Chờ...

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa

VOH - Xã luận 20/11 là bài viết không thể thiếu trong bố cục của báo tường để chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam.

Để chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, các trường học thường tổ chức hoạt động làm báo tường để tri ân thầy cô. Trong đó, bài xã luận đóng vai trò mở đường, dẫn đến nhiều cung bậc cảm xúc đẹp trên “hành trình” khám phá những tác phẩm ý nghĩa khác. Từ đó bày tỏ trọn vẹn tình cảm, tấm lòng tri ân của các em học sinh tới thầy cô giáo. Sau đây, hãy cùng VOH tham khảo những gợi ý viết xã luận 20/11 hay nhé!

Xã luận 20/11 ấn tượng 

Một bài xã luận 20/11 sẽ giúp cho nội dung báo tường thêm phong phú và thú vị. Trong đó, học sinh sẽ trình bày ý kiến, suy nghĩ về thầy cô giáo và ngày Nhà giáo Việt Nam, nhằm tri ân công lao của “những người lái đò thầm lặng”. Đồng thời nhấn mạnh vai trò của thầy cô trong sự nghiệp "trăm năm trồng người".

Xã luận 20/11 hay chủ đề "Cánh buồm tri thức"

Con thuyền ra khơi khi cánh buồm căng gió, thuyền lướt sóng vượt mọi trùng khơi đưa các thủy thủ đến bến bờ mong muốn. Và trên con thuyền ấy, thầy cô chính là thuyền trưởng, chúng em chính là thủy thủ và hành trang kiến thức chính là cánh buồm. Buồm càng căng gió thì thuyền chạy càng nhanh...

"Ngoài khơi xa bao la từng đợt sóng

Con thuyền nhỏ vẫn hướng đích tiến lên

Bởi bên em có thuyền trưởng ngày đêm

Cùng thủy thủ vững tay chèo lái".

Trên đại dương mênh mông tri thức ấy, biết bao con tàu cùng đoàn thủy thủ đã ra khơi chinh phục những chân trời mới. Thầy cô - những người thuyền trưởng tài ba luôn sát cánh bên thủy thủ chúng em vượt qua ngàn trùng dương xa xôi, mở ra cho chúng em những ánh sáng mới.

Thầy cô ơi! Những người thiêng liêng cao quý, những người thuyền trưởng tận tụy ngày đêm, đưa đoàn thủy thủ cập bến an toàn, những người mở ra con đường mới cho đàn em thơ dại, công ơn của thầy cô, ôi làm sao có thể kể hết được. Dẫu sóng gió, phong ba, những cánh buồm vẫn căng gió, con thuyền vẫn lướt sóng mạnh mẽ vượt mọi trùng khơi. Với chúng em - những người thủy thủ - tình cảm của thầy cô như ngọn hải đăng soi sáng cho những con tàu trên biển cả mênh mông bị lạc trên đường về. Những luồng sóng phát lên ánh sáng đem đến những niềm vui tràn dâng cho biết bao người đi biển khi đối mặt với những cơn giông bão dữ dội.

Hôm nay đây, chúng em đang từng bước trưởng thành dưới mái trường... được thầy cô truyền đạt kiến thức và những kinh nghiệm quý báu để chúng em có thể trở thành những thuyền trưởng tương lai, tiếp nối con đường thiêng liêng cao cả là tiếp tục dẫn dắt những mầm non tương lai chinh phục hải trình tri thức.

Nhân ngày lễ Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi tặng đến thầy cô ngàn lời yêu thương, ngàn trái tim kính phục. Bằng tấm lòng thành kính, xin dành tặng đến "người thuyền trưởng" những lời tri ân sâu sắc nhất.

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 1
Ảnh: Canva

Bài xã luận cho báo tường, tập san 20/11 chủ đề "Công ơn thầy cô"

Tiết trời trở lạnh sang đông. Ngày 20/11 lại đến. Những kỷ niệm về công ơn thầy cô giáo bỗng trỗi dậy trong tiềm thức khiến mỗi chúng ta lại nao nao xúc động. Thời gian thì cứ lặng lẽ trôi, mới đó mà gần mười năm, kể từ ngày đầu tiên em cắp sách đi học.

Gần 10 năm em đến trường được thầy cô giảng dạy, 10 năm mà tình nghĩa của thầy cô ngọt ngào quyện theo mỗi bước tiến của em. Và bây giờ đây chúng em đang ở ngôi trường thân yêu này, học lớp 10A1 với những thầy cô mới. Hai tháng vừa qua cũng đã là quá đủ để chúng em cảm nhận được tình yêu thương mà các thầy, các cô dành cho chúng em.

Điều mà em đón nhận được ở tất cả các thầy cô ấy là tình thương bao la vô bờ bến. Đã bao lần em bắt gặp ở thầy cô nét phiền muộn ưu tư khi chúng em chưa ngoan. Và cũng bao lần em nhìn thấy những nụ cười rạng rỡ của thầy cô mỗi lúc chúng em cố gắng học tập. Cao cả thay những "kỹ sư" tâm hồn!

Thầy cô đã vì chúng em mà có quản ngại chi. Vậy mà đôi lúc chúng em nào có hiểu ra điều đó làm cho người giáo viên của mình phiền lòng.Tại sao chúng em đã từng không chuẩn bị bài khi đến lớp rồi viện lý do này lý do kia? Tại sao chúng em đã không hiểu rằng, để giảng dạy cho dễ hiểu, thầy cô đã tốn bao công sức chuẩn bị giáo án hằng đêm?... Còn biết bao câu hỏi tại sao, chúng em thật nông nổi và đáng trách. Nhưng bao giờ thầy cô cũng sẵn sàng tha thứ bằng tình thương yêu học trò nồng thắm.

