- Tuyển tập thơ về Ninh Bình - xứ sở anh hùng
- Người Ninh Bình (Phạm Văn Lữ)
- Về với Ninh Bình quê em (Hoa Đồng Nội)
- Giấc mơ dịu êm (Lê Công)
- Ninh Bình quê mẹ (Hạnh Elip)
- Ninh Bình em đợi (Violet Hoa)
- Về quê em nhé (Violet Hoa)
- Miền Gia Viễn quê anh (Vũ Đan Thành)
- Quê hương mình tuyệt quá (Nguyễn Tử Chương)
- Giữa đất Ninh Bình (Nguyễn Nhật)
- Về thăm quê Ninh Bình (Thơm Dinh)
- Du lịch Ninh Bình (Vũ Hồng)
- Ở đất Ninh Bình (Nguyễn Nhật)
- Cảm ơn đất trời quê hương (Nguyễn Tiến Vinh)
- Cảnh sắc Ninh Bình (Trần Diệp)
- Ninh Bình (Nam Bùi)
- Đến Ninh Bình (Nguyễn Thị Thanh Tỵ)
- Du lịch Ninh Bình (Viết Văn)
- Thơ hay về Ninh Bình theo thể thơ lục bát
- Ấm tình quê hương (Đình Khóa)
- Về Cúc Phương (Vũ Đan Thành)
- Ninh Bình quê ta (Tuấn Nguyễn)
- Đây là quê em (Ngốc)
- Ninh Bình quê tôi (Phạm Đình Nhân)
- Ninh Bình trong tôi (Phan Thanh Long)
- Một thoáng Ninh Bình (Bách Tùng Vũ)
- Ninh Bình quê hương (Thanh Long Nguyễn)
- Yêu Ninh Bình (Anh Dung)
- Cảnh đẹp Ninh Bình chiều thu (Triệu Quý)
- Về Ninh Bình (Bùi Anh Vụ)
- Ninh Bình ta ơi (Đàm Mai Phương)
- Thơ hay về Tràng An Ninh Bình
- Ninh Bình yêu thương (Mạc Anh Thư)
- Anh sẽ về bên em (Ngọc Toàn)
- Về quê anh Ninh Bình (Doãn Ngọc Khôi)
- Mời anh đến quê em (Lan Phạm)
- Về Ninh Bình đi em (Tony Bùi)
- Một thoáng Tràng An (Tiến Đạt)
- Lời hẹn Tràng An (Lâm Bảo Hoàng)
- Tràng An (Hồng Dương)
- Lắng đọng Tràng An (Phạm Ngọc Vĩnh)
- Thắng cảnh Tràng An (Tóc Ngắn)
- Thăm Tràng An - Ninh Bình (Mạnh Chiến)
- Tràng An một cõi (Vũ Đan Thành)
- Thắng cảnh Tràng An (Nguyệt Hoàng)
- Thơ về gái Ninh Bình, thơ về trai Ninh Bình
- Ca dao, tục ngữ về Ninh Bình hay, sâu sắc
Ninh Bình là một tỉnh thuộc cực Nam đồng bằng sông Hồng. Nơi đây không chỉ nổi tiếng về di tích lịch sử, văn hóa, tâm linh mà còn sở hữu nhiều cảnh quan thiên nhiên non nước hữu tình, môi trường sinh thái tự nhiên đa dạng. Hãy cùng VOH khám phá các bài thơ về Ninh Bình để chiêm ngưỡng vẻ đẹp hoang sơ, thơ mộng của vùng đất này nhé!
Tuyển tập thơ về Ninh Bình - xứ sở anh hùng
Ngày nay, Ninh Bình trở thành điểm du lịch lý tưởng của du khách thập phương. Cố đô Hoa Lư, khu du lịch Tam Cốc, rừng quốc gia Cúc Phương,... được nhiều người tìm đến thưởng ngoạn. Chẳng biết từ khi nào, những địa danh đó dần đi vào thi ca nhạc họa, nhất là các bài thơ về Ninh Bình một cách sâu lắng và hào hùng đến thế.
Người Ninh Bình (Phạm Văn Lữ)
Đại Cồ Việt quốc buổi vua Đinh
Dựng mốc vàng son sử nước mình
Dẹp loạn sứ quân xưng thủ lĩnh
Mở nền chính thống khiển hùng binh.
Vang danh muôn thuở lân bang kính
Lưu dấu ngàn năm thiên hạ vinh
Cái lẽ thịnh suy ai biết được
Chát chua tức tưởi đất Ninh Bình.
Về với Ninh Bình quê em (Hoa Đồng Nội)
Mời anh về với Ninh Bình quê em
Thăm lau bãi, núi Quèn vua tập trận
Dẫu cuộc sống với cuồng quay tất bật
Nhưng tình người chân thật mến thương nhau.
Núi xanh màu ru tình đẹp ngàn lau
Tràng An lượn muôn màu khoe sắc thắm
Quê em đẹp phong cảnh hiền hòa lắm
Mời anh về cùng ngắm cảnh quê hương.
Dắt tay anh soải bước dưới nắng hường
Thăm Tam Cốc lạc đường lên tiên cảnh
Chùa Bích Động hùng vĩ một bức ảnh
Mời anh về vai sánh bước bên nhau.
Bái Đính chùa cảnh đẹp đến ngàn sau
Anh về nhé ta nguyện cầu hạnh phúc,
Hào quang phật niệm cầu như giục thúc
La Hán trải dài tượng đúc đồng ngàn cân.
Ngắm hoàng hôn vang vọng tiếng chuông ngân
Cây cầu ngói trong ngần dòng nước mát
Màn đêm buông ta ngồi nghe biển hát
Cói rì rào tiếng nhạc nhẹ du dương.
Mời anh về đây Ninh Bình quê hương
Nghe hát Xẩm thân thương mà nhớ mãi
Một lần đến anh hoài mong trở lại
Đất Ninh Bình đẹp mãi trái tim em.
Giấc mơ dịu êm (Lê Công)
Ai viết bài Tam cốc lung linh
Để đưa chân em về Ninh Hải
Thôn dã mà chứa đầy tình ái
Điều nơi phồn hoa luôn ước ao.
Bến sông quê có tự khi nào
Mà xanh thẳm màu xanh mời gọi
Để du khách chen vai bến đợi
Cô lái đò nở nụ cười tươi.
Nơi đình làng hội tụ sớm mai
Buồn vui riêng cùng nhau chia sẻ
Công việc đến, sông như hoa nở
Khách đầy thuyền, no ấm chảy theo.
Đường Văn Lâm, chủ khách gặp nhau
Lời chào ấm tình người, thánh thót
Xa lạ thế mà như ruột thịt
Để người đi mãi không thể quên.
Khúc ru chiều, âm gợi ngọt êm
Mơ quê mình nhuộm màu Ninh Hải
Để nụ cười xua tan vùng tối
Sông quê êm ả nhẹ nhàng trôi.
Ninh Bình quê mẹ (Hạnh Elip)
Lời chào đón khắp miền đất nước
Về Ninh Bình sơn cước cỏ lau
Xưa kia Bộ Lĩnh đứng đầu
Dẹp mười hai xứ hát câu an bình.
Chùa Bái Đính tâm linh rộng mở
Chốn phương xa cách trở ngại chi
Đồng tâm hướng phật độ trì
Mang niềm an lạc những khi dối lòng.
Cùng vẻ đẹp ẩn trong đất mẹ
Đã một thời tuổi trẻ vang danh
Cố đô vững chãi gọi thành
Núi cao giếng ngọc trong xanh nước thần.
Tiếng thôn nữ nghe gần xao xuyến
Vang vọng đâu một chuyến ngao du
Êm đềm trăng rọi sương mù
Lá vàng rơi nhẹ mùa thu đã từng.
Nhịp chân bước hãy dừng bến nhỏ
Chốn cảnh quang mây gió đón chào
Câu yêu, lời nhắn gửi trao
Một lần hãy thử bước vào chốn đây.
