong người xứ Thanh
Có dịp em về quê anh
Mà xem dấu vết kinh thành năm xưa.
Vĩ nhân cùng các đời vua
Cũng từ rau má ốc cua nên người
Mới nghe em chớ vội cười
Cây rau má gạo nuôi người xứ Thanh.
Về xứ Thanh (Bùi Công Thức)
Ta về Thanh Hóa quê em
Bánh gai, bánh lá còn kèm nem chua
Ra đồng ta bắt con cua
Món ngon sẵn có chẳng thua nhà hàng!
Ta về Thanh Hóa quê nàng
Có dòng sông Mã chảy ngàn năm qua
Giúp người bồi đắp phù sa
Gợi bao nỗi nhớ người xa quê nhà!
Ta về Thanh Hóa quê ta
Thành nhà Hồ vẫn mãi là thiên thu
Còn kia chùa Giáng âm u
Trăm năm nét đẹp vẫn như thời nào.
Về quê ta chẳng muốn vào
Để được né tránh ồn ào phố đông
Để được nhảy tắm dòng sông
Cùng em ngồi ngắm cánh đồng bình yên!
Thanh Hóa quê tôi (Ngoc Son Ho)
Xứ Thanh phong cảnh tuyệt vời
Ngàn năm viết lại một thời sử thiêng
Tượng đài Lê Lợi trung kiên
Lam Kinh văn hiến lưu truyền mai sau.
Thành nhà Hồ mãi nhiệm màu
Kinh đô vang bóng khắc sâu để đời
Hàm Rồng anh dũng sáng ngời
Hiên ngang pháo thủ vùng trời bình yên.
Suối thần dòng nước linh thiêng
Từ trong khe núi cá tiên bạt ngàn
Kính mời du ngoạn tham quan
Sầm Sơn thẳng tiến hân hoan đón chào.
Quê tôi tình nghĩa dạt dào
Chúc mừng quý khách ngọt ngào yêu thương.
Theo anh em đến xứ Thanh (Lưu Ngọc Lâm)
Mượn xuân một dải lụa đào
Bắc cầu hò hẹn em vào xứ Thanh
Quê mình biển biếc rừng xanh
Ngàn năm câu hát kết thành đồng dao.
Tháng Giêng đã chín nụ đào
Trầu têm cánh phượng ngọt ngào duyên anh
Mộc miên ti hí đầu cành
Địa linh nhân kiệt đất lành quê cha.
Người Thanh phong nhã hào hoa
Ngàn Nưa nức tiếng quần thoa anh hào
Đạp bằng sóng dữ lược thao
Triệu Trinh khởi nghĩa lật nhào ách Ngô.
Đất lành bao bận đế đô
Đại Ngu dựng nước thành Hồ vẹn nguyên
Vĩnh Long con Lạc, cháu Tiên
Lũng Nhai dấy nghĩa hữu duyên hội thề.
Núi sông một dải sơn khê
Cáo văn chấn động đất quê oai hùng
Trời Nam Lê Lợi trung hưng
Tây Kinh hào khí tưng bừng nước non.
Thọ Xuân quan đá hãy còn
Thanh liêm đức độ cháu con lưu truyền
Theo anh về chốn linh thiêng
Xứ Thanh gieo hạt thiện duyên trong lòng.
Về với xứ Thanh (Lão Nông)
Mời em về với xứ Thanh
Một vùng sơn thủy hữu tình chân quê
Núi Nưa dấu ấn còn ghi
Thành Hồ tráng lệ sá gì nắng mưa.
Thọ Xuân là đất hai vua
Xuôi về Hoằng Hóa bóng dừa soi nghiêng
Văn chương còn mãi lưu truyền
Trạng Quỳnh huyền thoại khắp miền gần xa.
Điệu hò khoan nhặt dô tà
Lạch Trường vang dội khúc ca khải hoàn
Hò chung tiếng hát dô khoan
Hàm Rồng lịch sử vắt ngang đôi bờ.
Xứ Thanh dang rộng tay chờ
Tình người tình đất tình thơ ngọt ngào
Phù Nhi giáp nước bạn Lào
Núi non trùng điệp mà xao xuyến lòng.
Địa linh nhân kiệt anh hùng
Cẩm Lương ngắm suối cá thần tung tăng
Mời em tranh thủ về thăm
Tặng đôi chiếu đậu trăm năm nghĩa tình!
Cảnh đẹp Thanh Hóa (Ngọc Lê)
Mời về Thanh Hóa tham quan
Một vùng danh thắng hân hoan đón mời
Sầm Sơn bãi biển tuyệt vời
Mọi miền đất nước muôn nơi đổ về.
Thọ Xuân phụng đức vua Lê
Danh lam thắng cảnh say mê hát mừng
Kinh tế phát triển không ngừng
Công ty xí nghiệp tưng bừng đi lên.
Cẩm Thủy cảnh đẹp như tiên
Suối cá đông đúc thiên nhiên tạo thành
Hàm Rồng nổi tiếng xứ Thanh
Du thuyền sông Mã vi hành khắp nơi.
Ai về Thanh Hóa quê tôi
Thăm đền nữ tướng một thời Triệu Trinh
Cảnh quan sơn thủy hữu tình
Quê hương Thanh Hóa vươn mình đi lên.
Về quê anh (Lê Mạnh Đức)
Ai về Thanh Hóa quê anh
Đồng xanh bát ngát đất lành dừng chân
Trời trong mây lượn trắng ngần
Biển xanh cát trắng nhớ vầng trăng thơ.
Nơi đây người đợi người chờ
Em về nơi ấy vần thơ đón chào
Người quê tình nghĩa dạt dào
Tình quê tha thiết ngọt ngào men say.
Quê anh cảnh đẹp đong đầy
Trường Sơn một dãy trời mây điệp trùng
Đất quê nuôi những anh hùng
Người quê anh đó vẫy vùng muôn phương.
Qua rồi đói rét đau thương
Hồn quê còn mãi muôn phương một lời
Người đi xa cách muôn nơi
Tình quê chan chứa một đời không phai.
Mời em về với tương lai
Triền đê ruộng lúa, nương khoai mẹ trồng
Xa xa thuyền ở đàng đông
Cha về trong buổi nắng hồng ban mai.
Cho em những ước mơ dài
Cho em những bước tương lai gọi mời
Dù quê anh đó xa vời
Nhưng tình chan chứa trọn đời sắc son.
Quê tôi Thanh Hóa (Mạnh Quyết)
Nơi tôi may mắn sinh ra
Mảnh đất chan chứa, thiết tha tình người
Nơi cây rau má xanh tươi
Mọc trên núi đá hơn mười thước cao.
Là nơi bao đấng anh hào
Lưu danh sử sách đi vào câu thơ
Trầm sâu trong những khúc ca
Lê Lai cứu chúa nghe mà xót thương.
Nơi mà cánh én rợp đường
Sầm Sơn tôm cá muôn phương dồn về
Yên Định bao thú sơn khê
Cưỡi voi Bà Triệu đi về đánh Ngô.
Lập nên chiến tích, cơ đồ
Lê Lợi lấy kiếm trong hồ rùa ban
Hàm Rồng bao nỗi gian nan
Ngày xưa thời chiến muôn vàn đạn bom.
Nhớ người sông Mã lom khom
Ruộng nương vất vả, lưng còm thân yêu
Danh lam cảnh thắng rất nhiều
Làm nên Thanh Hóa những điều nên thơ.
Ra đi ai cũng mong chờ
Lâu không ghé lại hững hờ làm sao
Đò lèn đẹp đến biết bao
Thọ Xuân mến khách nôn nao lòng người.
Nga Sơn chiếu cói thắm tươi
Nhà xe chở khách Thọ Mười, Hà Hương
Xa xa phía cuối con đường
Suối thần Cẩm Thủy vấn vương lạ lùng.
Không thể bỏ sót Hà Trung
Xưa kia đổ máu đến cùng vì dân
Đông Sơn Thanh Hóa cũng gần
Trống đồng nổi tiếng nên cần phát huy.