Rồi khi chúng em được công nhận là học sinh giỏi, cha mẹ, bạn bè và người xung quanh đều khen ngợi. Nhưng chúng em hiểu rằng, đằng sau thành tích đó là những giọt mồ hôi và hơi ấm tình thương của cô thầy. Chúng em như những bông hoa, còn thầy cô là lòng đất. Hoa phải nhờ đất nuôi sống, lớn lên và xinh đẹp, tô điểm cho đời. Thế nhưng người ta chỉ khen hoa đẹp, mấy ai nhớ đến nguồn gốc đã nuôi sống bông hoa.

Song, đất không bao giờ phiền lòng về điều đó, vẫn tháng tháng ngày ngày nuôi sống vẻ đẹp cho đời. Thầy cô cũng vậy, như dòng nước chảy xuôi, dạy dỗ chúng em mà không hề toan tính. Cho nên chúng em - những bông hoa - phải biết cội nguồn cho mình sức sống, mà tỏ lòng biết ơn đối với thầy cô.

Hôm nay đây, với sự họp mặt đầy đủ của các thành viên trong lớp 10A1, chúng em xin được kính tặng thầy cô những bông hoa tươi thắm nhất, không chỉ là tấm lòng, đó còn như một lời hứa chân thành nhất chúng em muốn nói với cô: Chúng em sẽ cố gắng chăm ngoan hơn để không phụ lòng thầy cô đã mong mỏi.

Ngoài mẹ cha, thầy cô là tất cả,

Đã cho em đôi cánh bước vào đời.

Trong thâm tâm em mãi luôn thầm nhủ:

“Nhớ công ơn thầy cô đến trọn đời!”.

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 2
Ảnh: Canva

Xã luận hay về ngày 20/11 chủ đề “Tình thầy trò”

Ngoài cha mẹ thì thầy cô chính là người có công lao cao cả, dưỡng dục chúng ta nên người. Thầy cô là người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp đầy hành trang tri thức, để chúng em có thể bay cao, bay xa và thực hiện được ước mơ ấp ủ của mình.

Mỗi một năm học kết thúc, mọi người vẫn gọi thầy cô là người lái đò. Tuy nhiên, mọi chuyến đò cập bến luôn vương vấn bao ân tình, mang đến bao điều nhớ nhung và lưu luyến.

Thầy cô là người cha, người mẹ hai thứ 2 của chúng em, dạy chúng em rất nhiều điều trong cuộc sống. Thầy cô cho chúng em biết thế nào là khó khăn trong cuộc sống, làm sao để vượt qua, đánh bại mọi thử thách. Thầy cô chính là người lái đò tài tình, giúp chúng em vượt qua mọi vấp ngã trên đường đời.

Chúng em biết rằng mỗi một ngày qua đi có nghĩa là thời gian ở bên thầy cô sẽ ngắn lại. Nó như một giấc mơ, đến rồi lại đi. Thời gian ở bên thầy cô chính là thời gian cuộc đời chúng em thay đổi. Thầy cô đã uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn.

Thầy cô dạy chúng em biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, bồi đắp thêm các nấc thang kiến thức. Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Từng ngày, từng ngày đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức và có một tương lai tươi đẹp.

Vì thế chúng em rất tự hào là học sinh của thầy cô, không chỉ được dạy từng li từng tí, mà còn nhận được vô vàn tình yêu thương. Vì thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là người cha, người mẹ. Sau những giờ học căng thẳng, thầy cô vô cùng tâm lý tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái, trò chuyện, giúp chúng em hóa giải được các khúc mắc trong lòng.

Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô, sẽ cố gắng học tập tốt để đền đáp công ơn lớn lao chỉ dạy của thầy cô. Tình cảm của chúng em dành cho thầy cô sẽ không bao giờ thay đổi. Chúng em hứa sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em. Xin hãy tin vào chúng em!

Bài xã luận chủ đề “Tri ân người khai sáng” nhân ngày 20/11

Thời gian thấm thoắt trôi, một mùa 20/11 nữa đang về. Mỗi ngày đến lớp, nhìn mái trường thân yêu, chúng em thấy lòng mình xốn xang lạ. Vậy là chúng em đã sắp trải qua XX mùa 20/11, XX mùa mưa nắng, XX mùa buồn vui. Còn với thầy cô là cả đời đưa đò thầm lặng. Công ơn thầy cô đối với học trò chúng em thật lớn lao! Thầy cô đã dạy chúng em biết khóc, biết cười trước những cảnh đời, biết đứng lên khi vấp ngã, biết nhặt lấy cây gai trên đường để bảo vệ bàn chân những người đi sau.

Thầy cô đã dạy chúng em biết thế nào là hy sinh, thế nào là cuộc sống, biết yêu gia đình và yêu quê hương. Thầy cô đã dạy chúng em biết quý thời gian, trọng chữ tín, biết giữ lòng mình trong sạch... để ngẩng cao đầu với bạn bè. Cuộc đời thầy cô đã đưa biết bao thế hệ học trò qua dòng sông tri thức. Dòng sông vẫn cứ êm trôi, tóc thầy cô đã bạc đi nhưng vẫn luôn vững tay chèo và hết lòng vì thế hệ trẻ. Biết bao nhiêu thế hệ học trò đã sang sông? Bao nhiêu khát vọng đã vào bờ? Bao nhiêu ước mơ thành sự thực? Có mấy ai sang bờ biết ngoái đầu nhìn lại?

Có đôi lúc chúng em chưa ngoan, còn ham chơi, nghịch ngợm làm thầy cô buồn phiền, nhìn những giọt mồ hôi trên trán thầy cô, nghe những lời dạy bảo dịu dàng của thầy cô, chúng em đã hiểu.

Chúng em biết niềm vui, niềm hạnh phúc lớn nhất của thầy cô là nhìn thấy chúng em ngoan, học tập tốt, nhìn thấy chúng em nên người, thấy chúng em - thế hệ trẻ hôm nay và ngày mai luôn thành công và góp phần xây dựng quê hương đất nước.