Ninh Bình em đợi (Violet Hoa)
Mời anh ghé Ninh Bình quê em nhé
Ngắm dòng Vân lặng lẽ uốn mình trôi
Núi Thúy nghiêng soi đáy nước in trời
Ca khúc ấy ngàn đời còn vang mãi.
Quê em đó bóng cờ lau đọng lại
Hồn vua Đinh vọng mãi Cố đô xưa
Vẫn vẹn nguyên trong di tích, đền chùa
Hào hùng lắm như vừa nghe tin thắng.
Quê em đẹp bởi có nhiều danh thắng
Những ngôi đền yên lặng rất uy nghiêm
Bái Đính đây nổi tiếng khắp trăm miền
Hoàng Long uốn núi liền sông một dải.
Nhà thờ đá tiếng chuông chiều vang mãi
Thánh ca còn đọng lại khúc du dương
Nắm tay nhau cùng bước dưới giáo đường
Thề trước Chúa yêu thương mình trao trọn.
Về quê em nhé (Violet Hoa)
Anh có về Ninh Bình với em không
Dòng sông ấy núi lồng in đáy nước
Yêu biết mấy những con thuyền xuôi ngược
Bên mái tranh lời hẹn ước mặn nồng.
Chiều đã về khói lan tỏa tầng không
Từng phiến đá tím loang hồn quê mẹ
Cơn gió thoảng khiến chiều rơi thật khẽ
Một mình em lặng lẽ ngóng tin anh.
Về đi anh chiều quê mẹ ngọt lành
Bên bếp lửa bữa cơm canh chờ đợi
Em nhớ mãi vị nồng hương nếp mới
Mắm tép đồng ghém gói chút tình quê.
Miền Gia Viễn quê anh (Vũ Đan Thành)
Đất Gia Viễn quê anh xưa đồng chua nước đọng
Hai vụ chiêm mùa cây lúa đứng bấp bênh
Từ thuở có con đê ngăn nước cuốn
Lúa trên đồng từng hạt nặng trĩu bông.
Một miền quê yên bình trong nắng sớm
Mùa xuân này em có về thăm
Đất Gia Viễn những ngôi chùa cổ kính
Bái Đính mặc trầm sương khói phủ ngàn năm.
Nước Tràng An mây trời xanh hắt bóng
Em đi cùng anh lên nhé núi trong mây
Lịch sử đã từng ghi dấu chân nơi đây thành quách
Ngôi nhà thờ đá vẫn uy nghiêm.
Trên núi Vân Long có nàng tiên mà chưa ai tìm thấy
Tôi muốn hỏi thăm làn mây trắng lững lờ trôi
Gặp đàn dê nhẩn nha đung đưa chiều nhịp bước
Hoàng hôn về nghiêng nghiêng những bóng cây.
Có bài thơ đi qua đây dừng chân lại
Viết một hồi lâu mãi chẳng nói lên lời
Bởi quên đường rồi lạc bến sông mơ
Tiếng róc rách thuyền ai đi trong núi.
Mái chèo bồng bềnh men dòng nước bóng hoa lau
Bài thơ viết về quê anh miền Gia Viễn
Chẳng bắt đầu kết thúc ở nơi đâu
Đất Ninh Bình miền Nho Quan gần nơi đó
Rừng Cúc Phương tôi đã hẹn từ lâu.
Quê hương mình tuyệt quá (Nguyễn Tử Chương)
Quê hương mình tuyệt quá phải không em?
Có những dãy núi non vô cùng kỳ vỹ
Lịch sử cố đô ngàn năm rồi em nhỉ?
Nay đã tự hào là di sản thiên nhiên.
Mỗi xuân về lại đón khách mọi miền
Tụ hội về đây cầu dân an quốc thái
Bái Đính linh thiêng đã đi vào huyền thoại
Tràng An chuyển mình như có được phép tiên.
Mảnh đất quê hương sinh ra những người hiền
Những doanh nhân tâm tài, những danh nhân văn hóa
Có phải chăng từ thiên nhiên hoa lá
Đã nuôi dưỡng con người vươn tới tận vô biên.
Mỗi xuân về lại mở hội Trường Yên
Để khơi dậy tình yêu quê hương ta đó
Để tưởng nhớ vị vua hơn người từ thuở nhỏ
Truyền thống năm xưa, nay đã được kế thừa.
Giữa đất Ninh Bình (Nguyễn Nhật)
Chùa Bái Đính còn đây cổ tự
Đất Ninh Bình quá khứ hùng anh
Có Đinh Bộ Lĩnh tung hoành
Chiêm bình, Tống dẹp vang danh lẫy lừng.
Bên Công Trứ một vùng hoa cúc
Có Hán Siêu về Dục Thuý Sơn
Sông Vân triều xuống dập dờn
Chảy về cho đất Kim Sơn ngại ngùng.
Xuân Quỳnh chợt nhớ nhung thuyền biển
Khắc Hiếu như hoài niệm Tản Đà
Giữa trời Non Nước bao la
Đắng cay sông Đáy, xót xa sông Hồng.
Xuân Hương cố ưỡn ong Ba Dội
Cái quạt thầm trêu chọc thế nhân
Khen ai tỏ mặt hồng quần
Dẫu từng đêm lệ tủi thân đàn bà.
Riêng mình giữa đất Hoa Lư cũ
Một chút tình xin gửi Cố đô
Trường An dừng bước hải hồ
Nghe thầm trong cõi hư vô tiếng chèo.
Về thăm quê Ninh Bình (Thơm Dinh)
Con về thăm quê mẹ thân thương
Thăm Vân giang soi gương cùng núi Thúy
Ninh Bình ơi! Quê hương mình yêu quý
Dẫu xa xôi bao thập kỷ không quên.
Nay về quê con về với Trường Yên
Thăm Bái Đính nơi linh thiêng hội tụ
Thuở xa xưa còn là nơi rừng rú
Dưới bóng lau vua Đinh hội tụ quân.
Đuổi giặc thù xây đất nước ngàn xuân
Đem no ấm cho muôn dân khang thái
Nay nơi đây dòng Tràng An vàng trải
Khách về thăm mãi mãi chẳng muốn rời.
Quê hương mình đẹp lắm Ninh Bình ơi
Ở nơi xa lòng bồi hồi nhung nhớ
Về Ninh Bình xuôi Kim Sơn đừng sợ
Biển mênh mông hoa cói nở muôn đời.
Đến đây rồi thăm nhà thờ tuyệt vời
Toàn đá cổ tô ngời thêm Phát Diệm
Mùa Noel giáo lương mình thân thiện
Dưới thánh đường cùng tha thiết yêu thương.
Con trở về dạo một vòng quê hương
Chưa đi trọn đến Cúc Phương rừng biếc
Còn Nho Quan núi Cánh Diều, Tam Điệp
Hẹn mùa sau con về tiếp hành trình.
Du lịch Ninh Bình (Vũ Hồng)
Anh với em về du lịch Ninh Bình
Vùng di sản nhiều lung linh cảnh đẹp
Làn nước xanh giỡn đùa đàn cá chép
Cơm cháy thơm ta kẹp với thịt dê.
Kỳ Lân xanh ngắm Hang Múa mời về
Bạn sẽ được đam mê chùa Bái Đính
Thăm núi Thúy hồ Đồng Chương yên tĩnh
Ngọc Mỹ Nhân dáng thanh lịch gọi mời.
Động Thiên Hà nghiêng bóng đứng chơi vơi
Động Tam Cốc thật tuyệt vời anh ạ
Những di tích trải dài đi muôn ngả
Ta cùng về khám phá cảnh thần tiên.
Đất Ninh Bình thành phố mới bừng lên
Đang chuyển động đắp xây miền phố cổ.
Ở đất Ninh Bình (Nguyễn Nhật)
Ai người trở lại sông Vân đó
Cho gửi đôi lời tới Hán Siêu
Còn Vịnh Cúc khoe vàng trước ngõ
Vẫn bên Công Trứ ngắm mây chiều.