Dõi theo đất nước thịnh suy
Khi trầm khi bổng khi thì rền vang
Thành Hồ cảnh sắc mơ màng
Được công nhận xếp ở hàng năm châu.
Hậu Lộc rượu nếp hàng đầu
Bỉm Sơn cung ứng nhu cầu xi măng
Cuối thơ tôi muốn nói rằng
Việt Nam hiếm thấy nơi bằng xứ Thanh.
Là nơi Mạnh Quyết sinh thành
Là nơi gốc rễ học hành chăm ngoan!
Thường Xuân Thanh Hóa (Lưu Vỹ)
Đường vô Thanh Hóa xa xôi
Cố đi rồi cũng tới nơi dễ dàng
Đến Thanh mới rẽ lên ngàn
Cách dăm chục nữa mới sang huyện nhà.
Thường Xuân vậy cũng chẳng xa
Đã đi là đến tận nhà mới thôi
Đang ngồi thư thả xả hơi
Ngắm nhà đồng ruộng núi đồi rừng xanh.
Cảnh quan như một bức tranh
Bao năm thêu dệt mới thành câu ca
Ai vô Thanh Hóa quê ta
Nhìn lên Tây Bắc mới là nên thơ.
Tâm hồn đang thả trong mơ
Mấy cô đến hỏi anh chờ đợi ai
Nhẹ nhàng tiếng nói khoan thai
Tôi đang đi kiếm mấy người vùng cao.
Anh định đến thăm nhà nào
Để em dẫn dắt đưa vào tận nơi
Xua tay tôi kiếm năm người
Trong hội thơ trẻ mãi đời thanh xuân.
Quê hương ở huyện Thường Xuân
Năm cô nổi tiếng nhiều lần lên phây
Nghe đâu nhà ở nơi đây
Vậy mà tôi kiếm cả ngày chẳng xong.
Đành lòng quay bước thong dong
Chuyến đi lỡ hẹn trong lòng tiếc thay
Một lần cất bước lên đây
Mà không đạt được mấy ngày uổng công.
Hai quê (Đào Hùng)
Quê em Thanh Hóa xứ Thanh
Sông Chu sông Mã uốn quanh vui cùng
Về thăm Bà Triệu anh hùng
Suối thần Cẩm Thuỷ Thành Hồ nguy nga.
Lam Sơn vùng đất bao la
Lê Lai Lê Lợi quê ta thiên tài
Lam Kinh có một chẳng hai
Anh hùng Nguyễn Trãi cáo bài Bình Ngô.
Toàn dân tụ nghĩa ngọn cờ
Đứng lên khởi nghĩa dưới cờ nghĩa quân
Đánh tan xâm lược nhà Minh
Dựng lên một nước triều đình nhà Lê.
Hải Dương vùng đất đến mê
Bánh gai bánh đậu sản quê rồi rào
Lục đầu sóng vỗ ầm ào
Âm vang Sát Thát như vào trận xưa.
Ngàn xưa vang vọng đất này
Chí Linh Sao Đỏ vua bày trận đô
Côn Sơn suối mát có hồ
Thông reo vui đón thầy đồ Ức Trai.
Vua Lê Nguyễn Trãi chẳng mai
Việt Nam lịch sử chẳng phai lưu truyền.
Thanh Hóa anh hùng (Thuoc Dang Thước)
Ai về Nông Cống tỉnh Thanh
Dừng chân uống nước chè xanh quê mình
Tự hào nhớ Triệu Thị Trinh
Xứ Thanh anh dũng nhiệt tình đánh Tây.
Điện Biên lũ giặc phơi thây
Hàm Rồng điểm hẹn, nơi đây tuyệt vời
Tuổi cao bắn máy bay rơi
Con cháu Bà Triệu một thời lập công.
Tuổi xuân Nam Ngạn Hàm Rồng
Máy bay giặc Mỹ vào không đường về
Chung tay xây dựng làng quê
Đổi mới khởi sắc bộn bề niềm vui.
Bâng khuâng sao khỏi ngậm ngùi
Mừng mừng, tủi tủi, đẩy lùi khó khăn
Hôm nay phấn khởi làm ăn
Quê hương Thanh Hóa nhân văn chữ tình!
Xem thêm:
47 bài thơ về Quảng Ninh, ca dao, tục ngữ về Quảng Ninh hay, đặc sắc nhất
Ca dao, tục ngữ, thơ về Hưng Yên - mảnh đất hữu tình
54 bài thơ về Hà Tĩnh, ca dao, tục ngữ về Hà Tĩnh
Top bài thơ về gái Thanh Hóa, thơ về trai Thanh Hóa
Người Thanh Hóa sống rất nghĩa tình, chân thành, đoàn kết, tương thân tương ái. Bên cạnh đó, họ còn có truyền thống yêu nước vô cùng mạnh mẽ. Dưới ngòi bút tài hoa và tinh tế của mình, các thi nhân đã lột tả nét đẹp con người nơi đây bằng những câu thơ về con gái, con trai Thanh Hóa.
Tặng em cô gái xứ Thanh (Trịnh Ngọc Cảnh)
Đến nơi em ở không xa
Mà anh cứ tưởng như là ngàn cây
Trời cao chồng chất tầng mây
Thương em không đến ngất ngây cả người.
Mong em trẻ mãi nụ cười
Ngủ ngon em nhé cho đời nhẹ trôi
Mong em hồng thắm bờ môi
Tóc dài buông chải cho tôi ngắm nhìn!
Gái xứ Thanh (Trịnh Ngọc Cảnh)
Em người con gái xứ Thanh
Mắt trong tựa ngọc long lanh sao trời
Tóc mây da lụa xinh tươi
Miệng cười hoa nở cho đời ngát hương.
Biết yêu thương biết khiêm nhường
Nửa đời hương sắc tình thương vô bờ
Gặp em mà ngỡ trong mơ
Tóc mây buông xõa người thơ lạ lùng.
Ước gì ta được sống chung
Xây nhà hạnh phúc đi cùng tháng năm
Ước bay đến chỗ em nằm
Cùng chung đợi sáng tay cầm trong tay.
Cuối thu trời thả mưa bay
Giọt thương giọt nhớ giọt cay giữa đời
Lá reo nhớ mắt em cười
Đón anh đến ngập một trời cơn mưa!
Gái Thanh (Đỗ Văn Hùng)
Em là cô gái xứ Thanh
Quanh năm trồng trọt rau xanh kính mời
Suốt ngày lam lũ ngoài trời
Vui cùng đồng ruộng yêu lời dân ca.
Thuỳ mị đức tính nết na
Tuy rằng vất vả không ca nửa lời
Tình duyên số phận do trời
Sao ông chả bắc duyên đời cho em.
Ngoài ba mươi tuổi tốt tem
Một lần ao ước vén rèm tân hôn
Cuộc đời chưa được ai chôm
Hôm nay đăng ảnh để chôm trai làng.
Trai nào tính nết đàng hoàng
Ngỏ lời xin chết theo chàng về dinh
Xập xình hai đứa chúng mình
Thuyền quyên bến đậu hết mình có nhau.
Làm nghề em chính trồng rau
Mong anh thấu hiểu yêu nhau suốt đời.
Nhớ em cô gái tỉnh Thanh (Lê Văn Hùng)
Em là cô gái tỉnh Thanh
Quen anh trên chuyến tàu nhanh hôm nào
Mới đầu câu chuyện tào lao
Cũng giống như mận hỏi đào năm xưa.
Người yêu thì em vẫn chưa
Vì em còn phải sớm trưa học hành
Em là con gái xứ Thanh
Nơi mà vua chúa xây thành năm xưa.
Người dân vất vả sớm trưa
Công nghiệp phát triển vẫn chưa có nhiều
Quê em xinh đẹp đáng yêu
Em mong học được thật nhiều điều hay.
Sau này rồi sẽ có ngày
Em sẽ có dịp chung tay góp phần
Giúp ích cho những người dân
Và cũng là để đỡ đần mẹ cha.