Nhân dịp ngày 20/11 - Ngày Nhà giáo Việt Nam, chúng em - những học sinh của lớp ... - kính gửi tới thầy cô lời biết ơn trân trọng nhất. Xin chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, dìu dắt chúng em và những thế hệ sau trên đường đến tương lai.

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 3
Ảnh: Canva

Bài xã luận hay về 20/11 chủ đề "Lời thầy dạy thuở ấy"

Thầy dạy rằng, trái tim không biết thứ tha là một trái tim đã chết, con người không biết tha thứ vẫn chỉ là gỗ đá mà thôi.

Gửi thầy, người mải miết chèo đò giữa dòng sông xưa...

Con còn nhớ rõ hình bóng thầy trên bục giảng. Mái tóc pha hơi sương, chiếc cặp sách cũ, nụ cười hằn những vết chân chim đượm màu thời gian đã theo chúng con đi hết những năm tháng cuối của thuở học trò có lớn mà không có khôn…

Bụi phấn rơi rơi theo từng dòng thầy viết, rơi vào cả tâm hồn non nớt chúng con những bài học về cuộc đời.

Thuở ấy, chúng con nào biết làm người phải có lấy một ước mơ, dù giản dị, nhỏ nhoi hay cao sang to lớn. Chiếc bảng đen, từng trang giấy trắng, những lời giảng dạy của thầy chính là đoạn đường dài dẫn chúng con với những ước mơ đầu tiên ấy!

Thuở ấy, chúng con nào biết cuộc đời này luôn là bài một bài toán khó, mà đi hết cả quãng đường dài mới nhận ra chẳng có lời giải nào tốt hơn ngoài hai từ “trải nghiệm”.

Thầy dạy rằng bước vào đời chúng con cần có một đôi mắt sáng và một trái tim biết yêu thương, để đối tốt với những người ngay và tránh xa những toan tính, bon chen của những kẻ độc ác.

Thuở ấy, chúng con nào biết “tha thứ” là một động từ đẹp nhất trong cuộc đời. Thầy dạy chúng con đừng quay lưng với những người đã nhận lỗi, đừng mang ngõ cụt đến cho những người đã biết mình sai, đừng nhẫn tâm với những người đã biết quay lại… Thầy dạy rằng trái tim không biết thứ tha là một trái tim đã chết, con người không biết tha thứ vẫn chỉ là gỗ đá mà thôi.

Thuở ấy, chúng con nào biết cậu bạn kia lấm lem bùn đất chỉ vì giúp ba cày thêm ruộng lúa, đâu biết cô bạn thỉnh thoảng ngủ gật trong lớp kia tối qua thức khuya trông em cho mẹ ốm, đâu biết cậu bạn bên cạnh mình có người thân bệnh nặng nên bỏ học thường xuyên…

Chúng con vẫn chỉ là những đứa trẻ ngây thơ nhìn cuộc đời bằng sự đơn giản nhất, mà vô tình lãng quên đi đằng sau nó có thể là cả một câu chuyện dài.

Thầy dạy chúng con hãy biết để ý và chăm sóc đến những người xung quanh, hãy biết trân trọng những điều tưởng như rất bình thường nhưng vô cùng quý giá. Bởi có một ngày, yêu thương cũng có thể là quá muộn… khi mà sự hời hợt và vô tâm đã bỏ xa khoảng cách giữa những con người.

Thuở ấy, chúng con nào biết cuộc đời luôn là những vòng quanh. Những khúc gập, những quanh co, những thác ghềnh luôn là một phần không thể thiếu. Đừng mơ tưởng về cuộc đời là một đường thẳng… Nếu cuộc đời con không có những khúc ngoặt, hiển nhiên nó đã vô nghĩa đi rất nhiều rồi.

Thầy còn dạy chúng con phải biết ngẩng đầu trước thất bại, đừng dừng lại khi phía trước còn nhiều lắm những chông gai… Quá nửa cuộc đời con đã sống như lời thầy dạy, con lớn thêm một chút rồi, thầy ơi.

“Dẫu đông dài, hạ trắng, nắng gắt hay mưa giông...

Những người chèo đò vẫn mải miết qua sông đưa khách...

Dẫu gió lạnh, đèn khuya, lưng áo mỏng...

Thầy tôi trăng hắt những đêm kia, vẫn mải miết chèo đời…”

Nhân ngày cả nước tôn vinh nhà giáo, con xin kính chúc thầy luôn dồi dào sức khỏe và công tác tốt. Chúng em mãi khắc ghi ơn thầy.

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 4
Ảnh: Canva

Xã luận về ngày 20/11 chủ đề “Tình thầy trò”

Có lẽ trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn. Còn đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường như chúng em thì thầy cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai.

Thầy cô - hai tiếng thiêng liêng - là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng em. Mọi người vẫn thường nói, thầy cô là người lái đò cho học sinh. Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến. Có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị.

Thầy cô dạy cho chúng em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ. Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển, lèo lái chuyến đò đó nên chúng em đã vượt qua tất cả những khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui, niềm không chỉ riêng của chúng em, mà còn của thầy cô nữa.

Những gì thầy cô làm cho chúng em thiêng liêng, cao quý đâu kém những gì cha mẹ làm cho chúng em.

Con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách tới trường. Đó là khoảng thời gian đẹp nhất, thời của tuổi mộng mơ, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi, của cả sự ngỗ nghịch. Chính thầy cô là những người thay đổi cuộc đời chúng em, uốn nắn chúng em từng chút một trên con đường học vấn.

Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã đã được đưa tới trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó, thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa, là biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, chúng ta bước lên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức. Thầy cô luôn dõi theo chúng ta.

Từ một con điểm tốt, một ý tưởng hay cho đến một sai phạm nhỏ, một lần không thuộc bài, thầy cô đều chú ý khen ngợi hoặc nhắc nhở. Thầy cô là những người thầm lặng đưa chúng em đến đỉnh cao của kiến thức, cho chúng em một tương lai tươi đẹp.

Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của trường Nguyễn Huệ, tự hào không chỉ vì được học tập trong một môi trường tốt, mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ.

Ở đây, thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là người cha người mẹ. Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc, những tâm sự của chúng em. Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em cảm thấy căng thẳng.

Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em. Thầy cô khẽ cười và gật đầu khi chúng em cúi chào lễ phép. Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em chưa ngoan.

Phải chăng thầy cô đã luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư, để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em. Vâng, tất cả, tất cả, từ những gì nhỏ nhặt nhất đến những điều cao cả nhất chúng em đều coi trọng, vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em.

Trên cuộc đời này, có biết bao tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc. Tình mẫu tử, tình phụ tử, tình anh em và cả tình thầy trò. Mọi tình cảm đều có ý nghĩa khác nhau. Thầy cô đã cho chúng em hiểu thế nào là tình thầy trò, một tình thầy trò thực thụ.

Chúng em sẽ mãi biết ơn thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng dành tặng cho thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất của chúng em vào những ngày 20/11.

Chúng em biết rằng tình cảm đó sẽ không bằng những gì thầy cô dành cho chúng em. Nhưng chúng em sẽ cố gắng làm cho thầy cô cảm thấy tự hào về chúng em, để thầy cô có thể mỉm cười mãn nguyện. Thầy cô ơi, thầy cô sẽ mãi là người dìu dắt chúng em trên đường đời. Chúng em sẽ luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô. Xin hãy tin vào chúng em!

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 5
Ảnh: Canva

Xem thêm:
60 status 20/11 hay, cap về ngày Nhà Giáo Việt Nam ngắn gọn ý nghĩa
70 lời chúc 20/11 gửi đến thầy cô nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam giàu ý nghĩa
60 lời chúc 20/11 bằng tiếng Anh ngắn gọn dành tặng thầy cô giáo

Xã luận 20/11 ngắn gọn

Những bài xã luận 20/11 ngắn trong tập san hay báo tường đều chứa đựng tình cảm thân thương, lòng biết ơn sâu sắc của học trò với thầy cô giáo nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam. 

Bài xã luận chủ đề “Người lái đò”

Trên đại dương mênh mông tri thức ấy, biết bao con tàu cùng đoàn thủy thủ đã ra khơi chinh phục những chân trời mới. Thầy cô - những người thuyền trưởng tài ba luôn sát cánh bên thủy thủ chúng em vượt qua ngàn trùng dương xa xôi, mở ra cho chúng em những ánh sáng mới.

Hôm nay đây chúng em đang từng bước trưởng thành dưới mái trường sư phạm được thầy cô truyền đạt kiến thức và những kinh nghiệm quý báu để chúng em có thể trở thành những thuyền trưởng tương lai, tiếp nối con đường thiêng liêng cao cả là tiếp tục dẫn dắt những mầm non tương lai chinh phục hải trình tri thức.

Nhân ngày lễ Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin được gửi tặng đến thầy cô ngàn lời yêu thương, ngàn trái tim kính phục. Bằng tấm lòng thành kính, xin dành tặng đến người thuyền trưởng những lời tri ân sâu sắc ấy.

Xã luận báo tường ngày 20 tháng 11 chủ đề “Nghề Nhà giáo”

Trước đây, làm thầy có nghĩa là làm bạn với bảng đen, phấn trắng. Ngày nay, hình ảnh người giáo viên đã gắn với những phương tiện giảng dạy hiện đại. Và dù trong thời đại nào, người Việt Nam vẫn luôn giữ gìn và phát huy truyền thống "tôn sư trọng đạo" từ ngàn xưa.

Nhân ngày hiến chương Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin gửi tới thầy cô những lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, gia đình hạnh phúc và ngày càng đào tạo thêm nhiều nhân tài làm giàu cho đất nước.

Em xin cảm ơn tất cả các thầy các cô đã dạy dỗ em nên người, trở thành một công dân tốt. Em sẽ cố gắng để không phụ lòng thầy cô dạy bảo, luôn cố gắng hết mình để cống hiến một phần sức lực nhỏ bé để xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp.

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 6
Ảnh: Canva

Bài xã luận chủ đề 20/11

Thầy cô! Hai tiếng thiêng liêng ấy vang lên tự trong sâu thẳm tâm hồn ta một cách tha thiết khôn nguôi. Làm sao có thể kể xiết những công ơn cũng như những nỗi vất vả của thầy cô. Xin kính dâng lên thầy cô ngàn lời kính yêu nhất:

"Muốn sang thì bắt cầu kiều

Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy".

Sinh thời, Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói: “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong những nghề sáng tạo vì nó đã sáng tạo ra những con người sáng tạo”. Và giáo viên là những người thầm lặng mà vĩ đại nhất. Công việc của họ ý nghĩa biết bao và giản dị giữa đời thường. 

Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói đã được đưa đến trường mẫu giáo để tập làm quen với trường lớp. Cũng chính tại đó, thầy cô đã dạy cho chúng em biết thế nào là lễ nghĩa, biết cách cư xử cho phải phép. Rồi từng ngày, chúng ta bước lên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức, thầy cô luôn dõi theo.

Ở đây, thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là một người thầy, người cô mà còn là người cha, người mẹ. Thầy cô sẵn sàng dành thời gian lắng nghe những thắc mắc, những tâm sự của của chúng em. Thầy cô có thể tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong giờ học khi chúng em cảm thấy căng thẳng. Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe vấn đề và cảm thông với chúng em. Thầy cô sẽ khẽ cười và gật đầu khi chúng em cúi chào lễ phép. Nhưng thầy cô buồn khi chứng kiến chúng em không vâng lời... Vâng, tất cả, tất cả những gì nhỏ nhặt nhất đến cao cả nhất, chúng em đều tôn trọng, vì đó là tình thương mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em.