Xuân Quỳnh có trách thuyền chưa hiểu
Để biển gieo hờn đẩy sóng xa
Bên Dục Thúy Sơn còn Khắc Hiếu
Ngồi mơ núi Tản với sông Đà.
Tới Đèo Ba Dội đường xa quá
Nữ sĩ Xuân Hương thả mấy từ
Tình gửi cố đô làm xót dạ
Thăng trầm vẫn đó một Hoa Lư.
Sông Hồng có thấu đời cô lữ
Dẫm bước giang hồ lắm nhục vinh
Bái Đính ta về ngôi cổ tự
Cầu duyên gặp ở đất Ninh Bình.
Cảm ơn đất trời quê hương (Nguyễn Tiến Vinh)
Dòng tinh túy suối nguồn sữa mẹ
Ru à ơi con lớn mỗi ngày
Thuở cơ hàn ngọn gió trời lay
Manh áo mỏng nắng sương thấm đẫm.
Ai nên nhân hùng khí ngất trời
Trong xanh mãi non sông rạng tỏ
Vọng ngàn năm đức tuệ danh hương
Chợt núi sông thu hồn vời gặp.
Người ra đi tổn thất lớn lao
Bao con tim thẫn thờ tê tái
Bỏ lại bơ vơ nỗi nhớ ân tình
Ôi da diết thời gian bòn kiếp.
Biết bao giờ rạng rỡ Bác ơi
Thổn thức cháy trái tim Hồng Lạc
Đinh Tiên Hoàng nay Bác lưu danh
Con cháu ngắm non sông bền vững.
Đẹp vô cùng Tổ quốc quê hương
Nhân cách khoác tự hào nguồn cội
Hồn khí linh thiêng bảo vệ chở che
Sóng gió bình yên kiếp người ai quản.
Tự toại vô thường cõi tạm nhân gian
Vi vô thoát an nhiên tự tại
Để lại đức nhân no đủ cháu con
Thương tiếc lắm ngậm ngùi vươn dậy.
Soi gương Người sức sống trí tâm
Gắng sức trẻ đàn em nuôi trí
Dân tâm hiền vang tụng Hoa Lư
Còn nghèo khó chung tay chia sẻ.
Ấm tình người xây dựng tương lai
Tay rộng rãi đồng lòng đoàn kết
Gốc sống là tâm đạo nguồn trong
Vua sáng đức anh minh nối nghiệp.
Đức nhân rồi có quả ngọt thơm
Sum suê đậu quê ta đẹp lắm
Hữu tình người sắc cảnh trời phong
Thôi tiễn biệt thời gian ngừng mở
Trái tim hồng lưu đẹp danh hương.
Cảnh sắc Ninh Bình (Trần Diệp)
Ta về đất cổ chốn Trường Yên
Ngắm cảnh bồng lai Phật tọa thiền
Bảo tháp mây vờn trong nắng nhẹ
Chuông đồng vọng mãi đến Tây Thiên.
Tràng An cảnh sắc thơm lòng núi
Bái Đính hương trầm ngát Động Tiên
Bạn hãy vào hang người Việt Cổ
Càng thêm ngưỡng mộ đấng siêu nhiên.
Ninh Bình (Nam Bùi)
Ninh Bình cảnh đẹp thắm hồn thơ
Địch Lộng chớm xuân mải miết chờ
Bái Đính nghìn năm hương mãi tỏa
Vân Sàng vạn thuở khói hoài mơ.
Đêm đêm Cốc Múa tràn huyền đượm
Sáng sáng Tràng An thẫm ảo mờ
Dục Thúy cùng em say cõi mộng
Lai Thành tửu quán khách còn ngơ!
Đến Ninh Bình (Nguyễn Thị Thanh Tỵ)
Du chơi vãn cảnh đến Ninh Bình
Ngắm mãi vùng trời đất thánh linh
Bái Đính bên này đan trẩy hội
Tràng An chốn nọ dệt muôn hình.
Sông Vân núi Thúy vang lời đẹp
Bích Động Kỳ Lân rộn tiếng xinh
Khúc nhạc chen thuyền luồn động đá
Du chơi vãn cảnh đến Ninh Bình.
Du lịch Ninh Bình (Viết Văn)
Xuân du lịch Ninh Bình điểm đến
Bởi tình người dễ mến dễ thương
Trai tài, gái sắc muôn phương
Du xuân cầu lộc lên đường về đây.
Chùa Bái Đính đêm ngày hương tỏa
Chốn linh thiêng vua đã ngự cầu
Dân an quốc thái bền lâu
Ngàn thu vọng mãi chuông lầu tiếng vang.
Một quần thể Tràng An di sản
Đinh Tiên Hoàng dẹp loạn, lên ngôi
Cờ lau bay khắp núi đồi
Dấu son lịch sử sáng ngời vùng quê.
Thung Nham đến chiều về vãn cảnh
Từng đàn chim sải cánh bay về
Nguyên sơ non nước bốn bề
Bức tranh tuyệt mỹ say mê mẩn lòng.
Đến Bích Động nằm trong quần thể
Xếp hạng rồi đâu dễ đổi ngôi
Nam thiên nhị động bồi hồi
Nếu chưa đến được đứng ngồi không yên.
Ngược Tây Nam lên miền sơn cước
Rừng Cúc Phương đã được vinh danh
Chim kêu, vượn hót trên cành
Cây chò ngàn tuổi mãi xanh nhất rừng.
Xuôi vùng trũng xin đừng bỏ lỡ
Suối Kênh Gà nên nhớ ghé qua
Mạch nguồn trong núi chảy ra
Lộc trời hương đất đúng quà thiên nhiên.
Vùng Gia Viễn nơi miền đất trũng
Đầm Vân Long đích thực hoang sơ
Có đàn voọc trắng nên thơ
Ghi trong sách đỏ đã lo bảo tồn.
Khi ở lại hoàng hôn sẽ thấy
Đàn cò bay như vẫy như chào
Thỏa lòng bao nỗi ước ao
Những khu khách sạn ba sao tuyệt vời.
Xuống Kim Sơn dừng nơi thị trấn
Vào nhà thờ như thấy thân quen
To cao, hoành tráng, đẹp bền
Công trình toàn đá xây lên nhất vùng.
Bao cảnh đẹp ý chung muốn đến
Cơ mà rồi phải hẹn lần sau
Ninh Bình mến khách đã lâu
Ngày xuân con én liệng bầu trời xanh.
Chào quý khách liền anh liền chị
Đã vui lòng như ý ngày qua
Lợn mường, dê núi, gà ta
Vài phong cơm cháy làm quà du xuân.
Xem thêm:
31 bài thơ về Bình Định, ca dao, tục ngữ về Bình Định hay nhất
Những bài thơ về Phú Thọ, ca dao, tục ngữ Phú Thọ
47 bài thơ về Quảng Ninh, ca dao, tục ngữ về Quảng Ninh hay, đặc sắc nhất
Thơ hay về Ninh Bình theo thể thơ lục bát
Mặc dù diện tích không lớn nhưng Ninh Bình lại có địa hình rất đa dạng khi sở hữu núi đồi, đồng đằng và biển cả. Nơi đây như một một Việt Nam thu nhỏ vì mang đầy đủ sắc thái của đất nước. Những câu thơ về Ninh Bình được viết theo thể thơ truyền thống đặc thù cho thi ca dân tộc sẽ giúp chúng ta cảm nhận được sự độc đáo, kỳ bí của vùng đất đầy nghĩa tình này.
Ấm tình quê hương (Đình Khóa)
Yên mô miền đất hiền hòa
Biết bao gian khó đi qua đời người
Hôm nay rộn rã tiếng cười
Tưng bừng khởi sắc người người hân hoan.
Một miền quê thật bình an
Tình người tình đất chứa chan vẹn toàn
Những thôn những xóm những làng
Giờ đây to đẹp đàng hoàng hơn xưa.