Nghe em kể chuyện đúng là
Có duyên, hấp dẫn mà hay thế nào
Dáng em vẽ nét thanh cao
Mặt hoa da phấn ai nào hơn em.
Trời cũng bắt đầu nhá nhem
Câu chuyện em kể như men say lòng
Rồi như là nước xuôi dòng
Em dần ngủ gật mặc lòng say sưa.
Ô kìa sao lạ quá chưa
Đầu em dần tựa tìm vào ngực anh
Tình cảm tuy có hơi nhanh
Trong mơ em vẫn gọi anh ngọt ngào.
Em là con gái xứ Thanh (Vũ Huệ)
Em là con gái xứ Thanh
Giản dị hiền lành chịu khó đảm đang
Trung trinh một tấm lòng vàng
Ăn nói nhẹ nhàng vui vẻ dễ thương.
Dẫu cho gian khổ dặm trường
Bản lĩnh kiên cường cũng gắng vượt qua
Rời quê lập nghiệp xa nhà
Bóng xế chiều tà chợt nhớ tuổi thơ.
Đêm thu lòng dạ thẫn thờ
Dõi áng mây mờ lướt nhẹ tầng không
Còn đâu sắc thắm tuổi hồng
Chạy nhảy trên đồng đuổi bướm hái hoa.
Còn đâu bóng mẹ hiền hòa
Để ngóng đợi quà tan buổi chợ trưa
Bánh đa lạc luộc cùi dừa
Hòa quyện giọt thừa mặn đắng mồ hôi.
Giờ đây mẹ mãi xa rồi
Thầm lặng con ngồi hứng giọt sương rơi
Trên cao tít tận chân trời
Thoáng thấy mẹ cười mãn nguyện thật vui.
Trải qua cay đắng ngọt bùi
Vẫn tiến không lùi trước những gian nan
Thơ ca cảm xúc dâng tràn
Dáng vẻ an nhàn con gái xứ Thanh.
Thanh Hóa quê em (Sơn Hoàng)
Thanh Hóa quê em đẹp tuyệt vời
Rất nhiều lữ khách muốn đến chơi
Nghỉ mát Sầm Sơn mùa hè tới
Xuống biển quê em ta cùng bơi.
Thanh Hóa quê em đẹp lắm thay
Nhiều khu di tích chiến công dày
Đánh quân xâm lược từ xa đến
Hàm Rồng anh dũng bắn máy bay.
Du khách ai đã từng đến đây
Quên sao cảnh đẹp ở nơi này
Đây dòng sông Chu kia sông Mã
Nước chảy đôi dòng đẹp lắm thay.
Con gái Thanh Hóa tài lắm thay
Má đỏ môi hồng lại hát hay
Việc nước việc nhà đều rất đảm
Chung tay cứu nước rất hăng say.
Nếu ai đã từng đến nơi đây
Quên sao cảnh đạn xé bom cày
Nơi đây giờ mọc lên thành phố
Lộng lẫy nguy nga ngất trời mây.
Trai Thanh Hóa đi cấy (Lê Văn Bình)
Mẹ cha cho bạc cho vàng
Không bằng lấy được một chàng xứ Thanh
Giỏi giang trong việc học hành
Còn việc đồng áng cũng nhanh, ai bằng?
Mấy cô thiếu nữ đồng trang
Ra đồng đi cấy xếp hàng chào thua
Nếu mà lỡ thách: "cấy đua"
Lát sau che nón là vừa đi nha.
Sải tay dang rộng vươn ra
Cắm từng thẻ mạ sao mà đều nhau
Hai chân trụ vững trước sau
Rút lên hạ xuống thuộc làu nước đi.
Tháng sau lúa bén xanh rì
Từng bông nặng trĩu uy nghi đón mừng.
Xứ Thanh (Hữu Hạnh)
Con về thăm mẹ xứ Thanh
Quê mình bão lụt nắng xanh cũng nhiều
Dấu xưa ẩn chứa bao điều
Kinh kỳ thuở ấy cũng triều đại vua.
Lớn lên từ bát canh cua
Từ cơm rau má từ mùa bão giông
Vẫn lời của một dòng sông
Ru con câu hát thơm nồng phù sa.
Mẹ gieo trồng những mùa hoa
Gồng lên từ đất cho ta nghĩa tình
Sang giàu đâu chốn cung đình
Xin đừng sớm vội quên mình xứ Thanh.
Xem thêm:
Tổng hợp thơ, ca dao, tục ngữ về Hải Phòng
Tuyển tập thơ về Quy Nhơn hay giúp tìm đến ký ức miền quê
Những bài thơ về Phú Thọ, ca dao, tục ngữ Phú Thọ
Tuyển tập thơ hay về Thanh Hóa ca ngợi cảnh đẹp non sông
Thanh Hóa là quê hương của các anh hùng lỗi lạc như Bà Triệu, Quang Trung,... Do đó, khi đến đây, du khách muôn phương có thể tham quan các di tích lịch sử lâu đời, tìm hiểu văn hóa ẩm thực địa phương, thưởng ngoạn cảnh đẹp thơ mộng, kỳ bí. Hy vọng, tuyển tập thơ về Thanh Hóa giàu cảm xúc sau sẽ giúp tâm hồn bạn thư thái, dễ chịu.
Về với xứ Thanh (Ngô Dương Hải)
Về nhé em với người Thanh Hóa
Sống lại thời rau má cua rang
Qua sông một chuyến đò ngang
Câu thơ ai thả sóng loang nắng vàng!
Cấy đêm trăng vội vàng trăng tỏ
Tay đốt đèn quai giỏ ngang hông
Tích xưa Chu Đá, Chu Đồng
Lắng trong gió núi thanh cồng chiêu binh.
Điệu hò dô thắm tình sông Mã
Sóng Hàm Rồng ngọc nhả châu giang
Tưởng đây như chốn thiên đàng
Hút trong tầm mắt mây ngàn núi Nưa!
Về nhé em chuyện xưa Độc Cước
Vì muôn dân quỷ nước đẩy lui
Bình yên cũng có ngậm ngùi
Vì dân xung trận chân vùi biển sâu!
Đèo Ba Dội thuở đầu dựng nước
Chân người xưa đá rước ngàn mây
Đến đây mới thấy đất này
Cheo leo vách đá hoa dây vẫy chào!
Về xứ Thanh lẽ nào không ghé
Biển Sầm Sơn sóng nhẹ ru êm
Đến đây mới hiểu được thêm
Vì sao Trống, Mái ngày đêm chẳng rời!
Về nhé em về nơi chỉ một
Đất chôn nhau rau cột đời ta
Bình minh cho tới trăng tà
Quê hương chỉ một bài ca trên đời!
Mời bạn đến thăm Thanh Hóa quê em (Thanh Phan)
Mời bạn đến quê hương Thanh Hóa
Đất quê mình giờ đã đổi thay
Danh lam thắng cảnh nơi này
Hàm Rồng, núi Ngọc tại ngay cửa vào.
Sầm Sơn vẫy mời chào du khách
Đến nơi đây biển sạch trong lành
Thăm hòn Trống Mái cùng anh
Qua đền Độc Cước lòng thành cúi xin.
Ngược Tây Bắc ta tìm lịch sử
Điện Lam Kinh tiền ngự Thọ Xuân
Với bao đền, miếu, mộ phần
Xin mời ghé đến một lần bạn ơi.
Không quên được một thời oanh liệt
Thành nhà Hồ tha thiết mời thăm
Long lanh sáng tựa trăng rằm
Hiên ngang sừng sững mấy trăm năm rồi.
Và Cửa Đạt xa xôi cách trở
Vườn Bến En như ở Hạ Long
Tôi tin bạn sẽ hài lòng
Ghé qua Cẩm Thuỷ, sẽ mong cá thần.
Người Thanh Hóa ân cần tiếp đón
Muốn thăm quan hãy chọn nơi này
Một lần ghé đến thích ngay
Khiến cho lữ khách đêm ngày ngợi khen.