Chúng em sẽ mãi mãi biết ơn thầy cô. Chúng em sẽ cố gắng dành tặng thầy cô những đóa hoa điểm mười chứa đựng sự biết ơn sâu sắc nhất không chỉ trong ngày 20/11, mà còn trong suốt những ngày tháng ngồi trên ghế nhà trường. Chúng em sẽ luôn bền bỉ chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô. Xin hãy tin vào chúng em.

Bài xã luận ngắn gọn về ngày 20/11

Thầy cô! Hai tiếng thiêng liêng ấy vang lên từ trong sâu thẳm tâm hồn mỗi con người một cách thân thương. Đôn-ki-xtôi đã có câu nói nổi tiếng là: "Dưới ánh hào quang của ánh sáng Mặt Trời, không có nghề nào cao quý bằng nghề dạy học”. Quả thật vậy, nghề giáo viên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, và người giáo viên là người âm thầm mà vĩ đại nhất.

Từ khi còn là những cô cậu học trò còn bỡ ngỡ cắp sách đến trường cho đến khi trưởng thành, chúng em luôn được thầy cô dõi theo từng bước chân. Thầy cô - những người cha, người mẹ thứ hai ở trường - đã uốn nắn cho chúng em từng nét chữ, từng trang văn. Thầy cô chắp cánh tri thức để chúng em tiến bước tương lai, làm giàu cho Tổ Quốc. Thầy cô không những tận tình giúp ta mở cánh cửa của kho tàng tri thức nhân loại mà còn dạy chúng em cách làm người. Điều mà chúng em cũng như tất cả thành viên trong tập thể lớp đón nhận được ở tất cả các thầy cô giáo trong mái trường này đó là tình yêu thương bao la vô bờ bến.

Đã bao lần chúng em chưa ngoan, còn vô lễ, không chăm chỉ học tập mà khiến thầy cô phải buồn phiền, suy tư. Và cũng bao lần chúng em chăm chỉ, đem tặng cô những bông hoa điểm tốt làm ánh lên trên gương mặt thầy cô những nụ cười rạng rỡ. Em hiểu rằng phía sau thành công trên bước đường đời chúng em luôn có dấu chân, sự giúp đỡ, dạy bảo ân cần của thầy cô. Rồi mai sau khi chúng em đã rời xa mái trường, rời xa quê hương. Chúng em bước tiếp trên con đường sự nghiệp của mình, nhưng chúng em cũng sẽ mãi không bao giờ quên công ơn thầy cô, những người đã gắn bó với em bao năm tháng học trò.

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 7
Ảnh: Canva

Xã luận báo tường cho học sinh cuối cấp 

Thời gian trôi qua thật nhanh. Mới đó mà đã 12 năm học ngồi trên ghế nhà trường với biết bao kỉ niệm đẹp bên thầy cô và bạn bè. Một mùa 20/11 nữa lại đến, với những cảm giác bồi hồi thật khó tả vì năm nay đã là năm cuối cấp, chỉ còn vài tháng nữa thôi là chúng em sẽ phải rời xa vòng tay của thầy cô yêu dấu.

Những năm tháng đi học đã in dấu hình bóng của thầy cô theo mỗi bước tiến của em. Ước gì thời gian lắng đọng lại để em mãi là học trò của các thầy cô.

Em biết, vì tình yêu với nghề, vì thương những đứa học trò nhỏ mà các thầy cô đã không ngại hy sinh tuổi xuân, thức đêm để chuẩn bị giáo án, giảng giải cho chúng em dễ hiểu. Thầy cô cũng miệt mài chấm bài, sửa từng câu, từng chữ… để rèn chúng em thành tài.

Để rồi khi chúng em được nhận danh hiệu học sinh giỏi, thầy cô cũng là người luôn vui mừng cùng chúng em. Em cũng hiểu rằng đằng sau thành thích đó của chúng em, là cả một quá trình tận tâm từ thầy cô. Tuy nhiên, mấy ai hiểu được em tài, em giỏi tất cả là nhờ công ơn dạy dỗ của thầy cô. Vì ai cũng chỉ biết khen hoa đẹp, mấy ai nhớ đến nguồn gốc đã nuôi sống bông hoa.

Con đường để có được thành công của chúng em luôn có hình bóng của thầy cô. Vì thế, sau này dù có là ông nọ, bà kia thì hình bóng kính yêu của thầy cô mãi mãi ở bên em như nhắc nhở, động viên em trong suốt cuộc đời. Trong thâm tâm em mãi luôn thầm nhủ: “Nhớ công ơn thầy cô đến trọn đời!”.

Xem thêm:
35 bài thơ 20/11 tặng thầy cô, thơ về ngày Nhà giáo Việt Nam ngắn gọn ý nghĩa
40 bài hát 20/11 về thầy cô, học trò và mái trường hay nhất
Cách làm thiệp 20/11 và 30 mẫu thiệp 20/11 độc đáo nhất

Bài xã luận về ngày 20/11 hay, đoạt giải

Dưới đây là một số bài xã luận 20/11 đoạt giải cao cấp trường mà bạn có thể tham khảo. 

Giải nhất xã luận 20/11: “Người lái đò” 

(Người viết: Lương Thị Duyên, lớp 8B, Trường THCS Phú Lộc, tỉnh Ninh Bình)

Cuối thu, nắng đã bớt hanh hao, những cơn gió heo may ùa về mang đến một cái se lạnh ngọt ngào. Vậy là tháng 11 đã sang rồi. Mỗi chúng ta, ai ai cũng bận bịu với vòng quay của thời gian, hối hả với việc học tập, đi làm hay đi chơi. Nhưng chúng ta cũng đừng quên một ngày rất đặc biệt trong tháng 11 này, đó là Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11. Đây chính là khoảng thời gian mà cả xã hội, từ những người tóc đã điểm bạc đến những đứa trẻ mới bỡ ngỡ đến trường, từ những người đã thành đạt đến những bác nông dân lấm lem bùn đất đều hướng về tri ân những người thầy, người cô đã dạy dỗ chỉ bảo mình nên người.