Nhớ thời lam lũ nắng mưa
Thân cò lặn lội sớm trưa nhọc nhằn
Quê hương đất sỏi khô cằn
Bạc vai áo mẹ nhọc nhằn thân cha.
Nhưng rồi ngày ấy đã qua
Yên mô vững bước đang đà đi lên
Lòng người hòa thuận dưới trên
Cái tình cái nghĩa vẹn bền thủy chung.
Xa quê hãy nhớ trùng phùng
Yên mô yêu dấu vô cùng mến thương.
Về Cúc Phương (Vũ Đan Thành)
Có về thăm chốn Cúc Phương
Để nghe gió thổi vẫn vương rừng chiều
Có về ngắm những hoang phiêu
Thả hồn một cõi phiêu diêu ngút ngàn.
Đi trong thăm thẳm bạt ngàn
Nắng chiều đổ vệt loang tràn lối đi
Chiều xanh xanh đến xanh rì
Lắng nghe thanh vắng rầm rì suối trong.
Chiều nay thăm chốn Cúc Phương
Mà nghe ngơ ngác chim muông xì xào
Tiếng con voọc hót mời chào
Kìa đàn hoẵng chạy rào rào lá rơi.
Chiều như rụng tiếng buông lơi
Thời gian lắng đọng bồi hồi bước chân
Đâu nghe thoang thoảng xa gần
Tiếng dòng suối chảy thì thầm vọng xa.
Cúc Phương cho gửi bài ca
Và cùng tiếng sáo ngân nga trong lòng.
Ninh Bình quê ta (Tuấn Nguyễn)
Cùng em về với Ninh Bình
Tràng An sơn thủy hữu tình làm sao
Hoa Lư thành cũ năm nào
Vua Đinh còn đó, áo bào còn đây.
Cùng lên Bái Đính chắp tay
Tiếng chuông chùa vọng theo mây về trời
Qua đèo Ba Dội nhớ người
Hồn thơ còn mãi cho đời hoan ca.
Ai về Phát Diệm quê ta
Thăm nhà thờ đá thánh ca dặt dìu
Nắng xanh ngọn núi Cánh Diều
Nước non, Non Nước bao điều ước mong.
Thuyền ơi! Có nhớ Hoàng Long
Sông quê chảy mãi xanh trong một đời
Cúc Phương rừng thắm, hoa tươi
Ninh Bình như gọi, như mời bốn phương.
Đây là quê em (Ngốc)
Ngồi đây Ngốc nói cho nghe
Quê hương Ngốc đó anh về hay không
Lúa ngô rải khắp ruộng đồng
Rì rào gió thổi rặng thông đồi chè!
Anh còn nấn ná điều chi
Đến thăm một chuyến sẽ mê không chừng
Bao la đồi núi điệp trùng
Non xanh nước biếc hòa cùng gió mây!
Cảnh tiên chỉ có nơi này
Xin mời hãy ghé đến đây một lần
Mình cùng thăm động Tràng An
Thăm chùa Bái Đính kỳ quan tuyệt vời!
Dẫn anh dạo khắp muôn nơi
Chèo thuyền vãng cảnh anh thời thích luôn
Đãi anh những đặc sản ngon
Này là ốc đá lên non bắt về!
Rau rừng dân dã đồng quê
Món ngon tuyệt nhất thịt dê mắm gừng
Còn đây mắm tép thơm lừng
Cốm xanh nổi tiếng khắp vùng gần xa!
Quê em cảnh sắc hiền hòa
Chứa chan tình cảm đậm đà chất quê
Mai này người có rời đi
Trong tim biết có những gì luyến lưu!
Đêm hè ngồi ngắm trăng treo
Quê hương Ngốc đó nếu yêu thì về.
Ninh Bình quê tôi (Phạm Đình Nhân)
Ai về Tam Cốc cùng ta
Nhớ vào Bích Động, nhớ ra Kênh Gà
Những hòn núi nhỏ nguy nga
Hạ Long trên cạn chính là nơi đây.
Tràng An suối cuộn bao ngày
Bên kia Bái Đính, bên này đền Đinh
Trường Yên bóng núi lung linh
Đồi Mã Yên mãi in hình trong mây.
Hoa Lư cổ kính là đây
Cố đô lừng lẫy những ngày năm xưa
Hoàng Long dù có nắng mưa
Nước in hình bóng triều xưa chốn này.
Ai đi có nhớ những ngày
Cúc Phương trùng điệp những cây thụ già
Nghìn năm vượn hót chim ca
Khách thăm mới biết rừng già là đây.
Còn kia Dục Thúy đẹp thay
Mái chùa chân núi hương bay khói chiều
Đường lên gặp thơ Hán Siêu
Đường về thơ của rất nhiều danh nhân.
Ai về có nhớ sông Vân
Bóng thuyền in dáng Vân Nga đón chào
Lê Hoàn từ chốn binh đao
Trở về chiến thắng áo bào trao tay.
Ai đi Phát Diệm có hay
Nhà thờ đá vẫn còn đây giữa trời
Sông Trinh núi Bảng ai ơi
Yên Mô, Tam Điệp một thời tiếng vang.
Ninh Bình như một cô nàng
Đẹp nhiều danh thắng cho chàng đắm say
Ai đi hãy nhớ những ngày
Ninh Bình còn đó dang tay đón chào.
Ninh Bình trong tôi (Phan Thanh Long)
Người về quên bến đò đưa
Uống nắng Thanh Hóa say mưa Ninh Bình
Cỏ hoa phấn bướm đa tình
Mây trời say mộng dáng hình hoàng hôn.
Lắng nghe ai hát điệu buồn
Mà lòng rung động tâm hồn quê hương
Bụi trần năm tháng phong sương
Xa nhà đất khách bước đường phiêu du.
Hoa quỳnh nở giấc suy tư
Bình minh e ấp phong thư đêm tàn
Ai qua Gia Viễn Nho Quan
Đượm dòng lệ thắm trên làn mi cong.
Sông quê nước chẳng thay dòng
Thuyền về bến đợi một lòng thủy chung
Yên Mô Yên Khánh một vùng
Người đi mà dạ ở cùng nước non.
Vầng trăng kia dẫu có tròn
Đâu bằng tình mẹ cho con trọn đời
Nhớ ai vượt biển ngăn khơi
Tạo nên vùng đất giữa trời Kim Sơn.
Nghe hương muối mặn trong hồn
Nhớ về biển cả ngọn nguồn hư vô
Hoa Lư mảnh đất Cố đô
Núi non còn vẻ hoang sơ thuở nào.
Nơi đây sử sách tự hào
Tìm về quá khứ ngọt ngào yêu thương
Tam Điệp hoa khói dặm trường
Nơi Tây Sơn đã chặn đường quân Thanh.
Người cùng núi đá giữ thành
Khí phách thiên cổ lưu danh anh hùng
Nhớ người áo vải Quang Trung
Tấm lòng yêu nước lửa nung chí thù.
Nào đâu cam chịu ngục tù
Giang sơn bờ cõi ngàn thu vững bền
Ôi nàng sơn nữ dịu hiền
Ước chi trọn kiếp se duyên tơ hồng.
Thăm khu sinh quyển sông Hồng
Tràng An Bái Đính Vân Long Vân Trình
Nếm thịt dê núi Ninh Bình
Ăn rồi lưu luyến chút tình thi nhân.
Cúc Phương tiên cảnh cõi trần
Tam Cốc Bích Động dừng chân chốn này
Rượu Kim Sơn đậm men say
Dứa Đồng Giao ngọt tháng ngày lãng quên.
Ninh Bình vùng đất thiên nhiên
Núi mây cây cỏ kết duyên tình người.
Một thoáng Ninh Bình (Bách Tùng Vũ)
Ninh Bình! Đất mẹ ta ơi
Xa rồi lưu luyến cảnh nơi quê nhà
Lúa vàng trải rộng bao la
Sông sâu uốn khúc cầu qua giữa làng.