Mời em về Thanh Hóa (Nguyễn Hát)
Em có về Thanh Hóa với anh không
Quê hương anh có dòng sông Mã
Nước trong xanh chảy hiền hòa êm ả
Vang những câu hò dào dạt tình ca.
Mời em về thăm cánh đồng lúa bao la
Dưới ánh nắng vàng một màu xanh thắm
Về xứ Thanh tình người sâu nặng
Ngọt bùi sẻ chia muối mặn gừng cay.
Bao tháng năm lòng dạ chẳng đổi thay
Về đi em nhìn má em đỏ dậy
Vẫn thẹn thùng như ngày ấy gặp nhau
Nhìn em cười mà muốn nói ngàn câu.
Quê hương anh lá trầu cay têm cánh phượng
Mời em ăn trầu cho thắm đượm làn môi
Chiều nắng vàng mình cùng đi lễ hội
Về Lam Sơn thăm nhà thờ vua Lê Lợi.
Thắp nén hương thơm tưởng nhớ vua tôi
Nơi linh thiêng lòng ta thấy bồi hồi
Mình về xuôi ăn nem chua Thanh Hóa
Đặc sản quê anh còn xanh màu lá.
Mời em về thăm biển cả Sầm Sơn
Hai bên đường mùi hoa sữa còn vương
Vườn hoa nhài tỏa hương thơm ngát
Sầm Sơn đẹp trong lời thơ man mát
Biển rầm rì hát mãi khúc tình ca
Em nói nhỏ em thích về Thanh Hóa
Ăn cơm thịt gà thì lo ngay ngáy
Ăn cơm mắm cáy lại ngáy khò khò.
Anh có về Thanh Hóa với em không (Hiền Nguyễn)
Anh có về Thanh Hóa với em không?
Cùng đi trên cầu Hàm Rồng lịch sử
Chiến công xưa đã lùi vào quá khứ
Vẫn kiêu hãnh vắt ngang một dòng sông.
Anh có về Thanh Hóa với em không?
Ta cùng về Sầm Sơn nghe biển hát
Ngắm mênh mông sóng bạc đầu mặn chát
Kể chuyện tình hòn Trống Mái thủy chung.
Anh có về Thanh Hóa với em không?
Ta ngược về nơi thượng nguồn Cẩm Thủy
Ngắm sông Mã vượt ngàn trùng thiên lý
Nơi suối cá thần đẹp tựa chốn bồng lai.
Anh có về Thanh Hóa với em không?
Thăm thành nhà Hồ ngàn xưa cổ kính
Núi Con Voi, Bà Triệu vùng Yên Định
Hay ngược dòng về lại ngã ba Bông.
Anh có về Thanh Hóa với em không?
Thăm Lam Kinh nơi vua Lê phát tích
Đánh tan giặc Minh, chặn quân thù địch
Gìn giữ non sông gấm vóc, giống nòi.
Anh có về Thanh Hóa với em không?
Thăm núi Đọ, nơi còn ghi dấu ấn
Trống đồng Đông Sơn ngàn năm không mất
Thả hồn thơ xuôi sông Mã quê mình.
Anh có về Thanh Hóa với em không?
Ngắm núi Nhồi, hòn Vọng Phu hóa đá
Đêm trăng thanh nghe tiếng hò cấy lúa
Rừng Thông xưa xanh thắm cả khoảng trời.
Hãy cùng em về Thanh Hoá anh ơi
Để anh đi dọc dặm đường thiên lý
Cho thơ anh thêm nồng nàn thi vị
Về miền quê đẹp cả đất lẫn người.
Về thăm Thanh Hóa (Đỗ Ngọc Sáu)
Em hãy về Thanh Hóa nhé em ơi
Đất mẹ quê anh tuyệt vời em ạ
Đi đường hàng không ngắm đồng Ba Chạ
Thẳng cánh cò bay rau má bốn mùa.
Về đất Lam Sơn thăm lại kinh đô
Di tích quốc gia mới vừa dựng lại
Vẫn còn vẹn nguyên mộ vua Lê Lợi
Thái Tông, Thánh Tông lăng tại đất này.
Về đền Lê Hoàn chiêm ngưỡng sân chơi
Di tích đế vương của thời Đại Việt
Nhà máy lọc dầu bao đời tâm huyết
Thị xã Nghi Sơn công nghiệp khổng lồ.
Vĩnh Lộc xây thành dấu tích Tây Đô
Phủ chúa Trịnh xưa bây giờ xây mới
Thành đá nhà Hồ di sản thế giới
Sừng sững hiên ngang cho tới muôn đời.
Thăm cầu Hàm Rồng nổi tiếng khắp nơi
Còn gương chiến công sáng ngời chị Tuyển
Vì nước quên thân lao vào trận chiến
Tải đạn trăm cân cống hiến hết mình.
Ngược lên phía tây thăm núi Bù Dinh
Nơi tướng Lê Lai liều mình cứu chúa
Hồ nước trên cao Thường Xuân lộng gió
Cửa Đạt đập tràn lũ nhỏ dòng sông.
Về hòn Vọng Phu sự tích chờ chồng
Tình nghĩa phu thê mặn nồng hóa đá
Độc Cước đền thiêng chắc còn xa lạ
Trống Mái Cô Tiên cặp đá Sầm Sơn.
Anh đưa em về hồ nước Bến En
Như vịnh Hạ Long ở miền sơn cước
Linh thiêng nguyện cầu nếu ai đến được
Huyệt đạo quốc gia uống nước Am Tiêm.
Hậu Lộc còn đây nhà của mẹ Tơm
Người đã nâng niu tâm hồn Tố Hữu
Qua đất Nga Sơn chắc em đã hiểu
Từ Thức An Tiêm dưa hấu tuyệt vời.
Về xã Cẩm Lương xem cá thần bơi
Giống như Sa Pa Pù Luông ta đó
Đi qua Thiệu Đô ghé thăm núi Đọ
Văn hóa Đông Sơn đồ đá đồ đồng.
Anh sẽ đưa em đi dạo một vòng
Rừng núi bao la ruộng đồng biển cả
Khám phá những điều đang còn mới lạ
Em sẽ yêu người Thanh Hóa quê anh.
Về xứ Thanh đi em (Vi Thanh Hoàng)
Em có về Thanh Hóa với anh không
Thăm Hàm Rồng chiến công bao oanh liệt
Hò sông Mã “dô khoan’’ ơi tha thiết
Trống Đông Sơn da diết vọng nghìn xưa.
Em có về, để thăm đại ngàn Nưa
Có Am Tiên cổ xưa hoài u tịch
Nơi Bà Triệu luyện rèn binh đánh địch
Chói sử hồng kỳ tích kháng giặc Ngô.
Đến Vĩnh Lộc, chiêm ngưỡng thành nhà Hồ
Di sản quý Unesco công nhận
Ghé phủ Trịnh thắp nén nhang cầu khấn
Thấy nhẹ nhàng phấn chấn hồn nở hoa.
Thăm Cẩm Thủy, suối cá thần hiền hòa
Cô gái Mường mặn mà thật đằm thắm
Lên Bá Thước đỉnh Pù Luông đẹp lắm
Cảnh cùng người mê đắm khách tham quan.
Về Thọ Xuân đất hai vua ghé ngang
Lam Kinh ơi! Chứa chan bao cảm xúc
Nhớ Lê Lợi đã trọng tài mến đức
Cùng nhân dân chung sức đuổi giặc Minh.
Xuống Sầm Sơn bãi biển thật là xinh
Nước biển xanh chúng mình cùng tắm mát
Lên Bến En du thuyền nghe em hát
Cảnh mê hồn dào dạt khúc dân ca.
Về Nga Sơn cùng dệt mảnh chiếu hoa
Động Từ Thức đưa ta vào cõi mộng
Truyền thuyết An Tiêm gây bao xúc động
Vị ngọt dưa hồng còn đọng mãi trên môi.