"Bên sông nặng một chuyến đò

Long lanh đôi mắt học trò miên man

Con sào chèo chống gió ngàn

Bóng thầy in dấu thênh thang tháng ngày"

Thầy là người đã dạy ta nét chữ đầu tiên khi tay ta còn run run. Thầy cô cũng là người chở những chuyến đò tri thức, đưa chúng ta đến những miền đất tươi đẹp. Thầy cô cũng là người luôn phải chịu đựng bao trò tai quái của lứa tuổi "Nhất quỷ nhì ma". Và thầy cô cũng chính là người mang đến cho mỗi chúng ta một tâm hồn phong phú, với những câu thơ, những bài hát, những kiến thức khoa học, toán học... Bác Phạm Văn Đồng từng viết: "Nhà giáo là một nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý!". Thật các bạn ạ! Thầy cô giáo cũng chính là những người cha, người mẹ thứ hai của chúng ta.

Công ơn thời bể của thầy cô, chúng em không bao giờ lãng quên. Vì vậy, ngày hôm nay nhân ngày 20/11, tập thể lớp 8B chúng em muốn gửi lời chúc đến toàn thể các thầy cô giáo nói chung và các thầy cô đang công tác trong trường THCS Phú Lộc nói riêng những lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc các thầy cô luôn khỏe mạnh thành công trên con đường chuyên chở những chuyến đò tri thức đến tương lai.

Thầy cô ơi! Xin hãy tha thứ cho chúng em nhé! Có đôi lúc chúng em nghịch ngợm. Có đôi lúc chúng em lười học và điểm thấp. Có lúc chúng em còn mải chơi. Chúng em hiểu rằng sau những lời mắng trách, những lời phạt trực nhật hay đơn giản là những câu dạy dỗ thấm đượm tình người của thầy cô đều là mong chúng em khôn lớn. Chúng em hứa từ nay sẽ chăm ngoan học giỏi để không phụ công ơn dưỡng dục của các thầy cô. 

Dẫu sau này, mái tóc thầy đã điểm bạc, đôi tay cô đã mỏi mệt nhưng tri thức mà thầy cô đã dạy vẫn nâng bước chúng em trên từng bậc thang của dòng đời. Dẫu có đi đến mọi nẻo đường đất nước, dẫu có bước lên đỉnh cao của vinh quang hay bận rộn với những công việc khác, chúng em luôn nhớ về thầy cô. Một lần nữa chúng em xin cảm ơn thầy cô - những người cao quý và vĩ đại biết bao!

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 8
Ảnh: Canva

Xã luận 20/11 chủ đề: “Con thuyền trí thức”

(Người viết: Quang Thị Thanh Huyền, lớp 12A1 khóa 21, Trường THPT Tương Dương 2, Nghệ An)

Con thuyền ra khơi khi cánh buồm căng gió, thuyền lướt sóng vượt mọi trùng khơi đưa các thủy thủ đến bến bờ mong muốn. Và trên con thuyền ấy, thầy cô chính là thuyền trưởng, chúng em chính là thủy thủ và hành trang kiến thức chính là cánh buồm. Buồm càng căng gió thì thuyền lướt càng nhanh!

"Ngoài khơi xa bao la từng đợt sóng

Con thuyền nhỏ vẫn hướng đích tiến lên

Bởi bên em có thuyền trưởng ngày đêm

Cùng thủy thủ vững tay chèo lái..."

Trên đại dương mênh mông tri thức ấy, biết bao con tàu cùng đoàn thủy thủ đã ra khơi chinh phục những chân trời mới. Thầy cô - những người thuyền trưởng tài ba - luôn sát cánh bên thủy thủ chúng em vượt qua ngàn trùng dương xa xôi, mở ra cho chúng em những chân trời mới.

Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em. Thầy cô khẽ cười và gật đầu khi học trò mình đạt được thành tích tốt, thầy cô cũng buồn vì còn nhiều học sinh chưa thật sự tập trung học. Phải chăng thầy cô luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư, để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em. Vì vậy, tất cả, tất cả từ những gì nhỏ nhặt nhất đều là những điều cao cả nhất mà chúng em trân trọng, đó chính là tình thương yêu mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em!

Thầy cô từng dạy chúng em rằng: Trái tim không biết tha thứ là một trái tim đã chết, con người không biết tha thứ vẫn chỉ là gỗ đá mà thôi. Thầy cô còn tuyệt vời hơn thế nữa, không chỉ làm tròn vai trò của một giáo viên trên bục giảng mà còn trở thành người thầy của chúng em trên con đường đời, dạy cho em cách để nâng niu một đóa hoa, trân trọng một cành lá, yêu tiếng chim hót mỗi sớm mai và chỉ cho chúng em giá trị một lời chào, vẻ đẹp của nụ cười, sự ấm áp của đôi bàn tay,... Từ đó chúng em biết đợi mùa bằng lăng nở, để từ ban công của lớp học nhìn lên vòm cây xanh tím mà nghe lòng rạo rực, để mỗi sáng mai đến lớp thấy yêu hơn nụ cười rạng rỡ của bạn bè, thầy cô.

Thầy cô đã dành một phần lớn đời mình cho quá trình trưởng thành của lớp lớp thế hệ học trò. Những canh thâu không ngủ, thức trắng đêm bên bàn giáo án, những sớm hôm miệt mài trên bục giảng để rồi mai kia chứng kiến lớp lớp học trò trưởng thành là hạnh phúc mà thầy cô mong muốn. Thầy cô đã hy sinh rất nhiều những ước mơ nhỏ nhoi của mình cho đàn con thơ dại. Tình yêu nghề đã trở thành nguồn sức mạnh để thầy cô tự rèn luyện hoàn thiện bản thân và cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người. Mỗi thầy cô là một tấm gương sáng về đạo đức và lối sống để học trò noi theo.