Gió đùa sóng vỗ mênh mông
Đứng lên non nước mà trông ngắm mình
Cói xanh mướt cuốn vào trời mây
Ngồi thuyền xem động ngất ngây đất trời.
Dọc đường quốc lộ dạo chơi
Thiên nhiên phong cảnh đất trời mênh mông
Cánh cò dang cánh lướt ngang
Những cô thiếu nữ dịu dàng xinh tươi.
Con đường đất đỏ đang chờ
Nho Quan xích thổ sao mà mến thương
Trèo lên đỉnh núi Cúc Phương
Rừng xanh tỏa mát hương hoa muôn màu.
Ôi! Quê đất mẹ Ninh Bình
Bao con anh dũng hy sinh cho đời
Để vùng đất đẹp sáng tươi
Ninh Bình yêu dấu rạng ngời mến thương.
Ninh Bình quê hương (Thanh Long Nguyễn)
Đường qua khe núi vòng quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ
Quê hương tôi đất Cố đô
Thời kỳ hào sảng cơ đồ vua Đinh.
Ngày nay đất nước thanh bình
Phát triển du lịch Ninh Bình quê hương
Chào mời quý khách thập phương
Tới đây du ngoạn thiên đường trần gian.
Vân Long, Bích Động, Tràng An
Cúc Phương, Bái Đính, ghé sang Kênh Gà
Xuôi về miền biển quê ta
Nhà thờ Phát Diệm thật là uy nghi.
Công trình bằng đá diệu kỳ
Giao thoa kiến trúc, ôi kỳ diệu sao
Rẽ qua Yên Mô, Đồng Giao
Còn bao cảnh đẹp đập vào mắt ta.
Yêu sao mảnh đất quê nhà
Ninh Bình từng bước vươn xa chuyển mình.
Yêu Ninh Bình (Anh Dung)
Hôm nay trở lại Ninh Bình,
Thăm lại mảnh đất nghĩa tình yêu thương
Bồi hồi chân bước lên đường,
Bao nhiêu kỷ niệm còn vương đến giờ.
Vân Long mảnh đất trong mơ
Cánh cò chấp chới xa mờ nước mây
Xin dừng chân lại nơi đây,
Cúc Phương với những rừng cây bạt ngàn.
Lạc vào thắng cảnh Tràng An
Một vùng non nước trời ban đắm lòng
Tam Cốc mơ mộng nắng hồng,
Thuyền bơi giữa chốn bềnh bồng phiêu du.
Cố đô yên tĩnh Hoa Lư,
Vua Đinh đánh trận bước từ ấy ra
Trầm mình suối nóng Kênh Gà
Rửa bao mệt nhọc quê xa mang về.
Thung Nham chưa tỉnh cơn mê,
Tiếng chim xao xuyến hồn quê gọi mời
Linh thiêng Bái Đính giữa trời,
Thập phương du khách xa xôi tìm về.
Đắm chìm bảy món thịt dê,
Ăn xong lại muốn mang về quê hương
Ốc núi đá món lạ thường,
Lạ lùng gọi khách thập phương đến nhà.
Cơm cháy đặc sản quê ta
Làm quà sau chuyến đi xa vui vầy
Nem chua Yên Mạc ngất ngây,
Thanh tao hương vị đủ đầy Tràng An.
Nhà thờ Phát Diệm hân hoan,
Bao nhiêu hoài niệm dâng tràn trong tôi
Yêu thương mảnh đất ấy rồi,
Luyến lưu ánh mắt đôi môi dịu dàng.
Áo em trong gió mênh mang,
Xôn xao cả ánh chiều vàng Cố đô.
Cảnh đẹp Ninh Bình chiều thu (Triệu Quý)
Miền quê phong cảnh hữu tình
Có chùa Bái Đính tâm linh tuyệt vời
Cùng nhiều hang động ai ơi
Du thuyền đón khách lời mời thân thương.
Nơi đây rộng mở thương trường
Vừa lòng du khách thập phương đi về
Mây trời, hang động, sơn khê
Để bao lưu luyến tràn trề ý thơ.
Thả câu ước mộng từng giờ
Đến vùng quê ấy trong mơ bồi hồi
Lời mời khắc nhịp tim côi
Cho lòng thổn thức để rồi nhớ nhung.
Mãn thu đông tới vui cùng
Ngát tình đồng đội trùng phùng yến oanh
Ngọt sao tình bạn chân thành
Hòa dòng cảm xúc long lanh tình người.
Về Ninh Bình (Bùi Anh Vụ)
Tôi về thắng cảnh Tràng An
Suối dài xanh biếc rừng san non ngàn
Ninh Bình Bái Đính trưng đàn
Ai đưa đến đó phong lan tỏ bày.
Tửu trà Bích Động đang say
Non nghiêng suối liếc chốn này vấn vương
Vào chùa cúi lạy thỉnh hương
Linh thiêng Non Nước con thương tỏ tình.
Lên chùa Bái Đính Ninh Bình
Làm sao ấy vậy nghĩa tình chúng sinh
Cầu xin còn ngỏ lòng mình
Thiền môn Bái Đính vẫn xinh tính tình.
Thỉnh chuông mõ gõ tụng kinh
Nguyện cầu mãi tỏ tâm tình thật lâu
Hai tay chắp lạy nguyện cầu
Con xin phật độ ân sâu nghĩa nồng.
Duyên bền nghĩa vợ tình chồng
Khang Ninh tất cả ruộng đồng tốt tươi
Xôm thôn ròn rã tiếng cười
Cháu con giang giỏi nên người trước sau.
Ninh Bình ta ơi (Đàm Mai Phương)
Bức tranh sơn thủy hữu tình
Lung linh huyền thoại Ninh Bình quê tôi
Nhấp nhô trùng điệp núi đồi
Ai qua cũng thấy bồi hồi nhớ nhung.
Hoa Lư cảnh đẹp nhất vùng
Xưa kia thời lý lập cung Thượng Hoàng
Giờ đây vững chãi khang trang
Đất lành chim đậu vẻ vang bao đời.
Tràng An sông nước mây trời
Bồng lai tiên cảnh chơi vơi mơ màng
Thuyền đầy chở khách sang ngang
Về đây ngắm cảnh xốn xang hẹn hò.
Râm ran câu chuyện nhỏ to
Để rồi lưu luyến bến đò thiết tha
Thiên nhiên cảnh sắc giao hòa
Người dân Bái Đính mặn mà thủy chung.
Gia Viễn phát triển không ngừng
Nhà nhà hạnh phúc tưng bừng xóm thôn
Cúc Phương gìn giữ bảo tồn
Nho Quan Tam Điệp tâm hồn thảnh thơi.
Đền Đinh lưu giữ muôn đời
Tướng quân Bộ Lĩnh ý trời sắc ban
Dẹp quân sứ loạn, ngang tàng
Lên ngôi quyền quý song toàn oai linh.
Đẹp thay mảnh đất Ninh Bình
Trai tài gái sắc thắm tình quê hương
Đi xa lòng bỗng vấn vương
Nhớ về kỷ niệm đến trường ngày nao!
Xem thêm:
Tổng hợp thơ, ca dao, tục ngữ về Hải Phòng
Tuyển tập thơ về Quy Nhơn hay giúp tìm đến ký ức miền quê
Những bài thơ về Phú Thọ, ca dao, tục ngữ Phú Thọ
Thơ hay về Tràng An Ninh Bình
Quần thể danh thắng Tràng An là di sản thế giới kép đầu tiên và duy nhất ở Đông Nam Á. Đặc biệt, địa danh này còn được ví là “thiên đường” nơi hạ giới bởi cảnh sắc thiên nhiên ấn tượng với núi đá, hang động, hệ sinh thái động thực vật phong phú cùng hàng loạt di tích lịch sử nổi tiếng. Cùng VOH điểm qua một số bài thơ về Tràng An Ninh Bình hay dưới đây.