Mời em về Tĩnh Gia quê hương tôi
Khu kinh tế đang sinh sôi phát triển
Dự án tỷ đô, đưa vào thực hiện
Nghi Sơn cựa mình vững tiến hóa rồng xanh.
Về đi em thăm vùng đất xứ Thanh
Nơi phát tích vang danh của hai chúa
Ăn rau má để dành từng hạt lúa
Gửi chiến trường những thuở còn chiến tranh.
Về đi em thăm vùng đất xứ Thanh
Được mệnh danh nơi địa linh nhân kiệt
Xứ Thanh đẹp anh làm sao kể xiết
Về đi em ta kết mối tơ lành.
Em có về Thanh Hóa với anh không (Lê Phú Tấn)
Em có về Thanh Hóa với anh không
Làng văn hóa trống đồng nơi hội tụ
Người Việt cổ bao đời còn lưu trú
Đất Lam Kinh nhắn nhủ của một thời.
Em có về Thanh Hóa để dạo chơi
Nơi biển cả tuyệt vời từng con sóng
Bờ cát trắng bàn chân êm cháy bỏng
Cầu Hàm Rồng vang vọng mãi ngàn năm.
Em có về Thanh Hóa hãy ghé thăm
Cảnh chùa Giáng ngàn năm xưa cổ tích
Nhiều tượng phật trang nghiêm và tĩnh mịch
Khách tham quan yêu thích rất là nhiều.
Em có về Thanh Hóa đất phì nhiêu
Dòng sông Mã đê điều xanh tươi tốt
Những rừng cọ, đồi chè đang ngày một
Vươn sức mình cắm chốt của tương lai.
Em có về Thanh Hóa quốc lộ dài
Vùng chiến lược nay mai thành trọng điểm
Những nhà máy công trình đang thực nghiệm
Cùng nông thôn phát triển mạnh vững bền.
Em có về Thanh Hóa xin đừng quên
Đền Bà Triệu ghi tên vào lịch sử
Bao chiến tích nghĩa trang bia Lăng Tự l
Thành nhà Hồ còn trấn giữ uy nghiêm.
Em có về Thanh Hóa Mai An Tiêm
Nga Sơn đó một miền dưa hấu đỏ
Và chiếu cói gieo duyên muôn trăm họ
Ghé Hà Trung quê có điện đền nhiều.
Em có về Thanh Hóa thả hồn phiêu
Đài Lê Lợi buổi chiều ra tản bộ
Mê say ngắm sắc hoa chào thành phố
Yêu quê mình mến mộ cả ngàn năm.
Về quê mẹ đi em (Lê Quang Lãm)
Về đi em,
Về quê mẹ ta xưa
Nghe tiếng hát đò đưa trên dòng sông Mã
Ngắm ánh hoàng hôn trong chiều mùa hạ
Những cánh buồm lộng gió
Sóng nước lao xao, mênh mang ngã ba Đầu
Nơi sông Chu, sông Mã hẹn hò nhau
Cho quê ta mãi xanh màu yêu thương.
Về đi em,
Về lại những con đường
In dấu chân cha, gió sương sớm tối
Những chuyến chợ xa, mẹ tháng ngày lặn lội
Đôi chân trần bước vội buổi đồng trưa.
Về đi em,
Về lại cánh đồng xưa
Chiều nắng lưa thưa, vàng mùa lúa chín
Vành nón nghiêng nghiêng, cánh cò chao liệng
Câu hò ai nhuộm tím cả khoảng trời.
Về đi em,
Nghe tiếng mẹ ru hời
Đêm thanh vắng, như tiếng lời than thở
Vầng trăng khuya nghiêng mình bên song cửa
Mái nhà tranh một thuở, ấm tình người.
Về đi em,
Nỗi nhớ có dần nguôi!
Chào xứ Thanh (Lãng Du Khách)
Tôi từng đã qua miền Thanh Hóa
Đến Bỉm Sơn núi đá hoá vôi
Đò Lèn bên lở bên bồi
Hà Trung tôi ghé và rồi phủ Thanh.
Lam Sơn mía mướt xanh đường ngọt
Lam Kinh còn tích sót kinh thành
Cẩm Thuỷ, Bá Thước lướt nhanh
Quan Sơn, Quan Hóa giáp ranh bạn Lào.
Trên đường gặp sơn hào hải vị
Nữ sơn cước ủy mị tắm tiên
Đời như chìm lạc cõi miền
Thiên thai đệ nhất nữ tiên xuống phàm.
Ngọc Lặc đó tôi ham thần cá
Thành nhà Hồ tường đá đất trình
Nay là bình địa yên bình
Một vùng trù phú tâm linh để đời.
Đến Hoằng Hoá rực trời ớt đỏ
Hậu Lộc kia cửa ngõ cá cua
Gặp ngay vào dịp gió mùa
Cuốn theo mòng biển bị lùa thịt quay.
Rời thành phố kế ngay Xương Quảng
Dọc theo dòng từng mảng ao đầm
Tĩnh Gia quán rượu trầm ngâm
Tửu nồng men ngấm thăng trầm xứ Thanh.
Đông Sơn đó qua thành là tới
Thọ Xuân thì tôi mới lướt qua
Hàm Rồng ghé quán la đà
Điệu hò sông Mã mặn mà trong tôi.
Thanh Hóa yêu thương (Trang Lê)
Niềm thương mến gửi về Thanh Hoá
Chút tâm tình xin họa câu thơ
Địa danh phong cảnh mộng mơ
Cùng thêm đặc sản bây giờ vẫn in.
Xứ Thanh mãi giữ gìn truyền thống
Nét đậm đà trải rộng thôn quê
Chiều nghiêng sải cánh cò về
Bên dòng sông Mã triền đê êm đềm.
Mùa hè lại tình thêm gắn kết
Đã bao người mê mệt Sầm Sơn
Biển xanh bờ cát sóng vờn
Hòa chung nhịp đập tủi hờn biến tan.
Rồi lên núi thượng ngàn Cẩm Thuỷ
Ngắm vòng quanh tinh túy đất trời
Cá thần chọn chỗ sinh sôi
Làm nơi trú ngụ khe đồi Cẩm Lương!
Phải kể đến con đường Vĩnh Lộc
Thành nhà Hồ phút chốc hiện ra
Trăm năm vẫn giữ đậm đà
Tường thành cổ kính nguy nga lẫy lừng.
Chiến tranh đã không ngừng đánh phá
Cầu Hàm Rồng chống trả hiên ngang
Tiếp thêm lương thực vững vàng
Quân ta chiến thắng vẻ vang tự hào.
Món đặc sản cũng vào năm ấy
Nuôi sống thêm tất thảy người dân
Nem chua, rau má rất cần
Thơm ngon đậm chất tinh thần xứ Thanh.
Và từ đó tỉnh thành ra sức
Những công trình tích cực mọc lên
Tượng đài Lê Lợi vững bền
Dân giàu nước mạnh tình thêm kết đoàn.
Còn nhiều lắm muôn vàn lịch sử
Ta làm sao phóng sự hết đành
Mời anh mời chị nhanh nhanh
Về quê em nhé xứ Thanh đón chào!
Về đây Thanh Hóa quê mình (Bách Tùng Vũ)
Hò… hơ… ơ…
Điệu hò sông Mã vang lên
Giọng quê rộn rã gọi tên một vùng
Hò… hơ…
Cho tôi nhắn gửi ai cùng
Có về Thanh Hóa anh hùng quê tôi
Kể từ cái buổi nằm nôi
Nghe câu mẹ hát trên môi tự hào.
Sáu nghìn năm ấy, thuở nào?
Thuở người Việt cổ đã vào xứ Thanh
Trải bao thời cuộc phân tranh
Lam Sơn khởi nghĩa sử xanh lưu truyền
Trải bao thay đổi binh quyền
Ngày nay Thanh Hóa nối liền quê ta.