Tháng 11 thật đặc biệt, dành tặng cho những con người thật đặc biệt - những người lái đò thầm lặng. Là học sinh của trường THPT Tương Dương 2, em luôn tự hào vì được làm học trò của những thầy cô luôn trẻ trung, luôn năng động, từ đó xây dựng nên một môi trường học tập sôi nổi, một môi trường giáo dục thân thiện. Nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin được gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến các thầy cô giáo.Cảm ơn các thầy cô đã truyền lửa, chắp cánh cho những ước mơ của chúng em bay cao, cung cấp hành trang kiến thức và các kỹ năng cần thiết cho chúng em vững bước vào đời và giúp đỡ chúng em thành công trên con đường học vấn.

Lúc sinh thời Bác Hồ từng nói: "Người thầy giáo tốt, thầy giáo xứng đáng là thầy giáo - là người vẻ vang nhất. Dù là tên tuổi không đăng báo, không được thưởng huân chương, song những người thầy giáo tốt là những người anh hùng vô danh...". Và những người anh hùng vô danh đó chính là "những bông hoa trong vườn Bác" tỏa ngát hương xây đời, từ những việc làm bé nhỏ, dung dị giữa đời thường.

Nghề giáo viên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, và giáo viên là những người âm thầm mà vĩ đại nhất. Công việc của họ thầm lặng mà ý nghĩa biết bao, thầm lặng trên bục giảng và giản dị giữa đời thường; họ giống như những con ong thầm lặng giữa những giọt mật tinh túy và thơm ngon nhất.

Thời gian vẫn trôi đi như những cỗ xe vô hình lăn bánh, thầy cô vẫn lặng lẽ là thuyền trưởng sát cánh cùng những thủy thủ ra khơi đến bến bờ tương lai. Mấy ai thành công mà còn trở lại thăm chốn xưa? Một sự thật nghiệt ngã nhưng người thuyền trưởng ấy vẫn kiên trì làm công việc thầm lặng của mình. Chúng em, những thủy thủ trẻ, vẫn luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô. Chúng em chỉ mong thầy cô sẽ luôn là người dẫn dắt chúng em trên con đường đời, sẽ mãi là người thuyền trưởng tận tụy nhất.

Có ai đó đã nói rằng: Hãy cảm ơn đèn vì ánh sáng của nó nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đêm. Thầy cô là người cầm ngọn đèn bất diệt của tri thức, trí tuệ soi sáng con đường tương lai cho học trò, chắp cánh cho những ước mơ bay cao, bay xa để một ngày nào đó sẽ đáp xuống một chân trời tươi đẹp rực rỡ muôn màu sắc và ánh sáng. Chắc hẳn rằng khi đã vững bước ở chân trời ấy chúng em sẽ không bao giờ quên được công ơn của thầy cô.

Bước đường tương lai rộng mở trước mắt em. Con đường ấy thầy cô là người khai mở. Vì thế cho dù sau này đã trưởng thành đến mấy, dù giữ vị trí nào trong xã hội thì những hình bóng kính yêu của thầy cô mãi ở bên chúng em như nhắc nhở, động viên chúng em trong suốt cả cuộc đời!

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 9
Ảnh: Canva

Xã luận ngắn về ngày 20/11 chủ đề “Người thầy như ngọn đèn rực cháy soi đường cho học trò”

(Người viết: Nguyễn Trâm Bảo Ngọc, lớp 10A1 khóa 23, Trường THPT Tương Dương 2, Nghệ An)

Tháng 11 lại về mang theo cơn gió thu nhè nhẹ mơn man trên cánh hoa ban tím, mang theo ánh nắng dịu dàng, trong trẻo cũng là lúc học sinh chúng em có dịp hướng lòng mình về những người thầy, người cô, cũng như các cô chú cán bộ nhân viên trong nhà trường, những người luôn tận tâm săn sóc và dạy dỗ chúng em.

Có một nghề bụi phấn bám đầy tay, có một nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, ấy là nghề giáo. Chẳng biết ai đã yêu quý gọi những người thầy giáo, cô giáo là những người chèo đò thầm lặng mà sao cao đẹp quá. Để cả một đời người lái đò đưa những chuyến đò sang sông cập bến bờ tri thức bằng nhiệt huyết của một tấm lòng.

"Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi 

Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng. 

Có hạt bụi nào vương trên tóc thầy..."

Thầy cô vẫn thế, ngày ngày đón đưa từng chuyến đò qua sông không quản nắng mưa sương gió, mà đâu hay mái tóc đã ngả màu phôi pha vì bụi phấn, dẫu tháng năm đã hằn sâu trên khuôn mặt, khoé mắt cô thầy.

“Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy”. Nhân ngày 20/11, em chúc thầy luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp trồng người. Cảm ơn thầy người dạy em biết đọc, biết viết, biết đúng sai, biết những điều hay lẽ phải, đặc biệt là dạy em biết ước mơ và vươn tới những ước mơ đó.

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 10
Ảnh: Canva

Xã luận 20/11 với chủ đề “Tuổi thơ con gọi thầy cô, bạc đầu con vẫn thưa cô lạy thầy!”

(Người viết: Lô Thị Tố Uyên, lớp 10A2 khóa 23, Trường THPT Tương Dương 2, Nghệ An)

Người ta nói "đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn" vì vốn dĩ đôi mắt là bộ phận tiếp nhận ánh sáng đầu tiên của hệ thống thị giác. Bởi vậy, những cảm xúc nhỏ quanh mắt ảnh hưởng đến cách chúng ta nhìn thấy và điều này truyền đạt cho người khác về những gì mình đang nghĩ.

Chẳng có trò nghịch ngợm nào của học sinh mà có thể qua khỏi được đôi mắt của nghề đứng trên bục giảng. Là đôi mắt ấy sẽ luôn hân hoan chào đón các tân học sinh bước vào trường, nhưng cũng đượm buồn khi phải chia tay bao thế hệ học trò rời xa mái trường. Vẫn là đôi mắt ấy luôn tỏ vẻ nghiêm khắc với học trò, nhưng mấy ai biết được đằng sau đôi mắt ấy là cả một nỗi niềm đủ thứ lắng lo cho bao thế hệ học trò.