Ninh Bình yêu thương (Mạc Anh Thư)
Đến với Ninh Bình của Việt Nam
Nên vào vãn cảnh ở Thung Nham
Xong về Tam Cốc thăm là thích
Lại đến Tràng An viếng sẽ ham.
Bích Động còn đây chuồn chẳng nỡ
Cúc Phương vẫn đó trốn sao cam
Trèo lên Hang Múa tha hồ ngắm
Bái Đính bình tâm lễ Phật đàm.
Anh sẽ về bên em (Ngọc Toàn)
Anh sẽ về em đón có thật không
Chờ anh nhé bên dòng Vân yên ả
Ôi Ninh Bình bao đổi thay mới lạ
Hoa Lư mình xao xuyến cả ngàn thương.
Bao năm rồi anh phiêu bạt tha phương
Miền đất lạ biết bao là hoa bướm
Nhưng Tràng An mãi trong anh thắm đượm
Rừng Cúc Phương xanh mượt đến vô ngàn.
Về cùng em ghé Bái Đính cầu an
Trường Yên đó thăm Cố đô hùng vỹ
Núi Thúy Sơn nhớ một thời chống Mỹ
Non Nước cầu xe qua lại ngày đêm.
Thăm Tam Cốc thắng cảnh thật êm đềm
Ngắm Mỹ Nhân giữa khoảng trời luyến ái
Dạo Vân Long cho tình càng xích lại
Em yêu à ta sẽ mãi bên nhau.
Về quê anh Ninh Bình (Doãn Ngọc Khôi)
Quê tôi đẹp lắm người ơi
Một dòng xanh chảy chia đôi nắng vàng
Dòng xanh len lỏi thành hang
Cho anh dìu dập, cho nàng ngẩn ngơ.
Tràng An em đã về chưa
Tam Cốc Bích Động thuyền đưa ta vào
Tiếng chuông Bái Đính trầm, cao
Hai ta cầu nguyện Phật trao duyên lành.
Ngàn non đá mặc áo xanh
Hạ Long ở giữa Ninh Bình quê tôi
Mây trôi sóng sánh lưng trời
Mỹ Nhân là Cánh Diều rơi giữa đồng.
Sông Vân núi Thúy tình nồng
Ngàn năm bia đá, cờ hồng còn bay
Em cho anh nắm bàn tay
Dạo chơi phố nứa núi này Kỳ Lân.
Ninh Bình thành phố mùa xuân
Xinh như em đó ân cần bên anh
Dòng xanh chảy giữa ngàn xanh
Mái chèo xao động, chúng mình chung đôi.
Nước lên quyện với mây trời
Mắt em quyện với mắt tôi một dòng
Em ơi! Xuôi nhé Hoàng Long
Về quê anh nhé, ta cùng se duyên!
Mời anh đến quê em (Lan Phạm)
Mời anh đến với quê em nhé
Ngắm gió chiều ru nhẹ ý thơ
Cảnh quan có tự bao giờ
Ninh Bình đất mẹ nên thơ hữu tình.
Về anh nhé chúng mình cùng ngắm
Cúc trải vàng say đắm hồn ta
Trường Yên sừng sững nguy nga
Hoàng Long gió thoảng ru ta ấm lòng.
Quê em có dòng sông chảy mãi
Núi Cánh Diều một dải bao la
Rừng vàng đẹp lắm anh à
Chùa thiêng Bái Đính gọi ta trở về.
Mời anh đến miền quê đầy nắng
Hạt lúa vàng trĩu nặng sai bông
Cải kia nay cũng ra ngồng
Bõ công bác mẹ vun trồng sớm hôm.
Về Ninh Bình đi em (Tony Bùi)
Em có về Ninh Bình với anh không
Về quê cha, trong lòng bao hẹn ước
Dòng sông Vân thắm tình người chan chứa
Núi Cánh Diều rực lửa dáng kiêu sa.
Qua Vân Long ngắm hồ sen nở hoa
Nghe câu hát lời quê tình êm ái
Mình hẹn nhau đến năm sau trở lại
Đất mẹ hiền ta mãi đợi chờ mong.
Thung Nham ơi tình mình đẹp hương nông
Tiếng ve kêu vang trong chiều khoảng lặng
Nụ hôn đầu in vào nhau sâu lắng
Đượm bờ môi trinh trắng thật ngọt ngào.
Về đi em cho thỏa nỗi khát khao
Ta yêu nhau như hôm nào còn đó
Tam Cốc nghe lời thầm thì to nhỏ
Anh yêu em tóc gió thả ngàn khơi.
Một thoáng Tràng An (Tiến Đạt)
Ngày qua thả gót giữa Ninh Bình
Đắm mộng phong trần nét đẹp xinh
Trí vẹn niềm tin chùa Bái Đính
Tâm tròn ý hợp với nhân tình.
Trau dồi đức hạnh nơi thành kính
Thấu hiểu bao điều chốn hiển linh
Ngắm cảnh Tràng An liền núi vịnh
Trong lòng khởi sắc bước vô đình.
Lời hẹn Tràng An (Lâm Bảo Hoàng)
Ai đẽo đá để thành Tam Cốc
Ai khơi nguồn để có Tràng An
Thu về trong gió miên man
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Thuyền lướt nhẹ, bồng bềnh mây núi
Mái chèo khua, sóng nước mênh mang
Ngỡ như lạc cõi thiên đàng
Vừa qua Hang Tối bàng hoàng màu thu.
Nước róc rách chảy từ khe núi
Vọng mái chèo khua nhẹ lòng non
Ngước lên vách đá chon von
Từng chùm hoa trắng vương đầy nắng thu.
Ai có về, Tràng An Tam Cốc
Với Ninh Bình mảnh đất Cố đô
Cha ông gây dựng cơ đồ
Ngàn năm văn hiến chờ người ghé thăm.
Tràng An (Hồng Dương)
Núi trùng điệp chen nhau đứng ngó
Suối Ngọc soi bóng rõ mặt người
Tràng An rung động đẹp tươi
Lặng yên chào đón khách cười người xinh.
Hang kỳ ảo lung linh lấp lánh
Thung lũng xanh ảo ảnh hoa đào
Núi non hùng vĩ mây cao
Thuyền đi nước vỗ như trao thơ tình.
Tam quan cổng đứng nhìn hang Tối
Cô lái đò khua vội mái chèo
Nước trôi sóng gợn gió reo
Thuyền vào nhè nhẹ sâu theo nhịp nhàng.
Qua Tối – Sáng – Khống – Trần – Nấu Rượu
Ba Giọt – Seo – Quy Hậu – Sơn Dương
Để lòng sao động mến thương
Mồ hôi ướt đẫm còn vương vai gầy.
Hương tiên động ngất ngây xưa vọng
Khách thập phương nghe ngóng chuông ngân
Ngàn năm thế sự cõi trần
Ngang trời còn lại Tràng An vĩnh hằng.
Lắng đọng Tràng An (Phạm Ngọc Vĩnh)
Ngày xuân du ngoạn Tràng An
Người về tấp nập ríu ran nói cười
Núi sà động mở thuyền bơi
Lắng trong sâu thẳm vọng lời thiên thu.
Hoàng bào nhuộm ánh sắc cờ
Quân reo lòng đất cõi bờ vững tâm
Thuyền len hang động vang âm
Còn dư hào khí nhân tâm đất trời.
Chín tầng mây ánh thép ngời
Gươm vung khắc đá cõi đời thanh an
Chốn linh thiêng tiếng quân ran
Còn đây lan tỏa nắng chan ánh hồng.
Người về vui chốn tiên bồng
Lá hoa chen sắc đơm bông đất trời
Cờ lau nhuộm trắng mây khơi
Bụi đường cuốn gió neo vời tầng không.
Hỏi đây phải chốn diêu bồng?