Chân về vui bước Tĩnh Gia
Đi qua Sơn Hải, lại ra Tân Trường
Biển xanh trên dọc tuyến đường
Hải Hòa tắm mát có dường Bãi Đông?
Nghi Sơn tầm mắt ngút trông
Hòn Mê xinh đẹp, mênh mông đất trời.
Quảng Xương từ thuở thiếu thời
Xa vòng tay mẹ, con dời chân đi
Nay về có khác, khác chi?
Bờ đê, ruộng lúa vẫn y thuở nào
Biển quê sóng hát rì rào
Con ra sông Lý, lại vào sông Yên.
Này đây Nông Cống vẫn nguyên
Ai qua trấn Chuối, chiều nghiêng thanh bình
Đồng bằng trải rộng quê mình
Lúa, ngô, khoai, sắn đậm tình nông thôn
Đồi xanh dịu mát hoàng hôn
Lên khu Yên Mỹ, thả hồn vào mây.
Con về thành phố hôm nay
Nhà ga nhẹ bước, đan tay ai cùng
Tượng đài Lê Lợi oai hùng
Xa xa trải rộng một vùng núi non
Đây dòng sông Mã quê con
Hàm Rồng còn đó, mốc son năm nào.
Sầm Sơn sóng biển dạt dào
Có hòn Trống Mái, lưu vào truyện hay
Có núi Trường Lệ mây bay
Có đền Độc Cước xưa nay vẫn còn
Cô Tiên hương khói cuộn tròn
Chùa này trên núi, ở hòn Đầu Voi.
Về thăm Hoằng Hóa mà coi
Biển xanh Hải Tiến nước soi bóng hình
Ai về Hoằng Lộc, quê mình
Có đền thờ phụng Trạng Quỳnh là đây
Ruộng đồng thẳng cánh cò bay
Biển sâu tôm cá, cho tay lưới nhiều.
Đông Sơn ai thả cánh diều
Đồng bằng xa ngút, gió chiều mênh mang
Sông nhà Lê rộng, đò ngang
Chảy vào đất mẹ, chảy sang chân đồi
Vọng Phu trên đỉnh núi Nhồi
Trống đồng nước Việt từ hồi cổ xưa.
Như Thanh rừng thẳm, người thưa
Xa lơ xa lắc con chưa ghé về
Núi non bao phủ bốn bề
Hang Lò ai đặt, ai đề Bến En
Núi Nưa còn nhớ hay quên
Bà Triệu khởi nghĩa làm nên sử vàng.
Triệu Sơn còn đó họ hàng
Con về quê ngoại, thăm làng, thôn xưa
Ai qua trấn Giắt ngày mưa
Ai vào Dân Lực, sao chưa thấy về?
Am Tiên mát mẻ bốn bề
Đền Nưa huyệt đạo ai đề mà thiêng?
Như Xuân có nét đẹp riêng
Núi rừng bao phủ cõi tiên nơi này
Người Kinh, Thái, Thổ, Mường, Tày…
Cùng nhau vui sống những ngày bình an
Chùa Yên Cát, thác Đồng Quan
Cổng Trời nước đổ, Chín Gian đền thờ.
Thường Xuân ai đợi ai chờ?
Nửa đời phiêu bạt, bây giờ về thăm
Bù Chò đỉnh núi xa xăm
Sông Chu, sông Dát nghìn năm đắp bồi
Thác Trai, thác Gái qua rồi
Đền Bà Chúa Thượng trên đồi Vạn Xuân.
Ai về Thiệu Hóa bâng khuâng
Vạn Hà thị trấn dừng chân ngắm nhìn
Cây cầu nối bến nghĩa tình
Hai bờ sông rộng bạn mình nhớ sang
Thiệu Thành, Thiệu Lý, Thiệu Giang
Thiệu Châu, Thiệu Ngọc, Thiệu Quang đón chờ.
Sớm mai Yên Định sương mờ
Cầu Chày sóng nước lững lờ thuyền trôi
Sông dài tôm cá sinh sôi
Bến xưa Ngọc Hoạch quê tôi rộn ràng
Qua đền Đồng Cổ trên ngàn
Hồng Ân Phật tự hỏi đàng mà lên.
Thọ Xuân còn đó, gọi tên
Đền thờ, lăng mộ nhà Lê nơi này
Lam Kinh ghi nhớ những ngày
Vua Lê Thái Tổ sắp bày một tay
Tre Luồng sinh thái hôm nay
Hàng không lại có đường bay Sao Vàng.
Ngọc Lặc xa tít trên ngàn
Trèo lên đỉnh núi lại càng vút cao
Pôồn Pôông lễ hội Mường, Dao…
Bàn Bù, đền Chẹ… kể sao hết vùng
Sông Chày, sông Hép chảy cùng
Lê Lai xưa đó anh hùng nào hơn?
Về qua một dãy Quan Sơn
Núi non trùng điệp rít cơn gió Lào
Sông Luồng sâu thẳm ai đào?
Ai lên Bo Cúng, ai vào Tam Thanh?
Bạt ngàn sông suối, rừng xanh
Bản, làng hun hút năm canh tiếng gà.
Núi non Lang Chánh rừng già
Pù Rinh cao vút là đà ngọn mây
Có ai còn nhớ nơi đây?
Lê Lai cứu chúa, ngày nay lưu truyền
Sông Âm sóng vỗ mạn thuyền
sông Sạo, sông Cảy nối liền Ma Hao.
Một vùng Bá Thước non cao
Pù Luông xinh đẹp thiên trao rõ rành
Thác Mơ tuyệt mĩ trong lành
Cao Sơn đỉnh núi quyện vành mây đan
Hang Dơi gió thổi miên man
Kho Mường tiên cảnh nhân gian đây mà.
Qua vùng Quan Hóa quê nhà
Cầu treo Phú Lệ ai đà làm nên?
Hồi Xuân, thị trấn đặt tên
Pha Đay hồ rộng, ta lên đắm mình
Pù Hu sơn thủy hữu tình
Co Luồng hang động, hành trình không xa.
Mường Lát ai đã đi qua?
Mùa xuân trên núi cỏ hoa vẫy chào
Và đây biên giới nước Lào
Mường Chanh, Mường Lý dạt dào suối reo
Sài Khao có bắc cầu treo
Hang Ma muốn đến thì theo già làng.
Ai xuôi Cẩm Thủy ngược đàng
Núi Đèn, núi Hạc phủ làn mây sương
Cá thần trong suối Cẩm Lương
Cẩm Sơn chùa Chặng, Cúc Phương rừng già
Cẩm Phong có động Cửa Hà
Cẩm Giang chùa Vọng ai đà đến chưa?
Tham quan Vĩnh Lộc ngày mưa
Thành nhà Hồ đến lưa thưa bóng người
Đông Môn làng cổ lâu đời
Tiên Sơn hang động tuyệt vời là đây
Xuân Đài dãy núi bao vây
Chùa Thông xưa cổ đến nay vẫn còn.
Thạch Thành uốn lượn vòng tròn
Non xanh Tam Điệp lối mòn lên mây
Thác Voi bên mạn sườn Tây
Bồng lai hạ giới, nơi đây hữu tình
Con Moong ai vẽ nên hình
Nghìn năm thạch nhũ treo mình hang sâu.
Ngược về Hậu Lộc giăng câu
Thuyền ra biển sóng có lâu hỡi thuyền
Đây bờ Diêm Phố dịu hiền
Đây đền Bà Triệu Phú Điền, núi Gai
Lạch Trường đẹp lắm, hỡi ai!
Sùng Nghiêm Diên Thánh thoát thai hồng trần.
Nga Sơn thay đổi muôn phần
Lạ quen xen lẫn bần thần lòng ai
Ba Đình khởi nghĩa chưa phai
Tám xã chiếu cói, gái trai lành nghề
Thần Phù trước cửa ai đề?
Đền An Tiêm đó, ta về thắp hương.