Nghề giáo viên - là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý. Nếu người kỹ sư vui mừng khi nhìn thấy chiếc cầu mà anh ta vừa xây xong, người nông dân mỉm cười khi nhìn đồng lúa mình vừa trồng, thì người giáo viên sẽ rất vui sướng khi nhìn thấy học sinh của mình ngày một lớn lên và trưởng thành. Tôi tin rằng, người giáo viên là người giữ trọng trách, trách nhiệm lớn lao nhất, bởi những nỗ lực trong nghề nghiệp của họ sẽ ảnh hưởng tới số phận của thế giới.

Vốn chắc được rằng, không có một con người nào có thể thành công mà không phải trải qua nền giáo dục. Nhưng không phải người học trò nào cả đời sẽ bám theo thầy mà học hỏi. Bởi vậy Elbert Hubbard nói: "Mục tiêu của việc dạy dỗ học trò là làm cho trò có khả năng thích nghi với việc không có người thầy".

Thầy ơi, tuổi tác đã hằn sâu trên trán thầy những nếp nhăn, làm mái tóc đen óng ả của thầy trở nên bạc trắng, nhưng tấm lòng yêu thương của thầy với chúng em vẫn không nhạt phai. Nhân ngày hôm nay, Ngày Nhà Giáo Việt Nam, em xin gửi lời chúc tới các nhà giáo của chúng ta một lời chúc cho sức khỏe dồi dào, hạnh phúc để tiếp tục dìu dắt nhiều thế hệ học trò đến với những bến bờ tri thức.

Xã luận tập san 20/11 "Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”

(Người viết: Bùi Mỹ Lệ, lớp 11A0, Trường THPT Bắc Hà, Đống Đa, Hà Nội)

Không chỉ tồn tại như một hệ tư tưởng, đạo lí tốt đẹp của dân tộc, “tôn sư trọng đạo” từ lâu đã trở thành một nét đẹp trong cuộc sống của người Việt. Đó là truyền thống mà mỗi người trong chúng ta đều phải nhận thức, lưu giữ và phát triển.

Cùng với đó, câu nói: “Nhất tự vi sư / Bán tự vi sư” trong dân gian đã khẳng định được tầm quan trọng cũng như cái nhìn của ông cha ta về nghề dạy học.

Từ ba chữ ngắn gọn “Nhất tự sư” xuất phát từ điển tích cổ của Trung Quốc, ông cha ta đã nâng thành quan niệm: “Nhất tự vi sư / Bán tự vi sư” (nghĩa là “một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy”). Người thầy truyền đạt kiến thức cho ta dù nhiều hay ít đều xứng đáng nhận được sự tôn trọng, biết ơn. Học trò cũng phải lấy lẽ ấy mà làm đức hiếu sinh cho phải. Mặt khác, câu tục ngữ đã nêu cao được trách nhiệm của người làm thầy, phải hành xử cho đúng với giá trị của ngành nghề bởi “Mặt Trời mọc rồi lặn, Mặt Trăng khuyết rồi lại tròn nhưng ánh sáng mà người thầy chiếu rọi vào chúng ta sẽ còn mãi trong suốt cuộc đời”. Mỗi hành động của người giáo viên đều được học sinh nhìn vào và học hỏi. Người thầy chính là biểu tượng cho nhân cách, đạo đức cao đẹp nhất.

Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói: “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý”. Thật vậy, người giáo viên luôn phải gánh trên mình trọng trách to lớn, những trăn trở, suy tư để trở thành tấm gương sáng, xứng đáng là biểu tượng nhân cách cho thế hệ sau noi theo, xứng đáng nhận được sự tôn trọng, biết ơn.

“Một đời người - một dòng sông

Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,

Muốn qua sông phải lụy đò

Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa”

Người thầy được coi là người lái đò bền bỉ dẫn dắt, đưa chúng ta đến bến bờ của tri thức, người “kỹ sư tâm hồn” miệt mài với việc vun đắp thế hệ tương lai. Một nhà giáo dù không có huân chương, giải thưởng nhưng họ luôn là những người anh hùng thầm lặng. Họ hy sinh cả cuộc đời mình để vun đắp, xây dựng nên những mầm non tương lai cho đất nước, dân tộc.

Xã hội ngày càng phát triển với sự vận động không ngừng nghỉ. Chính vì thế mà những lễ nghi lễ giáo cũng được lược bớt, nới lỏng, thay đổi nhiều hơn. Mối quan hệ giữa thầy và trò cũng không còn xa cách như trước mà trở nên gần gũi hơn. Nhưng không phải vì sự gần gũi thân thiết ấy mà chúng ta có thể phá bỏ những giá trị đạo đức, ứng xử trong nhà trường vốn có. Trong xã hội ngày nay, khi biết bao khó khăn thử thách được đặt nặng lên vai nghề giáo thì người thầy, người cô càng đáng được tôn kính hơn bao giờ hết.

Ngày Nhà giáo Việt Nam đang đến gần, em xin gửi ngàn lời tri ân, lòng biết ơn sâu sắc đến những người đã và đang hết mình với sự nghiệp trồng người - những người chèo lái những chuyến đò thầm lặng đưa bao thế hệ cập bến tương lai. Kính chúc các thầy cô sức khỏe, hạnh phúc và thành công!

16 bài xã luận 20/11 ý nghĩa 11
Ảnh: Canva

Trên đây là những bài xã luận 20/11 hay và ý nghĩa. Hoạt động làm báo tường chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam nhằm giáo dục cho học sinh về truyền thống “Tôn sư trọng đạo”, “Uống nước nhớ nguồn”. Đồng thời rèn luyện tinh thần đoàn kết, sáng tạo của các em. 

Đừng quên cập nhật liên tục những bài viết mới nhất, hấp dẫn nhất tại VOH Sống đẹp.