Cội xưa tiên tổ thuyền rồng giáng sương
Ngược xuôi bao nỗi tơ vương
Chắp tay vái lạy dâng hương phụng thờ.
Ai về ai đến trong mơ
Tràng An cổ súy thẫn thờ ngày xuân.
Thắng cảnh Tràng An (Tóc Ngắn)
Nay về thắng cảnh Tràng An
Chèo thuyền gõ nhịp rộn ràng trên sông
Nhẹ nhàng rẽ nước theo dòng
Luồn qua hang động nước trong vô cùng.
Núi non điệp điệp trùng trùng
Động khoe nhũ thạch linh lung sắc màu
Muôn đời quấn quýt bên nhau
Mây in bóng nước xanh màu núi non.
Ngước nhìn vách đá chon von
Khen ai khéo tạc những hòn núi cao
Tràng An rộng mở đón chào
Khắp nơi du khách ước ao tụ về.
Thăm Tràng An - Ninh Bình (Mạnh Chiến)
Tràng An sóng nước hữu tình
Núi sông phong cảnh đẹp xinh rạng ngời
Đây miền du ngoạn thảnh thơi
Ngàn năm bền vững đất trời tặng ban.
Một nơi dân mến nồng nàn
Nụ cười rạng rỡ chứa chan đượm tình
Lượn thuyền theo mái chèo xinh
Đón đưa du khách đắm mình cảnh quan.
Ngô Đồng dòng nước trong lành
Đẹp nơi rừng núi màu xanh đất trời
Nụ cười thêm nở trên môi
Ninh Bình ta hỡi tuyệt vời ngày xuân.
Tràng An một cõi (Vũ Đan Thành)
Tràng An non nước Cố đô
Dòng sông huyền ảo xa mờ phiêu linh
Núi non hồ nước hữu tình
Động Thiên thạch nhũ hiện hình Như Lai.
Thuyền nan nhẹ lướt miệt mài
Bước chân lên dốc ngân dài tiếng chuông
Một vùng đệ nhất linh thiêng
Cố Viên, Tam Cốc bên dòng sông Vân.
Xa xa núi Thúy xanh ngần
Mái chùa Bái Đính thoáng gần thoáng xa
Chốn thiêng bốn cõi gần xa
Về đây bái yết Phật Bà Quan Âm.
Nghe vọng ngàn tiếng chuông ngân
Tràng An ơi chốn hiền nhân tụ về
Trên đời bao cõi u mê
Bể đời thoát tục hãy về nơi đây.
Mười phương cầu nguyện đất này
Ngàn năm phủ bóng trời mây cõi thiền.
Thắng cảnh Tràng An (Nguyệt Hoàng)
Núi non điệp điệp, trùng trùng
Có nguồn suối mát, xanh trong chảy dài
Nước xuyên qua chín hang đài
Hang đá thạch nhũ, hình hài tự nhiên.
Thuyền chở qua lại thường xuyên
Khách du lịch tới nhiều miền từ xa
Hữu tình sơn thuỷ bao la
Vua Đinh ngày trước thật là anh minh.
Chọn thế non nước hiển linh
Núi che tướng sĩ, rừng linh vây thù
Đánh quân xâm lược chạy thua
Vua Đinh Tiền Lê, nhà Trần thịnh hưng.
Dời đô về tận Thăng Long
Xây dựng triều đại anh hùng Việt Nam
Tràng An phong cảnh huy hoàng
Hạ Long trên cạn muôn vàn đẹp vinh.
Núi non, sông nước hữu tình
Tràng An thắng cảnh Ninh Bình nổi danh.
Xem thêm:
Thơ về Tam Đảo, Vĩnh Phúc, tục ngữ, ca dao về tỉnh Vĩnh Phúc
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ nói về du lịch thám hiểm các địa danh
100 câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ về quê hương, đất nước, con người Việt Nam
Thơ về gái Ninh Bình, thơ về trai Ninh Bình
Có thể nói, con người vùng đất Cố đô hội tụ đủ các phẩm chất quý giá như cần cù, sáng tạo, dũng cảm, đoàn kết và yêu quê hương tha thiết. Đọc thơ về trai gái Ninh Bình, chúng ta càng thấy rõ những tính cách tốt đẹp ấy đã được giữ gìn và phát huy một cách mạnh mẽ, tiếp nối từ đời này sang đời khác.
Tràng An quê tôi (Ân Trần)
Đứng trên thuyền thả hồn theo gió
Cùng đất trời cây cỏ thiên nhiên
Nhìn em như một giáng tiên
Tràng An quê mẹ đất hiền là đây.
Núi đá cao rừng cây xanh thẳm
Ôi quê nhà đẹp lắm ai ơi
Thiên nhiên ưu đãi tuyệt vời
Núi sông hùng vĩ một thời nên thơ.
Nhìn cảnh đẹp bất ngờ sông nước
Thuyền ngược xuôi đưa rước suốt ngày
Người đẹp cảnh đẹp mê say
Xin mời các bạn một ngày về thăm.
Con gái Ninh Bình (Tony)
Em người con gái Ninh Bình,
Hồn nhiên vui vẻ thật tình dễ thương
Trãi qua mấy nẻo đoạn trường
Vận may không đến con đường em đi.
Em ơi cố gắng kiên trì,
Thành công sẽ đến từ bi phép màu
Anh đây cũng rất lo âu,
Cuộc đời đâu biết mai này ra sao.
Chỉ mong một giấc chiêm bao,
BÌNH KIÊN song mã dạt dào thành công.
Quê mẹ của tôi (Đàm Mai Phương)
Ninh Bình quê mẹ ta ơi
Non xanh nước biếc, phương trời đẹp sao
Tràng An con gái ngọt ngào
Người dân Bái Đính dạt dào thủy chung.
Nhấp nhô đồi núi điệp trùng
Bến sông nhộn nhịp, đò cùng sang ngang
Cánh đồng nặng trĩu lúa vàng
Cò bay thẳng cánh mơ màng gọi nhau.
Mùi thơm thoang thoảng hoa cau
Nhớ về lịch sử ngọn lau làm cờ
Đinh Bộ Lĩnh, được tôn thờ
Chiến công lịch sử bây giờ còn vang.
Lũy tre phủ kín quanh làng
Hoa Lư cảnh đẹp ngỡ ngàng làm sao
Giờ đây rất đỗi tự hào
Bao nhiêu thế hệ lưu vào sử danh.
Kinh đô thời Lý xây thành
Cùng quê Gia Viễn đất lành trời ban
Dựng xây hạnh phúc ngập tràn
Ninh Bình đổi mới bình an mạnh giàu.
Hẹn em về quê hương (Đồng Kế)
Em có về với sông Vân, núi Thúy
Với Tràng An, với Bái Đính Ninh Bình
Với Phúc Am, với cầu Lim quê mẹ
Với xóm Ngoài, với làng Bắc quê cha.
Bao nhiêu năm anh xứ người phiêu bạt
Em thuyền quyên một thân gái dặm trường
Nhớ và thương trong lòng bao khắc khoải
Ngày tháng năm luôn hướng tới quê nhà.
Mỗi đông qua mỗi xuân về nhớ lắm
Điệu hát chèo nghiêng cả mái đình cong
Trai làng ta cuốc cày ai cũng giỏi
Gái làng ta xinh xắn lại thảo hiền.
Em có về với quê cha đất mẹ
Hẹn sang năm ta chọn lấy một ngày
Vào đầu xuân xóm làng vui rước kiệu
Mình cùng về xem hát hội thâu đêm!
Anh có về Ninh Bình (Đặng Hiển)
Anh có về quê em không?
Quê em có những cánh đồng tốt tươi
Con gái nơi đây tuyệt vời
Má hồng, duyên dáng, nụ cười trên môi.
Quê em có núi, có đồi
Cúc Phương rừng lá ngàn đời nguyên sinh
Có Tràng An đẹp lung linh
Có chùa Bái Đính, cung đình nhà vua.