Hà Trung ảo ảnh khói sương
Đồi xanh vọng cảnh vấn vương tâm hồn
Ly cung di tích bảo tồn
Đền thiêng tọa giữa bãi cồn Hàn Sơn
Đường lên Long Cảm xa hơn
Về Lèn thị trấn nhẹ cơn gió chiều.
Bỉm Sơn gợi nhớ bao điều
Về đây thị xã còn nhiều nét quê
Đèo dài Ba Dội lê thê
Cánh Chim hồ rộng mải mê bến bờ
Cửa Buồng, Chín Giếng đợi chờ
Đông Sơn làng cổ bấy giờ còn đây.
“Choa viền” Thanh Hoá nghe “bây”
Giọng quê ngộ nghĩnh mà say đắm lòng
“Con tru” gặm cỏ ngoài đồng
“Chậy bây” đi bắt con còng đội mưa
“ Thầy mi đốn củn viền trưa”
“Mằn răng tún thủi” vẫn chưa thấy về?
Thương sao thương lắm “rứa tề”
Người quê Thanh Hóa dãi dề nắng mưa
Cơm khoai, cà ghém muối dưa
Đậm tình sâu nặng từ xưa đến giờ
Con về đây, mẹ vẫn chờ
Món ngon Thanh Hóa tha hồ con ăn.
Này là bánh cuốn, bánh căn
Bánh gai tứ trụ, bánh răng lưỡi bừa
Nem chua ăn mấy cho vừa
Rau lang, mắm cáy chẳng thừa hạt cơm
Chè Lam ngon ngọt dẻo thơm
Than hồng đem nướng chả tôm tuyệt vời.
Món gỏi cá nhệch xin mời
Thanh Hà ốc mút khen lời nào đây?
Thơm lừng mắm tép cay cay
Món canh lá đắng lạ thay mời dùng
Luận Văn bưởi ngọt vô cùng
Cá rô Đầm Sét của vùng Xuân Thiên.
Bánh đúc sốt có vị riêng
Chi Lê rượu gạo thành tiên say mèm
Bánh đa, chẻo nhệch ăn kèm
Lá lằng, tép nhảy, lại thèm nấu canh
Bánh nhè vị ngọt thanh thanh
Phi cầu sài rán, để anh mời nàng.
Xứ Thanh biển bạc, rừng vàng
Bao la ruộng lúa, ngút ngàn sông xanh
Về đây mảnh đất hùng anh
Địa linh nhân kiệt lưu danh bao thời
Con đi dẫu bốn phương trời
Quê hương Thanh Hóa đời đời không quên!
Xem thêm:
Thơ về Tam Đảo, Vĩnh Phúc, tục ngữ, ca dao về tỉnh Vĩnh Phúc
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ nói về du lịch thám hiểm các địa danh
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về quê hương, đất nước, con người Việt Nam
Những câu ca dao Thanh Hóa, tục ngữ Thanh Hóa đặc sắc
Thanh Hóa làm say đắm lòng người bởi vẻ đẹp hoang sơ và huyền bí. Nơi đây không chỉ mang trong mình những phong cảnh hữu tình mà còn là nơi lưu giữ nhiều giá trị văn hóa, lịch sử quan trọng của dân tộc. Các câu ca dao, tục ngữ Thanh Hóa thành công vẽ nên một bức tranh sống động về con người, thiên nhiên “xứ Thanh”.
1. Thanh vô tiền, Nghệ vô hậu.
2. Một tiếng gà gáy sáu huyện cùng nghe.
3. Trông về núi Mục mà coi
Coi người đập đá, coi người tạc bia.
4. Thanh Hóa mất mùa xin ở lại
Nghệ An thấy vậy cũng giơ tay.
5. Vườn đào chúa ngự bao lâu
Nhác trông thấy cửa Bạch Câu ra vào.
6. Muốn uống nước chè cặm tăm
Mời về Trà Đúc mà làm đất khuôn
Muốn ăn cơm trắng với tôm
Thổi bễ thúc dồn chớ có nghỉ tay.
7. Làng Giàng trên chợ, dưới sông
Vui người, vui cảnh đến không muốn về.
8. Kìa sông nọ núi Hàm Rồng
Anh nguyền một tiếng thì lòng em ưng.
9. Huyện Tống Sơn có chàng Từ Thức
Rắp mon men lên cõi thiên đường
Rủ nhau lên núi lên nương
Tìm thời chẳng thấy những thương cùng sầu.
10. Đồn rằng chùa Sỏi lắm tiên
Bạch Câu lắm cá, Thạch Tuyền lắm quan.
11. Chợ Chè một tháng sáu phiên
Phường buôn, phường bán khắp miền về đây
Cảnh chợ buôn bán vui thay
Tiếng đồn Trà Đúc xưa nay vẫn truyền.
12. Ba Bông nước chảy ba bề
Anh lê sông Cái, em về sông Con.
13. Vàng mã làng Giàng, chè lam Phủ Quảng.
14. Đồn rằng Án Đổ lắm chè
Tống Sơn lắm mía, chợ Nghè lắm khoai
Bánh đúc chợ Go
Chè xanh làng Núi
Tằm tơ làng Hồng
Làng Vạc trồng bông buôn bông
Cổ Đô dệt lụa, Trà Đông đúc nồi.
15. Ăn chanh ngồi gốc cây chanh
Lấy anh thì lấy, về Thanh không về.
16. Chim khôn mắc bẫy vì người
Ốc khôn ốc cũng vì mồi chết oan
Ta về hái nắm sắn non
Rau sấm rau sét bẫy con ốc lồi
Chim khôn chết mệt vì mồi
Anh đây chết chắc vì người đa đoan
Người đa đoan lòng dạ đa đoan
Như con thuyền bắt ốc lắm nan ít hồ
Đồng triều lắm ốc sóng to
Thuyền anh trôi dạt sang nhờ thuyền em
Hóa thành con ốc đồng chiêm
Cái thân mốc thếch như thuyền chở phân
Trông lên núi Ốc xây vần
Cớ sao Ốc lại hóa thành núi cao?
17. Ốc đồng nào, ốc ngon, ốc béo
Đam đồng nào, đam béo, đam ngon
Anh trả lời được vẹn toàn
Tiện thuyền chèo lái gái son theo về
Ốc béo thì có Đồng Quan
Đồng Chùa thì có đam ngon bốn mùa
Vân vi anh có lời thưa
Sẵn thuyền tiện nước anh đưa em về!
18. Anh ơi gà đã gáy dồn
Dậy đi xúc ốc đồng Tròn, đồng Quang
Rổ sề, rổ sảo, rổ sàng
Vợ bưng, chồng gánh kịp hàng chợ phiên.
19. Nông Cống sống vì cơm, Quảng Xương sống vì cá.
20. Mẹo mực Quảng Xương, văn chương Hoằng Hóa.
21. Nhà bà cất mả Hàm Rồng
Có bốn cô gái lộn chồng cả năm.
22. Vua xứ Thanh, thần xứ Nghệ.
23. Muốn ăn cơm trắng chả giò,
Thì về Bến Cốc đẩy xe bò với anh.
24. Mây ấp rú Xước, hứng nước cho mau.
25. Đời ông cho chí đời cha
Mây kéo rú Xước mưa ba bốn ngày.
26. Cơm hẩm ăn với muối vừng
Lấy vợ Kẻ Ngọ xin đừng chê đen
Một năm ba cái lụt liền
Còn gì má phấn răng đen hỡi người.
27. Cà làng Hạc ăn gãy răng
Khoai làng Lăng ăn tắc cổ.
28. Voi ngựa về Bồng Báo.
29. Ở đây có đất đế vương
Ai về Bồng Báo cầm cương ngựa hồng.
30. Hôm nay ăn mía Triệu Tường
Đợi mắm Nam Ổ, đợi đường Phú Yên.
31. Thanh cậy thế, Nghệ cậy thần.
32. Thằng Hóa Quảng về Quảng Hóa
Bạn hiền ta ở lại Hà Tiên
Làm sao rõ đặng căn nguyên
Dầu sông dầu biển đi liền tới nơi.
33. Nước sông pha lẫn nước đồng
Con gái Phú Thọ đánh chồng cả đêm.
34. Tháng sáu hội Gai
Tháng hai hội Mía.
35. Gái Thanh Hóa, khóa Viro.
36. Đôi ta chích huyết ăn thề
Kẻ ở Nông Cống người về Quảng Xương
Núi Nưa có lở thành đường
Sông Đơ có lấp nên rừng cây xanh
Trời cao có đổ tan tành
Đôi ta vẫn giữ trọn tình đôi ta.
37. Văn như Phương Hoa, võ như Triệu Ẩu.
38. Đình huyện Tống
Trống huyện Nga
Nhà huyện Hậu.
39. Lấy chồng Nông Cống ăn cơm
Lấy chồng Thiệu Hóa quai mồm ăn ngô.
40. Được mùa Nông Cống sống mọi nơi
Mất mùa Nông Cống tả tơi mọi vùng.
41. Mùa về lại nhớ cót Giàng
Cách mấy ngày đàng cũng đến tìm mua.
42. Nhất tơ làng Hồng, nhất bông làng Vạc.
43. Bánh đúc kẻ Go, bánh tày to Quán Lào.
44. Đất họ Lê, nghề họ Vũ.
45. Làng Chè vui lắm ai ơi
Một ngày hai bữa chỉ ngồi ăn không
Việc làm đã có ông chồng
Đúc một nồi đồng nuôi chín miệng ăn.
46. Bồ Bất Căng, năng kẻ Chè.
47. Trai Thổ Sơn ăn khoai ăn củ
Mà lên rừng bắt hổ về chơi
Xuống biển tìm giết cá voi
Đi học biết chữ gấp đôi ông thầy.
48. Ai đi qua phố Khoa Trường
Dừng chân ngắm cảnh núi rừng xanh xanh
Dòng sông uốn khúc chảy quanh
Trên đường cái lớn bộ hành ngược xuôi.
49. Em như mía tiến vừa tơ
Anh như chuối ngự, còn chờ đợi ai
Núi cao sông hãy còn dài
Thương nhau đã dễ mấy ngày gặp nhau.
50. Chờ nàng anh đứng anh trông
Trông non non ngất, trông sông sông dài
Ai về bến Sét chăng ai
Bảo o khăn trắng, có người đứng trông.
51. Nhất cao là núi Chóp Chài
Nhất rộng là bể, nhất dài là sông
Nhất giang hồ là kẻ đàn ông
Bồng bềnh một chiếc thuyền giong hải hà.
52. Mong sao đã đến tháng Giêng
Kiếm một gánh cá vào Chiêng ngược đò
Không đi nay hẹn mai hò
Đi thì lỗ mãi tiền đò, anh ơi!
53. Trống đánh đò đưa
Trống giục đò đưa
Cô nàng đã có chồng chưa cô nàng
Trống đánh đò Giàng
Trống giục đò Giàng
Có đi anh đợi, có sang anh chờ!
54. Làng Vạc ăn cỗ ông Nghè
Làng Vận, làng Chè kéo đá ông Đăng.
55. Tình cờ ta lại gặp ta
Vui bằng mở hội tháng ba đền Sòng.
56. Tôm he bóc vỏ bỏ đầu
Nửa thương Thu Vích, nửa sầu Thu Vi.
57. Ai về Hoằng Hóa mà coi
Chợ Quăng một tháng ba mươi phiên chiều
Trai mỹ miếu bút nghiên đèn sách
Gái Thanh Tân chợ búa cửi canh
Trai thì nhất bảng đề danh
Gái thời dệt cửi vừa lanh vừa tài.
58. Ai qua Nông Cống tỉnh Thanh
Dừng chân nhớ Triệu Thị Trinh anh hùng.
59. Cầu Quan vui lắm ai ơi
Trên thì họp chợ, dưới bơi thuyền rồng.
60. Ai về Hậu Lộc, Phú Điền
Nhớ đây Bà Triệu trận tiền xung phong.
61. Thổ Sơn có giếng nước trong
Có rừng đốn củi, có sông đi chài
Có gái sắc, có trai tài
Người ngoài đã đến một hai không về.
62. Do Xuyên đẹp lắm ai ơi
Có về chỗ đó cho tôi về cùng.
63. Sông Chu nước gợn bốn mùa
Ai cho anh uống nước bùa anh mê.
64. Đồn rằng kẻ Trọng lắm cau
Kẻ Cát lắm mía, kẻ Mau lắm tiền.
65. Muốn ăn cá bống kho gừng
Thì về kẻ Mỹ đánh thừng với anh.
66. Ai đi qua đò Do mới biết
Dòng nước trong, xanh biếc là bao
Gái thời da đỏ hồng hào
Mắt đen lay láy người nào chẳng yêu.
67. Nhất cao là núi Đan Nê
Nhất đông chợ Bản, nhất vui chợ Chùa
Vải chợ Chùa năm quan một tấm
Em mua về dãi phẩm cho tươi
Một năm được mấy tháng vui
Tháng sáu là một, tháng mười là hai.
68. Đường kẻ Khoai vừa thanh vừa mát
Sông kẻ Khoai san sát thuyền bè
Lấy chồng Vận, Lãng làm chi?
Dặm trường thân gái sớm đi tối về.
69. Đường về Đông Việt loanh quanh
Đồng xanh láng đẹp như tranh họa đồ
Chiều về chim hót líu lo
Từng đoàn trẻ nhỏ hát nô trong làng.
70. Làng Bố có chợ nhà vua
Mật Sơn có chùa, Tạnh Xá có lăng.
71. Vọng Phu cảnh đẹp núi Nhồi
Có người chinh phụ phương trời đăm đăm.
72. Động Bích Đào vừa cao vừa lạ
Hang Bạch Á như má nàng tiên
Mặn nồng một vẻ thiên nhiên
Đất ta cảnh đẹp càng nhìn càng say.
73. Kệ Sơn, Phượng Lĩnh đôi hàng
Đi về mấy độ, ngang tàng vào ra
Ngàn Hồng hỏi khách đi qua
Nào ai là kẻ xông pha đứng đầu?
74. Thùng thùng trống đánh quân sang
Chợ Già trước mặt, quán Nam bên đàng
Qua Chiêng thì rẽ sang Giàng
Qua quán Đông Thổ vào làng Đình Hương
Anh đi theo chúa Tây Sơn
Em về cày cuốc mà thương mẹ già.
75. Ai lên nhắn chị hàng bông
Có muốn lấy chồng thì xuống Nguyệt Viên
Nguyệt Viên lắm thóc nhiều tiền
Có sông tắm mát, có miền nghỉ ngơi
Chiều chiều ba đãy cá tươi
Chẳng ăn cũng thiệt, chẳng chơi cũng hoài.
76. Sông Cung uốn lượn cong cong
Như gương soi bóng con long trên trời
Đi xa thương nhớ bồi hồi
Dân làng Khúc Phụ suốt đời yêu sông.
77. Ai về nhớ vải Định Hòa
Nhớ cau Hổ Bái, nhớ cà Đan Nê
Nhớ dừa Quảng Hán, Lựu Khê
Nhớ cơm chợ Bản, thịt dê Quán Lào.
78. Ai lên Biện Thượng, Lam Sơn
Nhớ Lê Thái Tổ chặn đường quân Minh.
Với cảnh sắc thiên nhiên tuyệt đẹp, nhiều giá trị lịch sử - văn hóa lâu đời, Thanh Hóa dần trở thành là địa điểm du lịch thú vị. Chính bài thơ về Thanh Hóa, ca dao, tục ngữ Thanh Hóa đã tạo nên cảm xúc đặc biệt cho người đọc, khiến vùng đất này gần gũi, thân thiết hơn bao giờ hết. Nếu có dịp, hãy tới mảnh đất “địa linh nhân kiệt” để tận hưởng khoảnh khắc cuộc sống và tìm kiếm những trải nghiệm mới lạ nhé!
Đừng quên theo dõi VOH - Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.