Có Tam Cốc, Bích Động chùa
Có Đinh Bộ Lĩnh, có vua Đại Hành
Có Thung Nham động, cây xanh
Hang Múa trăm bậc tường thành núi cao.
Có Tam Điệp, dứa Đồng Giao
Đến me Gia Viễn, ta vào Vân Long
Một vùng sinh thái nước trong
Xem chim, muông thú rồi vòng Kim Sơn.
Ngắm biển, đồng cói xanh rờn
Thăm nhà thờ đá Kim Sơn, chợ Cầu
Ghé Yên Khánh ngó nương dâu
Về Tuyệt Tình Cốc xem màu Bông Lau.
Xem núi Non Nước cùng nhau
Đến Yên Mô hát “Yêu nhau thì về”
Thưởng thức cơm cháy, thịt dê
Ninh Bình em đó đẹp mê lòng người.
Lời hẹn mùa xuân (Violet Hoa)
Anh đẽo đá để thành Tam Cốc
Em khơi nguồn để nước trong ngần
Ta về sum họp mùa xuân
Du xuân ngắm cảnh quây quần bên nhau.
Dòng Vân đó một màu xanh thắm
Ngọn Thúy Sơn gửi gắm lòng sâu,
Muôn đời lồng quyện trong nhau
Núi in đáy nước trên đầu mây bay.
Tam Cốc gọi đắm say du khách
Bích Động khoe nhũ thạch lung linh
Bên nhau ta sẽ chụp hình
Quê hương cảnh đẹp hữu tình nên thơ.
Dòng sông Đáy xô bờ sóng vỗ
Hai bên bờ nặng chở phù sa
Tốt tươi bãi lúa nương cà
Cánh đồng khoe sắc muôn hoa tuyệt vời.
Ca dao, tục ngữ về Ninh Bình hay, sâu sắc
Ca dao tục ngữ là nơi hun đúc, kết tinh những kinh nghiệm, vốn sống quý báu của cha ông ta. Và trong dòng chảy văn học dân gian đó sẽ thật thiếu sót nếu không nhắc đến các câu ca dao tục ngữ về Ninh Bình. Chúng là dòng suối mát, nuôi dưỡng tâm hồn của bao thế hệ người Việt.
1. Trai Trung Trữ, nữ Trường Yên.
2. Ở đâu anh mới tới đây
Cớ sao anh biết đồng này đồng kia?
Quê anh vốn ở Trường Yên
Anh đang dạy học ở bên xã nhà
Phận anh chưa có đàn bà
Cho nên mới hỏi cửa nhà sâu nông.
3. Anh muốn trông, anh lên Ba Dội anh trông
Một Dội anh ngồi, hai Dội anh trông
Trống thu không ba hồi điểm chỉ
Anh ngồi anh nghĩ, thở ngắn, than dài
Trúc nhớ mai, thuyền quyên nhớ khách
Quan nhớ ngựa bạch, bóng lại nhớ câu
Anh nhớ em đây biết bao giờ được
Đạo vợ chồng chẳng trước thời sau
Trăm năm xin chớ quên nhau.
4. Rủ nhau lên núi đốt than
Anh đi Tam Điệp em mang nón trình
Củi than nhem nhuốc với tình
Ghi lời vàng đá xin mình chớ quên.
5. Chóc lóc, treo leo, trèo đèo Ba Dội
Vai mang đầu đội, thúc hối mau lên
Gian nan kháng chiến cho bền
Nam Hải Vân em cũng tới, Bắc Ba Rền em cũng qua.
6. Lênh đênh qua cửa Thần Phù
Khéo tu thì nổi, vụng tu thì chìm.
7. Rượu ngon cơm cháy thịt dê
Ninh Bình chào đón khách về thăm quan
Dạo chơi non nước Tràng An
Hạ Long trên cạn, đại ngàn Cúc Phương.
8. Tái dê chấm với tương gừng
Rượu tiết (dê) cạn chén xin đừng quên nhau.
9. Mình về đường ấy thì xa
Để anh bắc cầu sông Cái về qua Ninh Bình
Đất Ninh Bình có chùa Non Nước
Núi Phi Diên, Hồi Hạc xung quanh
Em về, em chớ quên anh!
10. Ăn trầu chọn lấy cau khô
Trèo lên Ba Dội có cô bán hàng
Cô bán hàng lòng cô buồn bã
Bóng xế chiều bóng ngả về tây
Đợi cô ba bảy hai mốt năm nay.
11. Anh nay con trai Hải Phòng
Chạy tàu Phi Hổ vào trong Ninh Bình
Thấy em thấp bé mà xinh
Anh thuận nhân tình anh nắm cổ tay
Nắm rồi anh hỏi cổ tay
Ai nặn nên trắng, ai xây nên tròn?
12. Ai là con cháu Rồng Tiên
Tháng hai mở hội Trường Yên thì về
Về thăm đô cũ Đinh – Lê
Non Xanh, nước biếc bốn bề như tranh.
13. Quê ta đồng trắng, nước trong
Lúa gạo thì ít, rêu rong thì nhiều
Dặn con phải nhớ lấy điều
Muốn cho no ấm phải sớm chiều siêng năng.
14. Rạng ngày vác cuốc ra đồng
Tay cầm mồi lửa tay thòng sừng trâu
Ruộng đầm nước cả bùn sâu
Suốt ngày cùng với con trâu cày bừa
Việc làm chẳng quản nắng mưa
Cơm ăn để đổi muối dưa qua ngày.
15. Em là con gái đồng chiêm
Gieo mạ cấy lúa, lại thêm trồng màu
Ươm tơ, dệt vải nhuộm màu
May áo bền chắc theo trâu cày bừa.
16. Rủi riu anh đẩy anh đun
Được tôm, được tép sớm hôm nhọc nhằn
Nhọc nhằn anh chẳng ngại ngùng
Chỉ thương em ở phòng không một mình.
17. Rủ nhau lên núi đốt than,
Chồng mang đòn gánh vợ mang quanh giành
Củi than nhem nhuốc với tình,
Ghi lời vàng đá xin mình chớ quên.
18. Kể chi trời rét đồng sâu
Có chồng có vợ rủ nhau đi bừa
Bây giờ trời đã hồ trưa
Chồng vác lấy cày, vợ dắt lấy trâu
Một đoàn chồng trước vợ sau
Trời rét mặc rét, đồng sâu mặc đồng.
19. Anh là con trai Hải Phòng
Chạy tàu phỉ hổ ở trong Ninh Bình
Thấy em duyên dáng tương xinh
Anh thuận nhân tình, anh nắm cổ tay
Nắm rồi khẽ lắc cổ tay
Anh hỏi câu này: có lấy anh không.
20. Ninh Bình có Ngọc Mỹ Nhân
Nhiều cô gái đẹp, mỏi chân anh về.
21. Em là con gái Yên Mô
Theo chồng đi đắp thành Hồ, Quảng Công
Thành Hồ áp sát biển đông
Vua sai đóng cọc, xích sông cản đường.
22. Ai về qua đất Ninh Bình
Mà xem phong cảnh hữu tình nên thơ
Nước non, non nước như mơ
Càng nhìn Dục Thúy càng ngơ ngẩn lòng.
23. Dù ai buôn đâu, bán đâu
Nhớ ngày mở hội rủ nhau mà về
Dù ai bận rộn trăm nghề
Tháng hai mở hội thì về Trường Yên.
Truyền thống lịch sử, cách mạng vẻ vang cùng những giá trị văn hóa đặc sắc của vùng đất Cố đô đã đi vào trang thơ về Ninh Bình một cách nhẹ nhàng và tinh tế. Mỗi bài thơ, con chữ là tình yêu thương, sự quý mến mà các thi nhân dành riêng cho nơi cửa ngõ miền Bắc. Hãy thử một lần đặt chân đến nơi đây để khám phá, trải nghiệm và hòa mình vào thiên nhiên khoáng đạt nhé!
Đừng quên theo dõi VOH - Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.